[Kinh nghiệm đã đủ, ký chủ lên cấp. Đã đủ điều kiện, mở vật phẩm bí ẩn. Ký chủ nhận được hai gói ngoại hình. Để bắt đầu thiết lập ngoại hình, vui lòng nâng cấp kỹ năng cải trang]
Tiêu Phạm Nhạc vê cằm. Cô chẳng còn nhớ cái vật phẩm bí ẩn này cô nhận lúc nào nữa rồi. Nhưng nó có vẻ là có ích.
- Ngoại hình làm được gì?
[Trợ giúp ký chủ trở lại hình dạng người lớn. Yêu cầu ít nhất kỹ năng Cải trang phải đạt cấp 50. Gói ngoại hình có tính năng thay đổi khuôn mặt, dáng người không thể đổi]
Tiêu Phạm Nhạc ngẫm nghĩ. Cơ thể trẻ con quả thật có chút bất lợi. Như vậy có cơ thể người lớn phòng hờ chắc cũng được.
- Vậy nâng cấp kỹ năng Cải trang đi.
[Ký chủ có 1000 điểm trưởng thành, đang tiến hành đổi qua điểm kỹ năng với giá hai điểm trưởng thành bằng một điểm kỹ năng. Đang tiến hành giao dịch, vui lòng đợi]
Tiêu Phạm Nhạc để lại Mộ Mộ trên ghế, đi xuống bếp lấy ít trái cây rồi quay trở lại.
[Hoàn tất giao dịch. Ký chủ còn lại 902 điểm trưởng thành. Tiến hành tạo ngoại hình. Ký chủ xin lựa chọn chỉ số]
Tiêu Phạm Nhạc cắn trái táo, bắt đầu chỉnh chỉ số theo yêu cầu của Mộ Mộ. Ngoại hình đầu tiên cô chọn dáng người giống hệt Lâm Phạm Nhạc. Ngoại hình thứ hai thì trông tầm thường hơn, nhưng có vẻ nhanh nhẹn, cũng có điện nước đầy đủ. Màu tóc, màu mắt, màu da, khuôn mặt,... đều có thể thay đổi tùy ý dựa vào kỹ năng Cải trang. Chỉ là về dáng người thì không đổi được.
[Hoàn tất thiết lập hai ngoại hình. Ký chủ nhận được danh hiệu Người bí ẩn, khởi động hiệu ứng Tàng hình]
- Nó là hiệu ứng gì? Tàng hình được à?
[Kỹ năng Thông thái chưa đủ cấp độ]
- ...
Kỹ năng Thông thái đã cấp 30 còn chưa đủ. Rồi bộ cái hiệu ứng này bá lắm hay gì? Hay phế đến độ nhìn không ra?
[Thông tin ký chủ đang được cập nhật.
Tên: Tiêu Phạm Nhạc
Danh hiệu: Sát thủ (đang sử dụng) (hiệu ứng Dọa nạt), Thực tập sinh, Kẻ bạo lực, Người mới, Kẻ lừa dối, Con mồi, Thợ săn (hiệu ứng Theo dõi), Thần (hiệu ứng Kiểm soát), Người bí ẩn (hiệu ứng Tàng hình)
Giới tính: nữ
Tuổi: 11
HP: 3000/3000 (Tự động phục hồi: 50/1 giờ)
Lực sát thương: 50
Lực phòng thủ: 30
Mana: 400/400
Kỹ năng: Né tránh cấp 20, Thông thái cấp 30, Mê hoặc cấp 20, Tăng tốc cấp 30, Cấm kỵ cấp 2, Lừa gạt cấp 20, Khéo tay cấp 20, Thành thục cấp 2, Phục hồi cấp 28, Liên lạc cấp 100, Giả giọng cấp 7, Ma lực cấp 20, Kháng nhiệt cấp 13, Mắt quỷ cấp 19, Kháng độc cấp 17, Thiết lập cấp 14, Cải trang cấp 50.
Vật phẩm: thuốc hồi HP tổ đội cao cấp, gói tình huống, 3 thẻ triệu hồi chỉ định nhân vật, thuốc hồi mana tổ đội cao cấp, thuốc độc, kim châm, đạo cụ mưa, đạo cụ ánh sáng
Trang bị: Jewelry, Hoa Vũ, Khuyết
Ngoại hình: 3 (đang sử dụng: mặc định)
Điểm trưởng thành: 902
Kinh nghiệm: 100/1100
Cấp độ: 50
Số nhân vật đã triệu hồi: 300
Xác định đối thủ: 3
Xác định đồng minh: 6
Thông tin của ký chủ sẽ được cập nhật thêm]
- Ơ từ khi nào số nhân vật triệu hồi lại tăng rồi? - Tiêu Phạm Nhạc ngơ ngác hỏi.
[Hệ thống tự động triều hồi]
- ....
Hệ thống càng ngày càng lộng hành. Triệu hồi cũng chẳng nói một tiếng. Thật tức chết mà!
[Mở vòng tàn sát]
- Hả? - Hình như cô vừa nghe thấy gì đó?
Mộ Mộ làm như vừa rồi nó chẳng nói gì cả. Con thỏ bông ôm cái gối dọn dẹp như đúng rồi. Tiêu Phạm Nhạc lại ăn táo, ngồi nghĩ vớ vẩn.
Từ trên lầu Lâm Phạm Nhạc đi xuống. Cô ăn mặc đơn giản với quần áo năng động khoác thêm áo khoác mỏng, đội mũ vành, đeo kính không độ, mang theo túi xách.
- Cô chuẩn bị lâu quá đó Lâm Nhạc.
Lâm Phạm Nhạc gượng cười, chân đã bước xuống tới nơi.
- Tôi gặp chút rắc rối với việc trang điểm. Cô thì nhanh rồi.
- Ừ, con nít thì chỉ có thay đồ và buộc tóc thôi.
- Cô vẫn thích kiểu dễ thương nhỉ.
- Loli là để dễ thương mà.
- Lạ thật nhỉ....
Lolicon lạ thật...
Tiêu Phạm Nhạc ôm Mộ Mộ đang chăm chỉ với việc đem cái gối chạy qua chạy lại từ đầu này qua đầu nọ của chiếc ghế dài. Cô đứng dậy, đi trước.
- Đi thôi.
Hôm nay Tiêu Phạm Nhạc đi với Lâm Phạm Nhạc đi mua sắm. Thật ra là kiếm chuyện giải sầu thôi. Mới buổi sáng Tiêu Phạm Nhạc đi học lại tự dưng lại thấy mình như là người tối cổ sau tiết thủ công với lại mĩ thuật, sau đó nghĩ nên mua thêm vài thứ đồ. Cô khá thích việc vẽ, chỉ là không biết vẽ. Cô muốn mua vài thứ vật dụng phục vụ cho việc này.
Cũng tại mới vào năm học đã nghỉ học lại chẳng lúc đi học lại lơ ngơ.
Sẵn tiện cô cũng muốn mua vài món đồ dễ thương, dạo quanh trung tâm thương mại vài vòng. Phụ nữ vẫn luôn thích việc mua sắm nên chẳng có gì lạ cả. Dù sao tiền dùng cũng không hết. Suốt ngày có làm gì đâu, không đi mua sắm kể cũng buồn. Lỡ có hết tiền cũng còn có thằng em giàu có nuôi mình.
Đời còn cần gì hơn.
Cảm giác rất tốt. Nuôi em trai quả thật không uổng công mà!