Ám tinh giới Kim Hình Quân bây giờ là Văn Phong, hắn là mười tám tinh đế cấp cao thủ, phỏng chừng chỉ không còn bao lâu nữa là đón độ kiếp phi thăng Thần Giới.
Hồng Quân không biết Kim Hình Quân chủ bây giờ là Văn Phong, mà dù hắn có biết đi chăng nữa cũng không có cách gì nhìn thấy được Văn Phong. Vừa mới phi thăng, Hồng Quân chỉ là một bậc Tiên thiên cảnh giới, ngay cả người thấp nhất của Ám Tinh giới cũng không bằng. Nếu không nhờ cơ thể cứng rắn, có lẽ hắn đã bị trọng lực của Ám tinh giới làm cho khốn đốn. Sau khi giết ba Kim chúc thú, trong đó có một Kim chúc thú vương, thu kim hạch vào giới chỉ Hồng Quân lại tiếp tục hành tẩu. Chỉ có thể là hành tẩu, hắn còn có thể làm gì hơn chứ? Chỉ là một bậc Tiên thiên, hắn căn bản không thể phi hành được.
Đi ba ngày, giết mười Kim chúc thú cuối cùng hắn gặp người của Ám tinh giới
- Bực mình, Hầu gia nghĩ thế nào mà lại thu ngươi làm đồ đệ. Hầu phí không biết đã bao nhiêu lần đánh ra Kinh thiên tam thập lục côn pháp, nhưng trong gần một trăm năm qua Tôn ngộ Không chưa lần nào đi hết được tam thập lục côn đó. Nguồn: http://truyenfull.xyz
- Tiểu Hòang Ngư, Tôn Ngộ Không vừa xong Tiên thiên cảnh giới, người để cho hắn luyện thành Yêu vương thì mới có thể luyện thành tam thập lục côn được chứ, như vậy không phải là làm khó hắn sao? Mỗi lần Hầu Phí trách cứ Tôn Ngộ Không thì đều được Hồng Vân khuyên nhủ
Hai thầy trò nhà Hầu Phí quả lạ sự phối kết tuyệt vời, thày thì suốt ngày mắng trò, còn trò thì chẳng thèm để ý đến thầy. Hầu Phí ngồi với Tôn Ngộ Không chưa bao giờ nói được đến ba câu là đứng lên giận dữ. Mỗi lần như vậy, Hồng Vân đều đứng về phía bảo vệ cho Tôn Ngộ Không.
- Tốc độ, tốc độ, ngươi đánh cái kiểu gì vậy?
- Bổn đàn, côn ý, ngươi gọi cái này mà là Kinh thiên tam thập lục côn sao? Ngươi phải chú trọng côn ý, sao mà ngươi ngốc thế ….
- Tức chết ta mất thôi, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, phải là tốc độ, trong lòng ngưng thần, Kinh thiên tam thập lục côn nặng nhất là côn ý. Ngươi đánh như thế thì làm sao mà có thành tựu được, ngừng.
Mỗi lần Hầu phí giận dữ quát to, Hồng Vân âm thầm bật cười không nói gì.
Tôn Ngộ Không luyện công cực khổ, Hồng Quân cũng chẳng hơn gì hắn. Tại Ám tinh giới đi mấy ngày mà không gặp được một người, vừa mới gặp là đội quân hơn trăm người. Thấy Hồng Quân không phải là người của Ám tinh giới, ngay lập tức hắn bị bắt giữ.
Từ chỗ bọn họ nói chuyện với nhau, Hồng Quân biết rõ đây là thôn dân của Tang nguyên tinh. Họ tập thể đi đông như vậy là để bắt ngoại lai đột nhập. Mà tại Ám tinh giới có thể xử lý ngoại lai là các trưởng lão. Trước mắt, bọn họ đã thông tri cho trưởng lão, Hồng Quân không biết mình được đưa đến gặp vị trưởng lão nào.
- Tang nguyên tinh? Nơi này sao nghe quen thế nhỉ? Hồng Quân vừa đi vừa nghĩ, cuối cùng cũng nghĩ ra, Tần Vũ ngày xưa tới Ám tinh giới chính là Tang Nguyên tinh – Tang nạp thôn
- Đầu lĩnh chính là nam tử hán Lục cấp tinh vương - Tư Đạt đưa tin cho trưởng lão:
"Tu Nhã trưởng lão, ngoại nhân chúng tôi đã đưa tới". Hơn trăm người đưa Hồng Quân dừng lại dưới chân núi.
- Tư Đạt à, các ngươi có thể lui, để cho hắn tự mình đi lên. Trên núi truyền xuống xuống âm thanh, đích thị là âm thanh của trưởng lão Tu Nhã.
- Rõ, đại nhân, chúng ta cáo lui. Hơn trăm người rút lui cũng không thèm liếc mắt tới Hồng Quân một cái. Nhiệm vụ của họ là đưa Hồng Quân tới đây, còn xử trí hắn như thế nào không liên quan đến họ, đó là việc của trưởng lão.
- Ngoại nhân kia, Vương cấp ngươi còn chưa đạt đến làm sao có thể đến được Ám tinh giới? Một tràng âm thanh dễ nghe truyền đến bên tai. Hồng Quân
- Cái này là cách tiếp khách của người Ám tinh giới sao? Lại còn đứng trên cao nói chuyện với ta nữa chứ.
- Tiểu tử ngươi khẩu khí khá lắm, được, ta mời ngươi đi lên
Âm thanh cương mãnh vừa truyền đến, Hồng Quân cảm thấy không ổn, một cỗ lực cường mãnh ập đến, Hồng Quân không tự chủ được hướng trên cao bị hút tới. Lên tới đỉnh núi thì cỗ đại lực đó bỗng nhiên biến mất khiến Hồng Quân ngã lăn ra đất, tóc tai tán loạn.
- Ngươi thân thể tu luyện không tệ, có bị đòn nghiêm trọng cũng không sao, thân thể ngươi có thể so sánh trình độ với thượng vương cấp, thật kỳ lạ.
Hồng Quân bực mình, đứng dậy toan chỉ lên cao để chửi. Nhưng hắn chưa kịp chửi đã bị một cỗ cường lực hút lên trên cao giáng mạnh xuống đất. Lần này phải đến nửa ngày hắn mới đứng dậy nổi.
- Đế cấp thân thể quả nhiên cường đại, ngươi tới đây cùng ai? Thâm nhập Ám tinh giới ta với mục đích gì? Trên đài cao, Tu Nhã trưởng lão đang ngồi ngay ngắn đột nhiên đứng dậy nhíu mày hỏi.
Tu nhã trưởng lão chính là nữ tử mà khi xưa Tần vũ gặp lần đầu tiên ở Ám Tinh giới, khi đó là Vương cấp cảnh giới, bây giờ là mười bốn cấp Tinh đế cảnh giới. Kim Hình Quân Văn Phong có vài lần muốn mời Tu Nhã đến Kim Hình Tinh Thánh sơn đảm nhiệm chức Phó tông chủ, nhưng đều bị Tu Nhã cự tuyệt. Tại đây, Tần Vũ đã để lại bảy tinh đế cấp Kim chúc thú linh hạch, đích thực giúp Tu Nhã đột phá cảng giới Tinh đế cấp. Tu nhã thừa kế chức trưởng lão đã mấy trăm ngàn năm nay.
- Cái này là đạo đãi khách của người Ám Tinh giới sao? Nói cho ngươi cũng không sao, ta chính là phi thăng giả lên đây. Hồng Quân như thế nào bị du nhập địa phương này, bị mười bốn cấp Tinh đế xuất thủ quả thật không thể so sánh với thiên lôi của nhân gian giới, Hồng Quân cũng đã cảm giác được thế nào là đau đớn.
- Nói nhảm. Tu Nhã lạnh lùng cười, từ trước tới giờ chưa từng nghe nói người phi thăng lại lên Ám tinh giới, làm sao chịu nổi trọng lực ở đây chứ?
- Quả thật, tình huống ta có chút đặc thù. Chỉ tại thân thể ta có chút cứng rắn thôi. Về vấn đề này Hồng Quân cũng không biết phải trả lời như thế nào, cũng không thể nói cho người này mình là người của Thần giới, và có nói chuyện công pháp tu luyện thì cũng chẳng có ai tin.
- Hừ, nói nhảm. ngươi là thuộc hạ của ai trong Tiên Ma Yêu giới? Hiển nhiên là Tu Nhã không tin lời của Hồng Quân nói. Nàng nghi ngờ hắn là thuộc hạ của ai đó ở Tiên Ma yêu giới.
- Ta nói rồi, ta là phi thăng giả có thân thể cứng rắn mà thôi, được rồi, bây giờ cho ta biết, Kim Hình Quân bây giờ là ai? Có phải là Văn Phong đã phi thăng rồi không? Hồng Quân bây giờ chỉ biết có Văn Phong, trên Ám tinh giới không biết một ai, chỉ còn biết trông cậy vào mối quan hệ. Nếu Văn Phong đã phi thăng rồi thì hắn không còn có biện pháp gì cả.
- Đó là tên húy của Người, ngươi Tiên Ma Yêu giới cũng dám trực tiếp nói ra? Nói mau, là ai phái ngươi tới? Hồng Quân nói ra tên của Văn Phong làm Tu Nhã càng thêm nghi ngờ.
- Vẫn chưa phi thăng, thật là tốt quá, ngươi nói cho Văn Phong ta là bằng hữu của Hình Viễn, khẳng định hắn sẽ gặp ta. Hồng Quân cao hứng kêu lên, không ngờ vừa dứt lời đã bị một chưởng của Tu Nhã văng tít ra xa, tóc tai rối bù.
- Ngươi coi ta là cái gì hả? Hình Viễn bệ hạ đã phi thăng ngàn ngàn năm, ngay cả Lưu Tinh bệ hạ cũng đã phi thăng, ngươi chỉ là tiên thiên cảnh giới nho nhỏ mà dám nói là bằng hữu của Hình Viễn bệ hạ?
Hồng Quân bị một chưởng này đánh cho chấn động, khóc không ra nước mắt. Hắn cùng Hình Viễn ở Vân Vụ thành có biết nhau, đồng thời cùng cha hắn nói chuyện với nhau không ít lần. Nhưng sợ rằng dù lần này có nói thật cũng không ai tin được.
- Được, ta không nói nhiều, chỉ cần ngươi cho ta gặp Văn Phong là được. Hồng Quân đi lên, liên tục bị đánh cho ba lần, trong lòng không khỏi thầm than mình xui xẻo.
-
"Ngươi quả thật rất thú vị, vẫn muốn gặp bệ hạ, chẳng lẽ thấy bệ hạ là có thể cứu ngươi? Ta nói cho ngươi, ngươi lại không nói thật đi, ta Tu Nhã có thể trực tiếp xử ngươi tử tội!" Tu Nhã nói không phải là thách Hồng Quân, nếu không có Vô ảnh đao, Tu Nhã hòan tòan có thể giết chết Hồng Quân, thân thể Hồng Quân đích thực phòng thủ cường ngạnh có thể so sánh với chuyên môn tu luyện của Kim Hình Tông, so sánh với mười sáu tinh đế cấp cao thủ không sai biệt lắm. Bình thường thân thể trung phẩm thần nhân phòng ngự có thể còn mạnh hơn một chút so với trung phẩm thần khí
- Tu Nhã, người là Tu Nhã? Chính là tang nguyên tinh Tu nhã đó sao? Hồng Quân biết, Tu Nhã tại Ám tinh giới có biết cha hắn, và chính cha hắn cũng đã từng giúp đỡ nàng.
- Đúng vậy, ta chính là Tang Nguyên tinh Tu Nhã, ngươi đừng có nói ta với ngươi là bằng hữu chứ? Tu Nhã cười lạnh nói.
- Ta biết, ta với cô lần đầu tiên gặp mặt thì sao là bằng hữu được chứ, nhưng ta có biết cô có biết một người, hơn nữa quan hệ còn rất thân thuộc, cô có muốn biết người đó là ai không?
- Ngươi nói xem người với ta rất thân thuộc là ai?
- Lưu tinh, tinh tế khổ tu giả Lưu Tinh, cũng chính là Kim Hình Quân Lưu Tinh. Hồng Quân còn nhớ rõ lúc trước cha hắn có nói qua, trước đây đến Ám Tinh giới cha hắn lấy thân phận là tinh tế khổ tu giả.
- Lưu tinh bệ hạ! Vẻ mặt của Tu Nhã có chút thay đổi…ánh mắt mông lung phức tạp, suy nghĩ lại, ánh mắt ánh lên vài tia oán hận.
- Này …! Hồng Quân nhìn thấy ánh mắt đó cũng choáng váng, không biết sau lưng mẫu thân cha hắn đã làm cái gì. Hồng Quân đối với cha thập phần tin tưởng, nhưng nhìn vẻ mặt của Tu Nhã thì hắn cũng không thể không miên man suy nghĩ được.
- Ngươi nói bậy, Lưu Tinh bệ hạ đã phi thăng ngàn ngàn năm nay, ngươi thế nào mà lại gặp qua được người? Tu Nhã có chút điên cuồng đứng dậy, trong tay xuất hiện một vật, đích thị là một mũi kiếm.
- Thần khí! Hồng quân đồng tử mở rộng, vẻ mặt nghiêm túc đứng lên. Có thần khí thì Tu Nhà hòan tòan có khả năng giết chết Hồng Quân, vô ảnh đao cũng âm thầm chuẩn bị, thấy tình thế bất lợi có thể tùy cơ ra tay.
- Tu Nhã, ngươi nên tỉnh táo, thật không dám dấu diếm, ta ở Thần giới có gặp qua và Diện kiến người. Ta có tình huống đặc thù mới tới nhân gian giới, vì tu vi đảo thối nên mới phải trở thành người nhân gian giới, chỉ còn lại thân thể cứng rắn. Hồng Quân không muốn nghĩ tới cha hắn với người này là địch nhân. Với tu vi của hắn hiện nay, dù có vô ảnh đao cũng chưa chắc có thể giết được Tu Nhã.
- Ngươi có gì để chứng minh ngươi là người từ Thần giới xuống, nếu nói sai thì không ai có thể cứu được ngươi. Tu Nhã bay đến bên cạnh Hồng Quân, trên tay vẫn đích thực cầm một thanh kiếm. Trong lòng Hồng Quân quả thực sự hãi, từ trước tới bây giờ, đây là lần hắn cảm thấy nguy hiểm nhất.
- Ta nhớ kỹ Lưu Tinh bệ hạ từng nói qua, ngài từng cứu ngươi, còn tặng cho ngươi ba khỏa Kim Chúc thú hạch làm lễ ra mắt
- Ba khỏa kim hạch…!Tu Nhã sửng sốt, mũi kiếm trong tay cũng chầm chậm thu về, Lưu Tinh đã đưa cho nàng ba khỏa Kim chúc thú linh hạch, chuyện này chỉ có hai người biết. Tu Nhã chỉ nói cho thôn nhân rằng Lưu Tinh giúp nàng giết ba Kim chúc thú, chứ chưa từng nói cho ai biết Lưu Tinh tặng nàng Kim chúc thú linh hạch.