Hãy Giữ Trái Tim Anh Thật Cẩn Thận Em Nhé

Chương 37: Nhờ làm gia sư



có một thông tin mìh quên ns vs m.n là trường Bright Star học vào thứ 2,3,4,6 và 7 nghỉ thứ 5 vs chủ nhật nka.Thông cảm cho sự đãng trí của mìh! "_"

-Gia Hân bây giờ tôi có việc bận cô có thể về lớp_Thiên Long nhanh tay lấy chiếc áo khoác trên ghế và chiếc Ipad trên bàn sau đó ra khỏi phòng hội trưởng. Bộ dạng có vẻ rất gấp. Gia Hân định hỏi là chuyện gì nhưng nghĩ lại không liên qua đến cô nên đành thôi.

Gia Hân lũi thũi đi về lớp, bây giờ là tiết trả bài kiểm tra Văn một tiết. Gia Hân cầm bài kiểm tra của cô trên tay mà lòng khóc thầm:"Thức đêm để ôn vậy mà chỉ được có 7.5" Gia Hân nhìn quanh ai ai cũng được điểm cũng khá: Hương Mai được 8, Gia Bảo được 9 còn Minh Huy thì đang bị đám con gái bao vây:

-Trời ơi Minh Huy điểm cao nhất lớp rồi_G1

-Câu giỏi quá_G2

-Môn văn mà được 9.5 cừ thật_G3

-Chỉ tớ bí quyết đi_G4

-Đúng đó sao cậu giỏi quá vậy_G5

Pla...Pla cứ thế bọn con gái hết trầm trồ khen ngợi rồi lại hỏi đủ thứ.

-Mình đâu có giỏi như vậy chỉ là dành một chút thời gian ôn bài cũ thôi_Minh Huy gãi đầu.

-Thôi đừng có khiêm tốn hôm qua phát bài kiểm tra toán cậu được 10, môn hóa cũng được 10 còn gì_G1

-Đúng đó cậu siêu thật cứ đà này chắc sẽ vọt lên đầu bảng cho xem_G2

-Minh Huy cậu được 9.5 thật hả?_Gia Hân ngạc nhiên chen vào.

-Chứ còn gì nữa_G3 còn giơ bài kiểm tra của Minh Huy lên trước mặt Gia Hân. Sau đó cả đám con gái về chỗ của mình bởi tụi nó không ưa gì Gia Hân.

-Minh Huy cậu làm ơn giúp tớ với. Chỉ có cậu mới có thể giúp tớ thôi_Gia Hân hai mắt long lanh nhìn Minh Huy tay còn nắm chặt tay Minh Huy vẻ năn nỉ.

-Ờ...Được...Nhưng mà cậu thả tay tớ ra đi_Minh Huy hai má đã đỏ lên. Gia Hân chợt nhận ra hành động quá khích của mình vội bỏ tay Minh Huy ra, ngại ngùng nói:"Tờ xin lỗi tại tớ..."

-Không sao. Mà cậu muốn tớ giúp cậu chuyện gì_Minh Huy

-Mẹ tớ bắt tớ phải vào top 10 toàn trường mà cậu biết đó với thực lực của tớ hiện tại là không thể, nhưng chỉ cần cậu kèm tớ học tớ tin tớ sẽ làm được. Vậy nên cậu làm gia sư cho tớ đi. Tớ biết yêu cầu này hơi quá nhưng mà chỉ cần cậu giúp tớ thì cậu muốn gì cũng được_Gia Hân

-Ukm...Nếu vậy mai cậu đến nhà tớ học đi_Minh Huy ra ý kiến.

-Vậy cảm ơn cậu nhiều nha_Gia Hân mừng rỡ. Được Minh Huy kèm học thì còn gì bằng.

Đến giờ ra về:

Gia Hân về cùng Hương Mai, hôm nay Gia Hân sẽ không đến quán của Minh Huy vì Hương Mai nhờ cô làm một việc. Đang đi thì Gia Hân lên tiếng:

-Hương Mai à mày thấy Gia Bảo như thế nào?_Gia Hân quay sang nhìn Hương Mai.

-Gia Bảo thì cũng được chỉ có lúc đầu giỡn với mày hơi quá thôi chứ bây giờ đối xử với ai cũng dịu dàng. Cậu ta được mệnh danh là warm boy còn gì_Hương Mai

-Mày thấy vẻ ngoài của cậu ta vậy thôi chứ cậu ta ghê gớm lắm_Gia Hân bĩu môi.

-Ghê gớm sao?_Hương Mai chau mày

-Cậu ta uy hiếp tao nếu nói cho Thiên Long biết về vụ cậu ta định ăn cắp tài liệu mật của Thiên Long thì cậu ta sẽ nói với Thiên Long về vụ tao ngủ mà không đọc sách theo lời Thiên Long_Gia Hân

-Cái gì? Ăn cắp tài liệu mật sao? Gia Bảo ghê thật_Hương Mai kinh ngạc trợn tròn mắt. Ai mà chằng biết đụng đến Thiên Long là chỉ có kết cục thê thảm có khi còn mất mạng như chơi mà Gia Bảo anh ta liều thật.

-Thế mới nói cậu ta rất ghê gớm_Gia Hân

-Rồi sao? Mày bị cậu ta uy hiếp rồi có nói với Thiên Long không?_Hương Mai

-Không_Gia Hân thản nhiên trả lời

-Trời ơi con ngốc này tội không nghe lời với tội ăn cắp thì tội nào nặng hơn? Sao mày có thề vì chuyện cỏn con đó mà bị uy hiếp đến sợ mà không nói ra. Huống gì Thiên Long có cảm tình với mày_Hương Mai không thể tin nổi Gia Hân lại ngốc đến vậy.

-Cái gì mà có cảm tình? Mày khùng chắc cái tên sao quả tạ đó mà điên lên thì không chừng cái hợp đồng bay tới tay ba mẹ tao ngay._Gia Hân vẻ không vui. Sao Hương Mai có thể nghĩ tên kia có cảm tình với cô chứ. Đúng là điên mà!

-Mày không thấy hả từ lúc xảy ra vụ của nhỏ Nguyệt Lam đến giờ không thấy có đứa nào dám chọc mày nữa. Là vì cái gì chứ?_Hương Mai

-Thì chắc tụi nó hiểu ra mọi chuyện và thương cảm cho số phận nghiệt ngã của tao thôi_Gia Hân.

-Đúng là con ngốc. Bọn con gái không bao giờ có cái ý nghĩ đồng cảm với mày đâu. Với tụi nó mày là kẻ thù không đội trời chung. Cứ nhìn cái cách tụi nó cư xử với mày là biết tụi nó ghét mày cỡ nào rồi. Nguyên nhân chính là do nhỏ Nguyệt Lam bị như vậy là lời cảnh cáo của Thiên Long muốn nói với bọn con gái rằng từ nay trở về sau ai mà dám đụng đến Gia Hân sẽ có kết cục giống như nhỏ Nguyệt Lam._Hương Mai lại ra vẻ hiểu biết.

-Cái tên Thiên Long đó mà..._Gia Hân đang định phủ nhận lời nói của Hương Mai thì cảm nhận chiếc điện thoại của cô đang rung. Gia Hân lấy điện thoại ra nhìn lên màn hình điện thoại chần chừ một lúc rồi cũng nhấn nút trả lời:

-Alo

-Quả chanh cô đang ở đâu?_tiếng Thiên Long vang lên từ đầu dây bên kia.

-Tôi đang trên đường về nhà.Anh gọi tôi có chuyện gì?_Gia Hân

-Cô đang đứng ở đâu?_Thiên Long không trả lời mà hỏi câu khác.

-Nè anh gọi tôi có chuyện gì?_Gia Hân kiên nhẫn. Thiên Long anh ta rảnh rỗi gọi cho cô hỏi ba thứ này làm gì sao không vào vấn đề chính luôn đi.

-Cô đang đứng ở đâu hả?_Thiên Long gắt trong điện thoại. Đây là lần thứ hai anh phải nhắc lại lời mình.

Gia Hân nhìn thấy quán Sweet bên đường đành nói:

-Tôi đang ở quán Sweet lần trước anh đưa tôi đến

-Đứng đó chờ tôi_Thiên Long ra lệnh sau đó cúp máy.

Gia Hân bực mình gắt:"Đúng là tên điên mà"

-Gì vậy Thiên Long lại nói mày làm gì sao?_Hương Mai nhìn thấy vẻ mặt bực bội của Gia Hân và cách nói chuyện cũng biết cô đang nói chuyện với ai.

-Không có gì mày về nhà trước đi, hôm nay tao bận rồi, có gì giúp mày qua điện thoại_Gia Hân nói rồi băng qua bên kia đường và vào quán Sweet.

-Ê...Cái con nhỏ này..._Hương Mai gọi với theo nhưng Gia Hân đã đi mất đành đi về một mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.