Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 120: Các anh thiếu môn nào thì tôi dạy môn đó



Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

Hắn vừa mới nói cái gì? Hắn muốn làm giáo viên ở trường chúng ta?!

Mình không nghe nhầm chứ?! Một tên đại ca giang hồ, muốn đến trường học chúng ta làm giáo viên?!

Vậy thì không biết sẽ làm hại biết bao nhiêu học sinh cơ!

Không được không được, tuyệt đối không thể được. Haizzz, lúc trước có ai lại nghĩ tới một tên đại ca cầm đầu làm việc giúp người khác để lấy tiền lại ĐM nó chứ có hứng thú làm giáo viên? Cứ tưởng rằng trả đủ tiền là xong xuôi!

- Như… Như vậy… - Hạ hiệu trưởng chảy mồ hôi trên trán, vội vàng cầm điện thoại đứng dậy, sau đó nhìn Trương Tiểu Kiếm, vừa lau mồ hôi lạnh vừa nói: - Kiếm ca cứ đùa, tôi chuyển khoản cho cậu xong rồi thôi nhé…

Nhanh chóng chuyển hai lăm nghìn qua, sau đó Hạ hiệu trưởng không dám nói gì nữa…

Nhưng vấn đề là, bây giờ Trương Tiểu Kiếm đã có nhiệm vụ rồi, mày không muốn đồng ý cũng không được đâu. Bây giờ anh mày trông chờ vào làm nhiệm vụ để lấy điểm thuộc tính nhá, mày không cho anh làm giáo viên thì còn chơi thế nào được?

- Hạ hiệu trưởng, thật ra không cần khẩn trương thế. – Trương Tiểu Kiếm vắt chéo chân, cười nói: - Nếu trường học của các anh thiếu giáo viên, vậy thì chỉ cần để tôi giúp một tay trong giai đoạn các anh đang tìm giáo viên mới là được. Dẫu sao thì tôi cũng từng học chuyên ngành sư phạm, có đầy đủ giấy chứng nhận.

Có hệ thống chính là có lòng tin như thế!

Hệ thống bán giấy tờ chuyên nghiệp nhá!

- Chuyên ngành sư phạm? – Vừa nghe vậy, Hạ hiệu trưởng lập tức ngây ngẩn cả người: - Cậu còn có giấy chứng nhận á?

Chẳng trách hắn không tin. Đùa cái gì, một tên đại ca cầm đầu giang hồ sao có thể có được giấy chứng nhận chuyên ngành sư phạm chứ?

Chẳng lẽ mày cho rằng tao thất học nên dễ lừa?

Đáng tiếc…

Hắn nghĩ nát óc cũng sẽ không ngờ được rằng, Kiếm ca không chỉ có giấy chứng nhận, ĐM còn đều mang hết tới đây luôn!

Giấy chứng nhận nguyên bộ nhé!

- Đây là bằng tốt nghiệp của tôi. – Trương Tiểu Kiếm lấy ra từng thứ một: - Đây là giấy chứng nhận chứng chỉ sư phạm, đây là giấy chứng nhận tiếng phổ thông, đây là giấy chứng nhận chứng chỉ tin học…

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +9 đến từ Hạ Vũ Đình!”

Đây… Hiển nhiên là Kiếm ca đã sớm có chuẩn bị nên mới đến đây! Xem ra hắn đã sớm có mưu đồ làm giáo viên ở trường chúng ta rồi!

Làm sao đây làm sao đây? Nhận hay là không nhận?

Không nhận, lỡ như hắn làm chuyện gì đó… Nhưng mà không nhận, đậu má càng nguy hiểm nhá!

Đúng rồi, có!

Để hắn làm bài! Nếu muốn làm giáo viên, đương nhiên là yêu cầu phải có lượng tri thức nhất định rồi. Nếu hắn không thể hoàn thành bài thi, vậy thì da mặt dày đến mấy cũng chưa chắc sẽ đứng ỳ ở đây không chịu đi đúng không? Cứ quyết định thế đi!

- Kiếm ca, thế này. – Lúc nay Hạ Vũ Đình đã thay một khuôn mặt tươi cười, nói: - Chung quy ngài muốn làm thầy giáo ở chỗ chúng tôi, nhưng dù sao thì tôi cũng phải họp thương lương một chút. Không bằng ngài chờ một lát?

- OK. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu rồi nói: - Hạ hiệu trưởng ngài cứ đi họp trước đi, tôi đi xem thử xem các anh em sao rồi. Nhưng tốt nhất là nhanh lên, không thì tôi sợ là các anh em chờ không kịp đâu…

Hạ Vũ Đình: “…”

Mày làm giáo viên thì quan hệ cái đéo gì tới đám bạn giang hồ của mày chứ trời ơi!

- Vâng vâng vâng, cam đoan nhanh! – Hạ Vũ Đình chảy đầy mồ hôi bắt đầu cầm di động gọi người. Trương Tiểu Kiếm thì đi ra ngoài.

Đến cổng, đám người Ngụy Đồng Lâm Tử Kiện đã chờ ở đó. Trương Tiểu Kiếm đi qua, cười nói:

- Rồi, đòi được tiền rồi, tổng cộng ba mươi ngàn, mỗi người hai ngàn, quét code thanh toán.

Lại là mỗi người hai ngàn!

Tổ sư nó chứ đi theo Kiếm ca quả nhiên trâu bò! Mới có hai ngày mà đã kiếm được bốn ngàn tệ rồi!

Quả thực vô địch!

- Lão đại chính là lão đại, trâu bò! – Ngụy Đồng cười híp mắt nhìn tài khoản wechat: - Ai nha lại có hai ngàn vào tay…

Lâm Tử Kiện Đầu Đinh ca nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng, nói:

- Lão đại, kế tiếp chúng ta làm gì đây?

- Các cậu cứ đi dạo dạo vòng quanh thôi. – Trương Tiểu Kiếm từ tốn nói: - Có việc gì cần giúp đỡ, các cậu xem thử thế nào, nhận được thì nhận, có vấn đề gì thì gọi điện thoại cho anh là được. Tiếp theo anh sắp làm giáo viên ở trường học này, sợ là không thể chơi với các cậu cả ngày được đâu.

- Oh! Làm giáo viên, giáo viên thật tốt… - Ngụy Đồng lên tiếng hoàn toàn theo bản năng, sau đó mới giật mình tỉnh táo lại: - Chờ chút, lão đại, anh mới nói, anh muốn làm giáo viên á? Giáo viên sao? Em không nghe nhầm chứ?

Hắn vừa kêu như vậy, người khác cũng đều phản ứng lại!

“Điểm số khiếp sợ +7, +9, +8, +8…”

Không nhầm chứ?

Kiếm lão đại Kiếm ca vừa dẫn theo chúng ta đi thu tiền bảo kê xong, sắp làm giáo viên?!

- Anh nói thật đấy. – Trương Tiểu Kiếm cười tủm tỉm: - Sau này hai người Ngụy Đồng và Lâm Tử Kiện dẫn theo các anh em đi, có việc gì không giải quyết được thì mới đến tìm anh. Những việc lông gà vỏ tỏi bình thường anh mặc kệ.

Thấy Trương Tiểu Kiếm có vẻ như rất nghiêm túc, đám người Ngụy Đồng đưa mắt nhìn nhau. Ngụy Đồng nói:

- Vâng. Lão đại nói đây là việc đứng đắn, chúng ta nhất định phải duy trì rồi! Các anh em, sau này thấy lão đại gọi cái gì?

- Trương lão sư!

Cả đám đồng thanh đáp lời, kêu xong một tiếng này, cả đám lại không nhịn được, ôm bụng cười to.

- Bà mẹ nó chứ, tao biết ngay là chúng mày không đáng tin mà. – Trương Tiểu Kiếm tức đến mức nổi gân xanh trên trán, hít vào một hơi thật sâu: - Động Huyền Tử Tam Thập Lục Tán Thủ!

Nháy mắt gà bay chó sủa…

Chơi đùa với đám người Ngụy Đồng một lúc, Trương Tiểu Kiếm thừa dịp thời gian nghỉ ngơi lấy di động ra ----

Trương Tiểu Kiếm: “Lão Giang, bộ phận tiêu thụ thế nào rồi?”

Giang Nghi Niên: “Đừng nói nữa, bọn này ở đây cả ngày sắp mọc rêu luôn rồi. Cộng cả ba ngày lại cũng không có mấy người tới, ngày mai mới tới lượt cậu tiếp đãi khách hàng.”

Trương Tiểu Kiếm: “Oh.”

Giang Nghi Niên: “Cậu có con đường nào ổn không? Bên này đều đã chuẩn bị đường lui rồi.”

Trương Tiểu Kiếm: “Ừ, tôi chuẩn bị làm giáo viên.”

Giang Nghi Niên: “…”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +16 đến từ Giang Nghi Niên!”

Giang Nghi Niên: “Kiếm ca có lí! Ánh mắt đủ lâu dài!”



Bên kia.

Hạ hiệu trưởng Hạ Vũ Đình mở hội nghị khẩn cấp, nghiêm túc thảo luận khả năng làm giáo viên của Trương Tiểu Kiếm.

Đương nhiên, hắn không dám nói Trương Tiểu Kiếm là người giang hồ, chỉ nói đây là một người bạn của một người bạn muốn tới đây, nhưng mà hắn không quá muốn nhận…

- Cụ thể là như thế. Tình huống chính là như vậy.

Hạ Vũ Đình nhìn mọi người, gằn giọng:

- Dù sao thì trường học chúng ta cũng là trường tư thục chính quy, không thể tùy tiện làm cho ai muốn tới cũng được. Nhưng ngại cho mặt mũi, lại không tiện cự tuyệt trực tiếp. Cho nên ý của tôi là, ra bài thu làm khó hắn, khiến hắn chủ động biết khó mà lui. Thế là được. Mọi người thấy thế nào?

Một người đàn ông trung niên tóc lưa thưa nói:

- Ý tưởng của lão đại đương nhiên là không thành vấn đề. Hắn định dạy môn gì? Tôi lập tức đi lấy đề thi ngay. Lấy đề khó nhất, cam đoan khiến hắn thua tâm phục khẩu phục!

- Hắn dạy… - Hạ hiệu trưởng Hạ Vũ Đình nói đến đây lập tức ngây ngẩn cả người ---- Đúng rồi, hắn chưa nói muốn dạy môn nào mà!

- Mọi người chờ chút! – Vội vàng lấy di động ra: - Kiếm ca, cậu định dạy môn nào?

Trương Tiểu Kiếm:

- Các anh đang cần môn nào?

Hạ Vũ Đình:

- Chúng tôi đang họp nghiên cứu nè. Tôi phải biết được anh định dạy môn nào chứ!

Trương Tiểu Kiếm:

- Các anh thiếu môn nào thì tôi dạy môn đó!

Hạ Vũ Đình: “…”

Tổ sư nó chứ mày còn tưởng mày là toàn năng hay sao mà thiếu môn nào thì mày dạy môn đó?

Hạ Vũ Đình:

- Cố vấn tâm lí cũng được?

Trương Tiểu Kiếm:

- Được đấy. Tôi cam đoan sẽ khiến bọn nhỏ học tập chăm chỉ mỗi ngày tiến tới!

Hạ Vũ Đình: “…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.