Hãy Để Anh Nói: Anh Yêu Em

Chương 18: Cuộc giải cứu đẫm máu



Phong dừng xe trước khu chung cư bỏ hoang, một bênlà gạch đá đổ nát, một bên là nhưng tên người ngoại quốc to con, dađen có, da trắng có, mặt tên nào cũng hung dữ và trên tay hay mặt đềucó những hình xăm kỳ quái, đặc biệt là trên tay chúng cầm vũ khí, dao,mã tấu, khúc côn, Phong nhìn lại mình, trên người chẳng có lấy một cáigậy gỗ chứ đừng nói đến là được trang bị vũ khí đàng hoàng như bọnkia.

Tay không bắt giặc ư? Nhưng mà Tinh Á đang nằm trong tay bọnchúng mà tiền không phải là thứ chúng cần, kiểu này thì phải liều mìnhxông vào hang bắt cọp thôi.

Nghĩ vậy, Phong mặc kệ là mình không có vũkhí cũng cứ dấn thân vào đã, sau đó thì tùy cơ ứng biến, lúc này phảibình tĩnh kéo dài thời gian chờ nhóm của Đan đến.

Trên người Tinh Áluôn đem theo thiết bị định vị nên chắc chắn Đan sẽ biết, anh cũngbiết rằng trong chiếc đồng hồ cô tặng anh cũng có thiết bị định vị nênviệc tìm ra nơi này không khó tuy nhiên vấn đề là thời gian, Tinh Áđang nằm trong tay chúng, không biết sống chết thế nào? Bọn khốn đóchắc không dại gì mà bỏ qua cho cô đâu.

Anh lấy lại bình tĩnh rồi đivào bên trong mà không gặp bất cứ cản trở nào.

- Cũng nhanh nhỉ?- Một giọng nói vang lên.

- Tinh Á đâu?- Phong hỏi.

- Tao nghĩ mày nên lo cho cái mạng của mày trước thì hơn đó, để xemmày có sống sót để đến cứu cô vợ tài sắc của mày không?- Đừng có nói nhiều.

- Mày làm gì mà phải nôn nóng, tao nằm bên cạnh vợ mày nãy giờ cònchưa nôn nóng thì mắc gì mày phải nôn nóng lên như vậy? Mày yên tâmđi, sau khi mày xuống gặp tổ tiên thì tao sẽ ăn ngon ngủ yên, đầu ấptay gối với vợ mày mà không lo gì cả cho nên đợi đến lúc đó, tao cũngkhông nôn nóng lắm, hahahahahahaha.

- Thằng khốn, câm miệng lại.

- Nói đi nói lại nãy giờ ít ra mày cũng nên nhận ra tao chứ nhỉ?- Mày….

.

- Phong nhíu mày nhìn, thì ra là tên đó, cái tên trước đâybị Tinh Á từ chối, lại bị Nam ra tay sỉ nhục, hắn, chính là Mạc ThiếtBình, tập đoàn Mạc Diêu nhà hắn đã bị An phá hủy, cô em gái Mạc ThiếtLoan của hắn cũng bị Đan cho người tông xe vào khiến cô ta phải ngồixe lăn suốt đời, thế nên lần này hắn chọn con tin đắt giá là Tinh Á đểtrả thù luôn Phong, Nam, Quân, Đan, An.

với số lượng người thế này thìkhông thể nào đánh hết được.

- Sao? Nhận ra tao chứ?- Mày không là cái gì với tao cả, việc có nhận ra mày hay không taocũng không cần quan tâm, nói đi, Tinh Á đâu?- Hahahaha, mày không quan tâm tao là ai cũng được nhưng mà mày ít racũng nên tỏ ra quan tâm đến tính mạng vợ mày một chút, cô ta đang ởtrong tay tao mà.

Nói thật, tao yêu cô ta thật nhưng nếu cần thì taocũng sẵn sàng lôi đầu cô ta ra để tính sổ đó, cô ta đã làm cho em gáitao cả đời không thể đi lại được, mối hận đó tao phải trả thay cho emtao, sau khi loại được mày, tao sẽ từ từ bắt cô ta nếm trải sự đau khổmà bao nhiêu năm qua tao đã phải chịu đựng.

- Thả cô ấy ra.

- Mày nên nhớ ở đây tao mới là người có quyền ra lệnh.

-…….

Cùng lúc đó ở phía ngoài, nhóm của Đan đã đến, Quân và Namcũng vậy, anh Vika đưa vũ khí cho từng người còn An và anh ta thì đủngđỉnh tay không.

- Vũ khí của hai người đâu?- Nam hỏi An.

- Em đã không thể cử động mạnh sau trận đua xe ở đèo Chiết Lã cho nêncó cầm vũ khí cũng thua thảm hại thôi thì đành thể hiện tài thiện xạvậy.

- An điềm nhiên nói.

- Còn tôi thì trước giờ hay chơi “kẹo đồng” quen rồi vả lại bọn chúngđông như kiến cỏ thế kia, đánh để hao sức à? Phải để dành sức cứu babyxinh đẹp chứ?- Vika giải thích.

- Bên ngoài này để em và mấy nhóc này giải quyết, mọi người vào trongđi.

Theo tín hiệu phát ra từ thiết bị định vị của Tinh Á thì muốn đếnchỗ cô ấy phải mất nhiều vòng mà cơ cấu khu chung cư này cũng khá rắcrối, hơn nữa số lượng người cũng rất nhiều, chính xác là muốn đến chỗTinh Á thì phải vượt qua năm hàng rào phòng thủ toàn người là người,không cẩn thận là toi mạng ngay.

Đây là hàng rào phòng thủ đầu tiêntrong năm hàng rào phòng thủ, em và mười lăm người giải quyết hàng ràonày, từ đó cứ vào bên trong là chia ra, mỗi hàng rào cần mười sáungười, sau khi giải quyết xong sẽ chạy vào hỗ trợ.

Riêng anh Vika vàAn sẽ đi lên tầng năm, Tinh Á chắc chắn đang ở trên đó, hai người hãyđưa Tinh Á ra ngoài rồi hãy quay lại hỗ trợ cho bọn em là được.

Thốngnhất vậy nhé? Nhớ bảo toàn lực lượng.

- Đan bàn kế.

- Ok.

- Cẩn thận.

- Quân nhắc nhở.

- Ừm, anh cũng vậy nhé?- Đan mỉm cười rồi cùng mười lăm người xông lênmở đường máu cho mọi người xông vào.

Đến hàng rào thứ hai thì Nam cùngmười lăm người khác ở lại, hàng rào thứ ba thì Quân cùng mười lămngười nữa giải quyết, đến hàng rào thứ tư thì thấy Phong và cái tênMạc Thiết Bình đó đang đối đầu nhau, cả hai đều chưa bị thương chứngtỏ nãy giờ Phong đã dùng võ mồm để kéo dài thời gian chờ mọi người đếncùng hợp tác đối phó.

Vika và An thì đã ở bên ngoài, leo tường lêntầng năm cứu Tinh Á trước nhưng họ đâu biết chính tầng năm lại là tầngđông người nhất, căn bản là hai người họ có mười khẩu súng trong taycũng không thể đánh đổ cái hàng rào này được mà mấy anh em thì đã ởlại bên dưới hỗ trợ cho Phong rồi.

- Hay để anh làm mồi nhử bọn chúng còn baby thì xông vào cứu Tinh Á?- Không được, để em làm mồi nhử cho.

- Không cần hai người phí sức đâu, cứ để bọn này giải quyết cho.

- AnhKhương Tân và cô bạn Bích Trâm của An và mấy người khác xuất hiện ngaytrên tầng trên.

- Oh, sao biết vậy?- Vika hỏi.

- Con nhóc Đan đó đâu có ngu để hai người đi vào chỗ chết, bọn này vừatới, bọn chúng không có súng, chỉ có dao và khúc côn, bọn tôi cùngxông thẳng vô một lượt, hai người hãy đợi khi nào bọn chúng gục gầnhết rồi hãy xông vào, Tinh Á nằm ở phòng cuối cùng ấy.

- Anh Tân nói.

- Ok.

Nhưng người tính không bằng trời tính, tên Mạc Thiết Bình đã chạyđược lên tới chỗ Tinh Á trong lúc Phong cùng mấy anh em giải quyếthàng rào phòng thủ thứ tư, bây giờ Tinh Á đang ở trong tay hắn, nếumanh động thì sẽ gây nguy hiểm cho Tinh Á.

Tình hình bây giờ vô cùngbất lợi.

Nếu cứ liều lĩnh xông vào thì không biết hắn sẽ làm gì TinhÁ.

Vừa đánh vừa lo cho Tinh Á, Phong đã bị một tên đánh lén, hắn vunggậy đánh vào đầu anh khiến anh ngã gục xuống đất, đầu óc anh hơi nhứcbuốt nhưng bù lại, anh lại nhớ lại được tất cả.

Anh gọi tên cô nhưngmãi không có tiếng trả lời.

Mình đang ở đâu đây? Phong, anh đâu rồi? Tinh Á mơ màng rồi dầndần trở lại với hiện thực, nhìn lại mình, cô thấy mình đang nằm trênmột chiếc giường tuy nhiên tay chân không hề bị trói nhưng lại cóngười nằm bên cạnh cô.

- Cục cưng, em tỉnh rồi hả? Sao ngủ ít vậy?- Thiết Bình vuốt má cônhưng cô đã hất bàn tay dơ bẩn đó ra trước khi bàn tay đó chạm vào mặtmình.

- Thì ra là anh, chuyện lần trước cũng là do anh làm phải không?- Cục cưng, em nói đúng rồi, nhưng mà em nên biết sự thông minh của emđôi lúc cũng có hại đó.

- anh ta cười.

- Câm miệng.

- Được thôi.

- Anh ta đè cô xuống giường, cưỡng hôn cô nhưng bị cô hấtra lại còn ăn một cú đạp của cô.

- Tại sao? Chẳng phải cô đã không thể cử động mạnh hay sao?- Đối với tôi, không có gì là không thể, lần này tôi sẽ giải quyếtanh.

- Cô nói rồi rút cây súng từ trong áo khoác của mình ra, nhắmthẳng tim Thiết Bình nhưng do tác dụng của thuốc mê vẫn còn nên tay côkhông thể xác định vị trí chính xác nên đã bắt trật, viên đạn trúngngay cánh tay trái của anh ta, cô cũng từ từ ngã xuống…đúng lúc đóthì mọi người xông lên, người của Thiết Bình cũng đổ xô ra, lại mộtcuộc chiến đẫm máu nữa và nguy hiểm hơn là lúc này cô đang ở trong taytên Thiết Bình đó, hắn cũng được một đám người to con bao quanh bảo vệnên rất khó để cứu Tinh Á, thời điểm cả hai bên căng thẳng như dây đànnày thật sự rất đáng sợ, Tinh Á thì như cá nằm trên thớt, có muốnthoát cũng không được….

Không khí nặng nề, căng thẳng bao trùm lấy mọingười, người bên Phong thì không dám manh động bởi vì lưỡi dao sángloáng trên tay Mạc Thiết Bình đang kề sát cổ Tinh Á, chỉ một bước chânthôi cũng có thể lấy mạng của Tinh Á ngay trong chớp mắt, bên ThiếtBình cũng căng thẳng không kém, uy danh lẫy lừng của Vika trong thếgiới ngầm có mấy ai không biết, lần này toàn súng thế kia thì có kẻđiên mới liều lĩnh xông vào.

Hai bên nhìn nhau bằng những cái nhìn nảylửa có thể bắn ra những tia lửa điện kinh hồn, còn người con gái tàisắc đang nằm trong tay tên đó vẫn đang bị tác dụng của thuốc mê khốngchế, mơ mơ màng màng.

- Sao lại tự tạo điểm yếu cho mình vậy chứ?- Thiết Bình châm ngòikhiêu khích, ánh mắt đắc ý của hắn thực sự khiến người ta chỉ muốn mócra cho đỡ ngứa mắt.

- Thực ra Tinh Á cũng chẳng phải điểm yếu gì, bọn tao đến đây cốt yếulà ép cô ta sang nhượng lại cổ phần và chiếc ghế chủ tịch tập đoàn JKmà thôi, sau đó mượn tay bọn mày giết luôn cô ta, bọn tao đỡ phải ratay.

- Đan bước lên nói bình thản, khuôn mặt thách thức và cũng khôngcó chút lo lắng gì.

Trông không khác gì là đang muốn giết Tinh Á đểđoạt được tất cả những thứ mình muốn.

An nhíu mày nhưng chợt hiểu ra ýđồ của Đan.

- Bây giờ chỉ cần ép cô ta chịu nhường JK cho bọn tao thì bọn tao sẽrút lui ngay.

- An cũng bước lên vài bước để phối hợp vai diễn với Đan.

- Hai con ả này, bọn mày định lừa tao sao?- Thiết Bình cười nhạo báng.

- Tin hay không tùy mày, bọn tao chỉ cần JK và tiện thể nếu bọn màykhử luôn cả mấy tên DK này thì càng tốt, bọn tao vừa có được JK vừa cócả DK mà không mang tiếng ác.

- Đan nói.

- Hai con tiện nhân, chồng của bọn mày mà bọn mày cũng không tha sao?-Tên Thiết Bình đó phẫn nộ.

- Có gì mà mày phải tức, chồng con gì, để đoạt được DK thì đem thân ratrao đổi cũng không vấn đề gì, bọn tao cần tiền hơn cần tình, cả connhóc ốm tong teo đang ở trong tay mày cũng giống bọn tao thôi, tình làchỉ để lừa thiên hạ, cốt yếu trong tình là có tiền.

Bạn bè cũng chỉ làphương tiện lợi dụng nhau thôi.

- An cười đểu.

(hai bà chị này cũngmạnh miệng zữ ha, chồng mình ở đó mà dám nói thế, liều mạng rồi, sauvụ này chắc khó sống đây ^o^)Nhìn họ lúc này, từ lời nói đến nét mặt, trông không khác gì là thật,điều này khiến tên Thiết Bình đó có đôi chút lơ là, lưỡi dao trên tayhắn cũng dần rời khỏi cổ Tinh Á trong trạng thái vô giác, đúng lúc đó,đầu súng đã dí sát thái dương hắn……mà người cầm khẩu súng ấy làTinh Á, cô đã tỉnh từ lúc Đan bước lên nói nhưng cố nằm im đợi thời cơthích hợp, cái chiêu này của Đan thật không khác chiêu “điệu hổ lisơn” là mấy, trong tình huống căng thẳng không được phép tạo điểm yếucho bản thân, đó là quy tắc.

Mọi người thấy vậy bèn đồng loạt xông lênđánh nhau loạn xạ, tiếng súng, tiếng vũ khí va đập thật không khác gìmấy bộ phim hành động trên ti vi, cảnh tượng máu me khắp nơi, người bịthương ngã xuống, người ra đi cũng nhiều.

Tinh Á cầm súng nhưng không nỡ bắn hắn, dù gì tập đoàn nhà hắncũng đã bị An phá hủy, em gái hắn cũng không thể đi lại bình thườngđược, bố mẹ hắn cũng đã phải sống trong cảnh truy đuổi của các con nợ,bản thân cô cũng không muốn bàn tay mình vấy máu thêm nữa, cô cũngmuốn đoạn tuyệt với cái quá khứ máu me uy danh của mình.

Trong lúc bảnthân hơi dao động không biết có nên cho hắn một con đường sống haykhông thì cô thấy một tên đang định đâm lén Phong từ phía sau, côbuông súng lao đến ôm lấy anh từ phía sau….

phập…một âm thanh nghethấy rõ dù là đám đông xung quanh đang hỗn chiến, Phong quay lại đỡlấy thân thể cô đang ngã xuống,dòng máu ấm nóng từ nhát dao đâm vàolưng cô chảy xuyên qua từng kẽ ngón tay của anh, tên Thiết Bình cũngnhanh tay nhặt lấy súng của cô và bắn, viên đạn nhắm thẳng cánh taytrái của Phong, máu của anh hòa quyện với máu của cô, thật ấm nóng,hai thân thể ôm lấy nhau ngã gục xuống, máu của họ hòa chung vào nhữnggiọt nước mắt rớt rơi trên khuôn mặt Tinh Á, nụ cười hạnh phúc có nhaulúc tử nạn nở trên môi họ.

- Tinh Á, bây giờ anh đã có thể nói anh yêu em rồi.

- Phong cố gắng nói.

- Phong, em cũng yêu anh…trọn đời trọn kiếp….

nếu có kiếp sau,em.

.

vẫn sẽ yêu anh….

.

- Cô thều thào.

Quân và Nam nhanh chóng đưa họ vào viện, hy vọng bác sĩ có thể cứu họ,cho họ có một cơ hội hưởng trọn hạnh phúc bên nhau, họ đã trải qua quánhiều đau khổ rồi, chẳng lẽ một con đường trải hoa hồng hạnh phúc cũngkhông thể dành cho họ hay sao? Vika và Khương Tân thì đích thân dầncho tên Thiết Bình đó một trận nhừ tử, đánh đến nổi hắn ta gục trênvũng máu nhưng vẫn không buông tha, đúng lúc đó, Đan và An bước đến,nhắm súng vào tên đó và bóp còi, loại người này giết bớt đi cho đỡchật đất.

Đan giết hắn một phần là để trả thù cho vụ tai nạn giaothông của Phong trước đây và một phần là vì hắn đã bắt cóc Tinh Á đểrồi kết cục giữa hai người họ bây giờ chẳng biết sống chết thế nào.

Đúng là ra tay như vậy thì có hơi ác nhưng vẫn chẳng bằng tâm địa ácđộc của hắn, hắn có biết phá nát hạnh phúc của kẻ khác là ác độc lắmkhông? Mà cái hạnh phúc ấy của họ đâu phải dễ dàng mà có được….

.

Thu dọn tàn cuộc, họ đến bệnh viện nhưng hai người kia vẫnđang nằm trong phòng cấp cứu.

Vết đâm đó, có thể sẽ gây tử vong, cònphát đạn ở tay Phong vẫn có thể cứu….

.

Hy vọng ông trời có mắt….

Hãy cho họ được sống hạnh phúc bên nhau sau những tháng ngày đau khổ….

Hãy để cho họ nói: họ yêu nhau…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.