Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!

Chương 43: Dự party - chọn ai bây giờ?



Từng đợt xe lần lượt chạy vào khuôn viên trường nơi sắp diễn ra buổi tiệc kĩ niệm của trường " Lucky Star". Khu vực diễn ra buổi tiệc đã được trang hoàng kĩ lưỡng, bong bóng và đèn nhỏ li ti đủ màu sắc được treo lên khắp các thân cây dọc theo lối đi tạo cảm giác lung linh cho khuôn viên buổi tiệc. Tất cả học sinh cả nam lẫn nữ đều khoát lên mình những bộ cánh, vest.... đắt tiền, đậm chất tiểu thư, công tử nhà giàu. Họ nói cười rôm rả khoát tay nhau bước vào bên trong. Bỗng không khí ồn ào náo nhiệt hẳn, ánh mắt tò mò hướng về chiếc Lexus màu đen bóng loáng đang chạy vào. Từ trong xe một chàng trai có mái tóc màu nâu đồng bước xuống trên người cậu ta mặc chiếc áo sơ mi màu xám bạc, vừa bước xuống đã nháy mắt nở nụ cười má lún đồng tiền một cái làm mọi cô gái ở cạnh đấy rú hét lên, vâng đó chính là Tuấn hotboy thứ 3 với số lượt bình chọn là 81% của toàn thể học sinh nữ trường " Lucky Star" đại diện cho mùa hạ vì sự nhiệt huyết và sôi nổi của cậu. Người thứ hai bước xuống là một chàng trai có mái tóc màu đen thuần túy, cậu mặc trên người chiếc áo sơ mi màu trắng kết hợp với gile màu đen, người cậu toát lên vẻ chửng chạc kèm một chút phóng khoáng. Vâng đó là Hoàng hotboy thứ 4 của Lucky Star với 80% lượt bình chọn của các học sinh nữ, đại diện cho mùa thu ấm áp. Ngay khi người thứ ba chuẩn bị xuất hiện thì có 1 chiếc Mercedes tiến vào, cùng một lúc cả hai chàng trai bước xuống. Bên phải là hắn nổi bậc với mái tóc màu nâu hạt dẻ chải,vuốt keo kiểu cách,diện lên mình áo sơ mi màu cafe sữa thắt cavat bản nhỏ phía trước, bên ngoài khoát thêm một chiếc áo vest kiểu teen boy màu đen đậm chất lãng tử vừa sang trọng lại không cứng nhắc. Phía bên kia, Quân mỉm cười, cậu chọn cho mình chiếc áo sơ mi jean màu xanh đen khoát bên ngoài chiếc áo pull trắng, ở cậu toát lên vẻ cá tính, và có hơi chút nổi loạn với mái tóc màu vàng vuốt keo dựng đứng. Một người là "cool prince" còn người kia là " Warm prince", một người mang vẻ đẹp lạnh lùng cuốn hút đại diện cho mùa đông, một người vang nét tinh nghịch dịu dàng đại diện cho mùa xuân, ai là số 1 ai là số 2 các fan nữ vẫn chưa có lời giải đáp cuối cùng.Hai mảng màu đối lập đang đối mặt với nhau, Hắn dùng ánh mắt không cảm xúc nhìn Quân, Quân lại dùng ánh mắt " không biết phải nói gì" nhìn hắn. Bầu không khí có 1 chút khác lạ chẳng ai nói với ai câu nào bọn Fan chỉ đứng đó ngắm nhìn dàn hotboy nghìn năm hội tụ 1 lần, lòng trầm trồ khen ngợi. Không khí sẽ vẫn giữ nguyên như thế nếu không có sự xuất hiện của hai chiếc xe hơi thời trang kia tiến vào. Từ chiếc mui trần màu vàng óng hai cô gái 1 sắc tím 1 sắc trắng bước ra. Vừa xuất hiện Quỳnh Anh và Linh đã làm nhốn nháo một top người nơi đây. Quỳnh Anh vẫy tay với Hoàng và bước lại cạnh cậu, còn Linh cũng tiến đến chỗ Tuấn.- Tới trễ nhé! - Tuấn tinh nghịch.

- Vì nữ chính cả. - Linh thì thầm vào tai Tuấn, bên ngoài nhìn vào lại thành ra hành động thân mật, một số Fan nữ của cậu đang đau lòng chết đi được.

Ánh mắt mọi người dồn vào cô gái và chàng trai vừa bước khỏi chiếc Audi, Vy khoát tay Nam, hai người quay đầu mỉm cười nhìn vào trong, chờ đón người còn lại. Ai nấy đều dõi theo, cánh cửa xe một lần nữa mở ra, một cô gái xuất hiện, ánh mắt mọi người ngỡ ngàng, sửng sốt, các boy suýt xoa khen ngợi. Bốn chàng hotboy nổi bậc nhất đêm nay đang dõi theo từng cử chỉ của cô gái kia, nó khó khăn đặt chân xuống lảo đảo đứng dậy ra khỏi xe, giữ thăng bằng lắm mới không té nhàu ra phía trước, như thế sẽ mất mặt lắm! Nhớ lời Vy dặn dò lúc nãy " Mày phải cười thật tươi đừng có trưng bộ mặt bún thiu của mày ra hộ tao cái, gặp tao là Huy thà ngắm Lệ Băng còn hơn ngắm cọng bún thiu như mày!" Chiêu khích tướng của Vy hoàn toàn công hiệu vì ngay lúc này nó đang cười rất tươi che giấu những câu rủa xả rợn người dành cho ai kia. Tuấn và Hoàng há hốc miệng kinh ngạc, mặc dù biết hôm nay nó sẽ trang điểm mặc váy nhưng nhìn vào vẫn không thể tưởng tượng nổi sẽ thành ra thế này! Nếu nói Linh mang vẻ nhẹ nhàng, tinh tế, Vy dịu dàng, thanh khiết và Quỳnh Anh lôi cuốn, hấp dẫn thì nó lại là mang vẻ đẹp của một công chúa chính gốc. Mái tóc màu nâu hạt dẻ được uốn xoăn thắt lệch qua 1 bên rất dễ thương đặc biệt là kiểu mái thưa vừa được Vy đề xuất. Gương mặt trang điểm nhẹ nhàng với màu mắt cam nhạt, má hồng, son hồng phớt nhẹ thôi chứ không như nó nói cả tấn đâu.

Hít một hơi nó nhấc từng bước chân đứng chính giữa Hắn và Quân. Từ nãy đến giờ hắn vẫn nhìn nó với ánh mắt ngỡ ngàng, một nét đẹp lạ mà bây giờ hắn mới được trông thấy khiến hắn đứng im như trời chồng. Còn Quân cậu phải lắc đầu mấy lần vì cứ tưởng mình hoa mắt, nhưng không là thật! Đứng trước mặt cậu thật sự là Hiểu Nhi...

Quân và Hắn có thể nhận ra nó vì đối với họ nó ở một vị trí quan trọng...... Nhưng những người xung quanh thì lại không nhận ra, từng tiếng xì xầm bàn tán cứ thế đồng loạt kéo đến làm hỗn loạn.

Không khí ồn ào cũng được dập tắt bởi tiếng nhạc jazz vang lên kéo họ về với buổi tiệc.

Nam khoát tay Vy tiến vào trong, phía sau là Linh và Tuấn, Quỳnh Anh cũng ngưỡng ngùng khoát tay Hoàng, ai nấy nhìn vào đều ghen tị vì độ xứng đôi. Ánh mắt tò mò xen lẫn khó hiểu khi nhìn về ba dáng người phía sau, nó đi giữa Quân và Hắn tiến vào bên trong.

- Chuyện là thế nào kể anh nghe đi. - Nam ở bên cạnh giục Vy.

- Là thế này......- Vy nói nhỏ,kể lại toàn bộ cho Nam nghe, ánh mắt anh hiện lên tia thích thú.

Phía sau, Tuấn cất giọng nói với Linh.

- Đó là Nhi thật sao?

- Tất nhiên rồi! Sao quá đẹp đúng không? - Linh gật đầu cười.

- Thật là ngoài sức tưởng tượng, cũng có ngày bà chằn lửa ấy hoá công chúa, lại xinh đến thế! - Tuấn làm vẻ chật lưỡi......

Nó cảm thấy bức rức với cái không khí im ắng của Hắn và Quân, thường ngày nói nhiều lắm mà sao hôm nay lại làm trai " ngầu" ngoan đột xuất thế này, thật là.... không chịu nổi mà.

- Nè, hai anh nói gì đi chứ! - Nhịn không được mà mở miệng.

Vẫn im.... là thế đấy... hai anh ấy vẫn đang suy nghĩ về nó mà. Đột nhiên bất thình lình xuất hiện với bộ dạng thế này ai chịu cho nổi. Hắn là đang nghĩ nó vì muốn dự tiệc với Quân mà dày công chuẩn bị kĩ lưỡng thế này ư... tự nhiên thấy khó chịu. Quân thì nghĩ chẳng lẽ nó như vậy là vì hắn? Còn nó thì.... " Lệ Băng ở đâu rồi nhỉ?"... haizzz... loạn hết cả lên với suy nghĩ của ba người họ....

Đến khoảng sân của buổi tiệc nó lóa mắt với những ly cocktail xanh, đỏ, tím, vàng được chất đầy trên bàn dọc hai bên có đầy đủ các loại bánh ngọt và thức ăn, nó nhìn mà nuốt nước bọt, bị cuốn hút với những thứ trên bàn nó bỏ quên luôn hai chàng hoàng tử bên cạnh. Một anh phục vụ bưng ba ly nước đến gần nó vẫy tay gọi.

- Cho em 1 ly màu tím.

Định bụng đến chỗ anh phục lấy ly cocktail, ai ngờ lại trượt chân vì đôi giày cao gót quá cao, ngay giây phút lắc lư có 1 bàn tay nắm lấy tay nó, 1 bàn tay khác ôm eo giữ chặt nó lại. Hồn nó treo lơ lửng trên cành cây, mọi người nhìn nó đầy ghen tị.

Mãi một lúc nó mới nhìn bàn tay mình đang nằm gọn trong tay Quân mà ngượng ngùng vội vàng rút lại, đứng thẳng người lên mới phát hiện ai đó đang ôm eo, đưa mắt nhìn mới biết là hắn, nó nói thì thầm với hắn.

- Buông cái tay của anh ra, định sàm sở tôi sao?

- Ừ. - Hắn nhẹ giọng. - Rồi sao?

Nó nghiến răng.

- Khôn hồn thì bỏ ra mau, nếu không tôi sẽ la lên đó. - giọng hù dọa, nhưng ai kia cóc sợ tay càng ôm chặt lấy eo nó hơn rồi tung tăng kéo nó bước đi bỏ lại phía sau là ánh mắt phức tạp của Quân.

Bọn Vy ở đằng kia cười khúc khích với nhau.

- Nè, đi đâu vậy... bỏ cái tay ra coi. - Nó cố gắng gỡ ra nhưng không được, lại đang mặc váy ở phố đông người nó chẳng thể xuất chiêu...

- Sao sợ tôi phá hỏng không khí lãng mạn của các người rồi à? - Hắn dùng ánh mắt dò xét nhìn nó.

- Anh nói nhảm cái gì vậy? À mà chính anh như vậy mới phá hỏng kế hoạch của mình đấy! - nó nói.

Hắn nhìn nó như nhìn người ngoài hành tinh rồi buông một câu rất chi là có liên quan.

- Cũng có ngày tôi không kiểm soát nổi mình là vì cô.

Nói xong hắn thả tay nó ra cho tay vào túi quần thong thả bước đi lẫn trong đám người khác, nó chỉ kịp thấy bóng lưng cô độc đấy bước đi, lòng buồn đến lạ. Mãi chìm vào câu nói ban nãy của hắn mà nó không biết có người đang đi theo mình.

Cầm trên tay ly cocktail màu xanh lam óng ánh hắn ngồi ở dãy hành lang khuất bóng sau khuôn viên buổi tiệc. Nhìn lên bầu trời chỉ thấy một màu đen như mực lấp lánh một vài vì sao.... Nghĩ lại cảm giác trái tim đập hỗn loại khi nhìn thấy nó bước ra khỏi xe mà cảm thấy kì lạ. Rồi từ việc nhìn thấy nó sắp ngã mà vươn tay ra ôm nó lại vào lòng, mỗi hành động đều là không thể kiểm soát làm hắn muốn phát điên lên, hình như từ lúc gặp nó đến giờ đều là như thế. Hắn đang làm gì thế này? Mọi tâm tư đều đổ dồn vào cô gái đó, chỉ cần người khác nhắc đến là không tự chủ mà lắng nghe. Dốc hết ly rượu trong tay, ánh mắt bỗng trầm xuống dán về một nơi vô định nào đó.

Lần này là ly thứ 6 rồi! Nó cảm thấy thích thú với những ly rượu đầy màu sắc đó, uống vào cảm giác vui vẻ hẳn, không còn suy nghĩ về những điều vướng mắc đó nữa. Quân từ đâu xuất hiện phía sau lưng nó.

- Em uống nhiều quá không sợ say hả? - Cậu ngồi xuống bên cạnh cũng tiện tay lấy một ly bên cạnh nhấp 1 ngụm, không tồi!

Nó lắc lắc ly rượu trên tay cười với Quân.

- Lần đầu em uống đấy! Mùi vị thích quá anh Quân ơi!

Hình như có một chút không ổn rồi, giọng điệu này giống như ngấm rượu vậy, cậu giật ly rượu trên tay kéo nó đứng dậy đi đến nơi mọi người bắt đầu tụ họp lại vì tiếng micro. Nó chẳng phản kháng gì mắt chỉ dán vào ly rượu, con nít thật! Quân lắc đầu cười. Từ xa có hai người nhìn vào đôi trai gái phía trước.

- Chào các em, rất vui vì các em đến đông đủ như thế này! Hôm nay là buổi Party của trường kĩ niệm 22 năm thành lập trường đề nghị các em vỗ tay nào!

Bốp bốp.....

- Sau đây thầy xin giới thiệu với các em một món quà do tiến sĩ người Anh Jon. Thomas gửi tặng cho trường, ngài ấy đã lên máy bay vì có việc bận đột xuất nên không thể tham dự tiệc cùng chúng ta được, thầy rất lấy làm tiếc. - Tiếng thầy hiệu trưởng đều đều vang lên.

Tất cả học sinh đều tò mò về món quà mà thầy hiệu trưởng đề cặp đến, ánh mắt mọi người đều hướng vì chiếc bàn trên sân khấu, ai cũng muốn biết phía sau tấm khăn đỏ đó là gì.

Thầy Hiệu trưởng đưa tay kéo từ từ tấm khăn đỏ, 1 chiếc cúp pha lê nhỏ xuất hiện, phía trên có 1 viên đá quý nhỏ màu xanh ngọc hình ngôi sao năm cánh. Dưới ánh đèn viên đá phản chiếu màu sắc lấp lánh nhìn vào giống như ngắm 1 ngôi sao nhỏ trên bầu trời vậy!

- Đây là ngọc hồng lựu do ngài J.Thomas tặng tỏ lòng cảm ơn đối với hai giáo viên là thầy và cô hiệu phó vì trong một chuyến đi học tập tại Anh quốc đã giúp ông ấy thoát hiểm trên tàu ngầm, cũng là chúc mừng lễ kĩ niệm của trường. - Tiếng thầy hiệu trưởng vừa dứt có vô số lời tò mò vang lên.

Ngọc hồng lựu quả là một viên đá quý giá hiếm trên thế giới, ngài J. Thomas đem tặng cho trường chắc cũng vì thầy hiệu trưởng và cô hiệu phó đã giúp ông ta thoát chết đây, ông ta rất giàu và có lòng quá!

Sau sự kiện trình làng viên đá quý, buổi tiệc lại diễn ra với không khí sôi nổi, kết thúc lời phát biểu của thầy hiệu trưởng là tiếng MC lần này là thầy Khiêm - Toán, cũng gần là một thầy giáo hotboy đấy.

- Mọi người bắt đầu nhập tiệc thôi nào, tiếp theo đây chúng ta sẽ cùng hòa vào giai điệu quen thuộc với một màn khiêu vũ nhé các em!

Tiếng thầy vừa dứt nhạc bắt đầu nổi lên, từng cặp trai gái nắm tay nhau bước lên sân để khiêu vũ ánh đèn mờ ảo làm không khí thêm hấp dẫn. Vy nắm tay Nam hòa vào từng nhịp đầu tiên, Linh và Tuấn cũng dắt tay nhau bắt đầu điệu nhảy của mình.

- anh có thể nhảy cùng em không? - Quỳnh Anh bước đến chỗ Hoàng đang đứng.

- Ừ cũng được. - Hoàng cười gật đầu.

Hoàng nắm lấy tay Quỳnh Anh tiến đến nơi khiêu vũ, lúc bàn tay cả hai chạm vào một luồn điện chạy dọc khắp cơ thể Quỳnh Anh liếc nhìn Hoàng nhỏ thắc mắc, cậu có cảm nhận như nhỏ không?

Ngay lúc Mỹ Linh cất bước tiến đến chỗ Quân định bụng sẽ mời cậu nhảy một điệu thì... bước chân cô khựng lại... Quân đang vươn tay về phía nó cất giọng.

- Nhảy cùng anh nhé!

Nó đang đảo mắt tìm đối tượng tình nghi là hắn xem hắn có đang ở chỗ Lệ Băng hay không thì ngạc nhiên vì lời đề nghị của Quân.

- Em... em không chắc mình biết nhảy đâu hay thôi đừng! - Nó lắc đầu xua tay.

- Anh dạy em. - Quân vẫn không từ bỏ ý định.

Nó bối rối khi nhìn vào mắt cậu, sao mỗi lần đứng trước cậu nó lại không giấu được vẻ ngượng ngùng thế này! Chẳng lẽ nó thích cậu.... ý nghĩ làm nó rối bời, tay định vươn ra nắm lấy tay Quân thì một giọng nói khác cất lên làm nó thu tay lại ngay lập tức .

- Tôi có thể mời em nhảy một điệu không?

Giọng nói này chính xác là hắn nhưng cách xưng hô này hình như không đúng cho lắm! Nó quay lại để xác thực xem là ai? Vừa quay lại đã bắt gặp nụ cười của hắn, tay hắn vươn ra như chờ nó nắm lấy. Nó hết nhìn hắn rồi lại nhìn Quân, không biết phải chọn ai, lòng nó bối rối.

Từ xa mọi người đều dồn ánh nhìn về phía nó, cặp Vy, Linh và Quỳnh Anh cũng đang nhìn về nó đứng giữa hai chàng trai, không biết rằng giữa hai chàng trai nó sẽ chọn ai?

- Sao lại xuất hiện thêm Tường Quân vậy? - Linh hơi có chút thất vọng nói, kế hoạch là làm cho nó và hắn tối nay ở bên nhau vậy mà...

- Chẳng lẽ linh nghiệm như vậy? - Tuấn nhăn mặt.

- Linh nghiệm cái gì vậy Tuấn? - Linh nhìn Tuấn hỏi.

- Lúc chiều tớ có nhắc đến cậu ta....

Rồi cả hai lắc đầu cười.

Bọn Fan nữ chỉ ước được 1 trong hai người đó mời bọn họ nhảy thôi dù bắt nhịn ăn 3 ngày họ cũng chịu. Còn nó sướng như vậy mà còn làm phách sao? Thật ra ai rơi vào hoàn cảnh như nó cũng đều không biết phải cư xử như thế nào thôi.

Nó nhắm mắt lại trong đầu hiện lên một ánh mắt, bàn tay khẽ vươn ra.........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.