Hệ Thống Chi Khổ Bức Nhân Sinh

Chương 87



Không khí của buổi biểu diễn nóng lên nhanh chóng.

Cùng Kwon Ji Yong biểu diễn một bài, Choi Ae Young liền cùng Kwon Ji Yong nhảy vũ đạo nóng bỏng. Theo nhịp điệu sôi động, fan Nam Mĩ cũng nhảy theo họ. Không có chất vấn, cũng không có phản thanh, chỉ có đồng ý cùng không khí dần nóng lên. Đàn ông đẹp trai, phụ nữ gợi cảm, một cặp tuyêt đẹp, không hơn.

So với fan châu Á soi mói đủ kiểu, fan Âu Mĩ thuần túy hơn rất nhiều. Âm nhạc, sức sống. Trong đó rất nhiều fan bởi vì yêu thích âm nhạc của họ, cũng không để ý tình cảm cá nhân của họ.

Video clip buổi diễn vừa đưa lên mạng, lượng xem và share cực cao. Đại bộ phận chú ý đều là vũ đạo nóng bỏng sau khi kết thúc, Kwon Ji Yong lấy khăn tay lâu mồ hôi cho Choi Ae Young, hai người tự nhiên thân mật.

Như vậy, đại bộ phận vip còn có thể an ủi bản thân quan hệ của bọn họ rất tốt. Xem, Choi Ae Young làm khách quý. Ngay sau đó Mizuhara lộ ra tin tức người phụ nữ đi du lịch cùng GD ở Nhật Bản là Choi Ae Young, vip cũng tiếp tục an ủi chính mình, lời Mizuhara kia nói có thể đáng tin bao nhiêu? Các cô không tin!

Trừ bỏ vip theo thuyền cp, không ít vip đều ào ào nhắn lại hi vọng yg có thể làm sáng tỏ.

“Công ty không thể can thiệp sinh hoạt cá nhân của nghệ sĩ.”

YG không trả lời hơn nữa Choi Ae Young và Kwon Ji Yong không đáp ứng, này rõ ràng chính là nửa thừa nhận, nửa công khai đúng không?! Đại bộ phận vip cùng fan của Choi Ae Young lựa chọn tin tưởng bọn họ là bạn thân, dù sao không thừa nhận không phải sao! Tuy rằng là lừa mình dối người, nhưng một chốc các cô cũng không chấp nhận được người phụ nữ của Long ca. Cũng có fan thở dài tiếp nhận Choi Ae Young là bạn gái scandal, dù sao thành tựu của cô cũng rất tốt.

Có đồng ý cũng có không thừa nhận. Nhưng mà, vậy thì thế nào? Bọn họ có đủ thời gian, để thế giới thừa nhận bọn họ.

*

“Này, chúng ta như vậy hình như không tốt lắm?” Choi Ae Young chỉ vào màn hình máy tính sầu lo nói.

Hai người không công bố việc yêu đương, trên twitter thường có anti nhắn lại tuy rằng không nhiều lắm cũng khiến người không đến nơi đến chốn, nhưng đối với tình cảm của hai người mà nói cũng không đả động gì. Khác với Kwon Ji Yong, hiện tại Choi Ae Young cơ bản hoạt động ở Bắc Mĩ, cũng không để ý antifan Hàn Quốc khiêu khích.

“Không có việc gì.” Kwon Ji Yong nói: “Vip sớm hay muộn cũng gặp phải ngày này thôi!”

“Hơn nữa chúng ta cũng không công khai.” Kwon Ji Yong lại lắc đầu thở dài.

Nghe vậy, Choi Ae Young hắc tuyến. Kỳ thật này khác gì công khai!

Mặc dù ở scandal của hai người ở Hàn Quốc trên đầu trang nhất, nhưng ở nước Mĩ một chút ảnh hưởng cũng không có.

Ban ngày dạo New York mua sắm, buổi chiều hai người đến bờ biển. Gió biển thổi, Choi Ae Young xoay người gõ Kwon Ji Yong một cái: “Lạnh như vậy anh còn muốn ngắm biển, có phải anh muốn bị đông lạnh không?” Nói xong tay còn đặt lên trán Kwon Ji Yong.

Ở nước Mĩ, rõ ràng cô mới là chủ nhà, nhưng mỗ long lại để Choi Ae Young đi theo anh, hơn nữa công bố mình có kế hoạch hoàn mỹ.

“Gần đây có ôn tuyền, rất nhanh có thể ấm áp.” Cầm tay Choi Ae Young, Kwon Ji Yong đặt ở bên môi hà hơi giữ ấm: “Còn nữa, không nên xem nhẹ nơi này, nhìn đến bên kia không. Nghe nói nếu ném bình ước nguyện ở đây, xác suất được chủ nhân nhặt được rất lớn, mà người ước nguyện, nguyện vọng cũng có thể được thực hiện.”

Choi Ae Young theo tầm mắt Kwon Ji Yong nhìn về phía một cửa hàng nhỏ. Là cửa hàng chuyên môn bán bình ước nguyện sao?

“Đây là cái gọi là kế hoạch hoàn mỹ của anh?” Trợn trừng mắt, dáng vẻ Choi Ae Young như không có biện pháp bị Kwon Ji Yong nắm tay đi vào cửa hàng.

Ngây thơ che giấy của mình, Kwon Ji Yong cúi đầu viết lên nguyện vọng của chính mình.

Choi Ae Young phe phẩy bút không biết nên viết gì. Nguyện vọng sao? Cô từng ước trở lại thế giới ban đầu, sau này cô hi vọng cô xuyên không sẽ trải qua một trò chơi.

Không thể quay về thế giới ban đầu, hiện tại không có trí não cũng không có hệ thống, cảm giác hoảng loạn vì thế giới này có thể sụp đổ cũng biến thất.

Đến cùng nên viết cái gì? Nhìn về phía Kwon Ji Yong đang cúi đầu, bởi vì gió biển thổi mà tóc mái xốc xếch, Choi Ae Young không khỏi mím môi nhẹ giọng cười. Mở giấy ra, Choi Ae Young viết xuống nguyện vọng đơn giản, cũng là nguyện vọng chân thành nhất của cô.

“Hi vọng tôi và người tôi yêu vĩnh viễn hạnh phúc, khỏe mạnh.”

Viết xong, Choi Ae Young nhét tờ giấy nhỏ nhét vào bình ước nguyện.

“Em ước gì vậy?” Kwon Ji Yong thấy Choi Ae Young chỉ viết vài chũ, liền nhịn không được tò mò hỏi. Rõ ràng cả một trang giấy anh cũng không đủ dùng!

“Nguyện vọng nói ra sẽ không linh, không biết sao.”

“Vậy trong ước nguyện của em có anh hay không?”

Chú ý hoa văn và chữ được khắc lên: “Tín ngưỡng, luân hồi, thế giới không giống như vậy.” Tầm mắt Choi Ae Young tập trung ở “Thế giới không giống như vậy”. Trước mắt Kwon Ji Yong cùng Kwon Ji Yong trong thế giới ban đầu, bọn họ là cùng một người, cũng không phải cùng một người.

“Anh tin tưởng trừ bỏ thế giới này, còn tồn tại thế giới khác sao? Trong thế giới kia, một anh khác và một em khác, mọi người đều giống nhau, cũng có khả năng hai cuộc sống khác nhau.” Không trả lời, Choi Ae Young nhìn về phía Kwon Ji Yong nghiêm túc nói.

Nếu như trước đây, Kwon Ji Yong nhất định sẽ kiên định đáp lại: “Điều này sao có thể đâu!” Mọi việc như thế. Nhưng giấc mơ chân thật kia, dường như là cuộc sống khác của anh trong thời không khác.

Có lẽ thật sự tồn tại thế giới kia đi, Kwon Ji Yong gật đầu: “Anh tin tưởng.” Không biết nghĩ tới cái gì, Kwon Ji Yong goi chủ quầy: “Cho tôi một cái chai nữa, cám ơn!”

Choi Ae Young hắc tuyến nói: “Lại nghĩ đến nguyện vọng gì? Muốn một cái bình nữa, không bằng thêm mấy tờ giấy.”

“Không giống như vậy.” Kwon Ji Yong mím môi cười cười.

*

Nắm tay, Choi Ae Young và Kwon Ji Yong đứng ở công viên, giống mấy triệu dân New York, bọn họ đang chờ bắn pháo hoa năm mới. Qua mười phút nữa, năm 2011 sắp đi qua, mọi người sẽ nghênh đón năm 2012, một năm mới. Mà một ngày này, đó là ngày New York bắn pháo hoa. Dân chúng sẽ tụ tập trên quảng trường, cùng mọi người thưởng thức pháo hoa và đếm ngược đồng hồ đón năm mới.

Trong khoảng khắc mọi người hoan hô, pháo hoa được bắn lên, Kwon Ji Yong quỳ gối lấy ra nhẫn đã chuẩn bị trước.

“Gả cho anh được không?”

Bên tai là tiếng pháo hoa và tiếng người ồn ào, nhưng dù vậy, lời nói kiên định của anh Choi Ae Young lại nghe rõ. Hơi đỏ mặt vươn tay, Choi Ae Young chậm rãi  gật đầu, ý bảo cô nhận lời cầu hôn bất thình lình của mỗ long.

Nhẫn được đeo vào ngón tay.

Cảnh tượng cầu hôn, cô nghĩ tới trăm ngàn loại khả năng. Thời gian, địa điểm, phương thức, cô cho rằng trong khoảng thời gian ngắn bọn họ sẽ không lo lắng vấn đề hôn nhân, cô cho rằng bọn họ còn chưa chuẩn bị tốt. Nhưng không phải, trái tim nói với cô, chỉ cần là Kwon Ji Yong, là có thể. Không có thời gian địa điểm phương thức cụ thể, cho dù không có nhẫn cưới cũng có thể.

Nhìn khuôn mặt người trước mặt đỏ ửng, Kwon Ji Yong tươi cười, đứng lên vui vẻ ôm lấy Choi Ae Young. Hai bàn tay đan xen vào nhau, nhẫn đính hôn lấp lánh phản xạ màu sắc pháo hó.

“Rốt cục đợi đến một ngày này.”

“Ừ?” Choi Ae Young tựa vào ngực Kwon Ji Yong, ngửa đầu nhìn trời.

Mỗ long nói có phải nói lên anh sớm có ý đồ không? Tiểu dạng nhi...... Ở trong ngực mỗ long, cô cũng chưa phát giác đến. Nhưng mà, anh đến cùng là vì chuyện gì mà đợi đến hôm nay? Sự nghiệp? Tình cảm? Quyết tâm?

“Không phải nói 2012 là tận thế sao, em xem thời gian qua không có tận thế, anh cuối cùng có thể yên tâm cầu hôn!”

Choi Ae Young:“......” Nhất thời tiêu tan! Tưởng tượng thật phong phú!

Chú ý tới ánh mắt mỗ thôi, Kwon Ji Yong nhất thời phun cười: “Loại này em cũng tin tưởng sao?”

“Aigoo, chẳng lẽ anh nói cái gì em cũng tin sao?” Kwon Ji Yong xoa mặt Choi Ae Young tiếp tục nói: “Anh đã lo lắng, tuy rằng hiện tại chúng ta không thể công khai quan hệ, cũng không thể thông báo toàn thế giới chúng ta tổ chức hôn lễ. Nhưng một ngày nào đó có thể không phải sao? Trước đó, anh hi vọng dùng nhẫn này.” Nói xong, Kwon Ji Yong cầm lấy tay Choi Ae Young: “Dùng nó giữ chặt em.”

“Choi Ae Young, là người phụ nữ của anh.”

Nhẹ nhàng hôn trán Choi Ae Young, Kwon Ji Yong ôm gương mặt cô cười nói: “Anh yêu em, Choi Ae Young.”

“Em cũng vậy, đồ ngu ngốc.”

Kiễng chân, Choi Ae Young ôm cổ Kwon Ji Yong ngẩng đầu chậm rãi hôn môi Kwon Ji Yong.

Em cũng yêu anh, Kwon Ji Yong.

*

Kwon Ji Yong nghĩ đến ngày đó dưới pháo hoa, lúc đó hôn nồng nhiệt nói lên tất cả tâm sự của hai người. Còn có một chút, anh không nói cho Choi Ae Young  là --

Giấc mơ chân thật kia, thế giới chân thật kia.

Trong mộng anh lãng quên, không thể bỏ qua người tên là Choi Ae Young.

Có đôi khi Kwon Ji Yong thậm chí nghĩ tới, nếu không có Choi Ae Young, thế giới của anh có phải giống như trong mộng gặp mối tình đầu bế tắc không? Còn có sau này yêu được, cũng không có khả năng. Chính vì những người đó, không có một người tên là Choi Ae Young.

Cũng sẽ không xuất hiện một người như vậy, sẽ gặp anh trên xe bus, gặp nhau lúc anh thất tình, làm bạn với anh trong suốt quãng thời gian từ khi bắt đầu. Đông đi xuân đến, từ lần đầu tiên bọn họ gặp mặt đến bây giờ hai người vì sự nghiệp bận rộn gắn bó làm bạn đã hơn mười năm.

Cảm nhận được giấc mộng, Kwon Ji Yong cũng khắc sâu, anh cùng người phụ nữ tên là Choi Ae Young vượt qua mười năm cuộc đời.

“Cho dù là cô gái J hay là người phụ nữ khác, trong mắt anh cũng chỉ có vị hôn thê của anh. Bất luận ở thế giới nào, đừng để anh bỏ lỡ em.”

Câu nói viết trên trang giấy kia, ai biết một ngày nào đó trôi qua Thái Bình Dương  đến bờ biển Hàn Quốc sau đó bị người nhặt lên hay không?

Anh không muốn bỏ lỡ Choi Ae Young, dù ở thế giới nào, thời không nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.