Hầu Môn Độc Phi

Chương 200: Chương 108.6



Mấy ngày tiếp theo An Bình hầu phủ cực kỳ yên tĩnh nhưng An Ninh biết đây là yên bình trước bão táp, đại phu nhân cùng ngũ phu nhân liên thủ tính kế tam phu nhân như vậy không biết người cuối cùng thắng là ai, chưa tới cuối cùng, ai cũng không thể đoán được.

An Ninh từ chỗ Phi Phiên cũng biết được một tin, bên trong chủ viện hình như có cao thủ ẩn nấp ở nơi bí mật bảo hộ mà cũng không chỉ có một người, An Ninh càng giật mình, lúc trước trong chủ viện của An Bình hầu gia ngay cả một gia đinh cũng không có nói chi đến cao thủ nhưng bây giờ lại xuất hiện, thú vị! Như vậy những cao thủ này là nghe theo mệnh lệnh của ai ?

Một ngày này, An Ninh cũng nhận được thư của Vân Cẩm biểu ca liền mang theo Bích Châu đi một chuyến đến Lâm Lang hiên nhưng khi đến nàng cũng không dùng thân phận nhị công tử,khi đến nơi nàng liền phái Bích Châu ở bên ngoài chọn vài thứ còn bản thân thì một mình đi vào một phòng.

Uống xong một ly trà thì Vân Cẩm liền đến, sau lần Minh Nguyệt công chúa sai người phóng hỏa hậu viện bát trân các Sùng Chính đế liền đáp ứng toàn lực tu sửa, vì vậy không bao lâu sau cũng sửa xong ,các tiểu nhị bị thương cũng đã lành hẳn, ngoại trừ An Ninh cho họ thêm ít trợ cấp thì Sùng Chính đế cũng cho một ít bạc coi như là an ủi đối với các tiểu nhị này, còn tên tiểu nhị đã chết kia thì sau khi được an táng người nhà hắn cũng được đền bù một khoản tiền không nhỏ thì chuyện này mới xem như trôi qua.

Nay bát trân các đã một lần nữa chính thức buôn bán , một đoạn thời gian không tiếp tục kinh doanh ngược lại làm cho bát trân các một lần nữa sau khi khai trương sinh ý lại tốt vô cùng.

"Ninh Nhi lượng hoàng kim đầu tiên khai thác ở ngu sơn đã lấy ra, lần này cũng không được bao nhiêu chỉ có năm vạn lượng." Khi Vân Cẩm nói thì ánh mắt hắn cũng lấp lánh dị thường, hắn đã tự mình đi ngu sơn nhìn chỗ vàng đó, thật sự là cực kỳ khả quan

An Ninh gật đầu, giương mắt chống lại tầm mắt của Vân Cẩm, nàng cũng hiểu được vì sao nhóm đầu tiên chỉ có năm vạn lượng, nàng cũng đã nói qua với Vân Cẩm biểu ca sẽ đưa lượng hoàng kim đầu tiên cho Sùng Chính  đế, tự nhiên sẽ không đổi ý, năm vạn lượng tuy rằng đối với lượng kim nhu trong ngu sơn mà nói thì hoàn toàn không là gì nhưng đối với những người khác mà nói thì đây không phải là một lượng nhỏ.

Nói vậy Sùng Chính  đế chắc vẫn còn nhớ lờ hứa của nàng đi, khóe miệng giơ lên một chút tươi cười, "Không sai, ngày khác muội sẽ đem năm vạn lượng hoàng kim này đưa đến hoàng cung, tự mình muội sẽ giao cho hoàng thượng cũng sẽ nhớ ghi lại biên lai."

"Biểu ca hiểu được." ý cười trong mắt Vân Cẩm càng đậm, chuyện Ninh Nhi đã quyết thì luôn thập phần chu đáo, như vậy việc hắn phải làm cũng không thể làm cho Ninh Nhi thất vọng được, nghĩ đến cái gì thái độ của Vân Cẩm nhất thời trở nên nghiêm túc"Ninh Nhi muội bảo ta âm thầm nhằm vào sản nghiệp của Lâm gia cùng An Bình hầu phủ, bây giờ mọi việc đều đã không sai biệt lắm, trong đó về bố di, dược liệu trong cửa hàng Lâm gia sợ là đã xuất hiện vấn đề ."

"Tốt lắm, Lâm gia sở dĩ có địa vị quan trong trong triều đình và trong mắt hoàng thượng là vì có kinh tế tốt, nếu muốn phá hủy Lâm gia thì chỉ có thể bắt đầu từ phần gốc, chúng ta phải dùng cách giống như sâu mọt từ từ ăn từ phần gốc rễ, đến một ngày nào đó bọn họ sẽ tự suy sụp thôi" An Ninh liễm mi, người đứng đầu Lâm gia Lâm Thanh là một người lão luyện nhưng khôn khéo, lần trước giết chết Lâm đại thiếu gia quả thật đã cho Lâm Thanh một kích thật mạnh nhưng Lâm Thanh cũng không chỉ có một đứa con trai, trừ bỏ lâm đại thiếu gia ra thì còn có con vợ kế, vị nhị thiếu gia kia cũng là một người khá tài giỏi cho nên nếu muốn đối phó Phó Lâm gia thì nhất định phải thận trọng cẩn thận.

"Hy vọng ngày nào đó sẽ sớm đến." gương mặt tuấn tú đằng sau mặt nạ của Vân Cẩm tràn đầy chờ mong, nghĩ đến ngày mà Lâm gia bị diệt cũng sẽ là ngày mà Vân gia một lần nữa xuất hiện ở Đông Tần quốc.

Hắn muốn báo thù, hắn muốn làm cho Lâm gia vì hơn một trăm mạng người ở Vân gia mà tế điện, càng muốn cho Vân gia trở thành đệ nhất thế gia tại Đông Tần quốc.

"Chắc chắn, một ngày này sẽ không xa." Khóe miệng An Ninh dương tươi cười kiên định nhìn về phía Vân Cẩm, đây là mục tiêu duy nhất của bọn họ.

Sau khi An Ninh nghe Vân Cẩm nói lại một ít việc quan trọng về sản nghiệp, lại phân phó Vân Cẩm chú ý một số chỗ, sau đó liền rời khỏi phòng,sau khi bước ra liền nhìn thấy Bích Châu đang lựa chọn trang sức và son phấn hết sức phấn khởi.

An Ninh nhìn của bộ dáng của nàng liền nói với chưởng quầy vài câu, sau đó liền mang theo những thứ mà Bích Châu nhìn trúng ra khỏi Lâm Lang hiên.

Sau khi đi khỏi Lâm Lang hiên một lúc lâu Bích Châu mới phục hồi tinh thần lại, nhìn mấy thứ trong tay rồi lại nhìn nhìn An Ninh, "Tiểu thư, này..."

An Ninh liếc mắt một cái liền nhìn ra tâm tư của Bích Châu, nha đầu kia chắc là đã lấy nhiều thứ nên trong lòng có băn khoăn đi? Bất quá, nếu Bích Châu thích mấy chuyện nhỏ nhặt này thì có là gì?

Không đợi Bích Châu nói xong, An Ninh liền đánh gãy lời nói của Bích Châu “Muội mỗi ngày đều thức khuya xem sổ sách vất vả như vậy mấy thứ này là muội xứng đáng được nhận."

"Nhưng là..." Mấy thứ này đều rất quý giá, nàng lớn như vậy còn chưa từng cầm nhiều trang sức và son phấn quý giá như vậy đâu ngoại trừ ngọc bích trâm mà Phi Phiên cho nàng kia

"Không có nhưng nhị gì hết ta nói đáng là đáng? Lấy công lao của muội, mấy thứ này ta còn thấy ít." An Ninh cười nói, vừa nói xong phía sau liền truyền đến một giọng nói.

"Nhị tiểu thư?" Thanh âm mang theo vài phần không chắc chắn và kinh hỉ, theo giọng nói là tiếng bước chân gấp gáp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.