Lôi Nhạc nghe vậy lập tức cả người run lên, sau đó là cuồng tiếu:
“ ha ha ha, Triệu Vô Cực, ngươi đây là đùa bức sao?
một cái mới đột phá trúc cơ kì không lâu tiểu tử mà thôi, dám ở trước mặt ta ngông cuồng như vậy?
Ngươi lấy đâu ra tự tin a?”
Hắn đầu lắc về phía sau một cái nói:
“ thấy hay không? Lôi gia chúng ta tất cả đệ tử cùng trưởng lão đều ở đây.
Ngươi cho dù là Thanh Vân Tông dòng chính đệ tử, một mình ngươi thì có thể thay đổi được cái gì kết quả?
Ngươi có thực lực cùng tất cả chúng ta là địch sao?”
hắn chỉ chỉ bên cạnh chính mình Ly Viễn nói:
“ thấy không, vị này là Ly Viễn, Thiên Nguyên Tông cao đồ, trúc cơ kì bát trọng.
Ta nói a Triệu Vô Cực, không phải là ngươi ở Thanh Vân Tông bị đám người kia nịnh bợ phủng đến bay lên, cho nên quên mất thế giới này là như thế nào vận hành rồi chứ?
Chúng ta cũng không phải giống như bọn hắn, cần ở bên cạnh xun xoe nịnh bợ ngươi.
Ngươi cái kia một bộ cao cao tại thượng, hắc hắc, tự chơi một mình đi thôi.
Nếu muốn nhúng tay vào Lôi gia cùng Huyền gia ở giữa sự tình, đến lúc đó xảy ra chuyện gì, ta cũng không chịu trách nhiệm đâu a!”
Triệu Vô Cực mặt lạnh, tay khẽ đảo một cái, một cỗ nhu kình chấn động vào người Huyền Tiểu Vũ đem nàng hất về phía sau vào đám Huyền gia trưởng lão.
Đám người hiểu ý bắt lấy Huyền Tiểu Vũ, kéo nàng về phía sau che chở cho nàng.
Triệu Vô Cực đối với Thiết Tam Ngưu nói:
“ Tam Ngưu sư đệ, ngươi vốn không phải nhận nhiệm vụ đến đây tham gia cái này nháo sự, ngươi có thể đứng qua một bên!”
Thiết Tam Ngưu vỗ ngực nói:
“ Triệu sư huynh, Tam ngưu chịu ơn sư huynh chỉ điểm mới có được ngày hôm nay, ta sao có thể nhìn sư huynh thân mạo hiểm cảnh mà trơ mắt đứng nhìn được.
Như vậy trái với lương tâm sự việc, thứ cho Tam ngưu không làm được!”
Triệu Vô Cực ánh mắt thưởng thức nhìn về cái này thô tráng hán Thiết Tam Ngưu, gật đầu hài lòng.
Đủ nghĩ khí, có thể kết giao tìm hiểu!
hắn đối với Lôi Nhạc lạnh nhạt nói ra:
“ ta có thể xem ngươi vừa rồi cự tuyệt sao?”
Lôi gia phía sau tiếng cười bỗng nhiên truyền tới, sau đó càng lúc càng to.
“ở đâu ra ngu xuẩn a, ngươi nghĩ ngươi là ai? ngươi nói cái gì chúng ta đều phải nghe sao?”
“ đúng vậy, một cái tiểu tử miệng còn hôi sữa cũng dám ở đây dương oai? Đây không phải là Thanh Vân Tông của ngươi, về bú sữa mẹ đi thôi!”
“ ha ha ha, Triệu Vô Cực xem ra cũng không gì hơn cái này!”
“ đúng vậy, thật đáng thương hài tử, xem ra là bị thiểu năng a!”
Triệu Vô Cực ánh mắt không hề động một cái, thái độ cũng không hề nóng giận, chăm chú nhìn về phía Lôi Nhạc.
Lôi Nhạc trên tay bỗng nhiên xuất hiện một lượng bạc vụn, hắn ném ra xuống dưới chân Triệu Vô Cực cười lạnh nói:
“ Diễn xuất không tệ, bổn đại gia thưởng cho ngươi!”
“ha ha ha, gia chủ thật biết đùa!”
"đúng vậy, Triệu Vô Cực trang cái này bức quả thật không sai nha, rất lạnh lùng đây!”
“ đúng đúng đúng, trong kĩ viện mấy cái kia cô nương diễn kĩ còn không bằng hắn đây!”
đám người cuồng tiếu, đối với Triệu Vô Cực một trận hô to gọi nhỏ xỉ nhục âm thanh.
ẦM~
Linh lực phun trào, Triệu Vô Cực thân hình bỗng nhiên nguyên địa biến mất.
Không tốt~
Lôi Nhạc đang muốn cười to gương mặt lập tức cương cứng lại, hắn bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ sinh tử nguy cơ cực kì to lớn.
Trên tay linh lực ba động một cái, một thanh trưởng đao xuất hiện, Lôi Nhạc điên cuồng thúc dục linh lực, rống to một tiếng bổ về phía trước.
“Chết đi cho ta!”
Bành~
Tiếng cười bỗng nhiên im bặt mà dừng, Lôi gia đám người như là một đám gà bị bóp ngang cổ, một tiếng kêu cũng không kêu ra được, toàn trường tĩnh lặng đến mức chỉ còn nghe được tiếng linh lực ba động mạnh mẽ của Triệu Vô Cực cùng Lôi Nhạc mà thôi.
Mà Lôi Nhạc thì lúc này toàn lực bổ ra một đao, lại ngạnh sinh sinh dừng lại giữa không trung.
Hắn ánh mắt tràn đầy kinh hãi nhìn về phía Triệu Vô Cực, hoàn toàn không dám tin trước mắt mình là sự thật.
Triệu Vô Cực toàn thân được cương khí hộ thể bao phủ, trên tay hắn màu vàng cương khí ngưng tụ như thực chất, bao bọc lại toàn bộ bàn tay.
Tay hăn cong thành trảo, trên làn da giống như còn phát ra một tia nhỏ bé kim quang lưu động, vô cùng thần kì.
Quan trọng nhất là, Triệu Vô Cực vậy mà đứng ngay trước mặt Lôi Nhạc, cách hắn chưa tới một mét, một tay hóa trảo bóp chặt Lôi Nhạc chém tới sắc bén trường đao.
Hai bên linh lực đều đang phun trào, nhưng Lôi Nhạc khí thế đã bị Triệu Vô Cực chặn đứng, cho dù muốn tiến thêm nửa tấc cũng không thể được.
Nhưng mà đáng sợ chính là, Lôi Nhạc là trúc cơ kì ngũ trọng, là Lôi gia gia chủ, một tay đao pháp đã đạt tới mức kinh người, gần như ở Lôi gia khó có địch thủ, vậy mà bị đối phương một tay chặn lại.
Còn chỉ là sử dụng linh lực ngưng cương, cứ như vậy chặn lại rồi?
cái này không thể nào a?
Dùng huyết nhục chi khu chặn lại bản mệnh pháp khí, bọn hắn trước giờ từng nghe qua có người nhục thân cường hãn, nhưng chưa hề gặp qua người nào có được mạnh mẽ như vậy cương khí cùng nhục thân lực lượng a!
tên này,rốt cuộc hắn là cảnh giới gì? Hắn tại sao có thể mạnh như vậy?
Tất cả đám người ở chỗ này đều có một cảm giác, cái này tuyệt đối là giả, không thể nào.
Mạnh mẽ Lôi gia gia chủ, không thể bị chặn lại dễ dàng như vậy được.
Lôi Nhạc tay phải vung đao, tay trái còn đang bận khống chế Huyền Thiếu Vũ, lúc này Triệu Vô Cực một tay còn lại nhanh như chớp như tiềm xà xuất động bỗng nhiên xông ra, bóp lấy cổ hắn, như xách một cái gà con đồng dạng xách cách mặt đất.
Khặc khặc khặc~
Cảm giác khó thở lập tức tràn ngập não hải Lôi Nhạc, hắn vội vàng buông ra Huyền Thiếu Vũ, tay kia đối với Triệu Vô Cực cố gắng gỡ ra, nhưng đáng tiếc, Triệu Vô Cực một bắt này như là kìm sắt kẹp chặt, hắn hoàn toàn không thể nào gỡ ra được.
Triệu Vô Cực khóe miệng mỉm cười, linh lực tản ra nâng lên Huyền Thiếu Vũ vứt về phía sau Huyền gia đám người.
“ mau đón lấy gia chủ!”
“ đón lấy Huyền Thiếu Vũ!”
đám người Huyền gia vội vàng bắt lấy Huyền Thiếu Vũ, sau đó cho hắn ăn vào đan dược chữa thương, cẩn thận nhìn về phía Triệu Vô Cực bên này.
Mà Lôi gia đám người thì một mặt mộng bức nhìn lấy cảnh này, cái này họa phong không đúng a?
Tại sao Triệu Vô Cực lại đang xách lên gia chủ của bọn hắn? Tại sao mạnh mẽ như gia chủ lại không có chút sức kháng cự nào, liền như vậy bại trận rồi?
Bọn hắn đang nghi hoặc thời gian, đám Lôi gia trưởng lão đã rống to:
“ mau thả ra Lôi Nhạc!”
“ Triệu Vô Cực, ngươi muốn chết!”
đám người thần tình xúc động, trực tiếp bước lên trước mấy bước, muốn động thủ.
Triệu Vô Cực ánh mắt lạnh như băng bỗng nhiên quét qua, đám người bước chân lập tức một dừng, sau lưng mồ hôi lạnh ứa ra.
“ thật mạnh sát khí! hắn rốt cuộc đã giết bao nhiêu người, mới có thể cô đọng được như vậy như thực chất sát khí?”
Ly Viễn kinh ngạc nhìn về phía Triệu Vô Cực, sau đó ánh mắt dần híp lại, có chút cẩn thận đối đãi.
Triệu Vô Cực nhìn đang cố gắng gỡ ra cánh tay của mình Lôi Nhạc, cười lạnh nói:
“ bộc phát không tệ, có điều quá gấp gáp, ngươi không đủ thời gian đem một đao này uy lực đẩy lên đến đỉnh cao, nếu không ta thật sẽ có chút khó đỡ.
Đáng tiếc, ta mới là ngươi chủ động nắm tiên cơ.
Vừa nãy ta nói, ngươi chẳng lẽ chưa nghe sao?
ngươi cho rằng, ta là đang cùng ngươi đùa sao Lôi gia gia chủ?”
Lôi Nhạc lúc này tâm đã lạnh toát, hắn bây giờ nếu còn xem Triệu Vô Cực là một cái mới đột phá trúc cơ kì không lâu thiếu niên thì hắn chính là ngu ngốc.
Triệu Vô Cực cái này tốc độ, cái này thực lực, đã không phải cái gì phổ thông trúc cơ kì có thể sánh bằng.
Chỉ riêng một tay đón nhận hắn một đao thủ đoạn, đã đầy đủ hắn coi trọng.
Lôi Nhạc cố gắng đấm về phía Triệu Vô Cực, nhưng hắn rất nhanh phát hiện ra, hắn đánh lên người Triệu Vô Cực đều như đánh vào một cái kiên cố thành tường, tất cả công kích đều vô hiệu.
Trong lòng đối với tử vong càng lúc càng gần khiến Lôi Nhạc sợ hãi đến cực điểm, hắn khó khăn nói:
“ thả... ta... ra, từ... từ... nói!”
giống như cảm giác mình nói chưa đủ thành ý, hắn vội vàng sửa đổi:
“ ngươi... muốn... gì... cũng...được!”
Triệu Vô Cực bỗng nhiên cười rộ lên, lắc đầu nói:
“ thứ ta muốn, vừa mới nói cùng ngươi xong.
Là ngươi không tự trân quý sinh mạng của mình mà thôi!”
Triệu Vô Cực nói xong, phi châm bỗng nhiên xuất hiện, sau đó thẳng tắp cắm vào Lôi Nhạc mấy cái huyệt vị.
Trên tay phát lực một cái, Triệu Vô Cực trực tiếp đem Lôi Nhạc cổ bẻ gãy.
Răng rắc!
một tiếng rợn người gãy xương vang lên, Lôi Nhạc cổ nghẹo xuống, nháy mắt tuyệt khí.
Hắn trên tay trường đao, cũng theo đó biến mất, nhưng không phải tan biến mà là bị Triệu Vô Cực thu vào nhẫn trữ vật.
" đinh~ điểm tích lũy +17!”
Hệ thống âm thanh vang lên, sau đó lập tức bổ sung:
" đinh~ kí chủ, xem ra hôm nay ngươi muốn mở tiệc nha!”
“ đúng vậy, muốn mở tiệc!”
Triệu Vô Cực đối với hệ thống âm thầm đáp, thời gian này tu luyện, hắn thành quả không hề nhỏ.
Xử lí một cái không kịp phát lực trúc cơ kì ngũ trọng mà thôi, còn chưa tới mức khó khăn như vậy.
Kí chủ: Triệu Vô Cực
Tuổi: 11
Cảnh giới: trúc cơ kì tam trọng
Tinh:190
Khí: 190
Thần: 105
Điểm tích lũy: 148
Điểm cống hiến môn phái: 5
Trạng thái: khỏe mạnh, sinh cơ bừng bừng.
Võ công: Tử Hà Bất Diệt thần công (thiên giai hạ phẩm+),
cơ sở trảo pháp(9 lần ưu hóa),Thiên Nhạc Kinh (vô cấp 3 lần ưu hóa), luyện đan 12 cơ sở thủ ấn (vô cấp- 7 ấn/s -3 lần ưu hóa),
Vô Cực bảo điển (huyền giai hạ phẩm 2 lần ưu hóa), Ngũ Quỷ mật tịch (Hoàng giai trung phẩm 4 lần ưu hóa), liễm tức thuật (hoàng giai hạ phẩm), khống hỏa quyết( hoàng giai hạ phẩm 3 lần ưu hóa), Bộ bộ sinh liên thân pháp(hoàng giai cực phẩm-nhập hóa), mỹ đan bí pháp (hoàng giai cực phẩm)
Thần thông: Chiến Thần chi thể, tăng cường cảm giác, hồi phục, thiên cân trụy, sư hống công.
Sủng vật: Tiểu Hoàng (trúc cơ sơ kì)
Danh vọng: thiên tài luyện đan sư, chủ nhân Tiên Y phường, ngày thu đấu kim, ngươi đang hướng về cao phú soái con đường càng chạy càng xa, ngươi có muốn mở ra của mình ngựa giống nhân sinh hay không?
Thời gian gần nhất, Triệu Vô Cực tu luyện cảnh giới đã tăng lên trúc cơ kì tam trọng, hắn chỉ số Tinh cùng Khí đều đồng thời dâng lên đến 190, thần cũng tăng lên tới 105.
Nhưng mà cái này thành quả tu luyện cũng là trong dự tính của Triệu Vô Cực mà thôi, để hắn vui mừng hơn chính là hắn luyện bì đã thành công, kim sắc linh lực của hắn bây giờ ở trên làn da đảo qua đảo lại đã có thể khiến cho làn da của hắn trở nên vô cùng chịu đánh, khó mà có thể xuyên thủng, như là da trâu đồng dạng.
Hơn nữa đáng mừng hơn là hệ thống vậy mà đã công nhận Tiểu Hoàng là sủng vật hắn, sau đó Tiểu Hoàng giết người, hắn cũng có thể được điểm tích lũy như thường.
Đây quả thật là một cái tiến bộ vượt bậc, Tiểu Hoàng sau này nếu mạnh mẽ, Triệu Vô Cực chẳng phải liền có thể ngồi mát ăn bát vàng rồi?
Nhưng Triệu Vô Cực càng coi trọng hơn chính là cái này ở bên trong chiến đấu ứng dụng.
Bởi vì bây giờ, hắn Ẩm huyết thủ sáo linh trí đang dần khôi phục lại, cần đại lượng đồ ăn đến đút cho đối phương a.
Mà cái này là một cái ở trong đại chiến mới dễ dàng tìm ra, nhưng cũng cần người hỗ trợ công việc.
Mà Tiểu Hoàng không nghi ngờ gì, chính là cái này hỗ trợ Triệu Vô Cực đang cần có.
Trúc cơ kì tam trọng, tiên hạ thủ vi cường, dựa vào luyện thể cường độ cùng tu vi thâm hậu bộc phát ra có thể đánh giết trúc cơ kì ngũ trọng Lôi Nhạc cũng không có gì là lạ
Phải biết, Triệu Vô Cực ở trúc cơ kì nhất trọng đỉnh phong đã có thể giết chết trúc cơ kì ngũ trọng Huyền gia gia chủ Huyền Kính Đạo a!
bây giờ hắn đã là trúc cơ kì tam trọng, hơn nữa còn là luyện thể có thành tựu trúc cơ kì tam trọng, đã xưa đâu bằng nay
Lôi gia gia chủ Lôi Nhạc trong nháy mắt bị đánh giết, Lôi gia đệ tử một mặt mộng bức không thể tin vào những gì mình đang thấy.
Mà Lôi gia cao tầng trực tiếp vỡ tổ.
“ Triệu Vô Cực, ngươi dám!”
“ Triệu Vô Cực ngươi hôm nay nhất định phải chết, ai cũng cứu không được ngươi!”
“ ngươi cái này tiểu súc sinh,trả mạng Lôi Nhạc cho ta!”
Lôi gia đám đại trưởng lão tiếng thét chói tai vang lên, mỗi người đều là râu tóc trợn ngược, như là kim cương nộ mục khí thế hung hăng xông tới.
Ly Viễn thấy cảnh này lập tức nhíu mày, hắn không phải Lôi gia người, Lôi Nhạc chết không liên quan đến hắn bởi vậy hắn càng tỉnh táo hơn
Ly Viễn nhanh chóng phân tích một chút Triệu Vô Cực thực lực, sau đó cảm giác, tên này quả thật có chút khó chơi!
Nhưng mà, cho dù khó chơi thì lại thế nào?
Còn không phải là một cái trúc cơ kì sao? Nhìn qua hắn khí tức, cũng là trúc cơ kì tam trọng a!
tam trọng mà thôi, làm sao đủ sức gây sợ!
Hắn một cái trúc cơ kì bát trọng Thiên Nguyên Tông đệ tử, đến đây nhiệm vụ chính là gây khó khăn cho Triệu Vô Cực, nhưng lúc này nếu có thể giết Triệu Vô Cực, có phải hay không là vượt mức hoàn thành nhiệm vụ, sẽ có to lớn ban thưởng?
Ly Viễn càng nghĩ ánh mắt càng sáng lên, hắn cũng không chần chờ nữa, trực tiếp vung chưởng hướng Triệu Vô Cực xông tới.
Đối với đám người này lao lên, Huyền gia đại trưởng lão cũng là rống to:
“ cùng bọn hắn liều mạng!”
Nói xong hắn liền dẫn đầu xông lên, đám người Huyền gia thấy vậy cũng là nhao nhao rút ra vũ khí xông tới.
Lôi gia đám người cũng không chút chần chờ:
“ giết!”
Tràng cảnh lập tức có biến thành hỗn loạn, hai cái đại gia tộc của Ngọc Liên Thành điên cuồng chém giết khiến, tiếng đao kiếm va chạm leng keng không ngừng vang lên.
Ly Viễn đang muốn xông tới đánh giết Triệu Vô Cực thì lúc này Thiết Tam Ngưu bỗng nhiên nhảy ra chặn trước mặt hắn, sau đó đối với Triệu Vô Cực rống to:
“ sư huynh ta giúp ngươi chặn hắn, mau xử lí đám người kia đi!”
nói xong hắn liền ngửa mặt lên trời gào thét một cái, một cái lửng mật hư ảnh hiện lên, nó cũng đối với thiên khung gào thét sau đó nhập vào cơ thể của Thiết Tam Ngưu.
Thiết Tam Ngưu tóc bỗng nhiên biến thành bạc, cơ bắp trên cơ thể cũng phồng lên, ánh mắt đồng tử co lại giống như là của thú loại ánh mắt.
Triệu Vô Cực ngạc nhiên nhìn Thiết Tam Ngưu sau đó nhanh chóng đọc thông tin của hắn:
Triệu Vô Cực trong lòng nao nao, trúc cơ kì tam trọng đỉnh phong?
Đối thủ của hăn là trúc cơ kì bát trọng a, có chịu nổi không a?
Triệu Vô Cực rất nhanh liền nghĩ tới đối phương võ kĩ, là Thú vương quyết, tên này lại nổi tiếng lấy phòng ngự mạnh mẽ tự xưng, hẳn là cầm cự một lúc không có vấn đề gì đi?
Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên, tên này Ly Viễn vậy mà sử dụng thần thông lại là độc? trùng hợp như vậy?
Phải biết, lửng mật ở trong thế giới động vật lấy chất mật tự tin có thể đi săn giết rắn hổ mang nha.
Đối với lửng mật mà nói độc như rắn hổ mang còn không thể giết nổi nó, chỉ cần ngất một cái một lát sau tỉnh lại lại có thể lon ton chạy khắp nơi đủ thấy được loại động vật này kháng độc tính là cỡ nào kinh khủng.
Mà tên này Ly Viễn thần thông lại là dùng độc, đụng phải cái này Thiết Tam Ngưu dùng lửng mật làm hồn thú quả thật là gặp phải khắc tinh nha.
Còn cái gì quyền cước, lấy đối phương mình đồng da sắt sức phòng thủ chỉ sợ không phải là nhất thời nửa khắc có thể phá được.
Triệu Vô Cực yên tâm, lần nữa nhìn về phía người của Lôi gia, ánh mắt lạnh lẽo lên.
Dám đốt xưởng của Huyền gia khiến hắn nguyên liệu đầu vào xảy ra vấn đề, cái này một ngụm tức giận đã bị hắn đè lại rất lâu rồi, bây giờ vừa vặn gặp phải kẻ gây tai họa, vừa tiện giải quyết chuyện này.
Nhìn qua chiến trường, Lôi gia 3 vị trúc cơ kì thất trọng trưởng lão bị Huyền gia 3 vị trúc cơ kì thất trọng cao thủ quấn lấy, tuy Huyền gia người mang thương, nhưng nhất thời nửa khắc muốn giết bọn hắn là không thể nào.
Đã vậy mọi chuyện liền đơn giản.
Triệu Vô Cực nhìn về phía 2 cái đang hướng mình lao tới Lôi gia trưởng lão, một cái vừa vặn trúc cơ kì tam trọng,một cái tứ trọng, khóe miệng kéo lên một nụ cười lạnh.
Đúng là không biết tự lượng sức.
Dưới chân kim sắc hoa sen nở rộ, Triệu Vô Cực thân hình thoáng cái đã xông về phía trước mấy chục mét, xâm nhập vào chiến trường.
Hắn rất nhanh liền đụng phải hai cái này Lôi gia trưởng lão.
Một người trong đó lập tức rống to:
“ toàn lực ra tay, hắn rất mạnh!”
“ được!”
hai người ăn ý đồng thời nhảy lên cao, rút ra của mình bản mệnh pháp khí trường đao, hai đạo kinh thiên đao cương lập tức hướng Triệu Vô Cực bổ xuống, phong tỏa hắn trái phải tránh né hai phía.
Triệu Vô Cực bước chân dừng lại, dựng lên mai rùa hộ thuẫn.
Vô Cực bảo điển - Huyền Vũ biến!
ầm ầm!
hai tiếng nổ to vang lên, hai đạo đao cương cứ như vậy chém lên Triệu Vô Cực mai rùa hộ thuẫn liền băng liệt thành từng đạo hỗn loạn linh lực, mà Triệu Vô Cực mai rùa cũng theo đó phá toái.
Nhưng mà hai bên cũng chỉ là đấu cái ngang sức ngang tài, khiến cho sắc mặt hai vị Lôi gia trưởng lão vô cùng khó xem.
“xuống đây cho ta!”
Triệu Vô Cực rống lên, hai tay đưa ra, linh lực như nước lũ hướng về hai vị Lôi gia trưởng lão cuốn tới, phát động khống vật thuật đem bọn hắn hút trở lại.
Cái này có chút giống tụ lí càn không, chỉ là dùng phương pháp khác biểu diễn ra mà thôi.
Hai vị trưởng lão Lôi gia cảm nhận được lực hút có chút thất kinh, vội vàng thi triển ngự không, chống đối Triệu Vô Cực sức hút.
Triệu Vô Cực khóe miệng mỉm cười, tinh thần lực động một cái, trực tiếp xuất hiện 24 cái thân hình đen nhánh phi châm.
Thần ngự Ám châm quyết trong nháy mắt thi triển ra, hướng về hai người hiểm yếu huyệt đạo vị trí bắn tới.
Đang toàn lực chống cự Triệu Vô Cực hấp lực hai vị trưởng lão bỗng nhiên giật mình một cái, bọn hắn thật không ngờ danh môn đại phái xuất thân như Triệu Vô Cực lại chơi phi châm, loại này bàng môn tả đạo thủ đoạn.
Trúc cơ kì tứ trọng trưởng lão phản ứng nhanh, kịp thời né tránh.
Nhưng cái kia trúc cơ kì tam trọng trưởng lão thì không kịp né tránh, nhất thời bị phi châm đâm cái đầy đủ, linh lực ngưng trệ, bị Triệu Vô Cực bắt xuống.
“ Tứ trưởng lão!”
vị kia trúc cơ kì tứ trọng Lôi gia trưởng lão rống to, muốn xông tới cứu giúp đồng bạn của mình, nhưng Triệu Vô Cực so với hắn còn nhanh, trong nháy mắt đem đối phương thi triển một bọ cầm nã thủ, bẽ gãy hắn tay chân, sau đó ném về phía sau cho Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng vuốt vuốt của mình sắc bén móng tay, trực tiếp đem đối phương trên người phi châm thay đổi một lần, sau đó vung lên móng vuốt đánh chết hắn.
Đang chiến đấu Triệu Vô Cực lập tức nhận được thông tin.
" đinh~ điểm tích lũy + 15!”
đây chính là hệ thống mới ra chỗ tốt, Tiểu Hoàng đánh quái, hắn cũng có thể có được điểm tích lũy.
Vừa rồi Triệu Vô Cực châm chính là làm cho đối phương linh lực bị phong bế châm, mà Tiểu Hoàng thi châm lại là Nghịch Thiên Cửu Bộ Châm bên trọng cố định bản mệnh pháp khí của người khác, sau đó đánh giết cướp lấy bản mệnh pháp khí của đối phương.
Sớm biết sẽ có lúc chiến đấu không kịp thu hồi đồ vật, Triệu Vô Cực liền đem Tiểu Hoàng ra dạy dỗ nó một phen, để nó biết được như thế nào thi châm sau đó đánh giết đối phương kiếm lấy bản mệnh pháp khí của bọn hắn.
Qua một thời gian điều giáo, Tiểu Hoàng liền có thể làm được vô cùng thuần thục, chỉ có điều cần Triệu Vô Cực trước tiên chế phục đối thủ của hắn mà thôi.
12 căn phi châm đánh trượt, rất nhanh liền bị Triệu Vô Cực tinh thần lực khống chế bay ngược trở lại, sau đó bị hắn thu lại.
Vị này trúc cơ kì tứ trọng Lôi gia trưởng lão vừa giận vừa sợ nói:
“ Triệu Vô Cực, ngươi vậy mà dùng thủ đoạn bàng môn tả đạo bỉ ổi như vậy, ngươi không phải là danh môn đại pháp xuất thân sao?”
Triệu Vô Cực cười lạnh:
“ các ngươi cậy đông hiếp ít, bây giờ còn muốn giảng đạo nghĩa giang hồ?
ngươi có chút nhầm, chúng ta cũng không phải giang hồ, là tu chân thế giới, tàn nhẫn lạnh lẽo tu chân giới!”
nói xong hắn đã xuất hiện trước mặt đối phương, lại phóng ra một trảo bắt lấy đối phương.
Tên này Lôi gia trưởng lão đã như chim sợ cành cong, vội vàng né tránh Triệu Vô Cực công kích.
Triệu Vô Cực còn chưa kịp thời bồi một chiêu tên này trưởng lao đã sớm cẩn thận né tránh, sau đó hướng về Triệu Vô Cực miệng phồng ra phun một bãi nước miếng.
Triệu Vô Cực mặt xạm lại, dù sao cũng là trúc cơ kì tu sĩ nha, chiến đấu sao có thể cùng trẻ con một dạng phun nước miếng?
hắn tránh né qua một bên, sau đó nhìn lại, vừa nhìn Triệu Vô Cực liền tê cả gia đầu.
Một cái khác Huyền gia con cháu trúng phải cái này nước miếng, lập tức cùng trúng a xít đậm đặc đồng dạng, cả người bắt đầu bị ăn mòn, thống khổ la to.
Hắn trong lòng minh bạch, tên này sử dụng cũng không phải là bình thường phun nước miếng, là thần thông a!
nhìn thấy đối phương lần nữa muốn phun mình, Triệu Vô Cực lập tức cảm giác là lạ.
Hắn lần đầu biết, bị người khác phun là có thể nguy hiểm tính mạng hoặc trực tiếp chết đi a!
cái này phun, quả thật có độc!
Ngũ Quỷ mật tịch - ngũ quỷ dạ hành!
Triệu Vô Cực tăng lên tốc độ, thân hình lóe lên một cái liền biến mất.
Lôi gia trúc cơ kì tứ trọng trưởng lão không gặp Triệu Vô Cực, lập tức giật mình.
Sau đó hắn cảm giác được, phía sau lưng mình lành lạnh, vội vàng né qua một bên, đáng tiếc Triệu Vô Cực so với hắn còn nhanh, một trảo mò tới đem hắn cương khí hộ thể trực tiếp bóp nát, sau đó là một trận cầm nã thủ bẻ khớp nối.
Răng rắc!
A~
Thê thảm tiếng kêu rên vang vọng, Triệu Vô Cực đem tên này trưởng lão ném về phía Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng khôn khéo nhanh nhẹn cười híp mắt đối với tên này trưởng lão xông tới, một trận nhanh chóng thi châm.
Phốc~
Máu tươi vung lên, Triệu Vô Cực điểm tích lũy lần nữa gia tăng, Tiểu Hoàng trong tay cũng nhiều một món bản mệnh pháp khí.
Nhanh chóng giải quyết hai tên Lôi gia trưởng lão, Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn về phía mấy người còn lại, trực tiếp xông tới.
Lôi gia chủ yếu là dựa vào nhân số đông đảo chèn ép Huyền gia, bọn hắn trên đỉnh cao chiến lực cũng không hơn Huyền gia bao nhiêu.
Triệu Vô Cực cái này một xông vào chiến trận liền biến thành hai đánh một, Lôi gia cao thủ chỉ kịp giãy dụa một chút đều bị hắn cầm xuống, đem ném cho Tiểu Hoàng.
Chỉ một lát, Tiểu Hoàng bên kia xác chết đã có chút quy mô, mùi máu tươi vô cùng nồng đậm.
Được giúp đỡ giải quyết đối thủ Huyền gia trưởng lão thì nhanh chóng giúp đỡ đồng bạn tấn công đối thủ, Huyền gia bên này nhanh chóng từ yếu thế lật ngược tình thế, trở thành bên chiếm thượng phong.
Chỉ có điều Huyền Xuân, Huyền Hạ, Huyền Thu ba tên này trúc cơ kì thất trọng trưởng lão thân vốn mang thương, cầm chân Lôi gia ba vị đại trưởng lão rất khó khăn chật vật.
Triệu Vô Cực lúc này đã sớm xử lí xong tôm tép, còn mấy đầu cá lớn này nữa mà thôi, hắn lập tức xông lên gia nhập chiến trận.