Nếu, giả sử thứ này là thật, vậy bên trong những dị năng kia cũng là thật, vậy, mọi thứ sẽ trở nên rất là thú vị.
Lâm Tuyết chào tạm biệt Lý Giai trở về phòng bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu cái thứ cô đã sở hữu một thời gian này.
App dị năng thiết kế thật sự quá đơn giản, gần như chỉ có vài thứ mà hầu hết đều không có thông tin chi tiết.
Trang chủ là một loạt các dị năng mà app chủ có thể sở hữu, nhưng Lâm Tuyết hiển nhiên không sở hữu cái nào cả cho nên biểu hiện tất cả đều là màu xám.
Trang cá nhân liền chỉ biểu hiện cấp bậc dị năng cùng điểm dị năng. Cấp bậc dị năng của Lâm Tuyết tất nhiên là không. Mà điểm dị năng lần này biểu hiện là 1. Điểm dị năng tương đương với tiền để mua dị năng trong dị năng thương thành. Nhưng điểm dị năng không biểu hiện bất cứ cách nào để gia tăng nó. Rốt cuộc phải làm gì mới có thể tăng điểm dị năng? Nạp tiền? Làm chuyện gì? Hoặc là cứ chờ không liền tự có? Cái gì cũng không biết được!
Sau đó cuối cùng là dị năng thương thành, ở trong này liệt kê rất nhiều dị năng. Trong đó có càng nhiều không biểu thị giá cũng không biểu thị tên mà là một loạt dấu chấm hỏi như thế này.
Dị năng:???
Điểm mua:???
Lâm Tuyết thử ấn vào nhừng ô dị năng dấu chấm hỏi, trên màn hình lập tức biểu hiện những dòng chữ như thế này.
[Điểm không đủ mua!]
[Không đủ quyền hạn mua!]
[Cấp bậc dị năng không đạt tiêu chuẩn mua!]
[Quỷ nghèo đừng tơ tưởng thứ không thuộc về mình!]
[Tiện dân mau cút đi!]
[Con kiến muốn chết sao?]
…
Mỗi một cái hiện lên bình luận một cái so một cái độc ác, đến cuối cùng nhân thân công kích đều có, đây là cái gì dị năng nha?
Đối với những cái dị năng không biểu hiện đó đến cuối cùng Lâm Tuyết nhịn không được không dám nhìn, thật sự thì không ai muốn vô duyên vô cớ bị mắng cả, ngay cả khi mắng nội dung theo một góc độ nào đó là sự thật! Lâm Tuyết còn không phải tam vô nhân sĩ (không điểm dị năng, không quyền hạn, không cấp bậc) sao?
Quay đầu nhìn lại những dị năng biểu hiện tên cùng điểm, không khí liền nhẹ nhàng nhiều, dù cho Lâm Tuyết vẫn bị nói là không tiền/quyền/cấp, nhưng bị nói nhiều cũng thói quen.
“Ngẫm lại bản thân là quỷ nghèo thật!”
Lâm Tuyết sau một thời gian dài nghiên cứu rút ra kết luận, tất cả dị năng đều thống nhất từ 10 điểm dị năng khởi bước. Mà điểm dị năng của Lâm Tuyết bấy nhiêu thời gian, đến hôm nay cũng mới thêm 1, mà làm thế nào để thêm Lâm Tuyết cũng không biết.
Nếu mỗi tháng thêm 1 điểm, dị năng cũng phải là chuyện của năm sau.
Huống chi, điểm dị năng thật sự ngồi ở một chỗ chờ đến giờ liền phát sao?
Lâm Tuyết mới không tin vào chuyện ma quỷ đó đâu. Lại không phải đi làm công ăn lương.
Một tay chống cằm, ngón trỏ phải khi có khi không gõ lên mặt bàn, Lâm Tuyết ánh mắt bắt đầu phiêu xa. Hẳn là phải có cách gia tăng điểm dị năng mà cô không phát hiện.
Lẽ nào? Dường như nghĩ đến điều gì ánh mắt Lâm Tuyết chợt vụt sáng.
Nếu như là như vậy…
Lâm Tuyết bật cười.
Mọi chuyện hẳn là như vậy nhưng để đảm bảo, Lâm Tuyết quyết định phải thử vài lần. Là thực, mọi chuyện liền có vẻ như thực hảo ngoạn?
…...
“Lâm Tuyết! Hôm nay hãng Elise mới về hàng mới! Chúng ta đi shopping đi!”
Chưa thấy bóng, Lâm Tuyết đã nghe tiếng kêu gọi của Lý Giai vang vọng bên tai. Cái kiểu ma âm xuyên nhĩ này dù nghe bao nhiêu lần, Lâm Tuyết đều cảm thấy không thể chịu được.
Lý Giai liền không có cái tự giác đó. Hôm nay vừa nhận được tin nội bộ của bà chị kết nghĩa bên Elise Lý Giai liền nhịn không được chạy đi tìm Lâm Tuyết, hiếm khi được nghỉ phải nhân cơ hội đem tất cả những thứ trước kia Lâm Tuyết cùng Hà Yến mua toàn bộ vứt bỏ!
Lâm Tuyết đã là bạn của cô, Hà Yến cái gì nhất định phải mau mau cút!
Suỵt!
Lâm Tuyết ra dấu làm Lý Giai im lặng, tâm trí liền nhanh chóng quay về với cuộc điện thoại bên tai.
Lý Giai gật đầu cho thấy đã biết nhưng âm thầm liền híp mắt nghi ngờ. Lâm Tuyết đang nói chuyện với ai? Hẳn không phải lại là Hà Yến đi?
Có lẽ không phải, nếu là Hà Yến, Lâm Tuyết không nên bình tĩnh như vậy.
Nghĩ đến đây, Lý Giai liền đè nén sự tò mò lại, ngoan ngoãn đứng chờ ở một bên.
“Đã biết! Mọi chuyện vẫn làm như vậy là được!”
Vừa cúp điện thoại, Lâm Tuyết quay đầu liền nhìn đến Lý Giai đứng ở một bên ngắm phong cảnh nhưng ánh mắt lại như có như không liếc chính mình.
Đôi lúc Lâm Tuyết cũng không hiểu nổi cái bản tính bá đạo cùng tò mò của Lý Giai là chuyện gì xảy ra. Lâm Tuyết rất rõ ràng Lý Giai đang cố chen chân vào cuộc sống của cô, chuyện gì của cô Lý Giai đều muốn biết muốn quản. Thật may là Lý Giai chỉ là bạn mà không phải người yêu, cái dạng người yêu kiểu bá đạo tổng tài này Lâm Tuyết là vô phúc tiêu thụ. Thật may là mặc dù nhiều lúc tò mò, Lý Giai vẫn biết đúng mực, phải nói Lý Giai dường như có một cái trực giác siêu chuẩn luôn căn đúng ranh giới trong lòng Lâm Tuyết cho nên đối với Lý Giai, Lâm Tuyết là không phản cảm.
Bình thường Lâm Tuyết rất ít khi đi mua sắm, lần này không ngờ lại có thể kéo được Lâm Tuyết đi, hôm nay quả nhiên là một ngày may mắn.
Trong lòng Lý Giai liền âm thầm tính toán, hôm trước Lý Giai đến phòng Lâm Tuyết liền nhìn thấy mấy bộ quần áo đôi mà Lâm Tuyết cùng Hà Yến từng cùng mua, không chỉ là quần áo còn có váy, giày, trang sức, cốc… Những thứ đó đẹp thì đẹp nhưng hiển nhiên không phải thuộc về Lý Giai cùng Lâm Tuyết cho nên Lý Giai bản năng cảm thấy chướng mắt vô cùng.
Cái thứ phản bội bạn bè đó có gì đáng lưu luyến chứ?
Hôm nào phải nhân cơ hội đem đồ vứt!
“Lâm Tuyết chúng ta đi mua cốc đi, hôm trước làm vỡ cái cốc của cậu cho nên hôm nay mình sẽ mua bù!”
“Không cần đâu!”
Lâm Tuyết từ chối.
“Không được! Nếu không mua, trong lòng mình sẽ áy náy!”
“Nếu áy náy vậy đừng hậu đậu như vậy nữa!”
Lâm Tuyết chọc chọc cái trán của Lý Giai không biết nên nói sao.
Hôm trước Lý Giai lỳ lơm la liếm theo Lâm Tuyết về phòng mới ngồi nửa tiếng liền va va đập đập làm hỏng không ít đồ Hà Yến tặng. Thật may là Lâm Tuyết cũng có một thời gian không dùng đến cho nên cũng không quan trọng lắm.
“Xin lỗi mà!”
Lần trước mới đào thải mấy món hiển nhiên vẫn còn rất nhiều, Lý Giai đương nhiên sẽ càng hậu đậu hơn rồi. Cô nương này quỷ linh tinh quái đâu.