Hậu Tinh Thần Biến

Chương 567: Trì hoãn



Sau một khắc!

Bàn tay trong suốt như hư vô kia đột nhiên xuyên qua thân thể của Hồng Quân, một âm thanh tê tâm liệt phế từ sâu trong yết hầu bộc phát. Đôi mắt Hồng Quân như cứng đờ, phảng phất cảm giác như một thanh đao không ngừng cắt nát linh hồn mình. Trạng thái giải cấm thứ chín của bất diệt phách thể không cách nào hình thành bất cứ một khả năng phòng ngự nào

Quang hoa Đạo Thiên kính vào giờ khắc này cũng trở nên nóng hơn giống như một thác nước nóng bạch kim bao phủ cả thân thể Hồng Quân

Linh hồn không ngừng rung chuyển dường như được Đạo Thiên kính bảo hộ, sự thống khổ cũng giảm đi không ít. Nhưng Hồng Quân vẫn bị vây khốn không thể nào di động

Phía trước, ảo ảnh của Tử thần không ngừng tới gần, linh hồn chi thể được bao phủ bởi một tầng mông mông khí thể, khí thế vô cùng phô trương. Sau đó, ma linh chầm chậm bước tới phía Hồng Quân



" Không xong, Tiểu Quân gặp nạn!"

Kể từ khi sáng tạo ra Bàn Cổ thế giới, Cổ Bàn vô luận là thân thức hay là tinh thần lực cũng tăng lên rất nhiều, có khả năng quan sát phía xa vạn dặm. Giờ phút này ánh mắt ngưng tụ xuyên thấu tử quang nồng đậm phía bên trong đoàn sương mù xanh biếc, rõ ràng thấy Hồng Quân đang bị vây khốn trong đó, không thể ngồi yên được

Cũng không đợi Tà thần Tử Dạ Thương Long kịp phản ứng, Cổ Bàn vũ động Bàn Cổ phiên vọt tới trước, lực lượng phá toái hư không vô hình giống như đôi bàn tay lớn kéo giãn cỗ lực lượng khủng bố kia sang hai bên, thân ảnh Cổ Bàn trong nháy mắt tiến vào bên trong

Tử Dạ Thương Long thần sắc ngưng trọng, giờ phút này linh hồn hắn bị thương, trong thời gian ngắn ngủi Địa nguyên tố pháp tắc diễn hóa thành sinh mệnh nguyên lực căn bản không thể nào hoàn toàn chữa trị. Cũng vì thế mà hạn chế sự điều khiển của hắn đối với nguyên tố pháp tắc

Tuy nhiên, lúc này ánh mắt Tử Dạ Thương Long nhất liễm toát ra thần sắc thấy chết không sờn biến ảo thành một đạo tử sắc cực quang cuồng tới

Khi Cổ Bàn tiến vào phiến tinh vực một sát na, thân thể đột nhiên nặng nề cảm giác được một cỗ lực lượng hủy diệt tràn ngập mỗi một tấc không gian dường như đang không ngừng luyện hóa thân thể mình

" Xem ra lời Tà thần nói không sai, tử sắc lưu quang cùng thanh sắc quang vụ đan vào nhau trong không gian loạn lưu cự nhiên hình thành lực hủy diệt kinh khủng như vậy " Cổ Bàn trong lòng khiếp sợ, chỉ không cẩn thận một chút sẽ bị Chủ thần lực hoàn toàn cắn nát, nhưng bây giờ hắn cũng không thể suy nghĩ nhiều, vọt tới trước cực nhanh

Hồng Quân đang bị lưỡng đại Chủ thần giáp công, hơn nữa linh hồn lại bị Tử thần ma năng giam cầm, căn bản không có chút thủ lực nào. Mắt thấy hai Chủ thần đang tới gần trong lòng cũng cảm giác được bất an mãnh liệt

" Tiểu Quân, ta tới cứu ngươi!"

Đột nhiên, Cổ Bàn từ bên trong đám tử quang vọt tới, bên trong Bàn Cổ phiên hằn lên từng đạo hồ tuyến rất nhỏ nhưng lại phóng thích ra một loại phá toái hư không chi lực, cự nhiên có thể ngăn cách xung quanh đối với quang vụ màu xanh biếc kia

" Tiểu Cổ, sao ngươi lại tới đây, nơi này quá nguy hiểm, mau rời đi!" Hồng Quân hô lớn

Cổ Bàn lạnh nhạt cười một tiếng:

" Huynh đệ gặp nạn ta há có thể ngồi yên không màng tới, huống chi Cha ngươi cũng ở đây, ta phải đảm bảo cho các ngươi chu toàn!"

Hồng Quân chau mày biết không cách nào khuyên can Cổ Bàn, trầm giọng nói:

" Bây giờ Phụ thân đang chuẩn bị phóng thích một loại lực lượng nào đó, chúng ta phải toàn lực vì người tranh thủ thời gian!"

Cổ Bàn khẽ gật đầu:

" Hôm nay lưỡng đại Chủ thần đều phóng thích Chủ thần lực, khả năng duy trì của bọn họ cũng không quá dài nhưng chúng ta nếu muốn cầm chân bọn họ mỗi một tích tắc cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng … Tiểu Quân, ngươi chọn ai?"

Hồng Quân dựa vào lưng Cổ Bàn, ánh mắt quét qua hai Chủ thần, cau mày nói:

" Linh hồn công kích của Tử thần quá mạnh mẽ, mà ma linh của Loạn thần cũng không phải dễ dàng đối phó, chọn ai cũng như nhau "

Cổ Bàn ánh mắt nhất liễm, trầm giọng nói:

" Đã như vậy, Tử thần kia để ta đối phó được rồi, chân thân ta hình thành Bàn Cổ thế giới cường độ linh hồn cũng tăng lên rất nhiều. Mặc dù bất diệt phách thể của ngươi không thể tan biến nhưng cường độ linh hồn không bằng ta, tin tưởng ta có thể cầm chân hắn nhất thời nửa khắc "

" Tùy ngươi, chỉ cần có thể kéo dài thời gian tới lúc Phụ thân tập hợp đủ lực lượng là được rồi!" Hồng Quân nói, đột nhiên một thân ảnh xuất hiện

" Coi ta là cái gì hả!"

Tử Dạ Thương Long đứng cách đó không xa, thần sắc lẫm lẫm, y phục đã rách nát, có thể cảm giác rõ rệt linh hồn hắn đã trong trạng thái cực kì yếu ớt

Hồng Quân cười một tiếng nói:

" Vậy ngươi cũng nên cẩn thận nếu không hình thần câu diệt, không ai có thể cứu được ngươi!"

Tà thần Tử Dạ Thương Long hừ lạnh một tiếng:

" Còn không tới phiên ngươi hao tâm … Cùng với Âm Vương Thất Sát trùy Loạn thần đã bộc phát Chủ thần lực đến cực hạn, Ma linh sát vô luận là công kích hay phòng ngự cũng đều cực mạnh, nhưng sắt cũng không thể sáng mãi, nó cũng có một điểm yếu!"

Hồng Quân ánh mắt sáng ngời:

" Là chỗ nào?"

Tử Dạ Thương Long quay mặt đi, ánh mắt chăm chú vào ngực ma linh của Loạn thần, trầm giọng nói:

" Đó chính là bản thể của Loạn thần, Âm Vương Thất Sát trùy có cường thịnh đến đâu cũng bất quá là một kiện vũ khí, không còn ai điều khiển nó cũng chỉ là một khối sắt vụn, chỉ cần có thể chế trụ Loạn thần như vậy khả năng công kích của ma linh cũng giảm đi rất nhiều!"

" Nguyên lai như thế!" Hồng Quân nghiến răng, ánh mắt chớp động quang mang như tia mặt trời

Cổ Bàn cười khổ một tiếng:

" Loạn thần đã có biện pháp đối phó, còn Tử thần, linh hồn chi lực cũng không phải dễ dàng như vậy "

Tử Dạ Thương Long trầm giọng nói:

" Linh hồn công kích của Tử thần ma năng đúng là cực mạnh, hơn nữa hôm nay Tử thần đã bỏ đi thân thể, lại lấy linh hồn chi thể bộc phát Chủ thần lực. Ngươi cùng hắn quyết đấu hoàn toàn là sử dụng cường độ linh hồn, bây giờ chỉ có thể cố gắng trì hoãn thời gian nhiều nhất có thể "

" Hành động!"

Hồng Quân bạo hống một tiếng hướng ma linh vọt tới, Hỗn Độn vật chất đang điên cuồng cuốn tới trong nháy mắt đã đạt tới cực hạn, Hồng Quân cố nén cơn đau của bất diệt phách thể truyền đến, nghiến chặt răng tăng tốc độ lên cực hạn

Tử Dạ Thương Long hít một hơi thật sâu, hiển nhiên đã chuẩn bị kĩ càng, một cái sải chân đã thấy cơn gió thổi qua, Phong nguyên tố pháp tắc đựoc khu động, tốc độ của hắn thậm chí đã không kém Hồng Quân là bao nhiêu

Cổ Bàn như trước vẫn đứng im tại chỗ, Bàn Cổ phiên để trước người. Từng vệt hằn đen phía trên trường phiên có chút động đậy, ở trong phiến không gian loạn lưu này hình thành một bích lũy phòng ngự

Cách đó không xa, ảo ảnh thật lớn của Tử thần không ngừng phát ra tiếng rít tê tâm liệt phế, bàn tay như hư vô kia lại bắt đầu hướng tới Cổ Bàn bắt lấy

Cổ Bàn ánh mắt nhất lãnh, cả giận nói:

" Tới đây!"

Vung Bàn Cổ phiên lên, bề mặt vũ động, phá toái hư không chi lực dọc theo quỹ tích không gian ba động hướng tới bốn phía lan ra, ti tuyến màu đen giống như một cái lưới không ngừng xuất trương

Đông!

Bàn tay sắc nhọn của Tử thần đột nhiên dừng lại phía trước Cổ Bàn khoảng hai mươi trượng có chút rung động. Giờ khắc này, một huyết tiễn đột nhiên từ bên trong miệng Cổ Bàn phụt ra, cả thân thể giống như lá trong cuồng phong bạo lui về phía sau

" Hảo … linh hồn công kích thật là khủng khiếp!" Cổ Bàn khó khăn đứng dậy, sợ hãi vạn phần nhìn ảo ảnh to lớn của Tử thần, một kích vừa rồi cơ hồ đã đem linh hồn hắn hoàn toán chấn vỡ. Cho đến lúc này, Cổ Bàn mới thật sự hiểu rõ sự đáng sợ của Chủ thần

" Ngay cả tên gia hỏa Tiểu Quân chiến đấu cũng không khủng khiếp như vậy, thật là không thể tưởng tượng nổi " theo bản năng Cổ Bàn lại huy động Bàn Cổ phiên, nếu như thêm hai lần công kích như vừa rồi nữa chỉ sợ linh hồn hắn sẽ hoàn toàn bị hủy diệt

Cổ Bàn tự nhận là linh hồn cường mãnh là bởi linh hồn hắn chính là do sơn bích bên trong Bàn Cổ thế giới hỗ trợ, bởi có Luyện hồn bích tồn tại mà khiến cho linh hồn hắn càng thêm vững chắc. Tuy nhiên trước mặt Tử thần, một kích vừa rồi nếu như không phải phần lớn lực lượng đã được Luyện hồn bích triệt tiêu sợ rằng những hình vẽ trên bề mặt kia đã sớm hóa thành phấn vụn rồi

" Nếu như đem Tử thần thu vào trong Bàn Cổ thế giới chỉ sợ không gian cũng sẽ theo đó mà tan rã … Ta nến làm gì bây giờ?!"

Lúc này ngoài ngạnh kháng ra Cổ Bàn đã không còn đối sách nào, tuy nhiên Tử thần vẫn đang không ngừng tới gần

Mặt khác!

Ma linh lớn vô cùng dưới sự điều khiển của Loạn thần không ngừng oanh kích Hồng Quân cùng Tử Dạ Thương Long, Hồng Quân bằng vào trạng thái giải cấm thứ chín tốc độ cực hạn như điện quang hỏa thạch trong lúc này tránh được công kích trí mạng, còn nguyên tố pháp tắc của Tử Dạ Thương Long miễn cưỡng có thể kiềm chế sự ăn mòn. Tử Dạ Thương Long điều khiển Phong nguyên tố pháp tắc cùng lực công kích cực mạnh của Lôi nguyên tố pháp tắc, bỏ đi Sơn nguyên tố pháp tắc để phòng ngự. Bởi vì đối với hắn mà nói bất cứ một loại phòng ngự nào trước mặt ma linh đều giống như tờ giấy hồ, chỉ một đòn là rách. Tốc độ của Phong nguyên tố pháp tắc đúng là không gì có thể so sánh, có thể giúp hắn thoát khỏi công kích của ma linh, mà lực công kích cực mạnh của Lôi nguyên tố pháp tắc đúng là lực lượng kiềm chế ma linh tốt nhất

" Hô! Hô!"

Hồng Quân thở hổn hển, ánh mắt thủy chung dừng ở ma linh trước ngực Loạn thần, Hỗn Độn chất dần biến đổ thành bạo tạc chi lực ngưng tụ bên trong bất diệt phách thể khiến cho toàn thân hắn đều biến thành sắc đỏ ngầu, chớp động kim quang

Tử Dạ Thương Long thấy thế, thầm nghĩ:

" Xem ra hắn không đem cỗ lực lượng kia tiết ra ngoài, sợ rằng sẽ gặp phải hậu quả phản phệ … Ta phải hành động mới được!"

Theo lực độ gia tăng của hắn, yên quang tuyết bạch kia bao vây đoàn điện mang hình thành một cự điện long rất lớn, vọt lên trên ma linh

Ma linh vung Âm Vương Thất Sát trùy hung hăng đâm xuống, điện long kia trong nháy mắt băng hủy, phân tách thành từng tia Hỗn Độn vật chất li ti trong hư không

Tuy nhiên, giờ phút này một đạo xích hồng sắc lưu quang đột nhiên hiện lên trước ngực ma linh

Hồng Quân đứng phía trước Loạn thần, toàn thần đỏ bừng như lửa giận dữ hét:

" Chết đi cho ta!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.