Hãy Mãi Là Của Anh Nhé

Chương 11



các bạn của chúng ta gồm Nagisa, Karma, Kayano, Okuda, Sugino và Asano đã đi tìm 5 phó nguyên tố phong, lôi, vân, quan, ám 1 cách “ít chi là” dễ dàng...nhưng nguyên tố băng thì hơi khó à nha... các cậu ấy đã...( xem truyện rồi biết ha ^^)

Kayano: đây là đâu mà lạnh thế???

Okuda: đây là nơi lạnh nhất của vương quốc domino, núi băng domino...( what the...???)

Sugino: cái gì??? núi băng á???

Okuda: ukm...

Asano: trung tâm của núi băng kìa...

Okuda: để tớ, Karma và Nagisa xuống cho, các cậu trên này canh chừng nha...

Asano+Sugino+Kayano: ukm...

trên miệng dộng băng thì bình yên đó nhưng ở dưới thì...

Okuda: để mình qua trước... sun of light ( mặt trời ánh sáng)

sương mụ chỉa ra 2 bên, Okuda nhảy qua, thấy 1 viên đá màu xanh đậm, phát ra 1 thứ anh sáng chói rất đẹp ( giống ngọc bích thế???), Okuda chạm tay vào viên đá thì...












-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA (dài khiếp)

Nagisa: Okuda cậu sao thế???

Karma: chết tiệt... sương mù dày quá... nhiều nữa chứ...

Nagisa: OKUDA...

ko do dự, Nagisa nhảy qua bên kia... hên cho cậu là chân đạp phải đất chứ ko thì... ko biết sẽ có chuyện gì sẽ xảy ra nữa...

Nagisa: Okuda cậu...

Nagisa lậm tức đứng hình trước cảnh tượng, tay Okuda đang đóng băng, chạm vào viên đá và đang... treo lơ lửng ... những giọt nước mắt của Nagisa từ từ rơi xuống gò má trắng mịn ấy... nhiều hơn... nhiều hơn nữa...( nhiều quá rồi đó )

Nagisa: o...Oku...da... OKUDA( ối điết tai à...hét gì to thế??? )

Okuda: Nagisa.....

Nagisa* chạy tới ôm chầm lấy Okuda*: cậu sao thế Okuda, cậu lạnh quá... Okuda ơi...

Okuda: chắc tớ ko xong rồi... cậu hãy... cậu hãy... bảo vệ... vệ vương quốc... domino này... này nhé..., tớ chúc cậu... chúc cậu được... hạnh phúc

Giọng cô nhỏ dần... nhỏ dần và...

Bịch...

Nagisa: OKUDAAAAAAAAAAAAAAAAA! OKUDAAAAA ƠI!!! OKUDAAAAAAAAA! OKUDA CẬU TỈNH LẠI ĐI... OKUDA( dài kHiếp, to nữa, điết cả tai)

Nagisa nhảy lên ôm Okuda, hét lên trong nước mắt, cô ko chấp nhận chuyện này, cô ko muốn chuyện này xảy ra, cô ko muốn... cô ko hề muốn..., những giọt nước mắt của cô vô tình rơi xuống bàn tay đang đóng băng của Okuda... tảng băng tan ra, Okuda rơi xuống, Nagisa ngồi xuống ôm Okuda khóc rất lên, Okuda dần dần mở mắt ra, nhìn gương mặt đẫm lệ của Nagisa

cô bật cười

Okuda: tớ ko sao đâu Nagisa, cậu đừng khóc, tớ ko sao đâu...

Nagisa: Okuda...ukm...

Karma* h mới nhảy qua được*: Nagisa, Okuda, 2 em có sao ko???

Nagisa: em ko sao... nhưng Okuda

Okuda: tớ có sao đâu

Okuda: ủa, tớ tưởng tay cậu bị đóng băng, chắc lúc nãy lo quá nên tớ nhìn lầm( là thật đó, ko phải nhìn lầm đâu Nagisa ơi)

Nagisa: vậy h ta lấy nguyên tố cuối cùng rồi đi thôi...

Nagisa+Okuda: ukm

Nagisa: tớ lấy nguyên tố băng cho!!!( cẩn thận coi chừng bị đó Nagisa)

Okuda: cẩn thận nha Nagisa

Nagisa:ukm...

Nagisa quay về phía nguyên tố băng, với tay lên lấy(sao cao thế??? ) và tất nhiên là ko tới rồi , cậu bật chân nhay lên, nắm được nguyên tố nhưng... cậu ko thế lấy nó xuống nên đang bị treo lơ lửng, thế là cậu buột miệng nói

Nagisa: a ice of moonlight (băng giá trong ánh trăng)

Và thế là viên đá đã chuyển động, nằm ngoan ngoãn trong tay cậu, cậu ngạc nhiên nhưng cũng nhẹ nhàng cất viên đá cuối cùng vào 10 viên đá tượng trưng cho kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, vân, quan, ám...(t/g: trong kịch bản mình viết là nguyên tố mà??? sao h lại viết viên đá??? n/v: nguyên tố với viên đá cũng như nhau thôi... cùng là 1... t/g: rồi rồi! Tớ có bao h thắng cậu được đâu! Cãi lý như cậu thì tớ chịu thua, thích thì qua cao lý cãi với họ đi, mình thua... n/v: hehehe) Xong nhiệm vụ, Nagisa thở phào nhẹ nhõm

Nagisa: xong rồi... chúng ta về thôi

cả bọn: ukm!!!

Mọi người thảnh thơi đi về mà ko biết sẽ có một cuộc chiến và có thể là có người bị thương... ko biết nữa... đón xem

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.