Triệu Vô Cực nằm liệt trên mặt đất, trong lòng nghi hoặc.
Nếm huyết? Đồng dạng sát thương?
Chậc, cái này thần thông có chút khó chơi a!
Nếu hắn nói là thật, vậy Huyền Kính Đạo nếu không muốn cùng người nào đại chiến, chỉ cần chiếm được một giọt máu của đối phương hắn liền đứng ở thế bất bại.
Đối thủ không dám đả thương hắn vì sợ chính mình cũng theo đó liền treo, bởi vậy hắn thần thông kể ra cũng rất thực dụng cũng rất mạnh.
Nhưng mà đánh đến mức này, Triệu Vô Cực còn có thể cùng đối phương nương tay hay sao?
Đương nhiên là không, bọn hắn đã không còn chỗ nào có thể hòa hoãn đáng nói
Hắn tinh thần lực ba động, đối với Tiểu Hoàng ra lệnh.
“Tiểu Hoàng, đi tới vạch thương tay của hắn, không cần quá sâu, ta muốn kiểm chứng lời nói của hắn!”
Tiểu Hoàng lập tức lĩnh hội, chạy tới dùng móng vuốt nhẹ nhàng ở trên tay Huyền Kính Đạo vẽ ra một cái nhàn nhạt vết thương.
Triệu Vô Cực ánh mắt đảo qua, quả nhiên hắn trên tay thật sự xuất hiện một cái vết thương.
Lông mày nhíu lại, Triệu Vô Cực lại ra lệnh cho Tiểu Hoàng:
“ Tiểu Hoàng, đến cho ta đây thử vạch ra một vết thương, sau đó quan sát xem hắn có bị thương giống ta hay không?”
Tiểu Hoàng chạy tới làm theo, kết quả bất ngờ chính là, Huyền Kính Đạo vậy mà cũng bị thương y hệt.
Như vậy Triệu Vô Cực có thể kết luận, Huyền Kính Đạo cùng hắn bây giờ bất kì người nào gặp phải tổn thương người kia đồng dạng cũng sẽ nhận lấy y hệt tổn thương.
Triệu Vô Cực thở dài một tiếng, rốt cuộc vẫn là phải sử dụng đến cái kia a?
Triệu Vô Cực đối với Tiểu Hoàng ra lệnh:
“ Tiểu Hoàng, mang một thanh dao đến đây, giúp ta cầm lấy dao!”
Tiểu Hoàng ngoan ngoãn làm theo, Triệu Vô Cực bây giờ vô cùng suy yếu, bởi vậy nó chỉ có thể giúp đỡ Triệu Vô Cực hết mức có thể mà thôi.
Triệu Vô Cực cầm lấy dao, hướng về ngực của mình phương hướng nhắm tới, hắn bỗng nhiên lớn tiếng nói:
Huyền Kính Đạo nghe vậy hơi hồi hộp một cái, nhưng rất nhanh liền cứng rắn nói:
“ còn có thể thế nào? Ngươi có thể làm ra chiêu trò gì lật lại thế cờ sao? Triệu Vô Cực, ngươi linh lực cũng không thể động, còn muốn dọa ai?”
Triệu Vô Cực cười lạnh:
“ lúc cùng ta khai chiến, ngươi cũng nói ngươi thắng định.
Bây giờ thì sao, hai chúng ta đều bị trọng thương bất động.
Ngươi bây giờ còn tự tin có thể thắng được ta sao?”
Huyền Kính Đạo trong lòng bỗng nhiên nổi lên một cái hoang đường suy nghĩ, chẳng lẽ hắn còn cái gì ẩn dấu chiêu số chưa dùng?
Không đúng, không thể nào, chuyện này không thể nào là như vậy!
Triệu Vô Cực ha ha cười to:
“ thế nào, ngươi sợ rồi sao? Không cần sợ, bởi vì ngươi rất nhanh sẽ biết được đáp án mà thôi!”
Triệu Vô Cực nói xong, trên tay dao trực tiếp cắm mạnh mà xuống, hướng vết thương của mình đâm sâu vào.
Phập!
Máu tươi bắn tung tóe, một cảm giác đau đớn lần nữa tràn ngập não hải của hắn khiến Triệu Vô Cực suýt chút nữa ngất đi.
Huyền Kính Đạo bên kia cũng không khá hơn gì, hắn trên người bỗng nhiên mọc ra một cái vết thương, máu tươi nhanh chóng theo đó chảy ra.
Huyền Kính Đạo kinh hoảng, hắn không ngờ Triệu Vô Cực lại độc ác như vậy, đối với bản thân chính hắn cũng kinh khủng như vậy.
Hắn biết được hai người kết nối với nhau, bởi vậy liền đem chính mình đâm thương, khiến ta bên này cũng bị trọng thương a.
Tên này đủ độc! thật là một cái ngoan nhân!
Không, hắn không phải là người, hắn là ác ma!
Theo sinh cơ nhanh chóng trôi đi, Huyền Kính Đạo ánh mắt dần dần tan rã, một cảm giác kinh khủng cùng sợ hãi tràn ngập toàn bộ não hải của hắn, để hắn mang Triệu Vô Cực hình ảnh khắc vào thật sâu, càng thêm sợ hãi.
Cuối cùng, Huyền Kính Đạo trúc cơ kì ngũ trọng cứ như vậy trực tiếp chết đi, bị một cái trúc cơ kì nhất trọng cho chơi chết.
Mà Triệu Vô Cực bên này lại là một cái tràng cảnh quỷ dị.
Chỉ thấy xung quanh Triệu Vô Cực 20 mét phạm vi, không ít bẩn thỉu máu tươi bỗng nhiên ở trên mặt đất bay lên, loại bỏ ra bên ngoài toàn bộ bụi bẩn tạp chất, sau đó hướng về Triệu Vô Cực bay tới.
Không chỉ máu, mà chỉ cần là trên người Triệu Vô Cực rơi ra da thịt tế bào đồ vật đều như là thời gian đảo ngược hướng về cơ thể hắn bay ngược về.
Triệu Vô Cực cơ thể lấy mắt thường cũng có thể thấy được bắt đầu hồng hào lên.
Nhưng đáng tiếc cái này cũng chỉ là bán kính 20 mét mà thôi, chính là Triệu Vô Cực tinh thần bao phủ phạm vi.
Hắn các loại máu tươi còn rải rác ở khắp nơi, cũng không phải cái này 20 mét phạm vi có thể đạt tới.
Chờ máu cùng các loại da thịt bay trở về, Triệu Vô Cực trên thân bỗng nhiên thần kì xuất hiện một màn.
Chỉ thấy hắn Kiếm maặc dù không cần dùng bất kì cái gì thuốc chữa thương hay sinh nhục tán, cơ thể hắn cũng đang nhanh chóng mọc ra thịt, huyết nhục đang nhanh chóng khôi phục, sắc mặt cũng trở nên hồng hào, tay trái bị gãy cũng xoay chuyển một cái trở về bình thường trạng thái, giống như là tất cả mọi thứ bị đảo ngược lại đồng dạng.
Một màn thần kì này khiến ở bên cạnh hắn chứng kiến Tiểu Hoàng trợn mắt há hốc mồm, không biết chủ nhân đây là đang phát cái gì thần kì chiêu số.
Trong nháy mắt, Triệu Vô Cực cơ thể liền một lần nữa hoàn mỹ vô khuyết, toàn bộ trở lại bình thường nhu cũ.
Triệu Vô Cực mở mắt ra, hắn cố gắng đứng dậy, phía xa Triệu Tiếu Tiếu đang ngự kiếm quay trở lại, nhanh chóng tiếp cận hắn.
“ Vô Cực, chàng có sao không?”
Triệu Tiếu Tiếu nhìn thấy Huyền Kính Đạo thảm trạng trong lòng âm thầm thở ra một hơi, nhưng nhìn thấy Triệu Vô Cực ngơ ngác đứng đấy nàng trong lòng hồi hộp một cái, vội vội vàng vàng đến bên cạnh hắn.
Triệu Vô Cực lúc này bỗng nhiên mặt mày tối sầm lại, trực tiếp ngã vào trước ngực Triệu Tiếu Tiếu, sau đó liền ngất đi.
Triệu Tiếu Tiếu liền hoảng, đây rốt cuộc là chuyện gì a? tại sao ta vừa trở lại Vô Cực liền ngất?
Hắn cùng trúc cơ kì ngũ trọng đại chiền áo đều bị hủy, sao toàn thân lại không có cái gì vết thương?
Đây rốt cuộc là chuyện gì? Trong lúc ta rời khỏi ở đây đã xảy ra chuyện gì a?
Triệu Tiếu Tiếu trong lòng ngàn vạn câu hỏi không chỗ trả lời, cuối cùng nàng đành phải mang lên Triệu Vô Cực, Tiểu Hoàng, Huyền Tiểu Vũ tìm một cái thị trấn gần đó nghỉ lại, bắt đầu giúp Triệu Vô Cực kiểm tra cơ thể chữa trị thương thế.
Nhưng nàng rất nhanh liền nhận ra, Triệu Vô Cực cơ thể vậy mà không xuất hiện cái gì thương thế, vô cùng thần kì.
Nhưng Triệu Vô Cực như cũ mê mang, thần sắc tiều tụy, giống như tiêu hao rất nhiều tâm thần đồng dạng.
Cuối cùng không biết phải làm sao cho phải, Triệu Tiếu Tiếu chỉ có thể ở bên cạnh canh chừng lấy Triệu Vô Cực, nửa bước không rời.
............
Hai ngày sau, Triệu Vô Cực tỉnh lại.
Mở mắt ra, hắn đầu tiên cảm giác là thật mềm, thật thơm
Sau đó chính là một trận cảm giác đói bụng cùng suy yếu, khiến Triệu Vô Cực vô cùng không quen thuộc.
Thân thể giống như bị đào rỗng, tuy không thương nhưng rất mệt mỏi.
Triệu Tiếu Tiếu giống như phát hiện ra Triệu Vô Cực dị động, ánh mắt mở ra, kinh hỉ nói:
“ Vô Cực, chàng tỉnh lại rồi? Chàng hôn mê hai ngày rồi, nếu không phải trên cơ thể không thương, nhịp thở đều đặn ta đều sợ muốn chết, phải mang chàng về Thanh Vân Tông kiểm tra a!”
“ cảm ơn cái gì? Giữa chúng ta còn cần nói cảm ơn từ này sao? Nói ra nhiều xa lạ!”
Triệu Vô Cực lắc đầu nói:
“ ngươi hai ngày hôm nay hẳn là luôn ở bên chăm sóc cho ta chứ? vất vả ngươi!”
Triệu Tiếu Tiếu nhẹ nhàng gật đầu một cái, cực kì hưởng thụ Triệu Vô Cực vuốt ve chính mình.
Triệu Vô Cực bỗng nhiên nói:
“ ôn nhu như nước, để người ta muốn ngừng mà không được a!”
Triệu Tiếu Tiếu xấu hổ nói:
“ chàng lúc nào cũng biết nói mấy câu lãng mạn như vậy rồi? Trước giờ không phải đều là cùng ta một bộ bình thường dáng vẻ sao?”
Triệu Vô Cực lắc đầu:
“ không, trải qua lần này đại chiến, ta cảm giác được sinh mệnh đáng quý, bởi vậy nhất định phải trân trọng những gì mình đang có.
Tiếu Tiếu, sau này ta sẽ đối xử với ngươi càng tốt hơn!”
Triệu Tiếu Tiếu nghe vậy hốc mắt ửng đỏ, Triệu Vô Cực thái độ này trong lòng nàng chính là hắn buông xuống cùng nàng khoảng cách, thành kiến.
Nàng luôn tự ti bởi vì cơ thể mình không sạch sẽ mà Triệu Vô Cực chán ghét nàng, trước giờ tuy cùng nàng cùng giường nhưng chưa hề nói qua một lời nào lãng mạn lời nói.
Không ngờ hắn bị thương tỉnh lại sau lại bỗng nhiên thay đổi, đối với nàng tốt như vậy.
Nếu không phải Tiểu Hoàng cùng nàng nói qua một lần Triệu Vô Cực là làm sao giết chết Huyền Kính Đạo, nàng còn đang nghi ngờ Triệu Vô Cực có phải hay không bị người đoạt xá đây.
Nhưng Triệu Vô Cực như vậy khiến nàng trong lòng như nếm mật ngọt, vô cùng sung sướng.
Triệu Vô Cực bỗng nhiên mở miệng nói ra một câu phá vỡ ngọt ngào bầu không khí: