Rời khỏi nơi đó mang theo vẻ hứng thú của kẻ chiến thắng... Trực tiếp hướng theo chỗ thang máy cả hai đi lên tầng cao nhất của Tập đoàn HJ⛧...cũng là nơi dành cho cô.
Bên trên chỉ có duy nhất một căn phòng, nơi đây cũng rất đặc biệt tuy chỉ có một căn phòng nhưng đó là theo mắt nhìn.
Thực chất là một tầng kép phía trên dàng cho Chủ tịch Tập đoàn HJ⛧ phía dưới là khu của những thư kí " đa năng" của cả nơi đây...
Đi gần đến cánh cửa của căn phòng duy nhất đó tự động mở ra hai bên bên trong quả thật đặc biệt.
Tất cả các phía bao quanh theo một phong cách thoáng đạt và tiện nghi hết sức có thể. Ngoài đối diện với cửa là một tấm kính lớn có thể nhìn ra cả thành phố thì còn được thiết kế thêm một cái sàn hiệu ứng.
Cả căn phòng với nội thất đơn giản lấy màu trắng làm chủ đạo thì một nền lát gạch đen tráng men kính cường lực...khi bước vào còn gây ra hiệu ứng gợn sóng xanh vô cùng huyền ảo....Đây cũng sở thích của cô.
(¬ ¬)....Sở thích lạ thật..
Bước vào căn phòng cô liền chạm vào mặt nền bấy giờ là màu đen hiệu ứng liền nổi lên những gợn sóng nhẹ, cả căn phòng rộng lớn giờ đây chỉ nghe tiếng gót giầy của cô...Phía sau Tiểu Vĩ cũng theo sát.
Ngồi vào vị trí vốn cô tựa cả thân hình vào nghế giọng thảnh thở hỏi người trước mắt đang đứng:
- Tiểu Vĩ đã tra được gì rồi?
- Vâng...là Giám đốc của Hắc thị ạ...
Không ngoài dự đoán của cô mà là anh Hàn, khuôn mặt vẫn vui vẻ nói:
- ...(⌒‿⌒)...Ừ! Sao rồi...
Tuy nói là cười nhưng thật sự làm Tiểu Vĩ anh có chút lạnh sống lưng..
- À... giờ thì Hắc tổng đang ở quán trà Kistumi ạ
- Vậy sao...(⌒‿⌒)...
" Anh được lắm Hàn..."
- Vậy thôi cậu ra đi..bảo thư kí Linh mang tài liệu đó vào đây đi!
- Vâng!
Tiểu Vĩ đi ra cánh cửa cũng dần được đóng lại, căn phòng to lớn giờ chỉ mình cô ngồi đó. Quay ghế lại phía bước tường kính nguồn sáng duy nhất của cả căn phòng.
Hướng ánh mắt xuống dưới cả thành phồ nhìn từng lượt người qua lại...
- Hàn....Anh chơi vui thật đấy_ Nhỏ giọng cô nói, mà cả thân mình lại không ngừng tạo đà cho cái ghế xoay sang trái rồi sang phải chơi đùa.
..................................
...🔽Ở chỗ Hắc Thiên Hàn 🔽...
Nơi được coi là nơi ở của quỷ....Xe của Kyomitsumi Torashi lúc này đã về đến cửa...
Nơi đấy nhìn giống như có một cơn bão quét qua vậy. Cái cổng nghiêm trang làm bằng gỗ thụ của gia tộc Kyomitsumi...
Cổng lớn mở toang...bên trong không máu thì cũng là người nằm rạp dưới đất còn có vũ khí không kiếm thì cũng là súng ngắn trải dài đến tận vào trong.
Tiếng bước chân chạy "uỵch..uỵch..." vào bên trong, lão Torashi thì hớt hả chạy ở phía sau giống như sắp chết vậy đã vậy còn cố gắng nói.
- Mau...mấy người...mau vào trong xem cho ta!
Cả đám người cứ thế chạy đến gian chính qua mấy dãy nhà...Công nhận nhà đây cũng rộng lắm nha...
" Soạt..."...Cửa của căn phòng chính bị kéo mạnh sang một bên.Cảnh tượng trước mắt làm người ta cũng phải ngỡ ngàng.... Kyomitsumi Torashi chạy đến
- Mày...mày làm gì con tao vậy hả? Thả nó ra mau!...
Lão ta chạy đến đầy sự tức giận hét lớn vào người trước mặt...
Mà người phía trước đó không ai khác là Hắc Thiên Hàn. Cử người đến đập phá chỗ này lamd con trai ông ta bị bầm dập không ai khác chính là anh...
- Xin chào... ngài vẫn khẻo chứ!
Giọng nói đầy sự nham nhở chế rễu nhìn ông ta từ phía trên xuống với khuôn mặt lạnh tanh. Làm cho kẻ già trước mặt từng uy vũ là thế nay trên khuôn mặt đổ đầy mồ hôi...
Tiến lên phía trước cố ra uy:
- Hắc Thiên Hàn mày đây là muốn làm gì? Ông nội ngươi có biét chuyện này không...hả!
Câu nay thật khiến anh muốn cười, miệng nhếc lên một đường... ý cười hiện rõ nhưng giọng nói lại ngược lại
- Ông đây là đang uy hϊếp tôi sao...
- ....Gì...gì chứ! Mày là cháu rể tao đó... 〜(><)〜....
- À...chuyện đó!... Này ông nghĩ tôi vì người thân có thể để bản thân mình thành con cờ à...
- ....〜(><)〜...
- Mày...mày!
Chễnh chệ ngồi từ trên cao thốt ra từng chữ...Anh luôn này thật đang sợ đặc biệt ngay lúc mà thứ anh đang ngồi lên lại là con trai ông ta...
Thật đúng là khiến ông tức chết...nhìn thằng con của mình một chút không nói một câu quay ngoắt đi....Chưa bước được hai bước thì đã bị anh gọi lại từ phía sau.
- Ông đang tính tìm cứu trợ sao?...(⌒‿⌒)...
- ...
- Đừng phí công...tôi đến có việc mà...
Xong trực tiếp bảo người đưa đến trước ông ta một tập giấy " HỢP ĐỒNG GÁN NỢ"... Nhìn mấy chữ này thôi cũng kiến người khác tá hỏa, quay người đối diện với anh
- ヽ( `д´*)ノ...Đây là ý gì?
- Còn gì đâu! Con nợ thì cha trả đúng chứ!...Tổng cộng hết 300 tỷ ¥ nợ được nửa năm...nào trả đi...( ´ ▽ `)...
Nghe đúng 300 tỷ ¥...300 tỷ ¥ " Cuối cùng thì thằng con ông đã làm gì thế này..."
- Mày gài bẫy tao!ヽ( `д´*)ノ...
- Ha...sao gọi là xài bẫy chứ!...Có nợ có trả, con trai ông nợ tiền đánh bạc...lầu chỉ 100 triệu ¥ thôi! Nhưng lâu không trả được...Nên đành đến nhà lấu thôi!
Gì chứ...nghe được đến đây đúng là làm ông ta không có gì để nói.....
Người ta hay nói hổ dữ không ăn thịt con...Điều này áp dụng được với ông ta...Nhưng 300 tỷ ¥ giống như...giống như lấy cả gia tài của ông ta vậy, đặc biệt khi ông vừa thua một vố chỗ nữ chính.
.........
........
.......
Một hồi suy nghĩ cuối cùng cũng chấp nhận kí tên...Một đám người lúc này mới chịu rời đi. Còn lại mình ông ta cứ thế lên cơn đau tim mà ngã xuống sàn...
Hắc Thiên Hàn chính thức nuốt chọn khối tài sản. Đồng thời tin này cũng được lan rộng mở thêm danh tiếng cho anh trong giới hắc đạo...
Còn phía Thất Nguyệt Y lại tiến thêm một bước mở rộng uy thế của mình trên thương trường thế giới...