Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 283: Đá Ngũ Thải Bàn Long, bị trộm rồi!



Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch & Biên: AliceGame

-----------------------

- Thần sứ đại nhân, đây là… - Vừa thấy di động trong tay Trương Tiểu Kiếm, Harris bệ hạ lập tức mở to mắt nói: - Thần vật bậc này, ta chưa bao giờ thấy! Thứ này có thể…

- Khụ khụ, ta giới thiệu cho ngài một tí. – Trương Tiểu Kiếm nghiêm trang nói hươu nói vượn: - Thứ này ở Thần Vực chúng ta gọi nó là di động, mỗi người đều có một chiếc. Thứ này sử dụng cực kỳ tiện lợi, cho dù xa cách vạn dặm, nhưng chỉ cần bấm gọi số điện thoại của đối phương là có thể trò truyện ngay lập tức. Đương nhiên, đây chỉ là một phần chức năng nhỏ nhất của di động mà thôi. Chức năng chân chính là nó có thể dùng để xem phim cực kỳ tốt.

Cách xa vạn dặm cũng có thể trò chuyện!

Còn có thể dùng để xem phim cực kỳ tốt!

Thứ đồ vật nho nhỏ này, vậy mà lại có hiệu quả lớn thế sao?!

- Thần vật! Thần vật rồi! – Quốc vương Harris cảm thán: - Quả nhiên đồ của Thần Vật có khác. Thế chúng ta mau chóng xem thử xem, trong này đều có cái gì… Phim gì gì?

- Được thôi, không thành vấn đề! – Trương Tiểu Kiếm lập tức mở di động lên.

Thân là một nhân tài cao cấp tiêu chuẩn của thế kỷ XXI, trong di động đương nhiên là phải giữ gìn rất nhiều “Tài nguyên” cực kỳ tốt!

Các thứ như là IENE-314, JUC-672, MDYD-778, JUFD-300, OFJE-035 vân vân…

Trương Tiểu Kiếm tùy ý lựa chọn một bộ phim mở lên cho Harris bệ hạ.

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +99 đến từ Harris Kent!”

- Trời đất ơi! – Harris bệ hạ hít vào ngụm khí lạnh: - Đây… Chiếc di động này lợi hại quá thế? Hình ảnh! Âm thanh! Oh, phụ nữ! Phụ nữ xuất hiện! Xem làn da này! Xem chân dài này! Xem động tác này…

Vẻ mặt Trương Tiểu Kiếm như thần côn nói:

- Khụ khụ, ở Thần Vực chúng ta thì thứ này gọi là “Phục vụ kiểu Hoàn” (*). Bệ hạ ngài có thể cho vương hậu hoặc là tình nhân của ngài các kiểu bắt chước theo các động tác trong này… Bệ hạ! Bệ hạ!

(*) “Phục vụ kiểu Hoàn” là cách gọi đặc thù của ngành công nghiệp tình dục Đông Hoàn (Tỉnh Quảng Đông, TQ). Ở Đông Hoàn, ngành nghề này phát triển mạnh đến mức có tên gọi riêng và một thời được tôn xưng là tiêu chuẩn ISO.

Trương Tiểu Kiếm lập tức thấy sắc mặt Harris bệ hạ đỏ lên, sau đó cái thứ ở trong quần đó lại có phản ứng!

- Có phản ứng! Có phản ứng! – Harris bệ hạ kinh hỉ, trước tiên kêu to: - Vương hậu! Vương hậu! Nhanh tới đây! Không không không, nhanh đi tắm rửa thay đồ!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Đậu má! Tiếp theo phải là sắp “cấm trẻ em dưới 18” không hả?

Quả nhiên chói mù mắt!

Trương Tiểu Kiếm:

- Ây dà, bệ hạ không được có hưng trí như vậy, ta không quấy rầy bệ hạ nữa. Xin ngài cứ tự nhiên cứ tự nhiên. À đúng rồi, chiếc di động này có thể cho ngài mượn sử dụng trước. Chờ đến khi ta trở về ngài trả lại cho ta là được. Ngài có thể thực nghiệm các tư thế bên trong một chút. Cái này thì không cần hỏi ta…

Mẹ kiếp! Lại nói anh mày còn là trai tân đấy nhé!

Thế mà lại phải giới thiệu phục vụ kiểu Hoàn ở trong phó bản cho người khác. Đờ mờ nó chứ đi đâu tìm công bằng đây?

- Thần sứ đại nhân, ân tình của ngài ta suốt đời khó quên… - Harris nói tới đây, lấy di động qua, hấp tấp xông ra ngoài: - Vương hậu, tắm xong chưa?! Bổn vương đến đây!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Tiên sư nó chứ mày có cần vội vàng thế không hả?

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +99 đến từ Sophia!”

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Đậu má! Hiệu quả được đấy!

Hôm nay bệnh của quốc vương có thể xem như khá hơn, nghe nói ban đêm cả vương cung đều có thể nghe thấy tiếng rú vừa đau vừa thoải mái…

Mọi người không thể ngủ ngon cả đêm…

- Tiểu Kiếm tiên sinh. – Trong một căn phòng bí ẩn nào đó ở vương cung, quý cô rồng Connisia ngồi trước mặt Trương Tiểu Kiếm, mỉm cười nói: - Ngài thật là một người cực kỳ lợi hại. Ta cực kỳ khát khao tri thức của ngài. Ngài xem tối nay có phải là nên dạy ta học áo thuật hay không?

Trương Tiểu Kiếm: “!!!”

Cái đệt! Quần què gì vại?

Người ta đều học tiếng Anh, đến lượt mình thì biến thành học áo thuật?

- Ây dà, đừng nhắc tới đề tài đau lòng này nữa. – Trước mắt chính là một con rồng khổng lồ, hơn nữa còn là một con cự long Viễn Cổ bản thể đạt tới ba ngàn mét, Trương Tiểu Kiếm thật không tin rằng có thể ấy ấy với nàng, quan trọng nhất là còn vài ngày nữa mình phải về cmnr, nếu lỡ xảy ra cái gì ở đây…

Khụ khụ khụ, mình là người đứng đắn!

- Thôi ta dạy cô bảng cửu chương đi. – Trương Tiểu Kiếm sờ cằm nghĩ: - Ngươi nhất định sẽ thấy hứng thú. Ừm, đây chính là trụ cột của tất cả áo số đấy. Nhất định phải nắm giữ đó!

- Được đấy. – Đôi mắt như ngọc bích của Connisia lập tức sáng lên, phấn khởi nói: - Ta thích học tập tri thức! Ngài rốt cục chịu đồng ý rồi?!

Trương Tiểu Kiếm: “!!!”

Đầu năm nay còn có học sinh chịu khó học hành thế à?

Trương Tiểu Kiếm bắt đầu giảng bài cho nàng:

- Ừm, ghi nhớ theo ta nào, một một bằng một, một hai bằng hai…

Sáng sớm hôm sau, bệ hạ Harris CCCXXVI quả thực có thể nói là mặt mày hớn hở, tìm đến Trương Tiểu Kiếm, vừa thấy mặt đã cười to nói:

- Oh thần sứ đại nhân của ta, đêm qua là đêm đẹp nhất ta từng trải qua!

Trương Tiểu Kiếm đeo đôi mắt gấu trúc, mệt mỏi ỉu xìu:

- Oh… Biết rồi, cả vương cung đều có thể nghe thấy tiếng gọi của vương hậu…

- Thật sự là quá cám ơn ngài. – Harris bệ hạ còn chìm đắm trong cảm xúc tuyệt vời đó, lúc này mới phản ứng lại: - Thần sứ đại nhân, hình như ngài không quá tỉnh táo thì phải?

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Con rồng cái đòi hỏi quá mức kia!

Bắt mình phải dạy cô ta bảng cửu chương cả đêm! Còn bao gồm cả phương trình bậc hai cái gì, rồi bốn phép tính cái gì…

Mẹ kiếp! Đến giờ bố mày còn chưa chợp mắt được, còn bên kia cô ta ngủ sung sướng…

Công bằng ở đâu?

Nếu không phải nể tình phó bản này được ba ngôi sao với +3 điểm khả năng sex thì tao đã mệt chết rồi biết không?

- Đều là ta nên làm. – Trương Tiểu Kiếm vừa nói chuyện vừa ngủ gà ngủ gật: - Bệ hạ ngài vui vẻ là được rồi. Ngài xem, bệnh của ngài cũng đã trị liệu kha khá rồi, tôi chỉ còn có bốn ngày nữa là phải trở về Thần Vực, mấy ngày nay…

Hắn còn chưa nói xong, đã cảm thấy thân thể trở nên nhẹ bẫng, sau đó lập tức bay tới trên giường Connisia!

- Thần sứ đại nhân, chúng ta tiếp tục đi. – Khuôn mặt như thiên sứ của Connisia lúc này mỉm cười như một con cáo nhỏ: - Hôm nay chúng ta nên giảng hình học và parabol…

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Nói thật, Trương Tiểu Kiếm hoàn toàn không biết mình vượt qua mấy ngày này như thế nào. Dù sao mỗi ngày vừa mở mắt ra là thấy đùi trắng, không thì là ngực bự… Giờ đây cả đầu hắn chỉ toàn là xxx…



Cứ như thế, khi hắn rời khỏi khỏi phó bản đi lạc này, thật là có cảm giác như tìm được đường sống.

Dù sao thì tinh lực của người không thể nào so sánh được với sinh vật như cự long được..

- Chời má ơi, quả thực là tránh được một kiếp. – Trương Tiểu Kiếm lau mồ hôi lạnh trên trán: - Không dễ dàng, không dễ dàng chút nào cả…

Không ngờ lúc hắn chuẩn bị tìm chút nước uống, vừa mở cửa phòng ra đã ngây ngẩn cả người:

- Mọi người… Sao mọi người đều ở đây vậy? Chuyện gì thế?!

Cũng không trách hắn kinh ngạc như vậy, bởi vì trước mắt hắn lúc này, cả đám trùm sò Mã Vân, Mã Hóa Đằng, Ninh Hàn Lâm, Lưu Cường Đông vân vân đều ở đây, Tiêu Thần Tâm đứng bên cạnh chu miệng nhỏ, tủi thân sắp khóc.

Chuyện gì thế?!

- Trương đại sư, rốt cục thì ngài cũng ra rồi. – Mã Vân vừa thấy Trương Tiểu Kiếm, lập tức thở phào nhẹ nhõm: - Đá Ngũ Thải Bàn Long, bị trộm rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.