Quân đế quốc bị dọa sợ bởi những lời nói tràn đầy tự tin và ngang ngược của Phong Liên Trúc, khí thế mà một nghìn người cố gắng gồng ra lại bị ánh mắt của Phong Liên Trúc đánh lui, chỉ có mình Thiếu tướng Laurie là tỏ vẻ nghi ngờ rồi chớp mắt nghiêm túc lại trước biểu tình lạnh nhạt đó của Phong Liên Trúc.
Trước sau gì hắn cũng không tin rằng chàng trai tóc đen trước mắt này là rồng Kirates trưởng thành, đã từng không tin một lần và bây giờ đây cũng vậy.
Vào lần đầu tiên bị trói, hắn có nghe thấy tiếng gầm của Kirates thật, nhưng chàng trai xuất hiện ngay sau đó này lại cần phải đá ba cú và mượn lực xoay tròn mới có thể đánh ngất mình. Khi đó, hắn bị người ta khống chế nên chỉ có thể đè nỗi nghi ngờ xuống thôi. Hắn cố ý dụ dỗ người phản tổ phản bội để trộm phi thuyền lại giùm bọn họ, chọc giận rồng Kirates để cậu hiện ra hình rồng.
Tiếc là cái người phản tổ tên Chó 16 đó lại rất có năng lực lãnh đạo, chuyện này chưa từng được nhắc tới trước mặt con rồng kia.
Laurie cho rằng tinh cầu này căn bản không có Kirates gì mà chỉ là một cái mồ chôn hài cốt thôi, nhưng chẳng biết tiếng gầm lại được giữ lại bằng cách nào nữa.
Sau khi rời khỏi tinh cầu, hắn định sẽ báo cáo với cấp trên để tập kết binh lực cướp đoạt cái mồ xác đó. Hắn tin rằng nếu lúc này phái một nguồn lực lượng quân sự lớn hơn tới đây thì nhất định sẽ có thể bắt được chàng trai tóc đen đuôi cáo đó.
Ai ngờ không lâu sau khi Thiếu tướng Laurie và bọn hải tặc rời đi lại có một con rồng xuất hiện đánh cướp bọn họ lần thứ hai, quét sạch luôn cả kho bạc của đám hải tặc.
May thay, nơi đóng quân của quân đế quốc cách nơi này hơi xa, con rồng kia lại lười tới mấy chỗ xa xôi, nếu không chỉ sợ kho báu mà bọn họ đã dời đi trước khi cảnh diệt vong của đế quốc đã bị con rồng này dọn sạch hết rồi.
Vì tình báo sai lầm nên sau khi trở về trụ sở của quân đế quốc, Laurie bị giáng xuống chức Thiếu tướng, cấp trên ra lệnh ép hắn đừng nghĩ nhiều thêm nữa, Kirates không phải là sinh vật mà bọn họ có thể đối phó.
Nhưng Laurie lại biết chút chuyện về người phản tổ, thuốc tăng cường gien và nội tình của Kirates. Nhìn qua căn cứ hang ổ, có lẽ con rồng đó chỉ là một con rồng vị thành niên thôi. Rồng Kirates trẻ tuổi sẽ có nhược điểm, đặc biệt khi đang trong thời kỳ lột xác. Rồng mẹ đã để lại một nguồn năng lượng thể xác có hạn để hướng dẫn con rồng đó chạy tới Sao Nguyên Thủy. Cậu sẽ đánh phá tùm lum để tiêu hao năng lượng thể xác, chờ đến khi sử dụng hết nguồn năng lực đó, rồng nhỏ sẽ mất đi lớp bảo vệ của vỏ ngoài cứng rắn, vị trí nơi rớt vảy nhưng lại chưa mọc ra cái mới sẽ là nhược điểm trí mạng.
Hắn có dã tâm, nếu có thể bắt được một con rồng Kirates thì quân đế quốc sẽ có hi vọng đánh thắng được quân đội Liêm Minh và khôi phục đế chế rồi.
Nhưng cấp trên lại không cho phép, quân đế quốc không chịu nổi phần hao tổn này, bọn họ không thể lãng phí nguồn binh lực lớn mạnh của mình để đắc tội với một kẻ địch khổng lồ chỉ vì một suy đoán của hắn, vậy ra lại điều hắn xuống một chức vụ nhàn hạ để hắn dưỡng lão. Ngay lúc đang thấy phiền muộn, Kirates lại chủ động liên hệ với hắn. Giữa cuộc đối thoại, Laurie lén tạo ra một cái bẫy, hắn gọi con rồng đó là Kirates sau kỳ lột xác, vậy mà người nọ lại thừa nhận.
Điều này không thể nào được.
Dù là giai đoạn trước hay sau này, chỉ cần chưa trưởng thành, Kirates tuyệt đối không thể biến thành người giữa kỳ lột xác. Ở trong dạng hình người rồi lại tự bảo là giai đoạn sau kỳ lột xác là một điều tuyệt đối không có khả năng.
Laurie tự giác tìm được chỗ đột phá, hắn cầm video Phong Liên Trúc gửi tới đi thuyết phục cấp trên, cuối cùng cũng nhận được một quân đội một nghìn người cùng với vũ khí. Vũ lực chưa chắc đã đủ, nhưng mục đích của hắn cũng không phải là tóm lấy con rồng đó chút binh lực như thế. Laurie phải tìm được chứng cứ xác thực rằng con rồng trên Sao Nguyên Thủy này còn nhỏ tuổi, có được nó, hắn sẽ có thể lừa cấp trên giao hết của cải mà quân đế quốc đã tích góp mấy năm nay ra để dụ bắt con rồng này.
Chỉ là bây giờ, thực lực của người đứng trước mặt này lại làm cho người ta mê mẩn, hoàn toàn khác biệt so với lần trước, sức mạnh của một mình cậu lại khủng khiếp tới mức khó thể tưởng tượng đến vậy.
Giữa lúc Laurie đang trầm tư, hải tặc tinh tế cũng đã tới Sao Nguyên Thủy, nghe nói Kirates cho bọn họ cơ hội để lập công nên Linde lập tức dắt một đội ngũ gồm một nghìn người tới, lại giống y như số người của đội Laurie.
Khác với kiểu mưu mô của Laurie, Linde lại nghĩ rất đơn giản, hải tặc tinh tế bị một con rồng cướp vàng suốt hơn ba trăm năm nhưng lại chẳng có cách nào khác đành nghĩ là đánh không lại thì đầu hàng cũng được thôi! Mấy tên tội phạm bị Liên Minh truy nã như bọn họ đây vốn luôn cầu sinh từ mọi cơ hội mà, nếu không bị quân đế quốc uy hiếp, Liên Minh đã phái binh tiêu diệt bọn họ từ đời kiếp nào rồi. Hải tặc tinh tế cũng rất thức thời, nếu được chống lưng bởi một con rồng Kirates, trở thành đàn em của nó và được nó bảo bọc thì chẳng phải sau này sẽ không cần phải sợ Liên Minh nữa à?
Trước đây muốn trộm lại đồng vàng là vì muốn bù lại tổn thất khi không có cách nào ôm được chân rồng. Bây giờ đã có cơ hội đó, những thứ mình cho đi trước đây chẳng phải đã là quà biếu rồi à. Da mặt coi bộ dày đó hả, uầy, sống cũng chẳng dễ gì, bọn họ chẳng quan tâm đách gì tới cái thứ chó đó đâu.
Mặt khác, đây cũng là chút ý tưởng vi diệu của riêng Linde. Thấy được thái độ của Phong Liên Trúc đối với người phản tổ, gã cảm thấy được công nhận.
Liên Minh không xem người phản tổ quần áo tả tơi này là người nhưng một con rồng lại bằng lòng cướp vàng từ hải tặc tinh tế cho họ.
Phi thuyền của Linde hạ cánh, từng tên trong bọn hải tặc toàn là người phản tổ đã được chọn lọc tỉ mỉ đi tới trước mặt Phong Liên Trúc, quỳ một đầu gối xuống đất rồi nói giọng cung kính: "Nghe theo mệnh lệnh của Kirates đại nhân, tên nào không có mắt dám định vị đại nhân, tụi em sẽ đánh chết hắn!"
"Đánh chết hắn!" Mấy tên hải tặc đứng đằng sau cũng quát lên theo.
Laurie: "......"
Hắn không ngờ rằng con rồng giả mạo này cũng gọi đám hải tặc thô lỗ này tới nữa cơ chứ? Chỉ số thông minh cao hơn nhiều so với trong tưởng tượng của hắn.
Phong Liên Trúc rất vừa lòng với thái độ của đám người Linde, cậu gật đầu nói: "Mỗi ngày, hai người các anh, phái 500 người, đi xây cất, cho tới khi phi thuyền đáp xuống mới thôi."
Laurie: "......"
Linde vỗ ngực nói: "Không thành vấn đề, bọn em khỏe dữ lắm!"
Phong Liên Trúc chần chừ nhìn vào mắt của Linde, tên này hồi trước còn muốn trộm lại đồng vàng, sao bây giờ lại......
"He he he, thưa Kirates đại nhân, em xem video của ngài trên võ đài đêm đó rồi á, nhân viên kỹ thuật có gửi cho em." Thấy vẻ nghi ngờ của Phong Liên Trúc, Linde nói ngay.
Mạnh quá trời mạnh! Chấn động của hôm đó khắc sâu trong lòng của mỗi tên hải tặc tinh tế.
Thật ra có rất nhiều người không cảm thấy chuyện một con rồng mạnh tấn công chiến hạm là thật đâu, dù sao thì bọn họ cũng chẳng thấy hết thân thể của con rồng đó, giống như bây giờ chẳng cảm nhận được độ cao của ngọn núi này vậy.
Một mình Phong Liên Trúc làm rung động của khán đài đêm đó, trông dáng vẻ rõ ràng là chưa bày hết toàn lực ra, điều này lại càng khiến nhiều người bị chấn động hơn nữa. Lời nói và hành động của cậu trên võ đài cũng khiến người ta kính nể.
Đêm đó, nhân viên kỹ thuật đã lén gửi video tới bọn hải tặc, hôm ấy Phong Liên Trúc gom được không biết bao nhiêu fan trong đám hải tặc tinh tế, mấy gia hỏa ngang ngược ngất trời đều nghĩ rằng nếu đã sống thì phải sống như Kirates!
Lúc này đây khi Phong Liên Trúc ra lệnh với hải tặc tinh tế, vậy mà mấy gia hỏa đó lại thấy vui dữ lắm cơ!
Không hiểu nổi sự kích động của bọn hải tặc, Phong Liên Trúc chỉ hơi gật đầu: "Mấy anh cứ làm việc ở gần căn cứ, có việc tôi sẽ gọi mấy anh."
Nhân số bằng nhau nên vật liệu chiến lược cũng không khác nhau cho lắm, điều này khiến cho hai thế lực tự đối đầu với nhau.
Cậu lại bay về chiến giáp đang chạy, nhảy tới gần chiến giáp, cậu lại ngồi trên đỉnh chứ không đi vào trong rồi rời khỏi với Cá Heo 66 và Chó 16, để lại một đám hải tặc cảm thán trong vẻ kinh ngạc.
Sau khi trở về gần hang ổ, Phong Liên Trúc vốn còn phát sầu vì chuyện phải có người giám hộ đi theo lúc thi tốt nghiệp nặng bước xuống khỏi chiến giáp, động tác không còn uyển chuyển và nhẹ nhàng nữa.
Chó 16 luôn để ý tới Kirates đại nhân lập tức nhận ra sự biến hóa của cậu, hắn nhanh chân chạy tới trước mặt Phong Liên Trúc rồi bạo gan hỏi: "Đại nhân, ngài đang phiền muộn về chuyện gì vậy ạ, có thể nói với tôi không?"
Thật ra hắn cao hơn Phong Liên Trúc một chút, nhưng để không nhìn xuống Phong Liên Trúc, Chó 16 lại cong lưng và ngước mặt lên, nhìn chằm chằm vào Phong Liên Trúc bằng một đôi mắt chân thành to đùng, đuôi còn lắc lắc nữa chứ.
Đang rầu không biết ai giả làm chú của tôi đây...... Phong Liên Trúc lắc đầu: "Anh không giải quyết được đâu."
Nhưng trong lòng cậu lại nghĩ rằng: "Nếu sớm biết Chó 16 hiểu chuyện như vậy thì hồi trước mình đã để hắn giả thành người nhà rồi, còn mình thì đi đấu võ đài bằng một tài khoản khác, lúc đó quan hệ gì sẽ bị cắt đứt sạch sẽ luôn."
Chó 16 cúi đầu trong mất mát, chiếc đuôi cũng không còn lắc nữa. Hắn biết mình vô dụng, không thể san sẻ công việc với Kirates đại nhân.
"Đại nhân ơi," Cá Heo 66 chợt nói, "Hình như trên người tôi có thay đổi gì đây ạ."
"Sao vậy?" Phong Liên Trúc nhìn về phía Cá Heo 66.
"Mới vừa rồi hình như tôi nghe thấy tiếng lòng của Chó 16 ấy, ổng cứ khóc "hu a hu a", tôi thấy hơi phiền ạ."
Phong Liên Trúc nhướng mày, kỹ năng chơi game của cậu rất nhạy, cậu lập tức đoán ra có vẻ Cá Heo 66 đã đánh thức thuật đọc tâm rồi phải không nhỉ?
Cá Heo 66 phản tổ gien cá heo biển, đại não phát triển hết mức, hắn vốn đã có thể trực tiếp truyền suy nghĩ vào trong đầu người khác bằng sóng điện não rồi, nếu có tiến hóa thêm bước nữa thì việc đọc được cả sóng điện não của người khác cũng không phải là không thể đâu.
Bị Cá Heo 66 chỉ đích danh trong lòng đang khóc, cả người Chó 16 cứng đờ mất, hắn nhe hàm răng bén nhọn rồi "ú ú" hai tiếng với Cá Heo 66, dáng vẻ trông dọa dẫm lắm cơ.
Phong Liên Trúc định cười một phen, ai ngờ vừa thấy Cá Heo 66 đang nhìn mình, cậu lập tức tỉnh ngộ, dẫn Cá Heo 66 vào trong hang ổ với mình và để lại Chó 16 với một bản mặt uể oải.
Phong Liên Trúc ném Cá Heo 66 vào trong một góc, bảo vệ đại não của mình bằng linh lực rồi mới nói với giọng chắc cú: "Mới nãy anh nghe thấy tiếng lòng của tôi."
Cá Heo 66 không hề trả lời, hắn ôm đầu lăn lộn trong hang ổ, trông dáng vẻ thống khổ không thể chịu nổi đó hiển nhiên đã bị ảnh hưởng bởi uy lực của rồng, tiếng than khóc của cá heo biển vang vọng trong hang.
Phong Liên Trúc suy nghĩ rồi thử tạo ra một chiếc lồng linh khí và bọc lấy Cá Heo 66. Ở trong <Ngao Du Thái Hư>, đây là một chiêu phòng ngự cơ bản của Boss, mấy con quái nhỏ hơi mạnh cũng sẽ dùng chiêu này nên nó cũng chẳng phải chiêu khủng gì cả.
Cá Heo 66 được linh khí bảo vệ thấy thoải mái hơn không ít, hắn chậm rãi ngồi thẳng người dậy và tò mò nhìn xung quanh trong hang, đây vẫn là lần đầu tiên hắn đi vào trong hang ổ của Kirates mà.
"Anh đã nghe được điều gì hả?" Chàng trai trước mắt đen mặt hỏi.
Cá Heo 66 vội rụt ánh nhìn lại và nói bằng giọng nơm nớp lo sợ: "Không, không nghe thấy gì hết ạ! Tôi không hề nghe thấy ngài nói bản thân phải tới Sao Riar ở gần đây để tham gia kỳ thi tiểu học, tôi không hề nghe thấy ngài còn phải dẫn phụ huynh theo, tôi cũng không hề nghe thấy mới vừa rồi ngài có cân nhắc để Chó 16 giả trang thành người nhà của ngài đâu ạ!"
"Há?" Phong Liên Trúc hơi nhướng mày, nhưng lại mỉm cười rất đẹp, "Nghe thấy cũng không ít thứ nhỉ."
Cá Heo 66: "......"
Kirates đại nhân cười rộ lên trông đáng sợ quá đi!
Nhưng hắn lại không biết rằng lúc này Phong Liên Trúc đang nghĩ: "May là hồi nãy không nghĩ về chuyện mình và rồng béo đổi chỗ cho nhau, vẫn ổn vẫn ổn."
Cá Heo 66 quỳ gối trong lồng linh khí khóc thút thít: "Đại nhân, tôi, tôi không cố ý thật mà. Mấy hôm nay bọn tôi ở gần hang núi của ngài, ngày nào tôi cũng thấy đau đầu hết, đầu muốn nổ tung tới nơi luôn. Vừa nãy ngay lúc ngài nổ nát chiến hạm loại nhỏ đó, đầu của tôi cũng "ầm" theo chút luôn, đầu thì không đau, lỗ tai cũng trong ra hẳn và lập tức nghe thấy rất nhiều âm thanh ạ.
Hơn nữa bây giờ tôi cũng cảm giác rằng hang núi của ngài đang mang đến một sức ảnh hưởng dữ dội hơn trước đây nhiều, dù có cách rất xa nhưng vẫn có thể cảm nhận được uy lực ạ."
Lúc nổ tung chiến hạm, Phong Liên Trúc có dùng tới sức mạnh của rồng...... cùng với chút năng lực lạ lẫm gì đó, lúc ấy rồng béo đã truyền sức mạnh gì cho cậu vậy nè?
"Anh tiến hóa rồi." Phong Liên Trúc nói một cách chắc chắn.
Ngay lúc này đây, trong lòng hai người cùng nghĩ đến một thứ —— thuốc tiến hóa gien!
Tác giả có lời muốn nói:
Rồng béo: Hồi nãy lúc A Trúc mượn năng lượng từ xa, ta sợ em ấy bị thương nên có cho thêm chút năng lượng sinh miệng á. Lần sau lúc trò chuyện phải nhắc tới để em ấy khen ta mới được, gào~