Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 753



Chương 753

Diệp Quân suy nghĩ rồi thu nhận lệnh bài, nghiêm túc nói: “Đa tạ tiền bối rất nhiều!”

Trương Vân Thiên mỉm cười: “Không có gì!”

Diệp Quân gật đầu, không nói thêm gì nữa mà ngự kiếm biến mất bên chân trời vô tận.

Trương Vân Thiên quay đầu lại nhìn người phụ nữ, ông ta cúi đầu hỏi: “Tiên tổ, Diệp công tử này là ai?”

Người phụ nữ nhìn phía chân trời, bình tĩnh nói: “Không thể nói cho ngươi được!”

Trương Vân Thiên cười khổ.

Người phụ nữ nói tiếp: “Nhớ kĩ, phúc địa Linh Hư sống chết cùng cậu ấy, cho dù thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các cùng nhắm vào cậu ấy, phúc địa Linh Hư chúng ta cũng sẽ không vứt bỏ cậu ấy!”

Trương Vân Thiên nghiêm túc nói: “Tiên tổ, có thể tiết lộ chút không?”

Người phụ nữ nhẹ giọng nói: “Sau này ngươi sẽ cảm tạ ta!”

Trương Vân Thiên trầm giọng nói: “Tiên tổ, Tiên Bảo Các, thư viện Quan Huyên, còn cả người mang thiên mệnh…”

Ông ấy nghĩ mình phải nhắc lại kẻ thù của Diệp Quân.

Người phụ nữ cười nhạo: “Đến lúc đó tất cả bọn họ đều phải quỳ xuống!”

Nói xong, bà ấy quay người rời đi.

Trương Vân Thiên sững sờ tại chỗ.

Trong đám mây, Diệp Quân ngự kiếm đi dạo, kiếm đi qua chỗ nào, mây xé ra từng lớp, cảnh tượng không gì sánh bằng.

Diệp Quân nói: “Tháp gia, vị tiên tổ đó của nhà họ Trương quen biết ngươi đúng không?”

Tiểu Tháp không nói gì, thằng nhóc nhà ngươi rất tinh tường nên ta không thèm tiếp lời ngươi.

Diệp Quân nói: “Kẻ thù của ta là thư viện Quan Huyên, Tiên Bảo Các và cả người mang thiên mệnh! Nếu là bình thường, phúc địa Linh Hư nên để ta đi, để tránh trở thành mục tiêu của thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các. Nhưng vị tiền bối đó lại bảo tiền bối Vân Thiên nhất định phải giúp đỡ ta”.

Hắn ngừng lại một hồi rồi nói tiếp: “Tháp gia, lẽ nào thân phận phía sau của ta còn mạnh hơn cả thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các?”

Tiểu Tháp: “…”

Diệp Quân lắc đầu: “Tháp gia, ngươi không muốn nói gì à?”

Tiểu Tháp nói: “Ngươi nghĩ nhiều quá rồi”.

Diệp Quân nhíu mày: “Ngươi nói vậy là sao?”

Tiểu Tháp đáp: “Có thể người ta là người tốt, coi ngươi như bạn bè, đơn giản là không muốn bỏ rơi bạn bè cũng nên”.

Diệp Quân trầm mặc một lát rồi nói: “Tháp gia, ngươi đừng dè chừng như vậy được không? Ngươi khiêu khích hay nói kháy chút cũng được!”

Tiểu Tháp: “…”

Diệp Quân đang định lên tiếng thì Tiểu Tháp đã nói: “Ngươi quan tâm nhiều vậy làm gì? Việc quan trọng của ngươi bây giờ là tu luyện cho tốt, thực lực mạnh mới là kẻ mạnh, nếu không, cho dù người nhà ngươi có thực lực thì cũng vô dụng, ngươi hiểu không?”

Diệp Quân im lặng.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.