Hãy Giữ Trái Tim Anh Thật Cẩn Thận Em Nhé

Chương 127: Gia Hân nghỉ học



-Hôm nay nhỏ Hân nó không đi học à ?_An Nhi cùng Hương Mai bước vào lớp không thấy Gia Hân liền hỏi.

-Ukm…Sáng nay tao có gọi điện rồi , nó nói là nó bị bệnh chiều về đưa vở cho nó chép bài_Hương Mai trả lời , chợt nhận ra chiếc bàn học yêu quý của An Nhi hôm nay có nhiều “thay đổi” thì lên tiếng :

-Ôi trời ! Mày lại sắp phải trải qua những chuyện đã xảy ra với con Hân rồi ! An Nhi nhìn chiếc bàn học của mình toàn là vết bút xóa, dao lam, rác rưởi và những xác chết động vật đầy trong hộc bàn thì không khỏi tức giận :

- Thằng nào con nào đã bày ra những cái trò khốn kiếp này !? Nhưng không ai lên tiếng , chỉ nghe thấy tiếng cười khúc khích rất khẽ của vài đứa con gái . Không cần suy nghĩ nhiều An Nhi cũng biết là do lũ fan của Hoàng Huy làm , môi khẽ cong lên , thầm nghĩ :”Bọn ngu xuẩn này! Rồi tụi mày sẽ phải hối hận thôi . Tao không dễ bắt nạt như con Hân đâu” Hương Mai còn chưa kịp hiểu An Nhi nghĩ gì mà cười như vậy thì An Nhi đã tới chỗ của Hoàng Huy kéo bàn của anh ra. Bọn con gái trong lớp bắt đầu nhìn nhau khó hiểu . An Nhi đẩy bàn của mình lên chỗ của Hoàng Huy còn cô thì ngồi bàn của anh . (Chị Hân không có đi học nên chỉ ảnh hưởng tới anh Huy thôi . Chị này ranh ma gớm!)

- Trời mày chơi ác vậy !_ Hương Mai buồn cười , trong lòng không ngừng phục An Nhi thông minh ma mãnh không như nhỏ Hân.

-Tao không phải là con Hân để cho tụi nó muốn làm gì là làm ! _An Nhi nhếch môi cười khiến bọn con gái trong lớp tức run người Hoàng Huy vừa tới lớp nên không hề biết chuyện gì xảy ra chỉ thấy bàn của mình kinh khủng khiếp và con nhỏ ngồi sau bàn anh thù cứ cong môi cười . Cái biểu hiện đó cũng đủ chứng minh trò này do nhỏ bày ra . Không một chút tức giận bước ra khỏi lớp , một lát sau có người mang bàn mới vào cho Anh , còn bàn cũ thì được mang đi .

^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^

Tại nhà của Gia Hân :

- Sao còn chưa ngủ ? Em thấy khó chịu à ?_ Thiên Long quan tâm hỏi

- Không phải . Mà là em thấy có lối khi không tiễn bà về nước như đã hứa được _Gia Hân nằm trên giường trả lời .

- Đồ ngốc ! Anh đã gọi điện nói với bà rồi _Thiên Long môi nở một nụ cười nhìn cô nhóc ngốc nghếch bị bệnh mà vẫn nghĩ đến việc đưa bà đi . Chợt nhớ ra con gấu bông chưa đưa cho cô thì lên tiếng tiếp :

- Này em có thích con gấu bông hôm qua không !?

- Có !! _Gia Hân rất nhanh đã trả lời . Thật sự thì cô rất thích nó . Mềm mại dễ thương vô cùng khiến cô chỉ muốn ôm nó trong tay . Nhưng mà hôm qua lỡ từ chối anh rồi còn được nhận lại sao ? Vẫn đang thắc mắc trong đầu thì anh đã nhìn cô nói :

- Đó là lần đầu tiên anh tặng quà vậy mà... Tiếc thật con gấu đó bị em hất xuống bàn nên bẩn mất rồi ... _Mặt thì tỏ vẻ tiếc nuối nhưng thật ra thì đôi mắt màu cà phê đang lén quan sát biểu hiện tiếp theo của cô nhóc kia .

- Không sao ! Em có thể ôm nó được mà đưa nó lại cho em đi !!! _Gia Hân vội nói Cô thật không biết đó là lần đầu anh tặng quà cho ai đó . Nếu biết thì đã không cư xử quá đáng như vậy rồi . Trong lòng buồn bực vô cùng lại mong nhận lại được món quà quý giá đầu tiên mà anh tặng .

- Được rồi mai anh sẽ mang đến _ Thiên Long nở một nụ cười hạnh phúc nhìn cô gái vui vẻ trên giường , miệng ríu rít không ngừng . Có ai nhìn cô mà nói cô là người bệnh đâu chứ ? Lạc quan và linh hoạt thế cơ mà ^^

Chợt có tiếng động ở ngoài cửa vang lên ... Gia Hân quay đầu ra cửa nhìn xem là ai thì kinh ngạc mở to mắt . Là mẹ cô ! Anh còn đang ở trong phòng của cô như vậy . Bây giờ phải làm sao đây ? mẹ không nổi giận chứ ? Chắc cô chết mất thôi !!!

- Mẹ à , không phải hôm qua mẹ nói sáng nay có hẹn với mấy người bạn sao ? _ Gia Hân gượng cười

- Cái con bé này ! Con bị bệnh mà mẹ có thể đi chơi được sao !? Uống thuốc chưa ?_ Mẹ cô bước vào mắng yêu một câu rồi nhìn cô lo lắng hỏi

- Cháu cho cô ấy uống thuốc rồi ạ ! _ Thiên Long tra lời thay (Anh Long mà cũng biết lễ phép à !! Ngạc nhiên dữ !!)

- Vậy à ? Phiền con quá rồi !! Thôi thì con cứ chăm sóc nó nhé , cô xuống nhà mang chút gì cho con ăn _ Mẹ cô quay sang nhìn Thiên Long trìu mến , nói nhẹ nhàng rồi định bước ra khỏi phòng “What? Chuyện gì đang xảy ra thế này !??? " _ Gia Hân kinh ngạc thầm nghĩ khi thấy mọi thứ vừa diễn ra Thấy cô nhóc kia cứ ngơ ngác mà không biết nói câu gì thì Thiên Long bật cười :

- Em không cần phải lo lắng gì đâu . Mẹ chấp nhận chuyện chúng ta là người yêu rồi .

-Sao? …Sao… có thể chứ ? _ Gia Hân lắp bắp hỏi

- Vì anh đã hứa với ba mẹ em là sẽ kèm em học để em lọt vào top 10 toàn trường _ Thiên Long thản nhiên trả lời (Thì ra đây là lí do khiến 2 phụ huynh khó tính kia đồng ý cho con gái yêu Long )

- Trời đất ! Anh đã hứa thật sao !!? Anh thừa biết là em không thể mà !! _ Gia Hân nổi cáu

- Em cũng biết đó ba mẹ em rất khó tính . Anh có thể làm khác được sao . Thiên Long thì tỏ vẻ mình không làm gì sai .

- Vậy nếu anh không thực hiện được thì sao ? _ Gia Hân kìm nén cơn giận hỏi

- Sẽ không có chuyện đó _ Thiên Long rất chắc chắn trả lời .

- Nhưng ý em là nếu có chuyện đó thì sao !? _ Gia Hân mất kiên nhẫn hỏi lại

- Thì chúng ta sẽ phải chia tay _ Thiên Long bình thản trả lời

- Trời ! Em điên mất ! _ Gia Hân không còn gì để nói với Thiên Long . Anh đã hứa một thứ mà cô và anh không thực hiện được ! (Chị tự ti quá đấy !)

-Thay vì trách anh thì em nên học chăm hơn bắt đầu từ bây giờ . Chúng ta có một tuần để ôn lại tất cả_ Thiên Long khoanh tay trước ngực nói .

- Học cái đầu anh á ! _ Gia Hân bực mình ném gối vào mặt Thiên Long . Nhìn cái biểu hiện bình thản của anh mà cô phát ghét . Bộ anh muốn chia tay với cô lắm hả ? Thật là làm người ta lo lắng mà !

- Em là người bệnh đó hả ? Từ sáng đến giờ quậy phá khiến anh muốn điên luôn đây này _ Thiên Long bực mình .

- Ừ em là vậy đó ! Sao !? Anh thấy phiền phải không ? Nếu vậy thì ra ngoài luôn đi ! _ Gia Hân cũng bực mình không kém gì . Nhưng Thiên Long thì không những không ra ngoài mà còn mặt dày ôm cái gối lại giường của cô nằm xuống bên cạnh cô

- Này này ! Anh làm gì vậy !? _ Gia Hân bật dậy , quát

- Ngủ ! _ Một từ duy nhất được phát ra từ đôi môi quyến rũ rồi cả người Gia Hân bị kéo xuống nằm gọn trong vòng tay ấm áp của ai đó . Gia Hân tim đập thình thịch , mặt cô đang áp sát vào lồng ngực rắn chắc đầy mùi bạc hà nam tính của anh . Thế này làm sao cô ngủ được đây !!!!

- Em không ngủ được _ Gia Hân đỏ mặt lên tiếng . Thiên Long không nói gì , tay lấy điện thoại cùng tai nghe ra , chọn một bản nhạc nhẹ rồi gắn vào tai Gia Hân .

- Nhạc hay ha . Nhưng nghe một mình thì chán lắm ! _ Gia Hân ngước mặt lên nhìn Thiên Long sau đó gỡ một bên tai nghe của mình ra rồi đeo vào tai Thiên Long . Thiên Long bị hành động của Gia Hân làm cho đỏ mặt , khẽ cựa quậy thì bị Gia Hân giữ người lại :

- Nằm im ! Anh động đậy hoài rơi tai nghe ra làm sao em nghe !! Thiên Long có chút ngạc nhiên nhìn Gia Hân vô tư nhắm mắt lại mà cảm nhận giai điệu của bài hát . Cô nhóc này mới vừa nãy còn ngại ngùng dưới ngực anh mà giờ đã bạo dạn như vậy rồi . Thật khó hiểu ! Nhưng rồi anh lại nở nụ cười , thầm nghĩ :" Nhưng anh lại thích em như vậy đó nhóc !! " 



^^^^^^^^^^^^^^

~Tại trường Bright Star~

An Nhi và Hương Mai sau khi học xong tiết thể dục thì quay về tủ đồ lấy đồng phục để thay .

- Ông thầy đó công nhận hài thật ha _ Hương Mai vừa cười vừa nói

-Ukm_An Nhi cũng vui vẻ với câu chuyện của Hương Mai , mở cửa tủ ra nhìn vào thì không thấy đồng phục của mình đâu , bực mình lên tiếng:

- A shit !

- Gì vậy ? _ Hương Mai thấy biểu hiện đó của An Nhi thì không khỏi ngạc nhiên hỏi

- Đồng phục của tao bị lấy rồi mày ! _ An Nhi trả lời , đấm mạnh vào cửa tủ (tội lỗi cho cánh cửa , ẻm có làm gì đâu T.T~ ) - Trời ! Ê ! Hình như đồng phục của mày ở đó hả ! _ Hương Mai ngạc nhiên , bỗng cô thấy có đồng phục của ai đó trên thùng rác , bộ đồng phục bị cắt rách tơi tả và đầy dấu giày trên đó trông kinh tởm ! An Nhi tới gần lấy lên xem , bảng tên cô hiện rõ trên áo . Lại là đám fan cuồng của Hoàng Huy gây ra mà . Bọn này đúng là biết cách chọc tức cô thật ! Siết chặt bộ đồng phục trên tay An Nhi tức giận tiến về phía tủ đồ của Hoàng Huy trong bao con mắt ngạc nhiên cùng khó hiểu của mọi người xung quanh . An Nhi lấy bộ đồng phục của Hoàng Huy ra rồi quăng vào bồn rửa tay , mở vòi nước làm ướt rồi quăng xuống đất dùng chân đạp lên trước sự tức giận của bọn con gái :

- Oh trời ơi ! Con nhỏ đó làm gì vậy !! _G1

- Thật là quá đáng ! _G2

- Anh Huy có làm gì nó đâu chứ ! _ G3

- Con đó bị điên hay sao vậy !! _ G4 ….@#@##%$^*)(…..

Những lời bàn tán bắt đầu nhiều hơn khi Hoàng Huy bước vào và chứng kiến .

Hoàng Huy nghe thất những lời bàn tán nói đồng phục của anh bị con nhỏ kia làm hỏng thì không khỏi nghi ngờ bước về phía phòng vệ sinh , nơi mọi người đang tụ tập lại xem . Vừa bước vào thì đã chấn động khi thấy bộ đồng phục của mình hết bị chà đạp lại còn bị dìm trong ... bồn cầu . Cái con nhỏ đó sao tự nhiên lại chọc anh từ sáng đến giờ . Không lẽ bực vụ anh làm lộ chuyện con gái sao ? Anh không thể cứ tiếp tục nhẫn nhịn như vậy nữa phải hỏi cho ra lẽ mới được ! Nghĩ là làm , Hoàng Huy bước nhanh về phía An Nhi , mọi người bắt đầu tránh đường cho anh đi vào

An Nhi đang hăng say với trò trút giận của mình mà không hề hay biết có một chàng trai đang tiến đến , nắm chặt lấy tay lôi cô ra ngoài .

- A bỏ tay tôi ra !! _ An Nhi bị kéo bất ngờ thì hét lên bởi sức ở tay quá lớn khiến cổ tay cô đau vô cùng !

- Đi theo tôi ! _ Hoàng Huy vẫn tiếp tục kéo An Nhi ra ngoài khiến mọi người xung quanh lại bàn tán :

- Con nhỏ đó lần này chết chắc ! _G1

- Tuy đi lệch với kế hoạch nhưng vẫn là thành công_G2

- Haha ! Rồi nó sẽ phải chuyển trường sớm thôi ! _G3

- Anh Huy ơi cần tụi em xử dùm không - 1 tốp hét lên pla...pla ...

Về phía An Nhi đang bị Hoàng Huy kéo đi :

- Buông tay tôi ra ! Đồ khốn !

- Đồ khốn !? _ Hoàng Huy nghe hai từ này thì lập tức buông tay An Nhi được thả tay ra thì vội xoa xoa cổ tay đau rát của mình . Anh ta đúng là ác nhân mà ! Siết chặt cổ tay mình làm đau muốn chết !

- Sao !? Tôi còn nói không đúng ! _ An Nhi thấy Hoàng Huy im lặng thì nhếch môi hỏi .

- Những từ như vậy mà cô cũng có thể nói được sao ? _ Hoàng Huy cảm thấy vô cùng tức giận . Hết đểu cáng rồi đến đồ khốn . Những từ ngữ nói về anh phát ra từ miệng con nhỏ này sao lại khó nghe đến vậy ?

- Với loại người như anh thì cần gì phải tôn trọng ! _ An Nhi nói thẳng _ Làm như mình thanh cao lắm không bằng ! Hết lừa tình rồi đi cấu kết với bọn fan bắt nạt tôi . Nhỏ Hân cũng phải chịu khổ vì ba cái trò này của anh ! Vậy mà còn làm như người ta nói oan lắm ! (Chị hiểu lầm anh Huy òi T.T~ )

- Tôi thấy bực rồi đó ! Rốt cuộc thì tôi đã làm gì !? Sao cô cứ xen vào cuộc sống của tôi vậy hả !? Từ khi cô xuất hiện mọi thứ bắt đầu đảo lộn hết lên ! _ Hoàng Huy bực mình ép An Nhi vào tường quát . Chưa bao giờ thấy anh tức giận như khi này . Anh luôn là người điềm tĩnh , nhưng trước mặt con nhỏ này mọi vỏ bọc điềm tĩnh của anh tan biến hết . Cái con nhỏ này lúc nào cũng làm anh tức giận được !

An Nhi bị Hoàng Huy dọa cho giật mình . Cảm thấy mình bị lép vế ( bị ép vào tường mà anh thì lại cao hơn cô ) thì vội đẩy anh ra , cố che giấu nhịp tim đang đập loạn của mình quát :

- Đồ khùng ! Là do anh bày trò trước ! Tôi không rảnh mà tự nhiên đi chọc anh làm gì ! Tôi cũng không thèm xen vào cái cuộc sống dơ bẩn của anh ! _ Nói rồi Nhi chạy đi

“ASSSSS cái tên khốn đó đúng là khùng mà ! Gì mà làm đảo lộn cuộc sống của anh ta chứ !? Ai thèm ! Mà sao tim mình đập nhanh vậy ! Điên mất thôi ! "_ An Nhi vừa nghĩ vừa chạy đi , tông vào Hương Mai mà không biết

- An Nhi à mày sao vậy !!! _ Hương Mai lo lắng hỏi

- Kệ tao ! - An Nhi vẫn tiếp tục đứng dậy rồi chạy đi

- Lạ thật! _ Hương Mai cảm thấy khó hiểu vô cùng . Hoàng Huy đã nói gì với An Nhi mà để nó phải chạy đi như vậy !? . Không lẽ là xúc phạm ? Nghĩ vậy Hương Mai hùng hổ bước tới chỗ Hoàng Huy mắng :

-Nè sao anh dám mắng nhỏ Nhi hả? Tại anh mà bàn học của nhỏ bị làm hư , đồng phục thì bị vấy bẩn . Tất cả là do anh để lộ chuyện nhỏ làm con gái ra để đám fan của anh ngông cuồng chọc phá nhỏ như đối với nhỏ Hân vậy đó. Hoàng Huy nghe Hương Mai nói thì mới hiểu ra vấn đề . Thì ra là vậy . Không phải tự nhiên con nhỏ đó chọc anh mà là nhỏ hiểu lầm chuyện này do anh mà ra. Anh lại không biết đi mắng nhỏ rồi . Hoàng Huy âm thầm thở dài. Lại phải đi xin lỗi. Cuộc sống của anh luôn bận rộn hơn từ khi nhỏ xuất hiện....Điều đó có nghĩa là gì đây?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.