Hệ Thống Đang Cộng Hưởng

Chương 67: Thủ khoa đại học



Điểm thi đại học đã được công bố ra ngoài, bạn học Phong Viễn Tư đứng đầu như dự đoán và trở thành thủ khoa đại học khối tổng hợp. Dù là khối xã hội hay tự nhiên, cậu đều ăn trọn điểm. Trong lúc nhất thời, tên tuổi của Phong Viễn Tư lan truyền khắp cả Liên Minh.

Bất kể thời đại nào, thủ khoa luôn là một vị trí khá nặng ký. Với tất cả người dân bị bắt phải thi đại học như thế này, đa số người ở Liên Minh, một tập thể khổng lồ trong tinh tế, luôn coi trọng chuyện thi cử. Trước khi thành tích được cập nhật, hiệu trưởng trường Tiểu Học Thứ Ba Liên Minh gửi một tin nhắn vào trí não xách tay của Phong Liên Trúc. Đầu tiên là chúc mừng, sau đó là hỏi xem Phong Liên Trúc muốn học trường nào và học ngành gì. Dù có là làm chính trị, thương nghiệp, quân sự hay trực tiếp xin vào viện Khoa Học Liên Minh, Phong Liên Trúc chọn cái nào cũng được hết.

Phong Liên Trúc nhìn tin nhắn và lặng im một lúc, vừa định nhắn lại "Tôi muốn học trường sư phạm ngành thể dục", cậu đã nhận được lời nhắc của hệ thống.

[Kích hoạt nhiệm vụ giai đoạn tiến hóa thứ năm của kí chủ Pang Kirates: vào Viện Khoa Học Liên Minh và phá hủy mẫu xét nghiệm được bảo vệ cuối cùng của Liên Minh, Pang Kirates sẽ có thể nhận được nguồn năng lượng cần cho giai đoạn trưởng thành thứ năm.]

Con ngươi của Phong Liên Trúc hơi co lại, nhiệm vụ mà hệ thống tuyên bố lần này hơi lạ.

Trước đây hệ thống từng đề cập là nhiệm vụ cuối cùng của Pang Kirates phải được hoàn thành bằng chính bản thân anh, vậy mà bây giờ nó lại tuyên bố với cậu. Hệ thống cũng từng nói nó sẽ mắc lỗi, vậy chỉ có một khả năng thôi.

"Nhiệm vụ giai đoạn thứ năm không phải là nhiệm vụ cuối cùng của Pang Kirates hả?" Phong Liên Trúc hỏi.

[Vâng, giai đoạn thứ năm chỉ cung cấp nguồn năng lượng đủ để Pang Kirates tiến hóa thôi chứ không dung hợp nó vào trong cơ thể, điều này vẫn còn phải dựa vào chính bản thân Pang Kirates. Sau khi kí chủ Phong Liên Trúc hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn thứ năm, hệ thống sẽ tuyên bố nhiệm vụ cuối cùng cho Pang Kirates.]

Phong Liên Trúc khẽ nhíu mày, cậu suy tư rồi nói: "Cậu không cảm thấy độ khó của nhiệm vụ giữa tôi và Pang Kirates cách nhau quá xa hả? Bây giờ ngay cả số lượng cũng không bằng nhau nữa."

Theo nguyên tắc cộng hưởng của hệ thống, đúng ra phải là một đổi một. Nhưng từ lúc tốt nghiệp tiểu học, cậu bên này đã được tuyên bố nhiệm vụ cuối cùng, vậy mà rồng béo vẫn còn thực hiện nhiệm vụ liên tục, dù là số lượng hay độ khó gì cũng đồng đều.

Phong Liên Trúc không ngại làm những việc này cho nhóc rồng mà mình thích, huống chi từ lúc bắt đầu thi cử tới giờ, cậu cũng dần thích mấy nhiệm vụ ví dụ như trợ giúp người phản tổ, giải cứu võ đài dưới mặt đất, thậm chí là học hành với giáo viên rồi, tất cả những thứ này đều giúp cậu hiểu thêm đôi điều về nhân tính cũng như có trải nghiệm về nó. Nếu không có mấy nhiệm vụ này, cậu cứ đánh quái một cách nhàm chán mãi thì tuyệt đối sẽ không thể biến thành một con người thật sự được.

Điều cậu để ý đó là nhiệm vụ cuối cùng của mình, xây dựng đất nước cho người phản tổ, có liên quan tới rồng béo. Vậy có khi nào nhiệm vụ cuối cùng của rồng béo cũng có liên quan tới mình không nhỉ?

Lúc này, hệ thống lại trả lời: [Xin kí chủ hãy yên tâm, căn cứ vào kết quả tính toán mọi dữ liệu lớn, hệ thống cảm thấy công sức Pang Kirates bỏ ra để làm nhiệm vụ hoàn toàn bằng với kí chủ, sẽ không có tình trạng nhiệm vụ của một kí chủ nào đó khó hơn người còn lại đâu ạ.]

Nói vậy Phong Liên Trúc càng lo hơn, cậu đã làm nhiều nhiệm vụ hơn rồng béo như vậy rồi, nếu tất cả đều được dồn vào cái cuối cùng này thì nhiệm vụ của rồng béo sẽ khó tới mức nào đây?

Cậu rất lo là nhóc rồng này sẽ không chịu nổi mất.

[Kí chủ đừng lo lắng cho Pang Kirates, nhiệm vụ mà hệ thống tuyên bố đều là những điều mà kí chủ tuyệt đối có thể hoàn thành ạ.]

Phong Liên Trúc chỉ có thể tạm thời đè tâm tình lo lắng xuống và hỏi: "Có phải mẫu xét nghiệm được bảo vệ cuối cùng là thi thể của con rồng non bị Liên Minh bắt không?"

Cậu lại nghĩ tiếp và cảm thấy điều này có liên quan tới rồng béo, mà có lẽ vật phẩm có dính líu tới người phản tổ cũng là thứ này.

Thuốc tăng cường gien cũng như kỹ thuật can thiệp vào gien của Liên Minh đều đến từ mẫu xét nghiệm của con rồng non, nếu không người phản tổ đã không chào đời rồi. Đúng là Liên Minh không thể chế tạo thuốc tăng cường gien tiếp nữa, nhưng người thường cấp B trở lên đã chiếm hơn 60% dân số của Liên Minh, mấy người này cũng không ngừng sinh sản và tiến hóa, chắc chừng mấy chục nghìn năm sau sẽ tiến hóa xong cả chủng tộc rồi đấy.

Mẫu xét nghiệm rồng non sẽ tăng tốc quá trình này thành trong vòng một nghìn năm thôi, mà đi kèm theo đó cũng là sự xuất hiện của không biết bao nhiêu người phản tổ giống như Thằn Lằn.

Hệ thống hay Kirates cũng vậy, chẳng ai hi vọng năng lượng sinh mệnh sẽ xen vào quá trình tiến hóa của loài người cả, đây là một hành động trái lại quy luật tự nhiên.

[Đúng vậy, IQ và EQ của kí chủ Phong Liên Trúc tiến bộ rất nhanh trong suốt quá trình thực hiện nhiệm vụ, còn nhanh hơn cả dự đoán của hệ thống nữa.]

Phong Liên Trúc không để ý tới lời khen của hệ thống, cậu suy nghĩ một lát rồi nói: "Tôi hiểu rồi, nếu người thực hiện nhiệm vụ là Pang Kirates, có lẽ anh sẽ bước từ từ về phía trước, thi từ tiểu học lên cấp cao. Chờ lúc hắn thi đậu đại học, cậu sẽ yêu cầu hắn theo ngành học nào đó có liên quan tới gien sinh vật. Sau khi tốt nghiệp đại học, hắn sẽ thi lên thác sĩ và có lẽ sẽ có cơ hội gia nhập Viện Khoa Học vào vài thập niên sau."

Trước đây, Phong Liên Trúc từng không hiểu về một sự kiện. Kirates vốn chẳng cần phải học hành, họ trưởng thành là có thể tiếp nhận ký ức mà chủng tộc truyền lại và hoàn toàn không cần phải thi đại học lấy bằng gì cả. Cậu từng hỏi hệ thống tại sao lại tuyên bố một nhiệm vụ vô dụng như vậy, câu trả lời ngay lúc đó của hệ thống cũng là căn cứ vào kết quả tính toán mọi dữ liệu lớn, nhiệm vụ của hệ thống hợp lý hoàn toàn.

Mà bây giờ, người phản tổ, đi học, gia nhập Viện Khoa Học để hủy diệt mẫu xét nghiệm của rồng non, nhiệm vụ nào cũng kết nối với nhau hết. Giống y như lời của hệ thống, mấy nhiệm vụ này đều có quan hệ chặt chẽ với chủng tộc Kirates này một cách hợp tình hợp lý.

Phong Liên Trúc nhớ lại dáng ngủ mặc kệ sự đời của rồng béo trên núi đồng vàng, không nhịn được mà nhíu mày nói: "Đè nhiều nhiệm vụ như thế lên người một con rồng vị thành niên thì có quá nặng hay không đây?"

Cậu chưa từng cân nhắc xem nhiệm vụ mình làm khó tới đâu, vậy mà lần đầu tiên làm thế thì lại nghĩ tới rồng béo. Nhưng anh chỉ là một nhóc rồng nên trưởng thành một cách vui sướng mà thôi, mấy thứ này thật sự quá khó đối với anh rồi.

[Pang Kirates là huyết thống còn sống của bộ tộc Kirates. Nguồn năng lượng sinh mệnh đang làm trái lại quy luật tự nhiên và sự sống của một vũ trụ phát triển, không thể cứ bị rải rắc lung tung như vậy. Thân là con rồng Kirates cuối cùng, hắn có nghĩa vụ thu hồi tất cả mầm mống của nguồn năng lượng sinh mệnh.]

Phong Liên Trúc nhìn câu trả lời của hệ thống mà không khỏi nghĩ tới một điều bạo gan: "Có phải sự diệt vong của bộ tộc Kirates có liên quan chặt chẽ với nguồn năng lượng sinh mệnh không?"

Một chủng tộc hùng mạnh như vậy, loài người chỉ có một thi thể rồng non chưa tiến hóa thành công đã có thể tiến hóa gần xong chủng tộc của mình trong vòng mấy năm ngắn ngủi rồi. Chắc chắn chủng tộc Kirates này có sức mạnh phá hư hệ thống sinh mệnh của vũ trụ.

[Đúng ra kí chủ không có quyền này, nhưng ngài đã đoán được một phần của đáp án, hệ thống có thể đưa ra một câu trả lời hợp lý cho kí chủ Phong Liên Trúc. Đúng vậy, Kirates là một giống loài không nên tồn tại trong vũ trụ. Kẻ muốn hủy diệt chủng tộc này là ý thức vũ trụ. Vì thấy Kirates quá hùng mạnh, mỗi tinh hệ chỉ được phép có một con Kirates mà thôi. Để hủy diệt giống loài Kirates này, có không biết bao nhiêu tinh hệ cũng bị phá hủy theo. Tinh hệ Xanh Thẳm vẫn có thể tồn tại là vì loài người không thể bắt được thi thể của con rồng Kirates non không thể tiến hóa ở đây và ý thức vũ trụ cũng không thể tóm được hơi thở của Kirates.]

Phong Liên Trúc chợt lạnh lòng khi nhìn thấy câu trả lời của hệ thống, cậu đành hỏi: "Ý là thật ra cả Tinh hệ Xanh Thẳm, Liên Minh và loài người chỉ là những kẻ còn sống sót sau sự kiện Đại Loại Trừ thôi hả? Vậy Pang Kirates thì sao? Nếu hắn trưởng thành, ý thức vũ trụ sẽ không nhắm vào hắn chứ?"

[Kí chủ không có quyền tra hỏi.]

Phong Liên Trúc căng thẳng tự nhéo ngón tay của mình. Cậu không thèm để ý chuyện mình sẽ chết trong sự kiện Đại Loại Trừ hay không. Thật ra đối với Phong Liên Trúc, cậu không có khái niệm gì về sống chết cả. Cậu vẫn chưa được xem là một người hoàn chỉnh, với cậu, cái chết có nghĩa là đống dữ liệu có thể khôi phục, cậu sống lâu đến thế rồi nên cũng đáng thôi.

Nhưng còn rồng béo, nhóc rồng vàng thích tựa lên lồng ngực của cậu và ngủ đó...

Chỉ có mình anh là không thể chết được.

Phong Liên Trúc lặng im một lát, đại não cộng hưởng với Pang Kirates nhanh chóng hoạt động, cậu nói: "Tại sao ý thức vũ trụ lại cho rằng Kirates là một giống loài không nên tồn tại vậy? Có phải mấy tinh hệ khác tạo ra quá nhiều sinh mệnh và có những hiện tượng tiến hóa siêu nhiên xuất hiện vì sự tồn tại của Kirates, khi hiện tượng này vượt qua một mức độ nhất định, tinh hệ sẽ nổ mạnh để loại trừ những giống loài này không? Thành lập quốc gia dành cho người phản tổ và phá hủy mẫu xét nghiệm sẽ giúp níu bước tiến hóa của loài người lại, thật ra chúng ta cũng đang cố gắng sự tiến hóa của loài người chuyển sang hướng tiến hóa tự nhiên, và có lẽ điều này có liên quan chặt chẽ tới sự tồn tại của Pang Kirates."

Không, thậm chí là có liên quan tới việc trao đổi thế giới, cho Pang Kirates phá phách điên cuồng và thả ra năng lượng sinh mệnh của mình cũng có thể là đang bảo vệ anh thôi.

Hệ thống không trả lời Phong Liên Trúc nên cậu chỉ có thể xác định một chuyện, đúng là hoàn thành nhiệm vụ sẽ có ích đối với rồng béo.

Nhưng cậu còn phải tốt nghiệp đại học nữa, cậu đã thực tập xong hết rồi...

Phong Liên Trúc nhìn chằm chằm vào tin nhắn của hiệu trưởng. Cậu nghĩ tới rất nhiều thứ và muốn tìm ra một câu trả lời thích hợp nhất.

"Hiệu trưởng, tôi muốn thi vào ngành thể dục của trường đại học sư phạm. Tôi đã bắt đầu thực tập rồi ạ." Cuối cùng Phong Liên Trúc trả lời như vầy.

Hiện trưởng nhanh chóng gửi lời mời gọi video tới, hắn tức muốn hộc máu bảo: "Cậu sẽ lãng phí tài hoa của mình nếu học ngành thể dục đấy! Ý tôi không phải là học ngành thể dục không tốt, nhưng cậu... cậu đừng có học cái ngành đó nhé! Dù thích kiểu huấn luyện thể năng thì cậu cũng có thể học ngành cơ giáp cơ mà!"

"Nhưng tôi muốn tốt nghiệp càng nhanh càng tốt ạ," Phong Liên Trúc nói, "Từ tiểu học mà tốt nghiệp luôn đại học trong vòng chưa tới nửa năm, chẳng lẽ đây không phải là một chiến tích cực đỉnh sao ạ? Phân tích qua lại, thể dục là ngành cuối cùng mà tôi có thể tốt nghiệp nhanh chóng đó ạ."

"Nói... nói vậy cũng đúng, nhưng vẫn lãng phí dữ lắm!" Hiệu trưởng nói với giọng vô cùng đau đớn.

"Hiệu trưởng, ngài cứ nghĩ như vầy đi ạ," Phong Liên Trúc nói, "Chờ sau khi tốt nghiệp đại học, tôi được xét tuyển đặc cách vào Viện Khoa Học nhờ tốc tộc học tập của mình không phải sẽ tốt hơn sao ạ? Tôi cũng định vào Viện Khoa Học bằng thân phận học sinh bây giờ luôn đó chứ, nhưng tôi muốn cầm bằng tốt nghiệp đại học và vào đó với thân phận nghiên cứu sinh ạ, thế có giống như việc gia nhập bằng thân phận học sinh không ạ?"

Hiệu trưởng suy nghĩ một chút và cảm thấy Phong Liên Trúc nói cũng đúng. Nhưng cậu học ngành thể dục mà, Viện Khoa Học sẽ xét tuyển đặc cách cho một sinh viên ngành thể dục chứ?

Phong Liên Trúc nói: "Họ có quyền kiểm tra mà, tôi có thể học những kiến thức cần để thi vào Viện Khoa Học trong khoảng thời gian này, chắc cũng cần phải có giáo viên trí tuệ nhân tạo nữa ạ."

Cuối cùng hiệu trưởng vẫn bị thuyết phục bởi Phong Liên Trúc, hắn nói: "Tôi có thể nhờ bạn cùng trường đại học thăng cấp cho giáo viên trí năng số 1167 để hắn giúp cậu học hành. Nhưng coi bộ giáo viên trí năng này chỉ hợp với cậu thôi, người thường không theo kịp tiến độ dạy học của nó."

"Cảm ơn hiệu trưởng." Phong Liên Trúc thấy hiệu trưởng cuối cùng cũng bị thuyết phục nên lộ ra một khuôn mặt tươi cười.

Nếu đi theo cái đà này, có sẽ có thể tới Viện Khoa Học và điều tra về mẫu xét nghiệp sau khi có bằng tốt nghiệp đại học. Phong Liên Trúc tin rằng mình sẽ làm xong nhiệm vụ này, dù sao hủy diệt vẫn dễ hơn trộm đi mà.

Tác giả có lời muốn nói:

Phong Liên Trúc: Tôi phải bảo vệ rồng béo.

Mọi người: Cậu phải bảo vệ... ai cơ? Cái con rồng Kirates xé nát tinh cầu bằng tay đó hả?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.