Triệu Vô Cực lúc này trước mặt đã đứng năm cái linh nhân, có mô phỏng hắn linh nhân, có mô phỏng Thiết Tam Ngưu, Từ Tiểu Bạch, Long Miên Nhi, Triệu Tiếu Tiếu mấy người này.
Bọn hắn liên tục vung quyền chưởng công kích tới, để hắn đón đỡ vô cùng vất vả.
Nếu không phải trước mặt vị trí có hạn, chỉ sợ lúc này vây công hắn linh nhân người sẽ càng nhiều hơn.
Triệu Vô Cực hai tay gần như hóa thành tàn ảnh liên tục đón đỡ các loại công kích, vừa đánh vừa hướng phía trước đi tới.
May mắn có hệ thống giúp hắn chỉnh lí bước di chuyển, nếu không vừa đón đỡ nhiều như vậy công kích, Triệu Vô Cực cho dù biết phải di chuyển thế nào cũng không rảnh mà phân tâm ra đi tới được.
Hắn lúc này rốt cuộc đã hiểu, cái trận pháp này có bao nhiêu đáng sợ.
Mỗi cái tu sĩ bước vào đây sẽ phải đối mặt với một cái linh nhân cảnh giới sức mạnh tương đương mình ẩn nấp ở trong sương mù công kích, đã vậy cũng không chỉ một cái mà có thể là bốn năm cái.
Cứ như vậy càng đi vào sâu số lượng càng nhiều càng nguy hiểm, công kích cũng càng tấp nập.
May mắn bọn hắn ngay từ đầu liền không dùng linh lực, nếu không đám linh nhân này thành công mô phỏng bọn hắn khí tức, cảnh giới, chiêu thức các loại, lúc này bọn hắn đã sớm bị mài linh lực cạn kiệt biến thành xác chết.
Đáng ghét hơn chính là chỉ cần một người ngã xuống, mấy cái linh nhân mô phỏng đối phương sẽ chuyển hướng công kích những người còn lại, khiến cho việc sống sót càng trở nên khó khăn hơn.
Thật là một cái đáng sợ trận pháp!
Bịch bịch bịch!
Triệu Vô Cực trên trán đổ mồ hôi lạnh, hay tay đón đỡ quyền chưởng liên tục vang lên trầm đục âm thanh, hắn lúc này chợt phát hiện ra, mấy cái này linh nhân độ linh hoạt, tốc độ xuất chiêu cùng phản ứng đều có hạn.
Bọn nó cũng không phải nhân loại máu thịt cơ thể, nếu là dùng để phát ra linh lực công kích mà nói vô cùng thích hợp, nhưng để cận thân chiến đấu, vậy thì khó mà làm được hết sức.
Nếu như đám này linh nhân cho dù là hóa thần kì lão tổ cấp bậc cường giả bọn hắn cũng có thể mô phỏng được bọn hắn công kích sức mạnh, nhưng đổi lại nếu là dùng nhục thân chiến đấu, so với Triệu Vô Cực cái này trúc cơ kì trung kì tu sĩ cũng không bằng, đủ thấy được nó chỗ thiếu sót.
Đang miên man suy nghĩ, phía sau lại truyền tới tiếng đau đớn gầm gừ âm thanh.
Triệu Vô Cực hơi chú ý một cái, Từ Tiểu Bạch trên người lại trúng mấy quyền, miệng phun ra mộ ngụm máu tươi, sắc mặt kém vô cùng.
Mà Trường Hồng cùng Thiết Hổ bên kia cũng trúng không ít quyền, hai người đều là cắn răng chịu đựng, trên tay Trường Hồng cũng đã xuất hiện vết bầm tím, khóe miệng chảy ra tơ máu, hắn cũng bị nội thương không nhẹ.
Chỉ có Thiết Tam Ngưu là da dày thịt béo, hoàn toàn chịu nổi đám này linh nhân công kích nhưng chỉ là chịu nổi mà thôi không có nghĩa là hắn đỡ được hết số lượng lớn như vậy công kích, cùng Triệu Vô Cực so sánh mà nói, hai bên cách biệt về tốc độ quả thật rất lớn.
“còn hai dặm nữa liền tới trung tâm trận pháp rồi, mọi người cố lên.
Trường Hồng, ngươi mở rộng phạm vi bảo vệ xuống phía Từ Tiểu Bạch giúp hắn một tay, bên này ta sẽ thay các ngươi chống đỡ càng nhiều công kích!”
Triệu Vô Cực lập tức nói ra ứng đối biện pháp, đám người tâm lĩnh thần hội hướng về phía Từ Tiểu Bạch dần dần di chuyển tới giúp hắn chia sẻ áp lực.
Mà Triệu Vô Cực lúc này phạm vi cần phải phòng thủ tăng rộng khiến hắn trước mặt từ một lúc đón đỡ năm cái lập tức biến thành bảy cái.
Triệu Vô Cực áp lực cũng theo đó tăng lớn, một giọt mồ hôi trên trán bắt đầu nhỏ xuống.
Bịch!
Một quyền mạnh mẽ đánh trúng hắn cơ thể, Triệu Vô Cực cắn răng một cái nhịn xuống cảm giác chấn động khó chịu tiếp tục cùng đám linh nhân đối kháng, không dám một giây nào buông lỏng.
Nhìn khoảng cách trận tâm còn 2 dặm khoảng cách, Triệu Vô Cực cắn răng một cái
Cứ như vậy đi vào tiếp, chỉ sợ hắn cũng không chịu nổi áp lực đi tới chỗ kia a.
Nhất định phải nghĩ ra biện pháp gì đó giảm bớt áp lực cho tất cả mọi người.
Triệu Vô Cực đầu óc nhanh chóng lưu chuyển, ánh mắt đảo qua một vòng mấy cái linh nhân chợt hắn ánh mắt sáng lên quát to:
“ mọi người, Triệu Tiếu Tiếu cùng Long Miên Nhi linh nhân công kích cường độ yếu kém hơn nhiều so với những người còn lại, mọi người cố gắng tiêu diệt của ta, Thiết Tam Ngưu, hai cái này linh nhân, cố gắng kéo thật nhiều Triệu Tiếu Tiếu cùng Long Miên Nhi linh ảnh đến công kích chính mình, như vậy có thể tạm thời giảm bớt một chút áp lực!”
đám người vừa nghe vậy tinh thần chấn động, lập tức hiểu rõ Triệu Vô Cực ý tứ.
Quả thật bọn hắn cũng cảm giác ra được cái này, chỉ có điều công kích đến quá nhanh lại liên miên bất tuyệt khiến bọn hắn không có thời gian nghĩ cái gì ứng đối chi pháp mà thôi.
Bây giờ có được Triệu Vô Cực nhắc nhở, tự nhiên mỗi người đi chấp hành.
Đám người mạnh mẽ đem Triệu Vô Cực cùng Thiết Tam Ngưu linh nhân cho đánh tan, đem Triệu Tiếu Tiếu cùng Long Miên Nhi linh nhân kéo về phía mình.
Quả nhiên áp lực công kích giảm bớt rất nhiều.
Long Miên Nhi cùng Triệu Tiếu Tiếu nãy giờ cũng không hề động thủ một chút nào, linh nhân của bọn hắn công kích cường độ tuy không khác gì những cái khác linh nhân, nhưng phương thức công kích rất đơn giản, chính là trực quyền trực chưởng thẳng tắp đánh tới, đối với đám người ở đây đều là tinh anh đệ tử mà nói quả thật rất dễ dàng đón đỡ.
Thiết Tam Ngưu lập tức cười to:
“ ha ha ha, áp lực giảm thật nhiều a!”
Trường Hồng cũng đồng ý:
“ đúng vậy, cách này của Triệu Vô Cực quả thật rất hữu dụng!”
Triệu Vô Cực không dám ở chỗ này kéo lâu, lập tức nói ra:
“ ta đẩy mạnh tốc độ tiến về phía trước đây, mọi người theo ta đi tới, nhớ rõ giữ nguyên đội hình, chớ để đám linh nhân phá hỏng thế phòng ngự của chúng ta!”
Triệu Vô Cực lập tức tăng mạnh cước bộ hướng về trung tâm trận pháp đi tới, dọc đường cho dù là gặp cây lớn hắn cũng trực tiếp một cước chặn ngang đá gãy, cứ như vậy tiến về phía trước.
Khoảng cách trận tâm hai dặm lúc Triệu Vô Cực phía trước người đã là tám cái linh nhân.
Khoảng cách trận tâm một dặm lúc, Triệu Vô Cực trước người là chín cái linh nhân.
Mà khoảng cách trận tâm còn mấy trăm mét lúc, hắn trước người đã là mười cái linh nhân.
Lúc này Triệu Vô Cực hai tay đã mỏi nhừ, nhưng hắn một giây cũng không dám dừng lại, hai tay liên tục hóa thành tàn ảnh đón đỡ lấy công kích.
Nếu không phải bình thường Triệu Vô Cực đều chăm chỉ rèn luyện thể chất của mình, chỉ sợ lúc này hắn cũng sớm không chịu được.
Mà Thiết Tam Ngưu bên kia thì thường thường vang lên trầm đục tiếng quyền cùng nhục thân va chạm, hắn đã ăn không ít quyền,mặt đều nhanh bị đánh đầu heo.
Trường Hồng, Từ Tiểu Bạch bên kia cũng không khá hơn bao nhiêu, bọn hắn lúc này trên người đã là vết thương chồng chất, trên người cũng không ít vết trảo, đa số đèu là do Triệu Vô Cực linh nhân gây nên, khiến cho hai người máu tươi chảy ròng, trạng thái đã vô cùng kém.
Đây chính là ở dưới điều kiện Triệu Vô Cực tìm ra cách phá cục đơn giản nhất đâm đầu đi tới, nếu là người khác cường xông trận pháp, như vậy chỉ sợ đã sớm chết thấu.
“mọi người cố gắng một chút, ta đã cảm giác được một cỗ linh lực chấn động mạnh mẽ, trận tâm cách chúng ta chỉ còn một trăm mét cuối cùng rồi!”
Triệu Vô Cực rống to cố gắng cổ vũ sĩ khí cho đám người, nhất là Từ Tiểu Bạch nghe thấy cái này tin tức xong lập tức hai mắt sáng lên, tâm thần vốn đã cực độ mệt mỏi hai tay phát chua đến cực hạn không hề muốn nhấc lên cũng sáng lên chiến ý.
Hắn không thể buông xuôi, lúc này buông xuôi chính là đẩy đồng đội vào chỗ nguy hiểm, đẩy tất cả mọi người vào chỗ chết, hắn nhất định phải kiên trì.
Từ Tiểu Bạch rống to một tiếng, hai tay lần nữa hóa thành quyền đầu đón đỡ lấy linh nhân công kích.
Triệu Vô Cực dẫn đầu đám người càng lúc di chuyển càng nhanh, một trăm mét khoảng cách cuối cùng cũng bị hắn đi tới nơi.
ở trong trận pháp, bọn hắn tầm nhìn bị hạn chế ở ba mét khoảng cách, lúc này đi hết một trăm mét thời điểm, Triệu Vô Cực lập tức ngây người rồi.
Bởi vì lúc này, phía trước mặt hắn đã không còn bị bạch vụ ảnh hưởng, mà hắn đang nhìn thấy một gốc kì dị bạch hoa.
Bạch hoa mọc cách bọn hắn khoảng năm trăm mét khoảng cách, xung quanh nó được bao phủ bởi một lớp trắng đục yên vụ tạo thành một nửa cái hình tròn úp xuống, mà trung tâm hình tròn này chính là nó vị trí.
Triệu Vô Cực vừa nhìn thấy cái này gốc bạch hoa, tâm thần chấn động vô cùng.
Hắn run giọng nói ra:
“ xong xong xong, lần này chúng ta gặp rắc rối rồi!
Cái kia trận tâm cũng không phải là cái gì tốt lành đồ vật, nó chính là Bạch Ngô Triều thần.
Trong linh thảo đại toàn thư ta đọc qua có từng nhắc tới nó.
Bạch Ngô Triều thần là một loại độc hoa, thân cành thẳng, có lá như là râu cá trê, cánh hoa bốn cái, mỗi cái đều giống như một đầu ngô công.
Nó có tên là Bạch Ngô Triều thần bởi vì bất kì yêu thú hay nhân loại có ý đồ với nó đều sẽ bị độc tó của nó giết chết, cuối cùng tạo thành một cái vạn cốt khô lâu hướng nó xông tới triều bái, giống như là triều thần đối với thiên tử quỳ bái, bởi vậy mới có tên này.
Bạch Ngô Triều thần một ngàn năm liền thành thục, lúc thành thục sẽ tỏa ra một đám yên vụ khói độc, chỉ cần có yêu thú hoặc nhân loại chạm phải yên vụ này sẽ lập tức bị một loại độc tố thần kinh gây tê liệt, sau đó là giết chết.
Nó sau khi thành thục vẫn tiếp tục phát triển, cứ mỗi ngàn năm lại mọc ra một đốt chân, mà trên cái này Bạch Ngô Triều thần có tất cả tám đốt, nó đã có tám ngàn năm niên đại rồi.
Chúng ta bây giờ muốn phá trận, chỉ có thể công kích nó phá hủy hoặc hái xuống nó, nhưng mà ta đã cảm nhận được bên trong phạm vi cái này cấm linh trận pháp, muốn hái xuống nó chỉ có thể tự chúng ta tự mình xông tới.
Mấy ngàn năm trước cái này tâm trận còn chưa mở rộng đến mức này lúc, chúng ta muốn phá trận còn có cơ may, nhưng lúc này nó đã mở rộng tới năm trăm mét phạm vi, muốn xông vào đó hái xuống nó chỉ sợ cùng nằm si nói mộng không khác gì nhau!”
Triệu Vô Cực run giọng lên nói ra, vốn nghĩ có thể đi tới tâm trận lúc có thể đơn giản phá trận, không ngờ đám Thiên Tướng môn khốn nạn này lại lấy ra một cái này khốn nạn độc thảo làm tâm trận.
Loại này tâm trận không giống những tâm trận khác, mà nó dựa vào tự nhiên sinh trưởng sẽ càng ngày càng mạnh lên, khiến cho người ta cho dù có khả năng lí giải trận pháp tìm đến chỗ này cũng vô phương đoạt lấy hoặc phá hủy tâm trận từ đó phá trận.
Quả thật khiến người nổi giận đến cực hạn.
Cái để Triệu Vô Cực sợ hãi chính là, hắn bây giờ đã thâm nhập quá sâu, muốn thoát ra cũng không cách nào, chỉ có thể liều mạng một đầu đâm tới, nếu thành công thì không nói, nhưng nếu thất bại, không chỉ hắn phải chết, mà đám bằng hữu này của hắn chỉ sợ cũng muốn chôn cùng a!
Cái này đối với đang đóng vai đội trưởng, gánh lên trách nhiệm bảo vệ toàn đội mà nói quả thật là một cái thất bại thảm hại kết cục, để hắn nội tâm đối với mọi người vô cùng xấu hổ.
Từ Tiểu Bạch lúc này đang điên cuồng chống đối linh nhân công kích quát to:
“ Triệu Vô Cực, ngươi là đội trưởng, lúc này nếu ngươi cũng tuyệt vọng, vậy chúng ta đội ngũ này liền xem như xong.
Chúng ta đã hết bao nhiêu công sức mới tới được chỗ này, chẳng lẽ ngươi lại cứ như vậy buông bỏ hay sao?”
Trường Hồng cũng rống lên:
“ không phải liền là độc tố sao? Chỉ cần chúng ta chịu được vậy thì vẫn là còn có cơ hội đúng hay không?”
Triệu Vô Cực nghe Từ Tiểu Bạch lời nói lúc này mới tỉnh lại một chút.
Đúng vậy a, trận pháp tuy mạnh, nhưng cũng phải tuân theo quy luật mới có thể bố trí ra được.
Mà chỉ cần có quy luật liền chắc chắn tồn tại lỗ hổng.
Trên đời này cũng không tồn tại hoàn mỹ đồ vật.
Cho dù là hóa thần kì tu sĩ thậm chí càng mạnh hơn tu sĩ, bọn hắn có được phiên giang đảo hải chi lực, nhưng cuối cùng còn không phải chết ở một cái tâm ma kiếp bên trên?
Bởi vậy, mọi khó khăn luôn sẽ có cách phá cục, chỉ là ngươi có tìm được cách phá cục hay không mà thôi.
Long Miên Nhi lúc này gấp giọng hỏi:
“ độc tố rất mạnh sao?”
Triệu Vô Cực không hề ngoảng đầu lại đáp:
“ ngươi nhìn thấy cái kia một bộ xương cốt không?”
Long Miên Nhi ánh mắt nhìn tới, quả thật phía xa nằm một bộ cụ xương cốt, đã chết từ rất lâu, xương cũng muốn mục rỗng.
Triệu Vô Cực tiếp tục nói ra:
“ cái này độc tố cho dù hóa thần kì tu sĩ cũng không thể ngăn cản được chứ đừng nói một cái cỏn con trúc cơ kì tu sĩ như chúng ta, khác biệt chỉ là ai xông vào được càng xa trước khi bị cái này độc tố đem cơ thể cùng tinh thần đều cho giết chết mà thôi!”
Long Miên Nhi kinh nghi bất định:
“ tinh thần? ý ngươi chính là tinh thần lực?”
Triệu Vô Cực gật đầu:
“ cho dù là hóa thần kì tu sĩ, một khi bị cái này độc tố ô nhiễm thần hồn, muốn dùng linh hồn xuất khiếu từ bỏ cơ thể cũng không có cơ hội, chỉ có một con đường chết mà thôi!”
Long Miên Nhi nghe xong sắc mặt tái nhợt, dạng này độc tố thật khủng bố a, cho dù là hóa thần kì thần hồn cũng không có cơ hội sống sót sao?
Các nàng, giống như là gặp phải tuyệt cảnh rồi a.
Nhưng cứ thế không phá trận, bọn hắn cũng bị đám này linh nhân tiêu hao đến chết, như vậy cũng không khác chút nào.
Long Miên Nhi lập tức nói ra:
“ Thiết Hổ, ngươi xông tới đoạt tâm trận cho ta!”
Triệu Vô Cực nghe vậy lập tức nhắc nhở:
“ Ngươi không cần vội vàng quyết định, Thiết Hổ cho dù chiến lực mạnh mẽ, hắn cũng không chịu nổi cái này độc tố uy lực a!”
Long Miên Nhi quát lên:
“ thế chúng ta phải làm sao phá trận? ngươi có cách gì sao? Đã không có cách vậy thì im miệng cho ta!
Ít nhất Thiết Hổ lúc này cũng có ích hơn ngươi! Hắn thể chất có thể có được khả năng phục hồi siêu cường, bởi vậy mới có thể bị chúng ta Long gia nhìn trúng cho làm hộ vệ cho ta, lúc này chính là hắn thể hiện ra hắn tác dụng thời điểm!”
Long Miên Nhi đối với Triệu Vô Cực mắng to.
Nguy cơ sinh tử giáng lâm khiến nàng cũng không diễn được cái gì tốt sắc mặt, ai cản trở nàng nàng cùng ai gấp.
Triệu Vô Cực nghe vậy kinh ngạc nhìn về phía Thiết Hổ, lúc này hắn mới chú ý đến cái này Long Miên Nhi hộ vệ.
Tên: Thiết Hổ
Thân phận: Long gia hạ nhân, Long Miên Nhi thiếp thân hộ vệ
Cảnh giới: trúc cơ kì thất trọng
Đặc thù thể chất: Sinh Tuyền chi thể
Võ công: Bạch Hổ Chấn Thiên quyền
Thần thông: Cường hóa thể chất
Trạng thái: chiến đấu
Độ thân mật: 0
Ghi chú: Sinh tuyền chi thể là một loại giống như “uống rượu độc giải khát” thể chất, có được khả năng hồi phục thương thế siêu cường, nhưng cái này cũng không phải là từ thể chất đặc biệt hồi phục mà là tiêu hao sinh mệnh lực hồi phục, giống như là lấy sinh lực của mình mượn trước tiêu dùng để hồi phục thương thế tiếp tục chiến đấu, tác hại chính là tuổi thọ sẽ nhanh chóng rút ngắn.
Triệu Vô Cực nhìn xong Thiết Hổ thông tin sau lập tức hiểu rõ vì sao Long Miên Nhi lại muốn cho Thiết Hổ xông lên thử một phen.
Dù sao có dạng này thể chất, hắn cũng có thể trong thời gian ngắn ngăn lại độc tố phát ra, có thể mạnh mẽ đem trận tâm cầm xuống.
Triệu Vô Cực đối mặt với tất cả mọi người nguy hiểm cũng không làm được cái gì ngăn cản,chỉ có thể nói ra:
“ Thiết Hổ, ngươi nếu quyết định xông vào, vậy trước đó nên cắt ra một ít huyết dịch đánh lên cấm chế, chỉ cần huyết dịch chạm trúng đầu kia Bạch Ngô Triều thần hoa lập tức sẽ đem nó cho khống chế, thu hồi đám linh nhân cùng chỗ kia độc vụ!”
Thiết Hổ nghe xong gật đầu một cái, nhưng lại tại chỗ nhíu mày không hề di chuyển tiếp.
Long Miên Nhi lúc này nhìn xung quanh đánh tới linh nhân, Từ Tiểu Bạch bên kia cũng có dấu hiệu sắp không chịu nổi, nàng lập tức gắt giọng mắng to:
“ Thiết Hổ, ngươi tại sao còn không đi? Chẳng lẽ ngươi muốn trái lệnh của ta hay sao?”
“ta....”
Thiết hổ giống như muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng lại lập lờ không nói ra được.
Long Miên Nhi càng là tức giận:
“ Ngươi quên nhiệm vụ của mình là gì sao? Chính là bảo vệ ta a!
Không phải trước đây ngươi nói ngươi sẽ dùng cả sinh mệnh bảo vệ ta sao? Bây giờ ta gặp nguy hiểm, sao ngươi lại không đi lên?
Đây chính là ngươi trung thành cùng hứa hẹn sao?
Thiết Hổ, Ngươi là Long gia chúng ta nuôi một đầu cẩu, tất cả những thứ bây giờ ngươi có được đều là Long gia chúng ta ban cho.
Ngươi cứ như vậy muốn vong ân phụ nghĩa sao?
Nghe theo mệnh lệnh của ta chính là ngươi thiên chức, cho dù ta nói ngươi đi chết ngươi cũng không được nhíu mày một cái.
Thiết Hổ, ta hỏi ngươi, ngươi có đi hay không?”
Long Miên Nhi càng nói giọng càng the thé vang lên, lộ ra mười phần điêu ngoa cùng độc ác bộ dáng.
Triệu Vô Cực nghe xong chỉ là nhíu mày, lại không xen vào.
Long Miên Nhi cùng Thiết Hổ sự tình ở giữa, bọn hắn người ngoài không hiểu rõ nội tình cũng không thể phán định cái gì.
Thiết Hổ là Long gia hạ nhân là thật, nhưng nếu là Triệu Vô Cực, hắn đối xử với hạ nhân của mình cũng sẽ không ác liệt đến mức này.
Nếu cần người khác cho mình hi sinh, như vậy chính là hắn nợ người ta một cái mạng.
Hậu nhân của đối phương hay là đối phương tâm nguyện hắn nhất định sẽ cố hết sức đi làm, cùng đối phương nói chuyện lúc tỏ ra được kính ý của bản thân chứ không phải cùng Long Miên Nhi dạng này hất hàm sai khiến, xem Thiết Hổ giống như một đầu cẩu sai hắn đi chết vậy.
Triệu Vô Cực đối với nàng lúc này vô cùng phản cảm, nhưng đây là dựa trên hắn tam quan đánh giá mà thôi.
Hắn cũng không thể đem tam quan của mình áp đặt cho người khác, nhất là Long Miên Nhi dạng này ở Long gia trưởng thành tiểu công chúa.
Nhưng mà, hắn theo cái này một cái sự kiện còn thừa lại với Long Miên Nhi một chút thưởng thức đều tan biến.
Dạng này nữ nhân, nếu như còn sống trở về, hắn cũng không muốn cùng nàng đi chung một chỗ lần nào nữa.
Thiết Hổ nghe Long Miên Nhi quát tháo lập tức run lên, thần tình lộ ra vẻ không cam lòng, trong ánh mắt giống như là có ngàn vạn ý niệm đang giãy dụa tranh phong.
Cuối cùng hắn cắn răng một cái, nói ra:
“ Miên nhi tiểu thư, Thiết Hổ ta tính mạng chính là ngươi lúc còn nhỏ cứu đi về, từ lúc đó ta đã âm thầm thề, cho dù mất cả tính mạng này, cũng phải bảo vệ ngươi thật tốt, để ngươi sống thật vui vẻ, trên gương mặt không xuất hiện một giọt nước mắt nào.
Mười mấy năm nay, ta đều đang vì mình lí tưởng mà hành động cùng cố gắng tu luyện, cuối cùng cũng có thể đuổi kịp tiểu thư bước chân, có tư cách làm ngươi hộ vệ.
Nhưng ta cũng không biết, từ lúc nào ta đã thích ngươi.
Mỗi cử chỉ, mỗi động tác, mỗi cái nhíu mày của ngươi đều để nội tâm ta rung động.
Ta thật muốn ở bên tiểu thư cả đời như vậy.
Nhưng hôm nay tiểu thư đã muốn ta liều mạng, phía trước cái kia ta chỉ sợ cũng không toàn mạng trở ra, ta không thể không nói một câu cuối cùng.
Tiểu thư, ta thật sự rất thích ngươi, rất yêu ngươi.
Hôm nay Thiết Hổ chết, hi vọng có thể để tiểu thư có thể sống tiếp, ít nhất sau này hi vọng Tiểu thư mỗi năm ở ngày này sẽ nhớ về ta, cái này nho nhỏ hộ vệ đã vì tiểu thư mà chết!”
Thiết Hổ nói xong giống như là quyết tuyệt, ở trên tay cắt ra một cái vết thương, chuẩn bị hướng về phía tâm trận xông tới.
Triệu Vô Cực ánh mắt dư quang liếc về phía Long Miên Nhi, Long Miên Nhi khóe miệng lúc này giống như đang kéo lên một cái khinh thường đến cực hạn cười lạnh, giống như là đang nói:
“ Hừ, Thiết Hổ, ngươi một cái hèn mọn hạ nhân cũng dám đối với bản tiểu thư mơ tưởng? ta chính là Long gia tiểu công chúa, ngươi chỉ là một con chó của Long gia mà thôi, đúng là cóc đòi ăn thịt thiên nga!”
Triệu Vô Cực cảm giác, hắn suy diễn cái này nụ cười không sai, trong lòng đối với Long Miên Nhi chán ghét cấp độ lại tăng thêm mấy phần.
Nữ nhân này, tâm tính quả thật rất đáng ghét.
Nàng rất kiêu ngạo, rất tự tin, nhưng lại là ngu xuẩn kiêu ngạo cùng tự tin, luôn cho mình là nhất, điển hình chính là bị Long gia nuông chiều quen nên cũng bất cận nhân tình.
Thiết Hổ theo nàng bao nhiêu năm như vậy không có công lao cũng có khổ lao, hắn lại vì nàng một cái mệnh lệnh mà liều mạng, như vậy hạ nhân xứng đáng nhận được của chủ nhân tán thành cùng tôn trọng
Vậy mà trong mắt nàng, hắn cùng một cái cẩu mệnh cũng không khác biệt bao nhiêu, quả thật....
Triệu Vô Cực trầm giọng nói ra:
“ Vạn Hắc Vận, chuẩn bị thế chỗ Thiết Hổ!”
“được!”
Vạn Hắc Vận lúc này cũng đã sớm chuẩn bị xong, một đường đến đây hắn đều không cần phải chiến đấu, thể lực vẫn rất đầy đủ.
Tuy Vạn Hắc Vận khá giòn da, nhục thân cường độ cũng không mạnh, nhưng đứng vững một lúc cũng không có vấn đề gì.
Thiết Hổ lúc này lập tức xông ra, Vạn Hắc Vận lập tức thay hắn vị trí xông tới.
Mạnh mẽ đem đám Linh nhân đánh ra một con đường, Thiết Hổ trong nháy mắt chạm vào Độc vụ.
Đầu tiên chính là tay của hắn, Thiết Hổ vừa chạm vào thời điểm hắn linh lực cũng không cách nào sáng lên, mà trên tay lập tức xuất hiện một đoạn màu tím gân máu, da thịt bắt đầu xám đen đi.
Hiển nhiên là đã bắt đầu trúng độc,chất độc phát tác còn nhanh đến khiến người ta lứu lưỡi.
Thiết Hổ cũng cảm giác được, bàn tay của hắn đã chết lặng, nhưng hắn cũng không để ý một chút này độc tố thương thế, cả người lập tức xâm nhập vào độc vụ, một đường mạnh mẽ đâm tới.
Triệu Vô Cực ánh mắt lập tức tập trung đến hắn chỗ kia, khắp người chỗ làn da Thiết Hổ hở ra, hắn có thể thấy được tím tái mạch máu hiện lên cùng làn da có dấu hiệu trúng độc nặng trạng thái.
Bỗng nhiên, một luồng xanh biếc quang mang ở trên người hắn mạnh mẽ tán ra, khiến cho mấy cái này xám đen mạch máu không thể nào tiếp tục mở rộng, ẩn ẩn còn có xu thế bị đẩy lùi.
Triệu Vô Cực cũng cảm giác được, sinh mệnh chi hỏa của Thiết Hổ vốn đang đầy đặn lúc này lập tức yếu đi một ít.
Đây chính là hắn đặc biệt thể chất, điều động sinh mệnh lực của mình, dùng vào lúc cần.
Giống như là uống rượu độc giải khát, nhưng không thể không uống.
Triệu Vô Cực trong lòng đối với Thiết Hổ dâng lên một cỗ đồng tình chi tâm.
Thiết Hổ không ngừng xông về phía trước.
Năm trăm mét, hắn một đường lao nhanh, sinh mệnh chi hỏa nhỏ yếu đi một chút.
Bốn trăm mét, hắn lao nhanh chi thế giảm xuống, sinh mệnh chỉ hỏa lại nhỏ yếu đi một chút.
Ba trăm mét, hắn cố gắng cất lên tràn đầy tê dại cơ thể bước về phía trước, sinh mệnh chi hỏa chỉ còn một nửa.
Hai trăm mét, hắn vô cùng mệt mỏi, như là một cái lão nhân cất bước, sinh mệnh chi hỏa chỉ còn một phần ba.
Một trăm mét lúc, hắn như là cái xác vô hồn đi tới, sinh mệnh chi hỏa như đèn cạn dầu, bất cứ lúc nào cũng có thể tắt đi.
Triệu Vô Cực không nhịn được rống to một tiếng:
“ Thiết Hổ, cố gắng lên, chỉ còn một chút nữa thôi!”
Triệu Vô Cực một tiếng rống này chỉ dựa vào hắn thể năng lập tức tạo thành một đạo sóng âm mạnh mẽ đánh vào tai Thiết Hổ, khiến hắn giật mình một cái.
Thiết Hổ đang mơ hồ ánh mắt nghe được Triệu Vô Cực đạo này rống to âm thanh bỗng nhiên thanh tỉnh không ít, lê lết bước chân bước về phía trận tâm.
Chỉ còn một chút, chỉ còn một chút hắn liền có thể cứu được Tiểu thư của hắn!
tiểu thư xinh đẹp đáng yêu, người mà hắn đem lòng yêu thầm, mặc dù biết hắn mãi mãi không thể chạm tới nàng.
A a a a, rống rống rống~
Thiết Hổ bỗng nhiên ngửa đầu thê lương rống lên, tiếng rống của hắn vang tận trời xanh, khiến cho Triệu Vô Cực cho dù không cần dùng của hắn thần thông cũng có thể cảm giác được một cỗ tuyệt vọng thê lương chi ý, giống như là gần đất xa trời lão nhân đang cố gắng phát ra một tiếng gầm rú cuối cùng trong đời mình vậy.