Nguyên Quân Bạch một thân đầy sát khí từng bước đi đến thư phòng, Vân Thu đi theo sau y. Hai người họ vừa bước vào phòng, Nguyên Quân Bạch vung tay tạo ra một kết giới rồi nhanh chóng ngồi xuống ghế.
Vân Thu nghi hoặc nhìn bức tường vô hình bao quanh căn phòng rồi mới nhìn sang Nguyên Quân Bạch, hắn ngồi xuống đối diện y hỏi:"Ngươi hỏi gì sao lại tạo kết giới cách âm?"
Nguyên Quân Bạch vươn tay rót chén trà, ánh mắt đầy sát khí liếc Vân Thu một cái khiến cho Vân Thu không nhịn được mà run rẩy im lặng. Rót xong, y mới thu hồi sát khí hít một hơi mới nói:"Đến khi nào mới thả ta khỏi cái thế giới này?"
Vân Thu nghe xong liền chột dạ, hắn cười híp mắt giả vờ như không biết nói:"Quân Bạch, ngươi bị sốt sao? Ta không hiểu ngươi đang nói gì hết!"
Một tiếng "bộp" vang lên, chén trà trong tay Nguyên Quân Bạch nhanh chóng vỡ thành từng mảng, Vân Thu nhìn chén trà bị Nguyên Quân Bạch bóp nát, trong lòng hắn nhanh chóng nổi cảm giác run sợ một lúc sau mới bớt sợ, hắn lấy tinh thần nghiêm túc nhìn Nguyên Quân Bạch hỏi:"Ngươi biết từ khi nào?"
Nguyên Quân Bạch không cảm xúc nhẹ lấy khăn tay trong người ra lau nước trà trên tay lạnh giọng nói:"Mười năm trước.", Vân Thu bất ngờ nhìn y, ngươi không còn là người nữa rồi.
Vân Thu lấy lại tinh thần vươn tay xoa thái dương nói:"Chuyện ngươi xuyên đến đây, ta thật sự không biết.", vừa nói xong, hắn cảm thấy có luồng sát khí đang nhắm vào hắn. Vân Thu ngẩng đầu nhìn Nguyên Quân Bạch, ánh mắt đầy sát khí cùng với tức giận đang nhìn hắn.
Khắp khuôn mặt Vân Thu đầy mồ hôi, hắn cười khổ vẫy tay nói:"Có gì từ từ nói, ngươi đừng tỏa ra sát khí như vậy.", Nguyên Quân Bạch nghe xong mới thu hồi sát khí lại. Y xoa mi mắt nói:"Ngươi nói không biết, vậy tại sao ngươi lại xuyên đến nơi này?", giọng nói của y mang theo vài phần mệt mỏi.
Vân Thu lắc đầu nói:"Ta cũng không biết, trong lúc ta đang cải tạo lại hệ thống không hiểu sao máy tính tự nhiên phát nổ, ta tưởng mình đã chết nhưng lại không ngờ xuyên vào nơi này.", Nguyên Quân Bạch buông tay khỏi mi mắt bất ngờ nhìn hắn.
Nguyên Quân Bạch nói:"Ta cũng như ngươi vậy, ngươi có biết nguyên nhân vì sao máy tính lại phát nổ không?", nói xong y thấy Vân Thu lắc đầu, y có chút thất vọng. Vân Thu thở dài nói:"Không phải là ta không biết, ta không biết ngươi có tin ta hay không nhưng chuyện này có liên quan đến đồ đệ Cố Phong kia của ngươi."
Nguyên Quân Bạch bất ngờ, sao lại có liên quan đến Phong nhi. Y cũng từng nghi ngờ đứa trẻ này nhưng sau khi thấy nụ cười của tiểu hài tử đó, mọi nghi ngờ trong đầu y đều biến mất, y nhìn Vân Thu đầy nghi ngờ hỏi:"Ngươi có chắc không?"
Vân Thu gật đầu, hắn liền gọi hệ thống ra.
Vô số màn hình quay xung quanh hắn, Nguyên Quân Bạch chỉ thấy hắn lướt vài cái rồi nhẹ đẩy màn hình đến trước mặt Nguyên Quân Bạch, trên màn hình hiện lên cấu tạo của máy tính bàn. Nguyên Quân Bạch nhìn cái bảng cấu tạo rồi nhìn Vân Thu đầy nghi hoặc hỏi:"Ngươi mở cấu tạo máy tính cho ta chi vậy?"
Vân Thu lắc đầu nói:"Ngươi nhìn vào chỗ ta khoanh đỏ.", Nguyên Quân Bạch nhìn vào những chỗ mà hắn khoanh, hắn khoanh vào chỗ quạt tản nhiệt và những dây điện khác.
Máy tính khi càng hoạt động lâu và xử lý nhiều dữ liệu thì sẽ càng tỏa nhiệt nhiều. CPU và các bộ phận khác trong máy tính không thể làm giảm tải lượng nhiệt tỏa ra. Do đó, nếu PC không được làm mát đúng cách, sẽ làm CPU bị nóng quá mức, gây nguy cơ làm hư hỏng các bộ phận của máy tính. Do đó, việc trang bị quạt tản nhiệt là cách làm phổ biến nhất để làm mát PC. (ai giỏi tin học sẽ biết)
Nguyên Quân Bạch nhường như hiểu được thứ gì đó từ những chỗ khoanh đỏ của Vân Thu, y nhìn một lúc rồi mới nhìn sang Vân Thu nói:"Chuyện máy tính phát nổ là do quạt tản nhiệt sao?"
Vân Thu gật đầu rồi lắc đầu khiến cho Nguyên Quân Bạch có chút khó hiểu, nếu không phải thì là như thế nào? Câu hỏi trong đầu y nhanh chóng có đáp án, Vân Thu nói:"Nói đúng thì cũng đúng, sai cũng có phần sai. Quạt tản nhiệt được dùng để làm mát CPU, ta thấy, cho dù quạt tản nhiệt có dừng đi chăng nữa cũng không khiến cho máy tính phát nổ mà chỉ làm máy tính hư hỏng và các mạch điện chạm mạch."
Nguyên Quân Bạch nhíu mày nhìn hắn như đã hiểu ra được chuyện gì đó y nói:"Ý ngươi là...", Nguyên Quân Bạch chưa nói hết thì Vân Thu đã xen vào, hắn gật đầu nói:"Chuyện này chắc chắn có chỗ kì quái, nếu hai chúng ta đã chết nhất định sẽ không đến nơi này. Ta từng nghe nói rằng nếu có một người oán hận vì mình chịu bất công và muốn đòi công bằng, những người có liên quan nhất định sẽ bị hắn lôi kéo đến một thế giới khác cùng hắn."
Nguyên Quân Bạch nghe xong có chút bất ngờ, nếu đúng là như vậy chắc chắn Cố Phong của hiện tại chính là Cố Phong kia trong nguyên tác, mọi câu hỏi từ trước đến bây giờ trong đầu y đều có mọi lời giải đáp. Chỉ là bây giờ y chỉ còn đợi câu trả lời thành thật của Cố Phong.
"Những người có liên quan nhất định sẽ bị hắn lôi kéo" cứ quanh quẩn trong đầu y, Nguyên Quân Bạch mới nhớ ra một chuyện, y nhìn Vân Thu với ánh mắt nghi hoặc hỏi:"Tại sao ngươi lại đến thế giới này, ngươi đâu có liên quan đến hắn!"
Vân Thu chỉ lướt vài cái lại đẩy cho Nguyên Quân Bạch xem, Nguyên Quân Bạch lướt sơ qua màn hình đang lơ lửng trên không, y có chút bất ngờ nói:"Hacker!! Nếu nói như vậy thì thế giới này chắc chắn là do ngươi tạo ra!"
Vân Thu gật đầu thu hồi hệ thống lại nói:"Đúng vậy, ta tên là Vũ Học là một hacker chuyên nghiệp, ta tạo ra thế giới này cũng có một phần của ngươi đấy, Nguyên Quân Bạch."
Nguyên Quân Bạch hơi mất hứng khi nghe hắn gọi thẳng tên mình, y không phải trói bỏ cái tên này chỉ là khi y nghe người ta gọi tên y rất dễ dàng. Vũ Học nhìn khuôn mặt thanh lãnh của y nói:"Thế giới kia ngươi tên là Nguyên Quân Bạch là một món đồ chơi trong tay đứa em trai kế của mình, người cha yêu thương thì lại chẳng biết ngươi bị mẹ con bọn họ hành hạ."
Nguyên Quân Bạch nhìn hắn, khuôn mặt thanh lãnh cuối cùng cũng lộ cảm xúc bất ngờ, hắn vậy mà biết được tất cả về mình.