Ba chữ này có thể nói là tin tức vui nhất mà Trương Tiểu Kiếm có thể nghe thấy hiện nay!
Chỉ cần có hy vọng thì chứng tỏ là có thể thay đổi! Có thể thay đổi thì chứng tỏ có lẽ địa cầu không cần bị hủy diệt nữa! Đến lúc đó mình vui vẻ làm một phú ông, sống thoải mái hạnh phúc bên vợ con là được rồi!
- Tiến sỹ Lưu.
Trương Tiểu Kiếm vội hỏi:
- Cụ thể thì thay đổi như thế nào, nói tôi nghe thử.
- Được.
Tiến sỹ Lưu bắt đầu và cơm liên tục vào miệng:
- Chúng ta ăn nhanh lên, ăn xong tôi nói cho cậu nghe.
- Vâng.
Trương Tiểu Kiếm gật đầu, thế là bắt đầu nhanh chóng giải quyết.
Ăn cơm xong, Trương Tiểu Kiếm và tiến sỹ Lưu đi thẳng vào trong một phòng thí nghiệm đặc biệt của tòa nhà.
Trong phòng thí nghiệm có màn hình máy tính ở khắp nơi. Rất nhiều nhà khoa học ăn cơm xong rồi đều tụ tập ở trong này, đang tính toán tất cả những số liệu có thể tính ra.
- Tiểu Kiếm, bên này bên này.
Tiến sỹ Lưu dẫn theo Trương Tiểu Kiếm đi đến trước một màn hình rất lớn, nói:
- Nhìn thấy hình ảnh trên màn hình này chưa? Đây chính là hệ mặt trời mà chúng ta đang sinh sống.
Sau đó hắn lại chỉ vào một vòng tròn nhỏ trong đó, nói:
- Đây chính là tiểu hành tinh sắp va chạm vào địa cầu, biệt danh là Tiểu Yêu Tinh.
- Ừ ừ.
Trương Tiểu Kiếm gật đầu hỏi:
- Rồi sao nữa?
- Sau đó…
Tiến sỹ Lưu chỉ huy một nhân viên nói:
- Mở ra cho Tiểu Kiếm xem một chút.
- Vâng.
Nhân viên làm việc kia lập tức ấn nút phát sóng.
Sau đó Trương Tiểu Kiếm nhìn thấy trên màn hình, tất cả hành tinh trong hệ mặt trời đều bắt đầu chuyển động. Tiểu Yêu Tinh xẹt qua một đường cong duyên dáng, sau đó vừa vặn đụng vào địa cầu…
- Đây là quỹ tích di chuyển trước mắt của chúng ta.
Tiến sỹ Lưu nói:
- Trước mắt cách tốt nhất mà chúng ta có thể tìm được là cài đặt đạn hạt nhân trên quỹ tích di chuyển của nó, đạn hạt nhân uy lực lớn! Chỉ cần có thể làm cho góc độ của nó bị lệch tầm 0.01 độ thì với tốc độ của nó và khoảnh cách với địa cầu thì đến lúc đó nó có thể đi lướt qua địa cầu! Tôi tính toán cho cậu một chút xem đến lúc đó sẽ lệch bao nhiêu. Đơn giản mà nói, ví dụ như Tiểu Yêu Tinh đang đi theo đường thẳng, cậu biết hình tam giác chứ? Từ điểm cất cánh ví dụ như 300 triệu kilomet, nếu góc độ lệch 0.01 độ thì dựa theo công thức tính toán hình tam giác, chúng ta có thể tính được nó sẽ lệch khỏi quỹ đạo địa cầu là 52.359,87 km! Thế thì nó sẽ bay thẳng qua luôn, cậu hiểu chứ?
Hơn năm mươi ngàn kilomet!
Chỉ cần hơi nổ tung nó chút xíu xiu đó thôi, địa cầu sẽ an toàn!
Nghe được đấy!
- Ừ ừ.
Trương Tiểu Kiếm gật đầu lia lịa, sau đó hỏi:
- Thế cách làm này của chúng ta có phải là còn thiếu chút gì đó hay không vậy?
- Đúng rồi.
Tiến sỹ Lưu gật đầu nói:
- Hiện giờ chúng ta chủ yếu là thiếu nguyên liệu. Cậu biết nguyên liệu chứ? Đây là thời đại có nguyên liệu là vua, không có nguyên liệu thì thứ gì cũng không làm nổi. Nói đơn giản thì số lượng nguyên tố phóng xạ để chế tạo bom nguyên tử và bom khinh khí quá ít, không đủ để duy trì kế hoạch của chúng ta. Rất rõ ràng, muốn chấp hành kế hoạch này thì cần phải sản xuất đạn hjat nhân với số lượng lớn, tạo thành một bức tường trong không gian vũ trụ. Vậy thì chỉ cần Tiểu Yêu Tinh bay tới đây… Boom! Một quả bom nguyên tử nổ trúng nó thì có thể khiến nó chệch khỏi quỹ đạo ban đầu một xíu xiu, đến lúc đó địa cầu được cứu rồi! Được cứu rồi, cậu hiểu không?!
- Hiểu rồi!
Trương Tiểu Kiếm trừng to mắt:
- Nghe được quá ấy chứ nhỉ!
- Cho nên mới nói cậu là cục cưng của chúng tôi đấy, chúng ta bắt tay vào làm việc thôi.
Tiến sỹ Lưu cười nói:
- Chúng ta nhất định phải làm tốt khâu tôi đang phụ trách. Giờ đã sắp xếp bên dưới bắt đầu sản xuất đạn hạt nhân hàng loạt rồi. Tôi đoán thời gian khoảng ba tháng đủ để chế tạo ra ba mươi nghìn đầu đạn hạt nhân. Cộng thêm Mỹ Anh Pháp Nga, đến lúc đó tính sơ sơ có thể có một trăm nghìn đầu đạn hạt nhân tiến vào vũ trụ, sau đó bày ra phòng thủ theo hình lưới đánh cá!
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”
Ui ghê chưa, một trăm nghìn đầu đạn hạt nhân che kín trên tuyến đường đi của Tiểu Yêu Tinh, cứ thế thì chỉ cần có một cái nổ tung thôi cũng có khả năng rất lớn khiến nó chệch hướng!
Đến lúc đó lướt qua địa cầu, thế là địa cầu được cứu rồi!
Thời gian trôi qua rất nhanh, Trương Tiểu Kiếm cắm đầu vào trong tòa nhà ngành đặc thù, vẫn giám sát chế tạo đạn hạt nhân với tiến sỹ Lưu.
Sáng sớm hôm nay, Trương Tiểu Kiếm mơ mơ màng màng bò dậy, trợ lý Tiểu Lý đã đứng chờ ngoài cửa.
- Tiểu Kiếm, đã dậy chưa? Đại đại đang chờ cậu kìa.
Ể? Đại đại trở lại rồi hả?
Trương Tiểu Kiếm vội vàng rửa mặt mặc quần áo, vừa vào trong căn phòng kia đã thấy đại đại mỉm cười ngồi ở đó, chờ Trương Tiểu Kiếm ngồi xuống rồi cười nói:
- Chỗ đó làm xong rồi.
Chỗ đó làm xong rồi!
Cụ thể làm xong thế nào thì Trương Tiểu Kiếm không biết rõ, nhưng kết quả ở đó thì chính là tin tức tốt nhất rồi!
- Chúc mừng đại đại!
Trương Tiểu Kiếm cười hì hì ôm quyền:
- Chỉ riêng chuyện này thôi đã đủ để cho đại đại ghi danh muôn đời rồi. Chúc mừng chúc mừng!
- Ha ha, thằng nhóc nhà cậu biết nói ngọt quá đấy.
Đại đại cười rồi hỏi:
- Tình huống trong khoảng thời gian gần đây thế nào? Mọi thứ đều thuận lợi chứ?
- Thuận lợi.
Trương Tiểu Kiếm gật đầu rồi nói:
- Mấy ngày nữa thì tên lửa đều có thể lên không trung rồi. Đến lúc đó sử dụng tốc độ tối cao, tính sơ sơ thì có thể chặn lại ở khoảng cách ba trăm kilomet ngoài địa cầu.
- Ừm, được.
Đại đại gật đầu rồi hỏi:
- Sau đó thì sao? Không đến mức chỉ có một phương án như thế thôi chứ?
- Dĩ nhiên.
Trương Tiểu Kiếm gật đầu rồi nói tiếp:
- Mặt khác tiến sỹ Lưu thiết kế mười hai đầu đạn hạt nhân khổng lồ, tổng trọng lượng là 20 nghìn tỷ tấn, đến lúc đó sẽ bày phòng ngự ở không gian ngoài địa cầu. Cho dù tường đạn hạn nhân đằng trước không có hiệu lực thì Tiểu Yêu Tính đến gần địa cầu cũng phải bị mười đầu đạn hạt nhân nổ nát bét.
- Ngoài ra, pháo siêu điện từ của tiến sỹ Chu cũng đang trong giai đoạn chế tạo. Chờ đến khi làm xong thì có thể phát xạ đạn pháo siêu cấp có đường kính năm trăm mét. Giờ thì chỉ chờ đại đại ngài ra lệnh một tiếng là có thể khởi công được rồi.
- Tốt!
Đại đại vỗ đùi cái đét, sau đó ngẫm nghĩ, đột nhiên hỏi:
- Đúng rồi, tấm bùa may mắn kia…
- Hiện giờ thì số lượng còn lại vẫn đủ.
Trương Tiểu Kiếm chớp mắt nhìn đại đại:
- Trước khi tôi đến đây đã để lại đủ số lượng trong cửa hàng rồi, chỉ cần mua trên taobao là được. He he…
- Thế là được rồi.
Đại đại hít vào một hơi thật sâu:
- Tiếp theo chỉ chờ xem kế hoạch có thể thành công được hay không thôi!
Sau đó ông lại ngẫm nghĩ, bỗng cười nói:
- Đúng rồi, lại nói cậu đã đến đây hơn nửa năm rồi nhỉ? Làm phần thưởng thu hồi lại chỗ đó, hôm nay tôi phê chuẩn cho cậu đi ra ngoài một chút, thư giãn gân cốt. Thế nào?
- Oh…
Trương Tiểu Kiếm chỉ đáp lại một tiếng theo phản xạ, sau đó hắn nhanh chóng phản ứng lại:
- Gì?! Có thể cho tôi đi ra ngoài một chút à?! Thật sự sao?!
Đại đại cũng chớp mắt giống Trương Tiểu Kiếm:
- Phê chuẩn đặc biệt. Nhưng chỉ có một ngày nghỉ thôi đó.
- Vạn tuế!
Trương Tiểu Kiếm hoan hô một tiếng, toàn thân như nhảy cẫng lên ---- Muah ha ha ha ha ha! Tâm Tâm, chờ anh nhé! Anh đến đây!
Biết nửa năm nay anh đã trải qua những gì không?!
Bây giờ đã là đẳng cấp kim cương mười một sao rồi!
Sức mạnh tốc độ phản ứng đều đầy 150! Sức chịu đựng 130! Nhan sắc… Đậu xanh lúc này đừng nói đến đề tài đau thương đó nữa!