Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 1097: Trở về Thanh Vân Tông, một mảnh hòa ái



Ngụy Tuấn rống to, đối với bốn phía điên cuồng vung quyền.

Quyền kình của hắn không mục đích bắn tung tóe, Ngụy Tuấn một hơi xuất hơn trăm quyền, đáng tiếc hắn lúc này không hề biết Triệu Vô Cực tại chỗ nào, vung quyền cũng chỉ là phát tiết lửa giận trong lòng đồng thời cầu may đánh trúng Triệu Vô Cực mà thôi.

Triệu Vô Cực âm thanh lạnh lùng truyền tới:

“ muốn cùng ta đơn đấu? Nói như ngươi lúc trước là đang cùng ta đơn đấu đồng dạng.

Lúc trước ai dẫn theo một cái trúc cơ kì thất trọng vây giết ta cái này trúc cơ kì tứ trọng? lúc trước ai nhân lúc ta vừa đại chiến xong linh lực hao hết đi lên xa luân chiến?

Ngụy Tuấn, ngươi nói câu này trong lòng không có điểm bức số sao?”

Ngụy Tuấn nghe xong như thế trong lòng không có chút nào hổ thẹn ngược lại tính tình phát càng lớn:

“ Triệu Vô Cực, ngươi vẫn vô sỉ như vậy.

Lúc trước chính là ngươi ỷ vào Thanh Vân Tông trưởng lão bức sát phụ tử ta, ngươi núp ở đằng sau làm một cái con rùa rút đầu, bây giờ lại trốn trong bóng tối đánh lén thì tính là cái gì đồ vật? Ngươi đi ra đây cho ta!”

nói, Ngụy Tuấn lại điên cuồng hướng quyền đánh về xung quanh, bốn phía đất đá cũng bị hắn quyền kình đánh nổ, cày lên không ít lỗ hổng. 

Triệu Vô Cực lại là một cái Phong duệ biến đánh tới, Kim sắc cự chỉ ấn thẳng vào người Ngụy Tuấn, đem hắn đánh bay về phía sau mười mét, máu tươi từ trong miệng như là vòi phun ra!

Ngụy Tuấn cũng không quan tâm thương thế, từ trên mặt đất bò dậy rống to:

“ đến đây, có giỏi thì đến đánh chết ta a!

Ngươi không dám đúng không? Ha ha ha, ngươi cả đời này cũng không thể giết chết ta, ngươi không thể nào mạnh hơn ta được!”

Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn tên này, trạng thái của Ngụy Tuấn có chút không đúng, trí tuệ cực lớn hạ thấp, linh lực bạo động, chẳng lẽ là do tu luyện ma công sao?

Hoặc là nói, hắn chỉ đang diễn để dụ Triệu Vô Cực lại gần mà thôi?

Hay là hắn còn có chiêu số đồng quy vu tận ẩn dấu?

Triệu Vô Cực cười nhạt một cái, bất kể ngươi có mưu ma chước quỷ gì, đối mặt với thực lực tuyệt đối lúc tất cả đều là trò hề không đáng tiền.

Triệu Vô Cực lên tiếng:

“ Ngụy Tuấn, ngươi giống như không nhận ra thế cục đang hướng bên nào nghiêng, ngươi cũng không nhìn rõ mình có bao nhiêu cân lượng a.

Nãy giờ ta đang nương tay với ngươi mà thôi, ngươi nếu đã muốn chết như vậy, vậy thì để ta cho ngươi nhận rõ thực tại chúng ta thực lực ở giữa chênh lệch có bao nhiêu lớn a!”

Nói xong Triệu Vô Cực trên tay linh lực bạo động, một cỗ mênh mông như núi linh áp bắt đầu tràn lan, lần này Triệu Vô Cực sử dụng vẫn là Phong duệ biến, nhưng sức manh đã ở một cái cấp độ khác.

Trước đây Triệu Vô Cực chỉ có thể đánh ra chừng 10m chiều ngang cự chỉ, nhưng liên tục đột phá 2 tiểu cảnh giới, Triệu Vô Cực cự chỉ lúc này tối đa đã lên tới 15m có thừa, hơn nữa linh lực chất lượng còn xa xa vượt lên lúc trước.

Đối với Ngụy Tuấn cái này cũng là trúc cơ kì ngũ trọng mà nói, thực lực bọn hắn gần như đã là thiên địa cách biết không cách nào vãn hồi, lại thêm Ngụy Tuấn tu luyện Huyết sát ma công khiến cho tâm tính táo bạo bất an, khả năng phán đoán tình thế cùng đối chiến đại giảm sút, Triệu Vô Cực ra tay càng dễ dàng.

Hơn 15m Kim sắc cự chỉ vừa ra, cho dù là Ngụy Tuấn có táo bạo đi nữa cũng cảm giác được một trận nghẹt thở, hắn vội vàng vận chuyển linh lực đối ứng.

Triệu Vô Cực âm thanh lạnh lùng truyền tới:

“ ngươi Nhuyễn cốt thể cũng không cần dùng, bởi vì ta bây giờ đã biết cách sử dụng cương nhu lực lượng vô cùng nhuần nhuyễn, ngươi không thể né được đâu.

Đây đơn thuần là một trận sức mạnh đọ sức mà thôi.

Để ta xem trúc cơ kì ngũ trọng đỉnh phong của ngươi so với trúc cơ kì ngũ trọng đỉnh phong của ta, ai mạnh ai yếu!”

Ngụy Tuấn nghe xong Triệu Vô Cực lời nói tâm chợt lạnh.

Trước đây hắn cùng Triệu Vô Cực chiến đấu, Triệu Vô Cực chỉ là trúc cơ kì tứ trọng đã có thể một lần đánh thương hắn khiến hắn bị nội thương.

Bây giờ đối phương vừa vào mê trận một thời gian ngắn, không biết là ăn cái gì tiên đan diệu dược hay được cái gì kì ngộ, vậy mà cảnh giới đã thẳng tắp trèo lên trúc cơ kì ngũ trọng đỉnh.

Cái này còn như thế nào đánh a?

Hắn đánh lại sao?

Ngụy Tuấn trong lòng một trận tuyệt vong đến cực điểm, nhưng để hắn nhận thua là chuyện không thể nào.

Hắn nhanh chóng vận chuyển linh lực, trên tay Huyết Sát quyền đã ngưng tụ đến cực điểm, chỉ chờ phát ra.

Ngụy Tuấn hít sâu một hơi chờ đợi, như là một con rắn chờ con mồi của mình đi tới để tấn công.

Triệu Vô Cực cách hắn bao xa hắn không rõ, nhưng Triệu Vô Cực công kích không vào 10m trong vòng, hắn muốn nhận ra phương hướng để phản công là cực kì khó khăn.

Bởi vậy Ngụy Tuấn cơ hội chỉ có một, hắn phải chờ Triệu Vô Cực đến càng gần mớ có hể đỡ được Triệu Vô Cực một chưởng này, mà như thế cũng rất nguy hiểm

Đột nhiên, phía bên phải của hắn không khí gào thét, linh lực biến đổi.

Ngụy Tuấn cẩn thận quan sát trong giây lát, sau đó nhìn thấy Triệu Vô Cực Phong duệ biến điên cuồng xông tới thời điểm mới mạnh mẽ vung quyền ứng đối.

“ Huyết Sát quyền! Nát cho ta!”

Ngụy Tuấn điên cuồng rống to tiếp thêm cho mình can đảm cùng sức mạnh, nhưng Triệu Vô Cực toàn lực đánh ra Phong duệ biến cũng không phải là dễ dàng đối kháng như vậy

Chỉ thấy Phong duệ biến gặp Huyết Sát quyền hơi bị chặn đứng lại một chút, sau đó đơn giản liền đem Huyết Sát quyền đánh tan, thẳng tắp hướng Ngụy Tuấn xông tới

Ngụy Tuấn khản cả cổ họng không thể tin được gào to:

“ không thể nào, không thể nào! Ngươi sao có thể mạnh như vậy được?

Ta đã rất liều mạng tu luyện a, sao vẫn không thể mạnh hơn ngươi được?”

Triệu Vô Cực âm lạnh băng băng truyền tới:

“ bởi vì dạng người tiểu nhân gian xảo như ngươi, mãi mãi không thể hiểu được!”

Nói xong Phong duệ biến liền thẳng tắp dí vào người hắn, cho dù Ngụy Tuấn có cố gắng phát động Nhuyễn cốt thể giảm bớt sát thương, Phong duệ biến của Triệu Vô Cực như là gắn vào truy tung thuật nhè tới hắn trên người đánh tới, đồng thời cương nhu nhị lực phun ra nuốt vào, không hề cho Ngụy Tuấn bất kì cơ hội nào.

Ầm~

Răng rắc!

Ngụy Tuấn quần áo nát tươm, trước ngực sụp đổ, xương ngực đứt gãy.

Hắn như diều đứt dây bay ngược ra sau, khuôn mặt tái nhợt, đến cực hạn, máu tươi cùng bong bóng từ khóe miệng liên tục phun ra.

Triệu Vô Cực nhìn thấy cảnh này không chút nào dừng tay, trên tay 9 căn phi châm xuất hiện, Nghịch Thiên Cửu Bộ Châm phóng tới, đem Ngụy Tuấn 9 cái trọng yếu huyệt vị cho chế trụ.

Ngụy Tuấn lúc này nằm trên mặt đất co giật mấy cái, cuối cùng đành trơ mắt nhìn Triệu Vô Cực đem phi châm đánh vào trên người hắn, một chút sức phản kháng cũng không thể đề lên nổi.

Hai mắt trở nên hôn ám, hình ảnh Ngụy Tuấn thấy cuối cùng trong đời mình chính là Triệu Vô Cực thuấn di xuất hiện trước mặt hắn, một cái đại thủ phủ xuống đánh thắng vào hắn mi tâm, đồng thời lạnh băng băng nói:

“ trò chơi kết thúc ở đây!”

Ầm~

Ngụy Tuấn thất khiếu phun ra máu tươi, sinh mệnh chi hỏa trong nháy mắt dập tắt, cả người nằm trên đất bất động.

" đinh~ điểm tích lũy +17!”

Rút ra Ngụy Tuấn bản mệnh pháp khí, Triệu Vô Cực còn chưa yên tâm, dùng tiên thiên hỏa diễm đem cơ thể Ngụy Tuấn đốt rụi, sau đó kiểm tra xem còn cái gì linh hồn lởn vởn quanh đó không, mang linh hồ của hắn cùng một chỗ tiêu diệt sạch sẽ về sau mới dừng tay lại.

“phù!”

Thở ra một hơi, Ngụy Tuấn cái này để hắn canh cánh trong lòng mối họa cuối cùng cũng diệt trừ xong.

Dạng này một cái rắn độc thành công chạy ra ngoài tu luyện, suốt ngày nhìn chằm chằm vào hắn chờ trả thù khiến Triệu Vô Cực trong lòng tâm lí rất khó chịu, nếu không phải hắn trốn ở ma tông Triệu Vô Cực đã sớm đuổi giết tới rồi.

Giết chết Ngụy Tuấn, kết thúc cọc này ân oán, Triệu Vô Cực cảm giác cả người đều nhẹ mấy phần.

Ngụy Tuấn từ nhỏ liền trêu chọc hắn, sau đó bị hắn đánh một trận, theo đó ghi hận hắn.

Hai bên thù hận càng lúc càng sâu, đến mức đã không thể giải hòa, cuối cùng cũng có cái kết thúc, nhân quả duyên nợ toàn xóa.

Triệu Vô Cực lấy ra trận bàn, đem mê trận thu lại, vân vụ lúc này liền tản đi.

Triệu Tiếu Tiếu đã sớm nghe được phong thanh Triệu Vô Cực cùng Ngụy Tuấn đại chiến, nàng trong lòng mừng như điên.

Quả nhiên Triệu Vô Cực không chết, hắn luôn số lớn mạng lớn, ở thời điểm quan trọng tuyệt địa phản kích thành công.

Sau đó lại nghe Triệu Vô Cực đã là trúc cơ kì ngũ trọng đỉnh phong, Triệu Tiếu Tiếu cơ hồ đều muốn run lên vì sung sướng.

Trận pháp vừa giải khai, tầm mắt thoáng đạt, Triệu Tiếu Tiếu liền thấy Triệu Vô Cực đứng đấy mỉm cười nhìn mình.

Nàng lập tức như một chỉ nhanh nhẹn sóc con, thẳng tắp xông tới, phi thân lên ôm lấy cổ hắn.

“ Vô Cực,ta tưởng chàng đã chết, ta liền muốn cùng chàng cùng chết! May mắn, chàng không sao, ta thật vui, ta rất vui vẻ!”

Triệu Tiếu Tiếu run giọng nói, nước mắt không ngừng tuôn ra, Triệu Vô Cực có thể cảm giác được, lúc này tim nàng đập vô cùng nhanh, cảm xúc có chút mất khống chế.

Hiển nhiên, nàng đây là chân thật nhất cảm xúc, đối với Triệu Vô Cực động chân tâm.

Triệu Vô Cực ôm lấy nàng, vỗ về an ủi một phen:

“ hắc hắc, nói cái gì xui xẻo lời nói, không phải ta còn sống ở đây sao?

Nam nhân của nàng, sao có thể đơn giản như vậy liền chết!”

Triệu Tiếu Tiếu tách ra, nàng lo lắng hỏi:

“ Ngụy Tuấn tên kia đâu? Chàng đánh bại hắn sao?”

Triệu Vô Cực lau lau khóe mắt của nàng nước mắt cười nói:

“ đúng vậy, ta đã giết hắn, báo thù cho nàng!”

Triệu Tiếu Tiếu nheo mắt lại, nước mắt lần nữa ứa ra, sau đó nàng nhẹ giọng nói:

“ Vô Cực,cảm ơn chàng. Nhưng có thể hứa với ta, lần sau lấy bảo mạng làm trọng được không?

So với trả thù, ta càng muốn ở bên chàng hơn, mà không phải cái gì báo thù! 

Chàng mới là của ta thiên, là thứ quan trọng nhất trong sinh mệnh của ta!”

Triệu Vô Cực nhìn Triệu Tiếu Tiếu, trong ánh mắt trong veo tràn đầy nước mắt cùng cảm xúc hỗn độn, cuối cùng hắn cười nói:

“ được, ta sẽ tự trân quý sinh mệnh của chính mình, để có thể ở bên nàng càng lâu!”

Triệu Tiếu Tiếu ửng hồng mặt nói:

“Vô Cực, muốn ta đi, ngay chỗ này, ngay bây giờ!”

Triệu Vô Cực ách một tiếng, nữ nhân này táo bạo vậy sao?

Bây giờ đang là ban ngày a!

Hắn nói:

“ nhưng mà trận pháp bên này thu lại, nếu như Tiểu Mai cùng Tư Nhã Huyên đi tới, chúng ta rất dễ dàng liền bị phát hiện!”

Triệu Tiếu Tiếu bất chấp:

“ phát hiện thì phát hiện, ta còn không sợ chàng sợ gì? Ta là nữ nhân của chàng, mọi người đều biết, ai dám nói cái gì?

hơn nữa Tiểu Mai cũng không phải người ngoài a!”

Triệu Vô Cực chỉnh đốn:

“nhưng Tư Nhã Huyên là trẻ con a! nàng chẳng lẽ muốn đầu độc nàng ấy!”

Triệu Tiếu Tiếu nũng nịu:

“ ta mặc kệ, ta bây giờ muốn chàng!”

Triệu Vô Cực hắc hắc cười nói:

“ ha ha, sao ta còn không phát hiện ra, nàng cái này tính cách còn rất tiện nha!”

“chán ghét, không được nói người ta tiện!”

Triệu Vô Cực dưới thịnh tình không thể chối từ, mỡ dâng đến miệng không thể không ăn, cuối cùng từ nhẫn trữ vật lấy ra một cái giường, tại chỗ cùng Triệu Tiếu Tiếu bắn dã pháo, đại chiến 300 hiệp.

Cái gì động tác khó đều thử qua, phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn, hơn nữa Triệu Tiếu Tiếu cái kia càng lúc càng lớn hai cái đại bạch thỏ, sờ qua vô cùng vừa tay, khiến Triệu Vô Cực yêu thích không buông.

Cuối cùng chiến đấu kết thúc, Triệu Vô Cực vẫn là kiếm pháp cao siêu hơn một bậc, đem Triệu Tiếu Tiếu cho chế phục, quỳ xuống xin tha.

Thoải mái xong một đợt, Triệu Vô Cực thu dọn tất cả, đem Triệu Tiếu Tiếu đi vào truyền tống trận, đảo ngược trở về bên kia.

Trời mới biết bọn hắn bị truyền tống đến chỗ nào, nếu không muốn trở về Thanh Vân Tông lịch trình bị hoãn lại, vậy thì tốt nhất là ngồi truyền tống trận đâu lại trở về đó a.

Trở lại chỗ tiểu sơn bị đánh phá, Triệu Vô Cực nhìn quanh một chút, sau đó tháo dỡ truyền tống trận, để cho chỗ này triệt để không còn khả năng bị người lợi dụng, lại một lần này đem tiểu sơn chỉnh lí một chút, khiến cho nó trông càng tự nhiên mà không phải là do người mới đại chiến tạo thành tràng cảnh, hai người quay đầu bỏ đi tìm Tiểu Mai cùng Tư Nhã Huyên.

Tiểu Mai cùng Tư Nhã Huyên ngược lại là ngoan ngoãn ngồi ở bên kia.

Thấy Triệu Vô Cực đi tới, hai người đều mừng muốn chết.

Tiểu Mai xông tới ôm lấy Triệu Vô Cực nói ra:

“ công tử, ngươi cuối cùng cũng tới.

Chúng ta còn tưởng ngươi xảy ra chuyện gì đây! Công tử, ngươi không sao chứ?”

Triệu Vô Cực cười vỗ đầu nàng:

“ công tử anh minh thần võ của ngươi sao có thể có chuyện gì? Mấy ngay hôm nay thế nào?”

Tiểu Mai lau lau nước mắt trên mặt nói ra:

“ chúng ta cũng muốn đi qua tìm công tử, nhưng chúng ta không biết phi hành, dọc đường còn có nguy cơ đụng phải yêu thú, Tư Nhã Huyên cảnh giới quá thấp, cũng không chịu nổi như vậy dày vò.

Cuối cùng ta chỉ có thể dựa vào chính mình lưu trữ lương thực trong nhẫn trữ vật tự mình tại chỗ tiếp tế ở lại mấy ngày.

May mắn công tử trở lại tìm ta, nếu không ta cũng không biết nên làm thế nào cho phải!”

Triệu Vô Cực hắc hắc cười:

“ đã là Tiên Y phường lão bản còn như thế luống cuống khóc nhè, xem ra Tiểu Mai ngươi vẫn còn phải rèn luyện nhiều nha!”

Triệu Vô Cực bũi môi đáng yêu nói:

“ ai bảo công tử cho người ta đợi một cái liền đợi 3 ngày đây, người ta trong lòng lo lắng bao nhiêu công tử biết sao?”

Tiểu Mai tức đến giậm chân, 2 vai nhún cao lên, tại chỗ đạp đạp mặt đất, bộ dáng vô cùng đáng yêu.

Triệu Vô Cực ha ha cười to, cuối cùng mang lên phi kiếm, đoàn người nhanh chóng rời đi.

Giết chết Ngụy Tuấn cái này tâm bệnh, lại xử lí xong chuyện buôn bán của Tiên Y phường ở Thiên Mệnh thành, thuận tiện còn kiếm được 36 cái thực đơn cách chế biến linh thực, trong lòng Triệu Vô Cực vui vẻ đến bạo rạp.

Trở về Thanh Vân Tông con đường, cũng trở nên cảnh đẹp ý vui hơn, nhất là Triệu Tiếu Tiếu cái này đại mỹ nhân, Triệu Vô Cực gần nhất có thể cảm giác được, trong lòng nàng đã sinh ra một loại cảm giác đặc biệt, giống như là yêu, cũng giống như là trung thành.

Hắn có thể cảm giác ra, nữ nhân này đã triệt để đem hắn khắc sâu vào tâm khảm, kiếp này chỉ cần hắn không phụ nàng, nàng sẽ vĩnh viễn không rời xa hắn.

Có thể đây là hắn nhân cách mị lực đi, cũng có thể là nàng đã bị hắn đại bảo kiếm sức chiến đấu kinh khủng đánh bại đi.

Nói gì thì nói, Triệu Tiếu Tiếu cái này càng ngày càng chín rục đào mật, mỗi ngày lại có thể cung cấp điểm tích lũy cảm giác rất tiêu hồn a!

Trở lại Thanh Vân Tông, Triệu Vô Cực việc làm đầu tiên chính là bái kiến của hắn sư gia.

Bạch Vô Thường ngồi ở trên chính vị, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Triệu Vô Cực, sau đó kinh nghi bất định nói:

“ Vô Cực, ngươi đột phá tới trúc cơ kì ngũ trọng đỉnh phong rồi?”

Triệu Vô Cực một mặt đắc ý, sư gia, ngươi rất ngạc nhiên phải hay không?

Không cần chối, hai chữ ngạc nhiên của ngươi đã viết hết trên mặt rồi a, ha ha ha!

có phải đối với ta cái này thiên tài đồ tử cảm giác hết sức kinh ngạc, cũng hết sức thuận mắt hay không?

Triệu Vô Cực trong lòng một trận mèo khen mèo dài đuôi, cũng không làm cái gì theo lễ nghi động tác, người lại từ trên người lại toát ra mấy phần phóng khoáng không bị ràng buộc tính cách, đối với hắn sư gia cười nói:

“ Bạch sư gia, ta rất lợi hại có phải hay không?”

Triệu Vô Cực ngón tay chỉ chỉ vào bản thân, đắc ý cười nói.

Bạch Vô Thường thì dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía hắn, vuốt râu:

“ ồ, không biết lần này ngươi đi Thiên Mệnh thành rốt cuộc gặp được kì ngộ gì, nhưng cái này phóng khoáng tự tin thái độ ngược lại không tồi.

Trước đây ngươi tuy tự tin, nhưng đối với sư gia vẫn rất lễ phép, đôi lúc lại lộ ra có chút câu nệ.

Như thế này sư gia cảm giác ngươi càng gần gũi hơn a!

Thế nào, rảnh rỗi kể một lượt sự tình ở Thiên Mệnh thành cho sư gia nghe sao?”

Triệu Vô Cực cười nói:

“ ha ha, sư gia nếu đã muốn nghe, ta đương nhiên có thể cùng ngài tán gẫu nha!”

Triệu Vô Cực mang Thiên Mệnh thành chuyến này sự tình kể một lần, chỗ nào nên giấu thì giấu, chỗ nào nên nhấn mạnh thì nhấn mạnh.

Ví dụ như hắn từ hệ thống nơi đó đạt được 36 loại phối phương linh thực thì không nói, đổi lại nói bản thân thiên phú siêu quần bạt tụy, đối với linh thảo cực kì mẫn cảm, trải qua một hồi tự mình nếm thử chế biến, thành công phục chế lại 36 món ăn trấn lâu của Mãn Vị lâu.

Bạch Vô Thường lúc đầu nghe còn bình tĩnh được, nhưng đến lúc nghe đến đoạn Đại Chu Hoàng Triều Chu Bá Thiên Hoàng đế đối với Triệu Vô Cực chơi sáo lộ lúc ánh mắt híp lại, có chút phẫn nộ

Lại nghe đến Triệu Vô Cực đến Long Đằng thương hội gặp Triệu Vô Sinh lúc thì gương mặt đủ đặc sắc.

Nghe tới hắn ở Mãn Vị lâu phục chế thành công 36 món linh thực thì không thể tin được.

Nghe tới hắn bị người chặn giết thì nổi giận đùng đùng.

Cuối cùng Triệu Vô Cực lần nữa đạt được kì ngộ, biến nguy thành an lúc hắn thở phào nhẹ nhõm một cái, khó mà tin nổi nói:

“ Vô Cực, không ngờ trên người ngươi lại có dạng này đại khí vận, đến sư gia cũng khó mà tin nổi, ngươi lại có thể trong thời gian ngắn như vậy ở Thiên Mệnh thành khuấy gió nổi mưa nhiều như vậy.

Nhất là cái kia truyền thừa, quả thật đúng là từ trên trời rơi xuống đĩa bánh, đập thẳng vào đầu ngươi a!”

Triệu Vô Cực vuốt vuốt tóc, kiêu ngạo ngẩng đầu lên trời giống như đang nói:

sư gia, ta chính là như vậy ngưu bức.

Trúc cơ kì tứ trọng liền đem trúc cơ kì thất trọng đánh chết, ngươi nói có thể không ngưu bức sao?

Triệu Vô Cực cười hì hì nói ra:

“ sư gia, chỗ này của ta có không ít thứ tốt, đầu tiên mà nói, ngươi lúc nào đột phá nguyên anh kì tới hóa thần kì, nhất định phải thông báo cho ta một tiếng, ta có đồ vật muốn cho ngài.

Thứ 2 chính là, ngài tu luyện linh thảo, còn thiếu cái gì sao? 

Ta ở chỗ này sẵn sàng hiếu kính lão nhân gia ngài một ít nha!”

Bạch Vô Thường nghe xong ha ha cười to nói:

“ tiểu tử, ngươi còn dám mạnh miệng?

Ta lão gia hỏa này, sao có thể không muốn mặt từ chỗ ngươi muốn đồ vật.

Không cho ngươi đồ vật thì thôi, muốn đồ vật chỗ ngươi, La sư gia của ngươi không phải cười chết ta?”

Triệu Vô Cực lắc đầu nghiêm chỉnh nói:

“ ta chính là hiếu kính, sư gia ngươi không cần quan tâm tiểu tiết.

Chỉ cần ta có là được! hơn nữa La sư gia ta sẽ lập tức đi qua, ngươi cũng không cần lo lắng!

Sư gia, ngươi nói đi, xem chỗ ta có hay không?”

Triệu Vô Cực cười hì hì nhìn lấy Bạch Vô Thường, Bạch Vô Thường híp mắt nhìn hắn một cái nói ra:

“ tiểu tử, xem ra ngươi được chỗ tốt còn không ít nha, còn có thứ giấu diếm sư gia a.

Nhưng ngươi yên tâm, sư gia rất vui mừng cho ngươi.

Có ngươi dạng này thiên tài, là phúc của phụ mẫu ngươi, là phúc của Thanh Vân Tông chúng ta.

Nhớ kĩ, bất luận chuyện gì xảy ra, sư gia đều sẽ giúp ngươi gánh lên.

Còn về cái kia... khụ khụ... ngươi đã nói như vậy, sư gia cũng không già mồm.

Ta bên này luyện đan còn thiếu một cái ít nhất 5000 năm dược hiệu Diễm cốt phần tâm hoa, ngươi chỗ kia có sao?”

Triệu Vô Cực tinh thần hướng ngọc bội tiểu thế giới dò tìm một lúc, sau đó vui vẻ lấy ra một gốc Diễm cốt phần tâm hoa để vào trong hộp ngọc đưa cho Bạch Vô Thường nói ra:

“ sư gia, đây là ta hiếu kính ngài.

Ngài lão nhân gia nhất định phải nhanh chóng đột phá cảnh giới càng cao a, ta còn chờ ngài đến bảo kê ta đây này!”

Bạch Vô Thường nhìn thấy Triệu Vô Cực đưa lên hộp ngọc lông mày nhướng lên, thật có?

Tiểu tử này thân gia thật giàu có a!

Lão gia hỏa chỗ này thật thẹn thùng, chỉ sợ cũng không bằng.

Còn cái kia bảo kê mà nói, ha ha ha, ngươi cái này đồ tử của ta, ta lão gia hỏa này không bảo kê thì bảo kê ai?

Bạch Vô Thường thu lấy hộp ngọc cười ha ha nói ra:

“ Vô Cực, lần này ngươi làm tốt lắm.

Sư gia có thể thấy được, ngươi ở tâm cảnh bên trên đã đột phá đến một cái tầm cao mới, đối với tu luyện chi đạo càng thêm vững chắc.

Chuyện Ngưu gia bên kia, để sư gia giúp ngươi giải quyết.

Còn Nhị hoàng tử, nếu muốn giết hắn, như vậy Thanh Vân Tông cùng Đại Chu Hoàng Triều chỉ sợ muốn bốc lên đại chiến.

Cái giá này, chúng ta trả ra chỉ sợ rất thảm trọng.

Bọn hắn Hoàng gia tích lũy nội tình thâm sâu, đỉnh phong chiến lực thua kém chúng ta, nhưng sát chiêu cùng đồng quy vu tận chiêu thức lại không ít.

Bởi vậy nếu muốn xử lí Nhị hoàng tử, vẫn là cần chờ chưởng môn xuất quan, chúng ta mới có thể đề cập việc này.

Được rồi, để sư gia giúp ngươi chỉ điểm một ít tu hành sau này đi, tránh ngươi lại đi nhầm đường.

May mắn ngươi vừa kịp thời dừng bước ở trúc cơ kì ngũ trọng đỉnh phong chưa đột phá a.

Nếu không La Thiên tên kia chỉ sợ muốn đem ta râu đều cho nhổ!”

Bạch Vô Thường lau mồ hôi nói ra, sau đó hai người một già một trẻ tại chỗ liền chỉ bảo tu luyện lên.

Triệu Vô Cực nghe được phi thường chăm chú, chỗ không hiểu lập tức hỏi, Bạch Vô Thường kiên nhẫn giúp hắn giải hoặc.

Cùng Triệu Vô Cực trong trí nhớ đạt tới truyền thừa, cũng không kém bao nhiêu.

Quả nhiên Thanh Vân Tông nội tình thâm sâu, luôn có phá tan giới hạn đặc thù biện pháp.

Triệu Vô Cực nghe xong sau đó vui vẻ cười nói:

“sư gia, ta đã hiểu. Được rồi, ta qua bên La sư gia đây!”

Bạch Vô Thường gật đầu nói ra:

“ được rồi, phụ mẫu ngươi đều xuất quan rồi, bọn hắn bây giờ hẳn là đang ở nhà, ngươi lát nữa về nhà xem một chút bọn hắn đi!”

“vâng!”

Triệu Vô Cực vui vẻ rời đi Luyện đan phong, Bạch Vô Thường nhìn theo hắn bóng lưng, thở dài nói:

“ gặp dữ hóa lành, cát nhân thiên tướng. Đã vậy tu luyện khắc khổ không tự kiêu, Thanh Vân Tông có dạng này thiên kiêu, quả nhiên là phúc của Thanh Vân Tông a!”

Triệu Vô Cực một đường đi tới luyện khí phong chào hỏi La Thiên khiến La Thiên có phần ngạc nhiên, dù sao Triệu Vô Cực cũng ít khi tới qua chỗ này.

Hắn cũng từ nhẫn trữ vật của Trương Tiêu Diêu tiền bối lấy ra một khối nguyên anh kì có thể sử dụng quý hiếm khoáng thạch tặng cho La Thiên khiến La Thiên vui vẻ vô cùng.

Một trận nói chuyện phiếm sau, Triệu Vô Cực trở về nhà của mình.

Vẫn là căn nhà kia, vẫn là ngọn núi kia, chỉ có điều trong nhà bây giờ thị nữ đã toàn bộ đổi một lượt.

Tiểu Mai bận rộn kinh doanh Tiên Y phường, mấy cái thị nữ khác cũng bị Triệu Vô Cực lấy đi, cho mỗi người quản lí một cái chi nhánh.

Còn lại không đủ người, đương nhiên là chọn mấy cái ngoan ngoãn thật thà lại có chút quan hệ trong môn phái nữ đệ tử để các nàng tới quản lí.

Dù sao hắn bên này quản lí phương pháp hoàn thiện, cũng không sợ bị người ta ăn bớt cái gì.

Cho dù ăn bớt, cũng là 9 trâu mất 1 sợi lông, không đáng kể.

Nếu bị hắn tra ra được thì, hắc hắc!

Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương đều ngồi an vị ở đại sảnh, hai người khí tức càng thêm thâm sâu, lộ ra một cỗ thượng vị giả khí thế, có chút không giận tự uy.

Triệu Vô Cực đi tới cười to:

“ phụ, mẫu, ta về rồi a!”

Sở Phi Huyền thấy Triệu Vô Cực đi tới, lập tức đứng lên đi tới ôm lấy hắn xoa xoa mặt nói:

“ ai ui, con trai yêu quý của ta, ngươi làm gì mà gầy như thế này?

Trước đây không phải mẫu thân nuôi ngươi cái béo trắng mập mạp sao?

Triệu Tiếu Tiếu tiểu cô nương kia gần nhất rốt cuộc làm cái gì a?”

Triệu Vô Cực ho khan một cái.

Hắn cùng Ngụy Tuấn đại chiến, hư không nội đan tiêu hao toàn bộ năng lượng, sau đó tự nhiên muốn rút ra của hắn cơ thể năng lượng đến bổ sung.

Bởi vậy Triệu Vô Cực nhất thời nhìn có chút gầy cũng là bình thường.

Nhưng dạng này trách Triệu Tiếu Tiếu, hắn cũng không nhịn được vội vàng giải thích:

“ là ta cùng người đại chiến nên mới vậy, mẫu thân ngươi không cần lo lắng, về dưỡng mấy ngày liền tốt!”

Triệu Phi Dương nặng nề âm thanh lập tức vang lên:

“ cùng người đại chiến? Lại có người dám hướng về ngươi duỗi móng vuốt? Là ai?”

phụ thân chi uy lúc này lập tức tản mát ra.

Con trai bị người đánh, hắn không quan tâm mới là lạ đây.

Triệu Vô Cực cười hì hì nói:

“ người quen nha phụ thân. Triệu Vô Sinh, ngươi biết sao?”

Triệu Phi Dương ánh mắt lập tức rút lại, vỗ bàn nói:

“ lại là hỗn tiểu tử kia? Triệu gia quản giáo đám đệ tử kia kiểu gì vậy? Lại dám động đến trên đầu của chúng ta?”

Triệu Vô Cực bĩu môi, lão cha, ngươi nói chú ý một chút được không?

Ngươi còn không phải là người Triệu gia sao? Ta cũng là một nửa cái người của Triệu gia.

Ngươi dạng này mắng mở địa đồ pháo, là đem chúng ta cùng một chỗ mắng a!

Triệu Vô Cực cười hì hì nói:

“ thực ra chuyện là thế này...”

hắn đơn giản kể lại lần nữa hành trình đi Thiên Mệnh thành của mình, Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền nghe xong đều nhíu mày, Triệu Phi Dương thì tức giận nói ra:

“ Bạch sư gia của ngươi nếu đã nói hắn xử lí Ngưu gia, vậy thì ta tạm thời không động bọn hắn nữa, bởi vì bọn hắn chết chắc rồi, ai cũng không cứu.

Còn Triệu gia bên này, ta đã lâu không về nhà, đám người kia giống như cũng quên Triệu Phi Dương ta là ai!

Vô Cực, ngươi không cần lo lắng, cái này lão cha cho ngươi xuất khí!”

nói xong hắn tại chỗ tiêu thất, Triệu Vô Cực một mặt mộng bức đi tới trước chỗ ghế của hắn ngồi sờ sờ, quả nhiên không sờ tới cái gì.

Ác ác, lão cha gần nhất võ công tinh tiến, quả nhiên ngưu bức a!

Triệu Vô Cực một mặt vô tội nhìn về phía Sở Phi Huyền hỏi:

“ mẫu thân, Triệu gia bên kia có ổn không?”

Sở Phi Huyền che miệng cười:

“ ổn, đương nhiên ổn

Của ngươi ông nội còn chưa có chết đây, cha ngươi trở về muốn đại náo một trận, chả lẽ còn muốn lên trời, qua mặt được ông nội ngươi sao?

Yên tâm, rất nhanh liền trở về, chỉ có điều có người sẽ không dễ chịu mà thôi!”

A là thế a!

Triệu Vô Cực thở phào một cái nói:

“ ta còn muốn nói hắn cùng chúng ta ăn cơm đây?”

Sở Phi Huyền cười hì hì nói ra:

“ đi tắm đi, mẫu thân cho ngươi chuẩn bị cơm. Tối nay phụ thân ngươi liền về, hắn phi kiếm bay tặc nhanh, ha ha ha!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.