Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 839



Chương 839

Trương Lão gật đầu: “Đúng vậy!”

Lý Bán Tri nói: “Ám U viện chủ!”

Vừa dứt lời, một bóng người xuất hiện.

Lý Bán Tri hỏi: “Phía Tiên Bảo Các có động tĩnh gì không?”

Bóng người gật đầu: “Bọn họ đang điều động tiên binh, đạo binh, còn có một phần Võ Vệ của thư viện Quan Huyên nữa!”

Võ Vệ trong Võ Các!

Lý Bán Tri nheo mắt, ánh mắt trở nên lạnh lùng: “Theo dõi sát sao chút!”

Ám U gật đầu rồi lặng lẽ rời đi.

Nam Uyển.

Không lâu sau, Diệp Quân và Lý bà bà đã đến Nam Uyển.

Bên hồ nước, Diệp Quân nhìn thấy Diệp Quan Chỉ, hôm nay Diệp Quan Chỉ mặc một chiếc váy dài màu trắng, trông vô cùng trong sáng, trên eo buộc một chiếc dây màu tím, khiến cô ấy càng thêm thanh lịch và tao nhã.

Diệp Quan Chỉ nhìn Diệp Quân, miệng nở nụ cười, đôi mắt trong veo như mặt nước mùa thu, khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ, dù là ở trong cả vũ trụ Quan Huyên thì cũng là tuyệt sắc.

Diệp Quan Chỉ mỉm cười: “Diệp công tử, lâu rồi không gặp!”

Diệp Quân cũng nhoẻn miệng cười: “Xin chào Quan Chỉ cô nương!”

Lý bà bà nhìn hai người họ, sau đó lùi lại.

Diệp Quan Chỉ quan sát Diệp Quân, khóe môi khẽ nhếch lên: “Kiếm Đế?”

Diệp Quân gật đầu.

Diệp Quan Chỉ chớp mắt: Bọn họ nói công tử đã đạt đến Đại Kiếm Đế rồi!”

Diệp Quân cười nói: “Chỉ cần muốn thì lúc nào cũng được!”

Nghe vậy, hai mắt Diệp Quan Chỉ sáng lên: “Thật lợi hại!”

Diệp Quân hơi do dự rồi nói: “Xin lỗi, liên lụy cô bị nhốt lâu như vậy!”

Diệp Quan Chỉ lắc đầu cười: “Không sao, ta chỉ làm những gì ta cho là đúng!”

Diệp Quân nhìn Diệp Quan Chỉ, thầm thở dài trong lòng, cô gái này thật tốt!

Diệp Quan Chỉ đặt cuộn sách cổ sang một bên, sau đó liếc nhìn xung quanh: “Thời gian này ở đây đọc sách, ta đã học được rất nhiều!”

Diệp Quân cười nói: “Ví dụ như?”

Diệp Quan Chỉ đáp: “Có một số chuyện thật sự khó mà thay đổi! Trước đây, rất nhiều chuyện ta đã suy nghĩ quá đơn giản! Đương nhiên…”

Nói đến đây, cô ấy khẽ mỉm cười: “Ta cũng sẽ không bỏ cuộc! Ta rất thích một câu nói của Tần các chủ trong Tiên Bảo Các, đó là ‘Tuy đường xa nhưng đi mãi sẽ tới, tuy việc khó nhưng làm ắt sẽ thành’ ”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Lúc nãy ta đã đến nội các, vị tiền bối trong nội các nói sẽ thả cô ra sớm thôi”.

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Thật sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Nhìn bà ấy không giống đang nói dối!”

Diệp Quan Chỉ mỉm cười: “Đừng nói chuyện của ta nữa! Nói chuyện của công tử đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.