Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh

Chương 101: Phù thủy truyện cổ tích 30



Trước khi Lâm Y Thần cho rằng chính mình có thể xuất sư, Lacy lại xảy ra chuyện.

Thật ra cũng không phải chuyện nguy hiểm gì, chỉ là Lacy hiện tại cũng đã 20 tuổi, đến tuổi nên kết hôn rồi. Gia tộc Kingsman gần nhất vẫn luôn gửi thư thôi thúc Lacy trở về.

“Cinderella, chị đang làm gì vậy?”

Hiếm được mấy ngày nghỉ ngơi, Lâm Y Thần về nhà quét dọn nhà cửa xong liền thấy Cinderella đi ra từ cổng sau.

Nhà của Lâm Y Thần đối diện ngay với cổng sau nhà Firmance, ai ra vào bằng cửa này đều phải đi qua nhà Lâm Y Thần. Mấy năm nay Lâm Y Thần rất ít ở nhà, lần này trở về nhà gặp Cinderella là chuyện khá là bất ngờ.

Đối với Cinderella, mặc dù tính cách khá là quái đản nhưng Lâm Y Thần vẫn là tương đối yêu thích. Nhiều năm văn hóa hun đúc, nằm mơ ai cũng muốn đi giày thủy tinh, Lâm Y Thần đương nhiên cũng nằm mơ giấc mơ công chúa qua.

“Anna?” Nhìn đến cửa ngôi nhà đóng chặt năm năm bỗng nhiên mở ra, nói không kinh ngạc là giả.

“Chị vẫn dùng tro bếp sao?”

Nhìn gương mặt đen thui của Cinderella, Lâm Y Thần khá là tò mò.

Mặc dù biết tác dụng làm đẹp của tro bếp do Lacy điều chế chuẩn cmnr nhưng quanh năm suốt tháng đắp một mặt tro dày như lớp gạch chẳng lẽ không mệt mỏi sao? Thật sự nghĩ không ra sao người nhà của Cinderella có thể chấp nhận cô ấy bưng cái bộ mặt như vậy đi vòng quanh.

“A? Đúng vậy! Nó khá là tốt!”

Cinderella có vẻ khá là luống cuống tay chân trả lời.

Nhìn Cinderella níu lấy chân váy, Lâm Y Thần mới nhận ra, quần áo của Cinderella có vẻ cũ nát, mụn vá lung tung, cũng có vẻ ngắn rất nhiều. Chẳng lẽ Cinderella mặc bộ váy này mấy năm rồi?

“Chị…”

Lâm Y Thần vốn muốn nói lời bênh vực nhưng lại không nói nên lời.

Có thể nói cái gì?

Cuộc sống của Lọ Lem không phải nên là như vậy sao? Sống trong một gia đình khá giả nhưng luôn phải ăn đói mặc rách làm lụng vất vả phục vụ cả gia đình. Cha không thương, mẹ kế không yêu, hai người chị kế cũng không phải loại người hiền lành gì…

“Cinderella!!!”

“A! Xin, xin lỗi! Ta có việc phải đi!”

“Không sao! Chị đi đi!”

Lâm Y Thần đáp lời.

“Cinderella, mày lại trốn đi đâu?”

Nghe tiếng gầm hét chanh chua phát ra từ ngôi nhà xa hoa, Cinderella bước chân có chút rối loạn sau đó vội vàng nhanh chân hơn chạy trở về.

Đây là một đoạn nhạc đệm nho nhỏ Lâm Y Thần không quá để ý, chính là ngày hôm sau Lâm Y Thần lại gặp Cinderella. Lần này không chỉ có Cinderella mà còn có cả hai người chị của Cinderella là Talia cùng Tarina. Nói thật, tình cảnh của Cinderella không như thế nào tốt đẹp.

Rào rào!

“Giữ lấy nó, mang thêm nước ra đây!”

Talia hưng phần một bên chỉ huy người chạy đi lấy nước vừa kêu gọi người hầu níu lấy Cinderella không để người chạy thoát! Tarina mặc một thân váy bồng màu hồng nhạt cầm quạt đứng ở một bên mặc dù không nói gì nhưng thư thái xem diễn rõ ràng.

“Không, không cần, đừng làm như vậy… Các chị không có quyền làm như vậy!”

Cinderella một thân ướt dầm ướt dề chật vật vô cùng không ngừng giãy giụa muốn vùng thoát khỏi tay người hầu kiềm giữ. Tro bếp dính nước giống như vấy mực theo Cinderella văng tung tóe. Talia kinh hãi vội vàng lui về phía sau.

Không biết là do Cinderella vùng vẫy quá mạnh hoặc là Cinderella dính nước người trở nên trơn, vậy mà lại có thể thực sự vung mở hai người nam nhân kiềm giữ.

“Ta sẽ nói cho mày biết tao có quyền đó hay không!”

Nhìn đến Cinderella thật sự muốn chạy thoát, Talia nổi giận giật lấy thùng nước trong tay người hầu hướng về phía Cinderella bát đến.

“Không, đừng làm như vậy!”

Cinderella hét lên cả người co rúm lại, nước lạnh ào ào rơi từ trên đầu Cinderella rơi xuống.

“Thật kinh tởm!”

Nhìn nước tro đen trôi ra từ trên người Cinderella, Tarina tay phất quạt càng thêm mạnh mẽ giống như có thể phất đi cái mùi hôi hám cùng sự bẩn thỉu của Cinderella như vậy.

“Ta thật sự không nghĩ đến, nam tước Firmance lại có một nữ nhi… như vậy!”

Một quý cô đứng bên cạnh Tarina dùng quạt che miệng khe khẽ nói nhỏ.

“Ta cũng không nghĩ đến! Cinderella giống như một con chuột cống trong nhà Firmance, mỗi khi bọn ta muốn bắt lấy nó, nó đều nhanh chóng chạy trốn sau đó núp vào cái cống ngầm của nó. Ta thậm chí không nghĩ đến những năm qua nó có tắm rửa qua hay không!” Tarina nhíu mày nói.

“Như vậy cũng quá kinh tởm đi!” Vài vị quý cô nghe lời nói của Tarina cũng kinh ngạc vô cùng.

Đây đúng là loại sinh vật cống ngầm chứ không phải con người nữa!

“Ngay cả những bần dân khu ổ chuột cũng không bẩn như vậy đi?”

“Đúng vậy!”

“Thật sự khó có thể tưởng tượng Tarina lại thật sự ở cùng với… một thứ như vậy… trong suốt thời gian qua… Nghĩ thôi mà ta cũng đã thấy không thể chịu đựng nổi.”

“Còn không phải là như vậy sao?” Tarina cũng không cảm thấy điều này có gì khó để nói. “Ta thậm chí vứt bỏ lễ nghi của một quý cô, chịu tiếng xấu khắc nghiệt cũng muốn tiêu diệt nó! Đó sẽ là sự sỉ nhục nếu đến tuổi lấy chồng, cái thứ ghê tởm đó còn xuất hiện ở trong nhà!”

“Chà chà, tiểu thư Tarina vậy mà đã muốn lấy chồng rồi sao? Thật là không e lệ!”

“Có gì phải ngại ngùng chứ? Đừng quên sắp tới Vương tử Kent sẽ có chuyến viếng thăm thị trấn Fire. Các ngươi sẽ để một thứ như vậy tiếp tục tồn tại sao?”

“Xem ra Tarina cũng muốn cạnh tranh vị trí Vương tử phi?”

“Đừng nói với ta các ngươi không muốn! Các bằng bản lĩnh đi!” Tarina khinh thường liếc mắt.

“A! Con ranh Cinderella, mày sẽ phải trả giá đắt cho việc mày đã làm!”

Đột nhiên tiếng hét của Talia vang lên đánh gãy cuộc nói chuyện của các quý cô. Mặc dù không nói rõ nhưng rõ ràng những hàng mày liễu nhíu chặt tỏ vẻ tiếng hét chói tai của Talia thật sự vô cùng khó nghe!

Sao một quý cô lại có thể gào hét như vậy? Quý tộc lễ nghi chưa được học?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.