Hậu Tinh Thần Biến

Chương 582: Kiện linh bảo thứ tám



Tần Vũ tất nhiên biết tầm quan trọng của thời gian lúc này đối với Nguyên thủy vũ trụ, nếu như giai đoạn phân liệt bắt đầu sẽ xuất hiện các vệt rách trong không gian, cũng có nghĩa không cách nào có thể hồi phục. Nguyên vốn Nguyên thủy vũ trụ đúng là không thể phân liệt, nhưng sau khi cắn trả sẽ xuất hiện rất nhiều hắc động tử vong, cho dù là mạnh như cao thủ cấp độ Chủ thần khi bước vào trong đó cũng chết không phải nghi ngờ.

Hồng Quân ánh mắt nhất liễm đầu tiên xuất ra Đạo Thiên kính trong hư không phóng thích ra lưu quang bạch kim, thong thả bay lên.

Ngay sau đó, Tôn Ngộ Không cầm Tà Long Thứ ném mạnh lên cao. Tà Long Thứ kia với tốc độ kinh người biến ảo thành một đạo hắc sắc quang hoa nổ mạnh trong hư không

Huống Thiên Minh âm trầm phiến động Thần Nguyệt đỉnh, thân đỉnh quang hoa lưu động phóng xuất ra một cỗ ba động linh bảo kì dị cùng với hai kiện Nguyên thủy vũ trụ tách ra.

Tử Dạ Thương Long bên cạnh thần sắc có phần nghiêm trọng, một tay ngửa lên, Âm Vương Thất Sát trùy nhất thời xuất hiện trong lòng bàn tay phóng thích ra sát khí kinh người khiến sắc mặt mọi người trở nên tái nhợt.

Lúc này, Tứ đại Nguyên thủy chí tôn linh bảo cũng đã lần lượt phát sáng

Tần Vũ hít một hơi thật sâu, hai tay phân biệt xuất ra Thiên Phạt kiếm cùng với Tử Thủy Thiên tinh, thong thả bay lên cao.

Lục đại Nguyên thủy chí tôn linh bảo trong hư không chậm rãi chuyển động phóng thích ra khí tức ba động kết hợp một cách hoàn mĩ, với một loại tần suất kì lạ không ngừng dao động. Mà Tần Vũ lúc này đứng giữa Lục đại nguyên thủy chí tôn linh bảo, cẩn thận cảm giác sự huyền ảo trong đó, thúc dục lực lượng cường đại nhất chống đỡ Nguyên thủy vũ trụ sắp bị hủy diệt.

Lúc này, trận trận tiếng vang truyền lại. Hỗn Độn vật chất bốn phía dường như bị một loại lực lượng nào đó dẫn dắt điên cuồng hướng vào phía trong nén lại, Tần Vũ biến sắc, trong lòng biết được quá trình co lại đã sắp sửa kết thúc, trầm giọng nói:

" Tứ đệ, tới phiên ngươi!"

Chân mày Cổ Bàn giật giật, ánh mắt đang đặt trên Bàn Cổ phiên trong tay, thấp giọng nói:

" Tất cả đều nhờ vào ngươi, đi thôi!" lập tức ném Bàn Cổ phiên lên cao, bề mặt phiên dao động sau đó xuất hiện từng đạo ti tuyến mài đen không ngừng đan vào nhau

Cùng lúc đó, Luyện hồn bích bên trong Bàn Cổ thế giới cũng sinh ra ảnh hưởng, nó phóng thích ra một loại lực lượng luyện hóa cực kì mãnh liệt. Hư không xung quanh phảng phất như đang tan chảy, bắt đầu có hiện tượng méo mó.

Thất đại Nguyên thủy chí tôn linh bảo đang không ngừng lưu chuyển xung quanh Tần Vũ, mà hiện tại Tần Vũ phải tập trung tinh lực sử dụng Thiên nguyên tố pháp tắc tiến hành dung hợp năng lượng của tất cả linh bảo, hình thành tân Nguyên thủy trục tâm.

Giờ phút này, bảy kiện linh bảo cơ hồ đồng thời phóng thích những ánh sáng đủ màu sắc, khi thì thâm u biến ảo vô thường, lúc thì đỏ bừng như xá lợi, có khi lại là màu xanh ngọc khiến cho cả thái không Nguyên thủy vũ trụ cũng trở nên huyễn ảo theo.

Dưới sự điều khiển của Thiên nguyên tố pháp tắc, bảy kiện linh bảo từ từ dung hợp lại hình thành một cột sáng lớn vô cùng, lại đang không ngừng mở rộng. Tần Vũ ánh mắt nhất liễm, cảm khái:

" Không hổ là Thượng nhâm Thần Thiên, cự nhiên lại có thể sáng tạo ra linh bảo huyền diệu như vậy, hi vọng nó có thể cứu nguy cho cả Nguyên thủy vũ trụ "

Trước đó trong lòng Tần Vũ sớm đã tính toán, nếu thật có thể cứu nguy được Nguyên thủy vũ trụ, hắn sẽ sáng tạo ra một không gian vũ trụ nữa cùng Lập nhi cùng người thân một nhà đoàn tụ. Tuy nhiên tâm nguyện này có thể thực hiện hay không còn phải xem Nguyên thủy chí tôn linh bảo kia có chống đỡ được lực cắn trả của Nguyên thủy vũ trụ hay không.

Theo Thất đại Nguyên thủy chí tôn linh bảo không ngừng dung hợp, tốc độ cắn trả của toàn bộ Nguyên thủy vũ trụ cũng dần trở nên chậm lại. Tần Vũ có thể cảm giác được từng không gian bình diện đang không ngừng phát sinh, giống như cái giá chống đỡ cả Nguyên thủy vũ trụ, tất cả đồng thời hiện lên.

Giờ phút này, trên khuôn mặt Tần Vũ toát ra thần sắc vui mừng, cứ theo đà này không lâu nữa sẽ có thể tiêu trừ lực cắn trả. Mọi người thấy thế tận đáy lòng cũng thở phào nhẹ nhõm

" Thương Long, sau khi tất cả kết thúc ngươi định thế nào, dù sao ngươi cũng không còn là Tà Thần nữa " Thần Tôn chân thành nhìn Tử Dạ Thương Long một cái, trầm giọng nói

Tử Dạ Thương Long khóe miệng hiện lên một nụ cười, nói:

" Tất cả kết thúc có lẽ ta sẽ dẫn thê tử cùng nữ nhi vân du tứ phương, có lẽ sẽ ở lại Đại Thần Thiên giới một thời gian, chẳng biết có được hoan nghênh không "

Thần Tôn cười nhạt một tiếng:

" Nếu là ngươi chịu ta tất nhiên tự mình nghênh đón ngươi, Đại Thần Thiên giới vĩnh viễn mở rộng cửa chào đón ngươi "

Hai người nhìn nhau cười lớn, xem ra bọn họ rất tự tin đối với việc Tần Vũ có thể hóa giải nguy cơ.

Giờ phút này, tất cả tinh thần lực của Tần Vũ đều tập trung vào việc dung hợp lực lượng Thất đại Nguyên thủy chí tôn linh bảo, sự dao động của các linh bảo lúc này dường như đã đạt đến độ hoàn mỹ, cơ hồ sự dao động này bao trùm toàn bộ Nguyên thủy vũ trụ. Từng đạo không gian bình diện cũng không ngừng hình thành, mà cột sáng bao phủ Tần Vũ lớn vô cùng kia giờ phút này cũng đã đạt tới kích thước vô cùng lớn. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Tuy nhiên ngay khi ánh sáng của các linh bảo đạt tới trạng thái cực hạn chợt ảm đạm dần không thể hiểu, cỗ năng lượng ba động kinh khủng kia vào lúc này cũng giảm đi rất nhiều.

Phảng phất chỉ trong một tích tắc hết thảy đã mất đi nguồn động lực

" Không ổn!"

Tần Vũ kinh hãi thất sắc, ánh mắt chăm chú nhìn Bàn Cổ phiên phía trên, xa xa trông thấy Bàn Cô phiên có chút rung động, thân phiên có vẻ rất cổ phác không một ánh quang hoa, lúc này cỗ lực lượng luyện hóa kia cũng biến mất vô ảnh tung.

" Sao … Tại sao có thể như vậy?"

Thiên nguyên tố pháp tắc lại không cách nào hút lấy năng lượng bên trong Bàn Cổ phiên, Tần Vũ dường như cảm giác được điều gì đó liền chuyển hướng nhìn tới Cổ Bàn

Chỉ thấy Cổ Bàn tựa hồ đang rất thống khổ, khuôn mặt nhăn nhó, cúi gập người khó khăn nói:

" Tam ca … Đệ không thể điều khiển nổi Luyện Hồn bích, Bàn Cổ thế giới …"

Tần Vũ nhíu mày nhìn thấu qua Bàn Cổ phiên đi vào Bàn Cổ thế giới, phát hiện cả thế giới dường như sắp lâm vào cảnh hủy diệt, không gian băng toái, bề mặt Luyện hồn bích cũng xuất hiện từng vết nứt lớn khiếp người.

" Hóa ra là vậy, Bàn Cổ phiên tái sinh sau khi bị hủy diệt đã không thể nào đạt tới cường độ một Nguyên thủy chí tôn linh bảo lúc trước. Thật sự sai lầm … sai lầm …" trong ánh mắt Tần Vũ toát ra sự tuyệt vọng bi thương, hai con mắt trống rỗng nhìn cột sáng thật lớn kia ánh sáng không ngừng nhạt dần với tốc độ rất nhanh. Không gian bình diện vừa rồi mới được sinh ra nay đã mất đi bổn nguyên lực lượng bắt đầu băng hủy.

Bàn Côt phiên kia bản thể đúng là Luyện hồn, nhưng sau khi trọng sinh trong đan điền của Cổ Bàn nó đã dung hợp với Nguyên thủy Huyền thiên mỏ, cường độ vì thế không thể bằng Luyện hồn trước kia. Có lẽ sau mấy diễn kỉ nữa mới có thể khôi phục lại, nhưng bây giờ đã không còn thời gian nữa.

Mọi người thấy thế sắc mặt cũng cứng đờ, một cảm giác tuyệt vọng tràn ngập trong tâm

Nguyên thủy vũ trụ băng hủy cũng có nghĩa tất cả sẽ không tồn tại nữa. Chỉ không lâu nữa quá trình co lại sẽ kết thúc, lực lượng cắn trả sẽ tiến vào quá trình phân liệt.

" Sưu!"

Trong lúc mọi người cảm thấy tuyệt vọng nhất thì một đạo mông mông quang hoa chợt xé hư không phóng tới, cơ hồ còn chưa xuất hiện Tần Vũ đã cảm giác được một khí tức Nguyên thủy chí tôn linh bảo ba động quen thuộc.

Thoáng chốc, đạo lưu quang màu xám đã xuất hiện trước mặt Tần Vũ. Định thần nhìn lại thì thấy một vật được kiến tạo rất kì lạ, trông giống như hình lưỡi liềm nhưng hai mũi lại cách nhau rất xa, thoáng nhìn trông giống một hình trăng khuyết, có vẻ cực kì sắc bén khiến cho người ta một loại cảm giác lạnh lẽo. Tần Vũ vươn tay ra, khi chạm đến nó sát na thì một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu hắn.

" Thần Thiên đại nhân, Mạc mỗ cả đời vô dụng, duy nhất chỉ có một giấc mộng đó là tạo xuất một cực phẩm linh bảo vượt qua cả Nguyên thủy chí tôn linh bảo. Sau khi tập hợp được bảy khối Nguyên thủy huyền thiên mỏ lại thêm một ngàn năm thời gian rốt cục Mạc mỗ đã tạo thành. Linh bảo này tên Đọat Nguyệt, ảo diệu huyền bí ẩn chứa bên trong vẫn cần người sau lĩnh ngộ, Mạc mỗ lấy mệnh luyện khí hôm nay coi như đã đại công cáo thành, lạc đắc viên mãn. Hy vọng có thể trợ giúp Thần Thiên đạo nhân tí lực!"

" Là … Là hắn?!" sau khi Tần Vũ khiếp sợ một chút liền thởi dài thật sâu, ánh mắt dừng ở linh bảo có hình dạng kì dị kia, trầm giọng nói:

" Mạc tiên sinh không hổ là Đệ nhất binh vương, yên tâm đi, ta nhất định sẽ cho ngươi toại nguyện!"

Lập tức, Đọat Nguyệt phá không phóng lên cao cùng với Thất kiện Nguyên thủy chí tôn linh bảo đang dung hợp, vào lúc này đã là tám kiện Nguyên thủy chí tôn linh bảo, cỗ lực lượng huyền ảo kia một lần nữa lại được phóng thích, cả cột sáng thấu phát ra những dải sáng dài vô tận, vô số không gian giới diện cũng dần dần được hình thành.

Hồng Quân khi thấy kiện linh bảo kia một khắc, trong lòng đã hiểu chuyện gì xảy ra, thán thanh nói:

" Giấc mộng của Mạc tiên sinh rốt cục đã hoàn thành "

Huống Thiên Minh bên cạnh cùng gật đầu thật mạnh:

" Mơ ước lớn nhất của Mạc quân sư chính là tạo ra linh bảo này, hẳn là lão cũng mỉm cười nhắm mắt, bài vị Đệ nhất binh vương nhất định thuộc về lão!"

Sau khi Mạc Túy Sinh thối hỏa đã lấy tính mạng của mình khải linh tạo xuất một kiện Nguyên thủy chí tôn linh bảo dường như hoàn mỹ, đồng thời dùng tia chân linh cuối cùng truyền tống nó tới tay Tần Vũ. Tần Vũ lúc này đã có tám kiện linh bảo, lực lượng huyền ảo giống như vô cùng vô tận, cột sáng lớn vô cùng kia đang khuếch trương với tốc độ kinh người, không gian giới diện của cả Nguyên thủy vũ trụ cùng đã tới giai đoạn cuối cùng.

Theo cỗ lực lượng không ngừng hình thành này, lực lượng cắn trả cường mãnh của Nguyên thủy vũ trụ cùng đã tước giảm rất nhiều, tốc độ co lại của Hỗn Độn vật chất cũng từ đó mà chậm lại.

" Hô!"

Cổ Bàn hít một hơi thật sâu dựa lên người Hồng Quân đứng dậy, lúc này Đoạn Nguyệt đã thay thế Bàn Cổ phiên, Bàn Cổ thế giới do chân thân hắn diến hóa ra cũng từ từ khép lại

Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người Tần Vũ, cùng đợi thời khắc đáo thành!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.