-Trời
ơi có ai tin nổi không chị Gia Hân đi học sớm kìa_Hương Mai ngạc nhiên nhìn Gia
Hân đang lũi thũi đi vào lớp tâm trạng không mấy vui vẻ.
-Tối
qua tao gặp ác mộng nên mới dậy sớm bây giờ đang rất mệt mỏi_Gia Hân 2 mắt lừ
đừ nhìn Hương Mai
-Oh
trời tội nghiệp con bạn tôi_Hương Mai vỗ vai Gia Hân mấy cái rồi về chỗ đặt cặp
xuống bàn.
Gia
Hân cũng vào chỗ định đặt cặp xuống bàn thì mặt cô sửng sốt:
-Cái
quái gì đây_Gia Hân nhìn chiếc bàn học của cô toàn là giao lam, mắt mèo trên
còn ghi mấy dòng chữ : Mày là đồ xấu xa; Gia Hân mày không biết xấu hổ sao?; Đồ
không biết điều, Không biết thân phận;...
Đám
con gái trong lớp nhìn nhau cười khúc khích.
-Trời
hết trò rồi sao_Hương Mai quay xuống nhìn bàn Gia Hân đầy tức giận
-Không
sao chỉ là mấy trò mèo của con nít tao không để tâm đâu_Gia Hân nói rồi thu dọn
mấy thứ ghê tởm ấy. Nếu cô khóc hoặc ngồi bàn khác thì sẽ càng làm bọn con gái
thích thú mà chọc cô nhiều hơn thôi.
Gia
Hân còn lót giấy trên bàn ghế ngồi coi như chưa có chuyện gì xảy ra khiến bọn
con gái tức điên người
-Sao
cậu lại lót giấy trên bàn ghế vậy_Minh Huy ngạc nhiên nhìn Gia Hân giờ mới đến
nên không biết chuyện gì xảy ra.
-Không
liên quan gì đến cậu, tránh ra!_Gia Hân nói rồi đẩy người người Minh Huy ra,
lạnh lùng bước lên phía bàn trên đưa vở cho Hương Mai.
-Sao
cậu lại lạnh lùng với tớ như vậy?_Minh Huy cầm tay Gia Hân lên ánh mắt hiện rõ
sự lo lắng
-Gia
Hân vẫn còn mệt tinh thần cũng chưa ổn định cậu đừng làm phiền nhỏ nữa có được
không_Hương Mai lên tiếng
-Ukm...Tớ
xin lỗi_Minh Huy bỏ tay Gia Hân ra về chỗ trong lòng không vui:"Phiền
sao?"
-Reng...Reng_Tiếng
chuông báo hiệu vào học. Cô chủ nhiệm bước vào lớp:
-Các
em trật tự nào! Trường ta có tổ chức một buổi leo núi vào ngày mai những em nào
có bệnh về hô hấp hoặc tình trạng sức khỏe không tốt thì nên ở nhà._Tiếng cô
giáo vừa dứt thì lập tức cả lớp đều vui mừng hưởng ứng. Được đi chơi sau những
ngày học mệt mỏi thì còn gì bằng.
-Đi
leo núi à cũng vui á. Mày đi được không?_Hương Mai quay xuống nghiêng đầu nhìn
Gia Hân
-Được
mà_Gia Hân mỉm cười, cô không muốn làm Hương Mai mất vui.
Các
tiết học trôi qua nhanh chóng rồi cũng đến giờ ra chơi:"Reng...Reng"
Theo
lời của Thiên Long thì bây giờ Gia Hân phải lên phòng hội trưởng để cho anh
"sai vặt".
Gia
Hân mau chóng sắp xếp sách vở định đi thì:
-Chắc
cậu đói rồi tớ có mua bánh su kem cho cậu nè_Minh Huy nói rồi đưa túi bánh ra
trước mặt Gia Hân. Mặc dù rất đói nhưng Gia Hân vẫn dứt khoác nói:
-Cảm
ơn nhưng tôi đang bận lắm_Gia Hân nói rồi bước đi. Minh Huy nhìn theo Gia Hân
môi khẽ cong lên:"Đúng là khó gần nhưng em sẽ mau chóng thuộc về tôi
thôi".
Gia
Hân chân bước gần tới phòng hội trưởng thì vô tình nghe được cuộc đối thoại của
Thiên Long và Kim Ngân:
-Thiên
Long em đã nhập học ở trường này để được gần anh nè_Kim Ngân vòng tay qua cổ
Thiên Long khi anh đang ngồi trên ghế sopha.
-Đủ
rồi tránh ra đi_Thiên Long lạnh lùng hất tay Kim Ngân ra.
-Anh
sao vậy từ hôm qua đến giờ anh cứ lạnh lùng với em thật sự không chịu nổi nữa
rồi_Kim Ngân nói ánh mắt có chút bực tức
-Là
cô đã làm tôi ra như thế này cô hài lòng chưa_Thiên Long quát
-Em
thật sự xin lỗi, em biết em đã sai.Tình cảm của anh ta chỉ là giả dối chỉ có
anh là yêu em thật lòng_Kim Ngân nói nước mắt bắt đầu rơi trên khuôn mặt nhỏ
nhắn.
-Bây
giờ mới biết thì đã quá muộn rồi_Thiên Long lạnh giọng
-Anh
vẫn còn yêu em mà đúng không?_Kim Ngân nhìn Thiên Long mong chờ câu trả lời.
-Không_Câu
nói lạnh lùng của anh đã làm cho Kim Ngân đau khổ tột cùng. Kim Ngân lắc đầu:
-Em
không tin! Anh nói dối. Anh vẫn còn yêu em..._Kim Ngân chạy nhanh ra khỏi phòng
hội trưởng nước mắt lăn dài trên má. Gia Hân xót xa nhìn Kim Ngân chạy đi. Cũng
vì Thiên Long anh ta quá lạnh lùng không cho Kim Ngân cơ hội sửa chữa lỗi lầm.