Tứ phu nhân Dương Mộc Hoan An Bình hầu phủ sợ tội tự sát, tin tức này rất nhanh đã lan truyền khắp nơi.
An Bình hầu vốn định tùy ý đem Tứ phu nhân mai táng, nhưng An Bình hầu phủ đại công tử An Lạc Phong ngày hôm qua sau khi trở về phủ, biết được Dương Mộc Hoan đã mất, An Lạc Phong vốn xưa nay an phận thủ thường thế nhưng lại trước mặt mọi người mặt chất vấn An Bình hầu, An Bình hầu gia mắt tóe ra lửa, vì trấn an An Lạc Phong, An Bình hầu cuối cùng đành phải đồng ý vì Dương Mộc Hoan mà xử lý lễ tang.
Nhưng Đại phu nhân cho rằng Dương Mộc Hoan là thiếp thất, không nên huy động bốn phía vì nàng ta mà xử lý, chỉ có thể đồng ý ở trong Quỳnh Hoa viện thiết lập một cái linh đường.
Từ sau cái đêm Dương Mộc Hoan chết, An Lan Hinh liền quỳ ở trong phòng khóc suốt một đêm. Cuối cùng vì suy kiệt mà ngất đi, sau đó tỉnh lại, nàng không còn khóc nháo như trước nữa. Quỳ gối trong linh đường Dương Mộc Hoan, không chịu đi dù chỉ là nửa bước.
"Tiểu thư, Thái tử Sở của Nam Chiếu quốc đưa tới bái thiếp." Bích Châu vừa từ bên ngoài trở về, theo đó trong tay áo hé ra một danh thiếp, dâng lên trước mặt An Ninh. Đây không biết là cái thứ mấy rồi, nàng cũng nhớ không rõ. Từ lúc sau khi lễ cập kê kết thúc, Thái tử Sở Thiên Thiên liên tục đưa bái thiếp lại đây. Nhớ có một lần tiểu thư xem xong nội dung, thì không hề để ý tới tận bây giờ. Lúc này đây, chỉ sợ lần này cũng không ngoại lệ.
Quả nhiên, An Ninh chỉ thản nhiên liếc mắt bái thiếp kia một cái, sau đó lực chú ý lại tập trung trở lại quyển sách đang cầm trên tay. Lúc này đây, ngay cả bái thiếp có nội dung gì An Ninh cũng chẳng muốn phải trầm ngâm suy nghĩ, bái thiếp kia đơn giản chính là muốn mời nàng dự tiệc gì đó. Ở lễ cập kê ngày ấy, nàng ở xa xa đã gặp qua Thái tử Sở, sau đó chỉ liếc mắt một cái, là Thái tử một quốc gia, nhưng lại mang thân phận của một con tin. Thời gian gần đây, nàng đã nghe nói rất nhiều về chuyện của Thái tử Sở, không giống như kiếp trước bộc lộ tài năng của mình mà chỉ sắm vai như là một vị công tử nhàn tản, chung quanh kết giao bạn tốt. Xem ra, Thái tử Sở này sợ là cố ý che giấu mũi nhọn chỉa của mình.
Cho dù đã thu đi mũi nhọn của mình, nhưng bản tính lại không thể thay đổi được. Một người thủ đoạn mạnh mẽ như vậy chắc hẳn phải là một nam nhân có tác phong tàn nhẫn. Giờ phút này lại vội vàng muốn kết giao với nàng, ở sau lưng đánh cái gì chủ ý gì cũng chưa biết, nàng sao có thể dễ dàng đi dự tiệc như vậy chứ?
"Tiểu thư, đây là điểm tâm Hoàng Hậu nương nương phân phó cung nữ đưa tới, đều là thượng phẩm của Bát Trân các, còn rất nóng nha." Bích Châu cầm một khay thức ăn đặt ở trước mặt An Ninh, tiểu thư nay đã là nghĩa nữ của Hoàng Hậu nương nương, Hoàng Hậu nương nương dăm ba ngày lại cho các nàng một ít thứ tốt, các tiểu thư nhà khác đều không khỏi hâm mộ.
"Ngươi hãy ăn đi!" An Ninh thản nhiên mở miệng, giống như một chút cũng không có đem điểm tâm Hoàng Hậu nương nương ban cho để vào mắt.
Bích Châu trong lòng vui vẻ, đây là điểm tâm Bát Trân các đó nha! Ngày thường tiểu thư quan gia đều khó có thể được ăn một miếng. Nhưng đối với tiểu thư nhà nàng thế nhưng lại mỗi lần đều cho những thứ tốt như vậy, cuối cùng tất cả đều vào bụng của nàng, mà nàng lại có thân phận thấp kém chỉ là nha hoàn mà thôi. Hiện tại tâm tư tiểu thư trở nên bí hiểm, nàng đoán như thế nào cũng không ra, Nghĩ đến nghi hoặc trong lòng mình, Bích Châu nhíu nhíu mày. Nhưng nghĩ đến đồ tặng là người nọ, Bích Châu mâu quang hơi đổi, một chút trêu cợt chợt lóe, thật hạnh phúc, sung sướng mở miệng, "Vậy nô tỳ đi xuống với bọn tỷ muội cùng nhau ăn điểm tâm."
Đang muốn đem hộp điểm tâm đi xuống, quả nhiên nghe được thanh âm trong suốt của An Ninh truyền đến, "Đem đường hỏa thiêu lưu lại."
Bích Châu khóe miệng khẽ nhếch, từ trong lòng lấy ra một cái khăn gấm, đặt ngay trước mặt An Ninh, bỡn cợt mở miệng, "Đây là Thần vương điện hạ sai người đưa tới... Nô tỳ còn tưởng rằng người ngay cả thứ này cũng không cần chứ."
Trong khoảng thời gian đó, Thần vương phủ mỗi ngày đều phái người đưa tới đường hỏa thiêu, bất chấp mưa gió.
An Ninh trên mặt nở ra một chút tươi cười, lập tức cầm một khối đặt ở trong miệng tinh tế nhấm nháp, nụ cười tươi kia làm cho Bích Châu nhìn xem ngây ngất. Sau khi tiểu thư cập kê, càng xinh đẹp động lòng người, trên người phát ra khí chất, làm cho người ta cảm thấy mình càng ngày càng thua kém. Ở Đông Tần quốc phục sức chuyên môn giành cho nữ tử trưởng thành giống như vì tiểu thư mà tồn tại, ngay cả nàng thân là một nữ tử, khi xem tiểu thư nhăn mày một cái, mỗi một lần, nàng đều nhịn không được say mê.
An Ninh mắt nhìn sách, miệng ăn đường hỏa thiêu, trong đầu hiện ra bóng dáng Thương Địch, trên mặt tươi cười càng phát ra càng thêm nồng đậm. Trong khoảng thời gian này, lâu rồi nàng không có gặp Thương Địch, không biết hắn có gặp chuyện gì không nhỉ?
Đang lúc suy nghĩ thì Mai Hương vội vàng chạy vào Thính Vũ hiên, vẻ mặt cuống quít, "Không tốt ... Nhị tiểu thư, mời người mau đi xem Quỳnh Hoa viện! Nô tỳ vừa rồi... Nhìn thấy Đại tiểu thư mang theo Dĩnh Thu, nô tỳ lo lắng Tam tiểu thư..."
Mời các bạn đón xem tập mới nhất trên Doc truyen..o.r,,g..
Mời các bạn đón xem tập mới nhất trên Doc truyen..o.r,,g..