Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 281: Harris CCCXXVI bệ hạ



Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Biên & dịch: Alice Game

Nguồn: TruyenYY

---------------------

(*) CCCXXVI = 326 (Số La Mã)

Trên đường đến đế đô vương quốc, đại ma pháp sư Grand cực kỳ quyết đoán biến thành bé cưng hiếu kỳ, còn về quý cô rồng Connisia dịu dàng tao nhã thì yên lặng đi theo sau lắng nghe, rồi lén lút ghi chép lại…

- Thần sứ đại nhân thân ái, ở Thần Vực, ngài nhất định là một vị thần sứ cực kỳ cường đại nhỉ? – Grand hỏi rất cẩn thận. Trong suy nghĩ của hắn, vị thần sứ đại nhân trước mắt này ít nhất hẳn cũng phải là đệ nhất thần sứ, cùng lắm thì cũng phải là đệ nhị thần sứ cơ!

Sau đó hắn nghe thấy Trương – Thần Chém Gió – Người Cưỡi Rồng – Thần Sứ - Tiểu Kiếm tiên sinh vừa đi vừa ngắm cảnh, trả lời rất lơ đễnh:

- Ta? Ở Thần Vực ta cùng lắm chỉ xem như là bất nhập lưu thôi. Có rất nhiều người mạnh hơn ta. Ví dụ như Mã – Hối Sáng Ali – Vân, Mã – Nhân Viên Kỹ Thuật Kín Tiếng – Hóa Đằng, Ninh – Hai Bàn Tay Trắng – Hàn Lâm vẫn vân… So với bọn họ… Ừm, ngoại trừ trình độ thần thuật cao hơn tí, ta thua kém bọn họ rất nhiều.

“Điểm số khiếp sợ +99! +99! +99! +99…”

Thuận miệng chém gió, Trương Tiểu Kiếm rất hiển nhiên không phát hiện mình đang nói cái gì.

Thực tế, mỗi câu hắn chém đều khiến vị đại ma pháp sư bên cạnh này bị đả kích.

Các kỵ sĩ khác cũng không chịu nổi. Tuy rằng thời tiết rất mát mẻ, nhưng bọn họ đều ướt đẫm mồ hôi, thậm chí mấy người ma pháp sư kia còn có người miệng sùi bọt mép, té xỉu.

Thần sứ đại nhân trâu bò như thế!

Vậy mà lại không đáng nói ở Thần Vực!

Người lợi hại hơn hắn thế mà còn có cả đám!

Đây chính là thần sứ đại nhân tùy ý một bài toán đã làm khó đại ma pháp sư Grand ấy nhé!

Thế mà cũng chỉ cùng lắm xem như bất nhập lưu!

Nếu không phải biết rõ thần sứ đại nhân tuyệt đối sẽ không nói dối, bọn ma pháp sư và kỵ sĩ tuyệt đối sẽ cho rằng hắn đang chém gió!

- Thần sứ đại nhân, ngài thật sự chuyên trị các loại vô sinh sao? – Lúc này đại ma pháp sư Grand rất may mắn vì quyết định lúc trước của mình. Dù sao thì bọn họ chạy tới giết rồng cũng là vì muốn có máu rồng trị liệu bệnh nan y của bệ hạ… phải biết rằng quốc vương bệ hạ Harris CCCXXVI đã hơn bốn mươi tuổi, nhiều năm qua, chưa kể hoàng hậu, ngay cả nhiều tình nhân như vậy mà không ai có thể mang thai!

Chẳng lẽ đế quốc Kane vĩ đại phải chấm dứt trong tay đời thứ 326 sao?

Tuyệt đối không thể chấp nhận được!

- Anh đây là lão thầy thuốc, chuyên trị chém gió… Chuyên trị các loại vô sinh! – Trương Tiểu Kiếm hoàn toàn không quan trọng vấn đề.

Vô sinh thôi mà, đơn giản như đang giỡn!

Anh mày có kỹ năng trong người, thu phục trong chớp mắt nhé!

Thế là một đám người đần mặt bị Trương Tiểu Kiếm tiên sinh chém bay một đường. Đến chiều hoàng hôn hôm sau, cả đám nhìn thấy tường thành đế đô vô cùng cao lớn thì mới tỉnh táo lại.

May qué, chúng ta còn có đế đô!

Được xưng là đế đô vĩnh viễn không thể bị đánh chiếm!

Chỉ riêng tường thành đã cao hơn 50 mét!

- Tường thành nhìn được đấy. – Trương Tiểu Kiếm nhìn xung quanh, rồi ngẩng đầu nhìn đá hoa cương xây tường thành, thuận miệng hỏi: - Tường thành này có đổ bê tông cốt thép không? Thoạt nhìn không giống lắm. Chắc chắn không vậy?

- Bê tông cốt thép? Đó là cái gì? – Grand dấu chấm hỏi đầy đầu, nhìn thần sứ đại nhân Trương Tiểu Kiếm: - Đây chính là tường thành do đại ma đạo sĩ thổ hệ vĩ đại của chúng ta dung hợp ba cấm chú thổ hệ đúc thành. Cho dù là cự long tấn công cũng không thể lay động dễ dàng được đâu!

- Ờ. – Trương Tiểu Kiếm thoáng nhìn chung quanh: - Nhưng mà cảm thấy vẫn không đáng tin lắm đâu. Cao thế lại không có bê tông cốt thép, cứ cảm thấy sẽ ngã bất cứ lúc nào ấy.

Hắn vừa dứt lời, đã thấy một tảng đá lớn hơi lồi ra trên tường thành, chợt lung lay một chút.

Sau đó, tảng đá kia lắc lư mấy phát, rồi “lộp bộp” rớt xuống!

Thế là xong, một tảng đá rớt xuống, sau đó có mười mấy tảng đá lớn khác cùng lăn xuống!

“Rầm rầm…”

Một tiếng nổ vang lên, ước chừng mấy chục tảng đá rơi xuống, bức tường thành bị mở một lỗ trong chớp mắt!

Trương Tiểu Kiếm: “!!!”

Ah? Xem ra ở vị diện này anh mày chém gió uy lực lớn hơn ở địa cầu nhỉ!

Grand: “…”

Ma pháp sư và kỵ sĩ đi đằng sau: “…”

“Điểm số khiếp sợ +99! +99! +99! +99…”

Đậu má! Thần sứ đại nhân quả nhiên là uy lực thần sầu! Bức tường thành này đã từng ngăn cản ma thú xâm nhập vô số lần, trong lòng mọi người thì nó chắc chắn như thể không bao giờ ngã!

Không ngờ thần sứ đại nhân nói hai ba câu đã mở bung ra một cái lỗ rồi…

- Thần linh ơi! Uy lực của thần sứ đại nhân đáng sợ quá!

- Chẳng lẽ đây chính là uy lực chân chính của thần thuật sao?!

- Thậm chí không cần đọc thần chú đã phá vỡ được tường thành…

Connisia thì cực kỳ mong chờ liếm môi… Thoạt nhìn bức tường thành này cũng không được tốt lắm nhỉ. Xem ra sau này có thể suy xét xem rảnh rỗi tới đây cướp ít vàng về?

Ừm, được đấy!

Grand sắp khóc. Ai bảo hắn rảnh rỗi không có việc gì chém gió với thần sứ đại nhân làm chi!

Xem chém gió ra chuyện rồi kìa!

Tường thành chắc chắn như thế, thần sứ đại nhân nói một câu đã làm sập…

- Còn bao xa thì đến hoàng cung? – Trên đường đi Trương Tiểu Kiếm vẫn đang nghĩ làm thế nào để lừa gạt được bọn dân bản địa này này. Dù sao thời gian ở địa cầu bên kia không nhiều… Không giống bóng đá Thiên triều đấu, mỗi trận thi đấu bóng đá Thiên triều vẫn hay hói “Bọn họ không còn nhiều thời gian”, nhưng mười mấy năm nay vẫn tèn tèn như thế…

Nhưng địa cầu thì khác, tổng cộng mới có một năm bảy tháng thôi…

Mình nhất định phải nhanh chóng làm nhiệm vụ lấy ngôi sao thăng cấp!

Đi qua chiếc cổng sắt thép khổng lồ rộng chừng hai mươi mét, Trương Tiểu Kiếm thậm chí còn chưa từng nghĩ rằng mình sẽ được hoan nghênh nhiệt liệt đến thế.

Người đứng chật ních hai bên đường, mọi người đang nhìn hắn bằng ánh mắt như nhìn anh hùng.

Thậm chí còn có người hét to “Thần sứ đại nhân ngài thật đẹp trai!” “Thần sứ đại nhân ngài quả thật chính là sao sáng trong đêm!” các loại… Có lẽ đây là lần đầu tiên từ khi cha sinh mẹ đẻ tới nay, Trương Tiểu Kiếm nghe thấy có người khen hắn đẹp choai…

Nhất là ánh mắt mấy người đó nhìn mình, ây dà hơi phê đấy, hơi bay bổng…

Dưới sự hộ vệ của đoàn thần thánh kỵ sĩ, đoàn người đi về phía vương cung.

Vương cung nằm ở vị trí trung tâm đế đô của vương quốc Kane. Lúc đi ngang qua khải hoàn môn khổng lồ, Trương Tiểu Kiếm còn rất hứng thú thưởng thức hình điêu khắc tinh xảo trên khải hoàn môn.

Xa hoa lộng lẫy.

Đều là kiến trúc cổ, báu vật của nền văn minh nhân loại.

Tiếp tục đi lên trước, quần thần văn võ và nội quan cung đình của vương quốc Kane đứng đầy trên cầu thang cẩm thạch trắng cao hơn mười mét.

Đứng chính giữa là một người trung niên mặc áo choàng màu vàng. Từ cách ăn mặc của hắn có thể thấy được đây hẳn là quốc vương Kane. Trương Tiểu Kiếm khá là bất ngờ, vị quốc vương bệ hạ này còn rất đẹp trai, cứ y như Beckham ấy.

- Thần sứ đại nhân. – Grand vội giới thiệu cho Trương Tiểu Kiếm: - Đây chính là Harris CCCXXVI bệ hạ của vương quốc chúng ta.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

CCCXXVI, lịch sử vương quốc của các cậu dài gớm nhỉ…

Chẳng trách muốn chữa bệnh vội thế. Nếu như bị đứt đoạn từ chỗ này… Xác thực là đáng tiếc lắm cơ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.