Hậu Tinh Thần Biến

Chương 419: Tử cực tinh sứ



" Một nơi thật là đẹp a, trông giống như tiên cảnh vậy!" Tiểu nha đầu đối với Tân thế giới không có chút sợ sệt xoay người đi vào bên trong đám rừng thụ rậm rạp

Cách đó không xa một tảng đá như từ trên trời rơi xuống, tạo nên một hồ nước dập dềnh những cánh hoa đủ màu sắc. Tiểu nha đầu nhảy nhót trên mặt nước vui sướng vạn phần cùng Hô Lỗ đùa nghịch, tiếng vui đùa lộ lên vẻ hưng phấn

Lúc này đột nhiên một đợt sóng nước ập tới, nha đầu vẫn không chút nào để ý liền lấy tay trái vung lên tưởng có thể đánh tan nó nhưng không ngờ lại không thể làm gì, nước bắn lên người, nha đầu thấy vậy dậm chân tức giận nói:

" Sao lại thế này?"

Với tu vi của nha đầu này muốn đánh tan một đợt sóng có thể nói là không tổn hao chút nội lực, điều này khiến ngay cả Tần Vũ cũng cảm thấy ngạc nhiên vài phần. Tần Vũ cúi người vươn tay chạm vào mặt nước đang nhẹ nhàng gợn sóng, đột nhiên nhíu mày thán thanh nói:

" Thế giới này chính là một tinh vực bị khai tích, pháp tắc cũng là do chủ nhân sáng tạo ra, nếu không lĩnh ngộ được pháp tắc nơi này nhất định không có cách khống chế thiên địa nguyên lực"

Cả không gian bị khai tích này cho đến cả Hỗn Độn không gian đều khác với Hồng Quân giới của Hồng Quân, người khác tiến vào là không thể vận dụng pháp tắc mà chính bản thân lại có thể tuỳ ý sử dụng, nhưng phiến tinh vực này phạm vi so với Hồng Quân giới gập trăm vạn lần

Tần Vũ ngẩng đầu nhìn bầu trời khúc xạ những ánh kim quang, thầm nghĩ:

" Nếu có thể sử dụng Lục đạo luân hồi trong Hỗn Độn vũ trụ khai tích một không gian như vậy bố trí một thành trì thật là tốt a!"

Dù sao trong Hỗn Độn thế giới có rất nhiều thứ Tần Vũ cần phải tìm hiểu, bây giờ có ý nghĩ như vậy cũng không có gì là kỳ quái, chỉ là khiến cho hắn có cảm giác trong phiến tinh vực này nhất định có một cường đại cực kỳ tồn tại, chỉ với thủ pháp khai tích Hỗn Độn không gian cho dù là Tần Vũ lại bế quan một ngàn năm sợ rằng cũng không có khả năng như vậy

Tiểu nha đầu có chút tức giận vuốt mặt nước, mặc dù đối với lời Tần Vũ nói có cái hiểu có cái không nhưng không cách nào khống chế nguyên lực Thiên địa tại đầy đúng là thật, sau khi đi tới thế giới này dường như biến thành một con người bình thường

Tần Vũ trong lòng thầm than:

" Hỗn Độn thế giới đúng là một nơi tốt a, không biết người nơi này tu vi ra sao, bất quá dựa vào lĩnh ngộ Hỗn Độn khí thì năng lực của bọn họ sợ rằng so với Hồng Mông vũ trụ còn cao hơn một bậc a!"

Đến đây thì một tia cảm giác không ổn trong tích tắc xuất hiện, Tần Vũ nhướng mày xoay người nhảy lên quan sát khắp dải núi liên miên xa xa nhưng không phát hiện tung tích bất kì ai

Tần Vũ có Lục đạo luân hồi đối với việc trong tương lai có vài phần biết trước, nhưng lần này đã có chút bất thường, có lẽ nguyên nhân chính là Hỗn Độn không gian a, Tần Vũ mặc dù không muốn nhưng tận đáy lòng vẫn ẩn chưa một cảm giác bất ổn

" Tiểu Tần, tiếp theo chúng ta đi đâu?" Nha đầu dùng chân khí màu hồng bên trong đan điền hong khô y phục, hỏi

Tần Vũ trầm tư một lát rồi nói:

" Tinh cầu này rất lớn, ta nghĩ phải có một thống trị giả hoặc một quốc gia tồn tại, chúng ta đi xung quanh xem, nếu vận khí tốt có thể tìm được người"

Tinh cầu này ẩn chứa Hỗn Độn chất cực kì phong phú, Tần Vũ không thể phủ nhận Hỗn Độn chất này trải qua ngàn ngàn năm tháng có thể hình thành ma thú yêu quái cho nên dọc trên đường luôn cẩn thận theo sát phía sau Tiểu nha đầu. Nơi này quần sơn cao lớn dị thường, số đỉnh núi cao ngàn trượng nhiều không thể đếm hết, nhất là tại ngàn dặm phía trước mơ hồ có thể thấy một toà núi cao chọc trời, phảng phất như nối liền giữa trời đất

Tình cảnh như vậy giống như hai người đến một rừng rậm hoang vu vậy, phía dưới là chi chít những cây cổ thụ che kín ánh sáng, phi hành phía trên cơ hồ không thể thấy màu của đất, những cánh rừng trải dài dường như vô tận

Thần thức của Tần Vũ trong phiến tinh vực này cũng bị hạn chế rất lớn, có thể phóng ra hơn trăm dặm cũng là cố hết sức

" A!" Đang tìm kiếm trong mờ mịt, Tần Vũ đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, cảm giác bất ổn trong lòng lại bùng lên mãnh liệt, ngưng thần nhìn lại phát hiện từ đỉnh núi xa xa một bạch quang chợt loé lên, ngay sau đó phát ra một tiếng kêu bén nhọn, âm thanh như xé rách hư không, nhưng điều khiến cho Tần Vũ cảm thấy kinh dị chính là một cỗ áp lực cực kỳ cường đại cũng đồng thời hiện lên, ngưng tụ chung quanh hai người

Không đợi Tiểu nha đầu kịp phản ứng, đồng hoàn trong tay cô bé đột nhiên hoá lớn bao quanh bản thân và Hô Lỗ vào trong, trên thân đồng hoàn cổ phác tản ra một dải sáng trắng, nhưng có vẻ hơi ảm đạm. Đây chính là do Tần Vũ dùng Hỗn Độn chất cải tạo lại đồng hoàn này hiển nhiên là không thể thích ứng với phiến tinh vực này tuy nhiên cảm giác được nguy hiểm liền khởi động tác dụng phòng ngự

Bạch quang càng ngày càng lớn, tiếng kêu xé gió cũng ngày càng theo đó mà tăng

Tần Vũ tựa hồ thấy được điều gì đó trên đỉnh núi phía xa, hừ lạnh một tiếng, song chưởng hướng hư không một trảo, bạch quang đột nhiên bị kiềm hãm giống như bị đóng đinh run rẩy kịch liệt giữa không trung. Ngay sau đó hai đạo quang hoa đen nhánh từ trên người Tần Vũ thả ra, quang hoa làm cho người ta một cảm giác trầm ổn, không có chút cuồng nộ, hiển nhiên là tử khí trong trong Lục đạo luân hồi

Hai đạo tử khí cuốn lấy nhau giữa không trong đồng thời trong nháy mắt bao lấy tầng bạch quang, bị tử khí bao vây bạch quang kia ầm ầm tiêu tán hoá thành ngàn vạn điểm sáng sau đó tan biến giữa không trung

Tần Vũ sắc mặt có chút ngưng trọng, lông mi ẩn chứa sát khí, cũng không biết người nào phía xa xa kia đánh lén, thủ đoạn này khiến hắn rất phẫn nộ:

" Ngươi là ai, tại sao đánh lén ta?!" Tần Vũ rống to, ánh mắt loé lên tinh quang sí liệt

Trong hư không đột nhiên trận trận rung động, một thân ảnh mơ hồ xuất hiện trước mặt hai người. Nhìn thoáng qua như là một lão già lam lũ nhưng lại mang một khuôn mặt non nớt, mái tóc bạch kim, y phục xám trắng ung dung đi tới trước mặt Tần Vũ, cười lạnh nói:

" Ta còn không có hỏi các ngươi là ai, lại hỏi ngược lại ta, thật không biết tốt xấu!"

Tần Vũ trong lòng bùng lên một cỗ lửa giận, nghe nói thế đang muốn phát tác thì Tiểu nha đầu lại cười to chỉ vào người mới đến nói:

" Ha ha ha ha, người này kỳ quái thật, tóc bạc trắng lại hoá ra tiểu oa oa, thật là lý thú!"

Lão giả cơ hồ giận cơ hồ biến cả hàm răng thành bốn mảnh, quát:

" Bổn sứ giả có bản lĩnh cải lão hoàn đồng, bất quá là đang trong giai đoạn quá độ ( chuyển tiếp), đợi qua mấy ngày nữa ta so với hắn còn muốn trẻ hơn"

Tiểu nha đầu con mắt sáng ngời:

" Như vậy mới có lý, ngươi dạy cho ta được không?"

Lão giả hừ lạnh lắc lắc đầu nhưng khi ánh mắt hạ xuống đôi đồng hoàn trên người nha đầu lại hiện lên vẻ tham lam trầm giọng nói:

" Dạy ngươi cũng không khó, chỉ cần ngươi đưa tiểu đồng hoàn kia cho ta là được"

Tiểu nha đầu có chút khó khăn nhìn đồng hoàn, nói:

" Không được, đây là vật Tiểu Tần cho ta, huống hồ nó đã có tinh thần lạc ấn của ta, cho ngươi cũng không thể dùng"

Tần Vũ mỉm cười nhìn nha đầu, ánh mắt toát ra vẻ tán dương, ánh mắt có triển vọng

Đến đây thì Hô Lỗ đột nhiên hướng lão giả điên cuồng rống giận, lông trắng như tuyết toát ra một đoàn Hỗn Độn chất bằng nắm tay, có thể thấy giờ phút này nó đã cực kì phẫn nộ

Lão giả trừng hai mắt:

" Tiểu súc sanh này, cút ngay cho ta!" Vừa nói trong tay nháy mắt bính phát ra một đạo bạch quang, dù so với vừa rồi yếu đi vài phần nhưung muốn tiêu diệt Hô Lỗ cũng là dễ như trở bàn tay, nha đầu bên cạnh nhất thời hét lên sợ hãi. Tần Vũ nhíu mày cùng đồng thời ngăn cản đám bach quang giữa không trung lập tức thả ra tử khí nghiền thành nát bấy

" Xú tiểu tử, ta còn chưa tính toán với ngươi, ngươi tại sao xông vào Tử Cực tinh của ta?"

Tần Vũ cười lạnh một tiếng:

" Nguyên lai chỗ này gọi là Tử Cực tinh, còn ngươi là ai?"

Lão giả có chút khinh thường hừ lạnh một tiếng, nói:

" Ta chính là đặc sứ Tử Cực tinh của Tà Thần giới, ta hiện đang nghi ngờ ngươi là người của Chiến thần giới lẻn vào, thức thời theo ta trở về nhận tội!"

Lão giả nói nhưng ánh mắt thuỷ chung không rời khỏi đồng hoàn trên tay Tiểu nha đầu, hiển nhiên là muốn cướp bảo vật này, nhưng mới vừa rồi chứng kiến thủ pháp của Tần Vũ nên không dám coi thường vọng động cho nên bây giờ chỉ có thể dùng uy mà chấn nhiếp

Bất quá những điều hắn nói đều không gạt được con mắt của Tần Vũ, ánh mắt co lại thản nhiên nói:

" Phục pháp? Ta muốn xem ngươi như thế nào bắt ta phục pháp!"

Lão nhân này nhìn qua xúc phạm vô lý, Tần Vũ cũng không từ trên người hắn phát hiện cái gì, dù sao trốn cũng không thoát, không bằng tiên phát chế nhân ( đánh trước phục người). Đang nói chuyện, một bả trường kiếm cổ phác không chút ánh sáng xuất hiện trong tay hắn, trường kiếm giống như tượng thạch, mặt trên không có chút điểm sáng này nhưng mũi kiếm lại hiện lên từng đạo liệt văn rõ ràng mãnh liệt, trong liệt văn lại tràn ngập một cỗ vật chất kết sính, hiển nhiên là do rèn luyện Hỗn Độn khí mà thành bảo kiếm

Lão nhân sau khi thấy thanh kiếm ánh mắt càng lộ rõ vẻ tham lam tựa hồ muốn nhanh chóng đoạt được cả hai:

" Cả gan động thủ với sứ giả, ngươi cũng biết đó là hậu quả gì chứ?"

" Ta không biết, cũng không muốn biết! Nha đầu, lui ra sau một chút!"

Nha đầu thả Hô Lỗ ra, mặt đỏ bừng lớn tiếng nói:

" Xú lão đầu này dám khi dễ Hô Lỗ, ta không tha cho hắn, Tiểu Tần tránh ra!"

Lập tức cũng không đế ý tới lời Tần Vũ khuyên ngăn, đồng hoàn đã bay đi, cổ đại Hỗn Độn khí từ chung quanh đồng hoàn thả ra

Lão giả khinh miệt liếc nha đầu:

" Đúng là Thiên vật, bảo vật như vậy lại không biết sử dụng … xem ra lão không thi triển chút thủ đoạn các ngươi không biết trời cao đất rộng rồi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.