Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 1129



Triệu Vô Cực nhìn thấy cảnh này sắc mặt trầm xuống, Nhữ Dương một chiêu này quả thật đã phong tỏa hết hắn né tránh phương vị, cho dù là hắn ngạnh kháng hay cố gắng liều mạng thoát thân chỉ sợ phía sau đều đang có tính toán chờ lấy hắn.

“Chết!”

Nhữ Dương quát lớn một tiếng, mười cái lam diễm cự thủ đồng loạt xuất động hướng về hắn đánh tới, thế công giọt nước không lọt, rất nhanh liền đem Triệu Vô Cực cho bao vây kín đáo.

Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, đã không thể tránh được, vậy thì chỉ còn cách ngạnh kháng!

Trên người hắn linh lực sôi trào, trước mặt một đạo lam diễm cự trảo cực nhanh xuất hiện, chiều cao vừa vặn năm mét cùng Nhữ Dương đánh ra lam diễm trảo đồng dạng chiều cao, nhưng linh lực ngưng tụ so với Nhữ Dương phải mạnh hơn rất nhiều.

Đây chính là Triệu Vô Cực tu luyện Tử Hà Bất Diệt thần công cùng hắn căn cơ vững chắc mà có được cao độ tinh khiết linh lực, không phải Nhữ Dương dạng này chỉ dựa vào cảnh giới có thể so sánh được.

Triệu Vô Cực cả người nằm ngang hướng về phía trước đẩy mạnh phi hành mà tới, không hề có chút nào sợ hãi trốn tránh, ngược lại còn trực tiếp xông lên.

Nhữ Dương thấy cảnh này, ánh mắt hơi híp lại một cái, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ lưu chuyển.

Tu sĩ bình thường đối mặt với như vậy dày đặc công kích sẽ không đơn giản như vậy lựa chọn cường công xông tới đối kháng, nhất là ở cảnh giới còn bất lợi trạng thái.

Triệu Vô Cực đây là muốn chế tạo giả tượng sẽ cường công sau đó giở trò khác sao?

Nhữ Dương trong lòng nhanh chóng suy tính, sau đó cười lạnh một cái.

Mặc kệ ngươi muốn làm gì, ta thần thông khắc chế ngươi võ kĩ, ngươi không có bất kì cơ hội nào a!

Hắc hắc, Triệu Vô Cực, ngươi hôm nay nhất định phải bại!

Triệu Vô Cực trực tiếp đẩy mạnh tiến tới, như là trong sóng to gió lớn một căn thuyền ngược sóng mà lên, hướng về một cái lam diễm thủ trực tiếp đánh tới.

Triệu Vô Cực đã sơ bộ hiểu rõ Nhữ Dương thần thông cách thức hoạt động.

Nhữ Dương thôn phệ hỏa hệ võ kĩ, sau đó hắn có thể trả lại võ kĩ y hệt với sức mạnh lớn hơn bằng cách tăng cường linh lực của bản thân vào bên trong.

Lấy hắn linh lực ưu thế, Triệu Vô Cực sợ rất khó có thể mài được qua hắn.

Mà Triệu Vô Cực võ kĩ bây giờ lực công kích cường đại nhưng phương thức công kích bị hắn đơn giản hóa, càng hợp với “đạo” nhưng cũng chính vì vậy bị khắc chế càng mạnh.

Nếu không có thủ đoạn công kích khác, hắn chỉ sợ không làm gì được Nhữ Dương.

Hai cái lam diễm thủ rất nhanh thì va chạm với nhau sau đó mạnh mẽ bùng nổ.

Ầm!

Triệu Vô Cực thoạt nhìn như thiêu thân lao đầu vào lửa nhưng hắn một cái này lam diễm thủ ở rất gần cơ thể được hắn không ngừng cung cấp linh lực, sức công kích cực cường, rất đơn giản liền đem Nhữ Dương cái này lam diễm thủ rải thảm thức công kích đánh ra một cái lỗ hổng xông tới.

Trên người hắn linh lực sôi trào, lam diễm thủ bỗng nhiên uy lực đại tăng, trong nháy mắt phóng đại đến bảy tám mét chiều cao, một chưởng vồ thẳng vào Nhữ Dương, giống như muốn cùng hắn liều mạng đồng dạng.

Nhữ Dương trong lòng cười lạnh không ngớt.

Ngu xuẩn Triệu Vô Cực, ngươi nghĩ rằng dùng phương thức cận thân chiến đấu liền có thể gia tăng uy lực cho lam diễm thủ, khiến ta không thể hấp thu được ngươi hỏa diễm sao?

Quả thật là buồn cười!

Chờ ta hấp thu xong ngươi hỏa diễm, cũng là lúc ngươi có thể đi chết!

Nhữ Dương sắc mặt lóe lên ngoan độc thần sắc, tay trái dần dần đưa ra không chút sợ hãi trảo hướng Triệu Vô Cực lam diễm thủ.

Trận này, hắn đã hoàn toàn nắm chắc thế cục, chiến thắng hoàn toàn ở trong tầm tay của hắn!

Nhưng đúng lúc này, hắn vô cùng đắc ý tâm bỗng nhiên trầm xuống, bởi vì hắn thấy được, Triệu Vô Cực khóe miệng một cái giảo hoạt nụ cười.

Trước mặt khí thế bừng bừng đánh tới lam diễm thủ bỗng nhiên tiêu tán không thấy, mà Triệu Vô Cực ở phía sau cũng không còn một cái bóng dáng.

Nhữ Dương trên mặt trì trệ một cái, trong lòng nguy hiểm cảnh báo kéo vang.

Không tốt, trúng kế rồi!

Trong lòng hắn điên cuồng hô to, cả người vội vàng hướng về phía trước xông tới, đồng thời cố gắng nghiên người tránh né một cái không nhìn thấy công kích.

Phốc!

Đáng tiếc, hắn thất bại!

Khóe miệng chảy xuống máu tươi, Nhữ Dương ánh mắt trợn tròn nhìn xuống ngực mình vị trí.

Triệu Vô Cực tay đã ở tim hắn vị trí đục một cái đại động, huyết dịch đang không ngừng từ phía trong trào ra, mà tay Triệu Vô Cực đang nắm một cái đập thình thịch trái tim.

Giọng nói băng lãnh của Triệu Vô Cực bỗng nhiên vang lên:

“ ngươi quá tự tin vào thần thông của mình, nghĩ rằng có thể hấp thu được ta công kích, sau đó nhanh chóng ở ta tiếp cận thời điểm phản công, cho ta một đòn tuyệt sát.

Đáng tiếc thần thông của ngươi cũng không phải vô địch, ngược lại tồn tại khá nhiều điểm yếu.

Đầu tiên, ngươi không thể hấp thu được công kích không có thực, chỉ cần ta đúng thời điểm thu công, ngươi thần thông liền sẽ không hoạt động.

Đang ở cao độ vận công trạng thái thu công đối với người khác mà nói có thể rất khó, nhưng đối với ta mà nói lại không có gì khó khăn,ngược lại vô cùng đơn giản, bởi vậy ngươi vừa rồi cái gì cũng không hấp thu tới.

Thứ hai yếu điểm của ngươi chính là, thần thông của ngươi chỉ có thể phản lại chiêu thức giống như của nó hấp thu đi vào mà không thể dựa trên cơ sở nó hấp thu được hỏa diễm lại phối hợp với ngươi võ kĩ, linh lực tạo thành càng cường đại hơn công kích.

Như vậy ta chỉ cần dùng càng mạnh hơn lực lượng đánh ra một chiêu giống như vậy, rất dễ dàng liền phá được chiêu thức ngươi đánh ra.

Thứ ba chính là, ta tin tưởng ngươi thần thông hấp thu hỏa diễm công kích cường độ cũng là có hạn, chỉ cần vượt quá cái này cường độ, ngươi thần thông liền không thể toàn bộ hấp thu hoặc không hấp thu được, ngươi cũng sẽ chịu tương ứng tổn thương nếu cố gắng làm liều.

Thứ tư chính là ngươi quá xem thường ta, ta không phải chỉ biết dùng võ kĩ đi công kích, mà ta còn là một cái thể tu, tốc độ vô cùng nhanh.

Cho dù ngươi có cương khí hộ thể cũng không thể tránh né được ta cận thân chiến đấu tốc độ cùng lực công kích, bởi vậy tính mạng của ngươi cũng đã nằm trong tay ta.

Nhiều như vậy điểm yếu ngươi còn dám vênh vang đắc ý cùng ta chiến đấu, không biết ngươi là từ đâu lấy ra tự tin a.

Khụ khụ~

Nhữ Dương ho khan một cái máu tươi nhanh chóng chảy ra, trên mặt tràn ngập không thể tin tưởng cùng hôi bại vẻ.

Triệu Vô Cực nói không sai, hắn thần thông quả thật hấp thu hỏa diễm công kích là có mức độ nhất định.

Để cho hắn đi hấp thu kim đan kì tu sĩ công kích hắn là không thể nào làm được đấy, bởi vậy áp chế Triệu Vô Cực cùng một chút cảnh giới thấp hơn hắn tu sĩ một chút còn được, gặp phải cường giả, hắn cũng như cũ bại trận.

Phốc phốc~

Triệu Vô Cực lần này cũng không quên điều khiển chín căn phi châm phong bế Nhữ Dương huyệt vị, sau đó mạnh mẽ bóp nát trái tim của hắn.

Bành!

Trái tim tan nát, huyết vụ tung bay, Nhữ Dương cứ như vậy tại chỗ co quắp, bị Triệu Vô Cực đơn giản vô cùng liền giết chết.

" đinh~ điểm tích lũy +21!”

đám người Thiên Nguyên Tông thấy cảnh này trong lòng lập tức lành lạnh.

Trước đó nếu Triệu Vô Cực chiến thắng Lý Thiết là lợi dụng lúc hắn bị thương mà chiến thắng, như vậy bây giờ hắn cùng Nhữ Dương chiến đấu hoàn toàn là mặt đối mặt, không hề có chút thừa nước đục thả câu mưu lợi biện pháp.

Đây chính là thực lực của Triệu Vô Cực, hắn tự mình chứng minh, bản thân có thể vượt cấp khiêu chiến giết chết trúc cơ kì cửu trọng thực lực.

Vốn đang xao động muốn thử đám người, tâm lập tức lạnh xuống.

Mà Lam Thính Vũ thấy cảnh này cũng là cười trên nỗi đau của người khác đối với Tư Thiên Hải chế giễu:

“ ai nha, xem ra Thiên Nguyên Tông các ngươi trúc cơ kì cửu trọng cũng chỉ có vậy mà thôi a.

Bị Triệu sư đệ của ta liên sát hai người, thật đúng là có tiếng mà không có miếng, hắc hắc!”

Tư Thiên Hải nghe Lam Thính Vũ chế giễu sắc mặt lập tức trầm xuống.

Ánh mắt dư quang liếc về phía trúc cơ kì cửu trọng đám người, đa số bọn hắn đều đang bận rộn bị Thanh Vân Tông tu sĩ kéo lấy, là một đối một chiến đấu.

Nếu nói rảnh ra người mà nói, cũng chỉ có hai người.

Đáng tiếc hai tên này đều đã không có cái gì chiến ý, nhìn về Triệu Vô Cực ánh mắt toàn bộ đều là e ngại thần sắc.

Dưới trúc cơ kì cửu trọng, Tư Thiên Hải cũng không cho rằng đối phương có thể ở trong tay Triệu Vô Cực chịu quá được ba chiêu.

Mà Triệu Vô Cực lúc này vừa rảnh tay đã bắt đầu đối với Thiên Nguyên Tông đệ tử giống như là gặt lúa đồng dạng thu gặt tính mạng của bọn hắn, dưới trúc cơ kì cửu trọng gần như không có ai chịu nổi của hắn chiêu thứ hai, tốc độ chém giết nhanh đến cực hạn, người chết như ngả rạ.

Nhìn trận thế đang dần nghiêng về Thanh Vân Tông bên này, mà Thiên Nguyên Tông của hắn viện binh chưa tới, Thanh Vân Tông có thể sắp tới lại có một đám viện binh, Tư Thiên Hải quyết định thật nhanh rống to:

“ rút lui, tất cả rút lui!”

mạnh mẽ đen Lam Thính Vũ đánh lui một cái, Tư Thiên Hải thật nhanh ra lệnh, đồng thời thối lui ra khỏi vòng chiến.

Thiên Nguyên Tông lúc tới hơn hai trăm người, trải qua một trận đại chiến cùng bị Triệu Vô Cực Từ Tiểu Bạch đám người đồ sát, lúc này chỉ còn hơn một trăm người thành công rút lui, hơn một trăm người vĩnh viễn nằm lại ở Thiên Tướng môn tàn tích chỗ này.

Tổn thất quân số tỉ lệ cao tới 50%, quả thật để cho hắn trong lòng lạnh buốt.

Lần này trở lại chỉ sợ không thiếu được một trận máu chó xối đấu mắng to, trách nhiệm sự việc lần này chỉ sợ hắn cũng phải nhận không ít, bị người giận chó đánh mèo!

Nghĩ tới đây, Tư Thiên Hải ánh mắt trở nên âm lãnh mấy phần nhìn về phía Triệu Vô Cực, giống như là có thâm cừu đại hận đồng dạng ghi nhớ kĩ lấy hắn diện mạo này.

“ thắng rồi, ha ha ha!”

“ chúng ta thắng, Thanh Vân Tông thắng rồi!”

“ Thiên Nguyên Tông đám người bị chúng ta đánh bại rồi!”

“ sư đệ, ta đã báo thù giúp ngươi, ngươi có thể yên tâm an nghỉ a!”

Thanh Vân Tông bên này nhìn thấy Thiên Nguyên Tông rút lui đám người lập tức hò reo lên, không ít người thì tại chỗ thút thít lấy, khóc cho sư đệ sư muội của mình trong chiến đấu bất hạnh vẫn lạc.

Triệu Vô Cực nhìn Thiên Nguyên Tông đám người thối lui, Vạn Hắc Vận lại còn muốn đuổi lên, lập tức giơ tay ra cản lại đối phương.

Vạn Hắc Vận có chút không bỏ nói ra:

“ đang giết sảng khoái a, ngươi làm gì phải cản ta!”

Triệu Vô Cực lắc đầu:

“ giặc cùng đường chớ đuổi, huống chi bọn hắn còn chưa cùng đường, chỗ này cũng khá gần Thiên Nguyên Tông, bọn hắn nếu như có viện binh, chỉ sợ ngươi phải gặp xui xẻo.

Được rồi, hôm nay chiến đấu chúng ta đã thắng, không cần tiếp tục truy kích.

Cơ hội chiến đấu còn nhiều đây, đừng lo!”

Vạn Hắc Vận ánh mắt ngạc nhiên nhìn Triệu Vô Cực nói ra:

“ ngươi nói lời này có ý gì? chẳng lẽ Thiên Nguyên Tông sẽ cùng Thanh Vân Tông chúng ta khai chiến thật sao?”

Triệu Vô Cực lắc đầu:

“ không biết, nhưng Thiên Nguyên Tông chắc chắn khó mà nuốt trôi cái này hận thù.

Hai môn phái đệ tử sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra xô xát, đến lúc đó chiến đấu lớn lớn bé bé có thể sẽ ở khắp nơi bùng nổ, không cần lo lắng thiếu cơ hội!”

Vạn Hắc Vận gật đầu:

“ được, vậy tạm thời tha cho bọn hắn một lần, hừ!”

Từ Tiểu Bạch cũng góp đi tới, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Thiên Nguyên Tông đám người rút lui phương hướng, trong lòng không biết đang nghĩ gì.

Lam Thính Vũ lúc này cũng cười ha ha đi tới:

“ Triệu sư đệ, quả nhiên nhân trung long phụng nha!

Không ngờ ngươi tu luyện nhanh như vậy, mới đó mà đã trúc cơ kì thất trọng, quả thật để cho sư huynh ta xấu hổ vô cùng.

Nhìn ngươi có thể đơn đả độc đấu vượt cấp khiêu chiến giết chết trúc cơ kì cửu trọng Thiên Nguyên Tông nội môn đệ tử, sư huynh ta vô cùng hâm mộ nha!”

Triệu Vô Cực vội vàng chắp tay:

“sư huynh quá khen, nếu không phải ngươi đứng ra bảo vệ Triệu Tiếu Tiếu lúc đó, ta chỉ sợ bây giờ cũng không có cơ hội đến cứu nàng!”

Lam Thính Vũ cười nói ra:

“ không có gì đáng nói, chuyện nhỏ mà thôi.

Ta là Thanh Vân Tông nội môn đệ tử đại sư huynh, sao có thể nhìn nội môn đệ tử bị Thiên Nguyên Tông chèn ép bắt nạt mà đứng ngoài dửng dưng.

Đây là việc nên làm!

Hơn nữa trước đó là Hoàng Lạc Anh sư muội đến trước, ngươi nếu muốn cảm ơn có thể cảm ơn nàng nha!”

Hoàng Lạc Anh lúc này đi qua, khí thế hiên ngang nhìn lấy Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực lúc này mới có cơ hội ở gần quan sát nàng, nữ nhân này quả thật là rất cao, đứng ở nới đó liền có thể thu hút ánh nhìn trở thành trung tâm của một nhóm người.

Trên người nàng khí vũ hiên ngang tư thái càng làm cho nàng giống như là một cái nữ võ thần.

Hoàng Lạc Anh đối với Triệu Vô Cực mỉm cười nói ra:

“ Triệu sư đệ, nghe danh đã lâu không bằng gặp mặt, ta là Hoàng Lạc Anh, ngươi có thể gọi ta Hoàng sư tỷ!”

Triệu Vô Cực cũng chắp tay nói ra:

“ gặp qua Hoàng sư tỷ, đa tạ! Đây là ta mấy vị bằng hữu, Từ Tiểu Bạch, Vạn Hắc Vận, Trường Hồng, cùng Thiết Tam Ngưu!”

Hoàng Lạc Anh nhẹ nhàng gật đầu một cái đối với đám người tỏ ý thân thiện.

Dù sao bọn hắn đều là người Thanh Vân Tông, vừa nãy đám người chiến đấu Hoàng Lạc Anh cũng thu hết vào mắt, mỗi người đều có thể nói là Thanh Vân Tông tinh anh trong tinh anh.

Nhất là Từ Tiểu Bạch, không hổ là chưởng môn đệ tử, một thanh kiếm trong tay chém ra lôi đình kiếm khí sức sát thương cực kì cường đại, mà linh lực của hắn thì vô cùng thâm hậu, phát ra mười mấy đạo kiếm khí cũng không chút nhíu mày, giống như là có vô tận linh lực đồng dạng, để Hoàng Lạc Anh vô cùng hâm mộ.

Đám người Từ Tiểu Bạch cũng chắp tay chào lại, giữa môn phái đám đệ tử với nhau, bình thường có thể nội bộ lục đục, nhưng lúc đối ngoại luôn phải đồng lòng nhất trí, như vậy mới có thể khiến cho môn phái tồn tại lâu dài xuống dưới.

Nếu môn phái lúc đối ngoại còn nghĩ cách tranh đấu ngáng chân lẫn nhau, như vậy môn phái chỉ sợ cũng không còn tồn tại được bao lâu.

Hơn nữa Triệu Vô Cực cùng Lam Thính Vũ, Hoàng Lạc Anh đám người cũng không có qua cái gì xung đột, hiển nhiên không cần thiết căng thẳng, kết giao một chút vẫn là nên có.

Lam Thính Vũ cười nói ra:

“ đám người Thiên Nguyên Tông cũng thật to gan, dám đối với chúng ta Thanh Vân Tông đệ tử ra tay, lại mở ra tràng diện đại chiến to như vậy, trăm năm nay chỉ sợ đây cũng là lần đầu tiên gặp phải!”

Hoàng Lạc Anh cười lạnh:

“ đám người này chính là thiếu giáo huấn.

Lão tổ vừa đột phá liền trong lòng cảm giác rất đủ sức lực đối với bản thân thực lực quá mức tự tin, cần nhiều gõ gõ một chút bọn hắn để bọn hắn có thể thanh tỉnh a!”

Lam Thính Vũ cười nói ra:

“ hắc hắc, ta cũng cảm giác như vậy! Triệu sư đệ, Từ sư đệ, các ngươi nhóm định trở về luôn sao?

Chúng ta thám hiểm Thiên Tướng môn tàn tích cũng đã có một cái đại khái, chỉ sợ ở đây cũng không còn chỗ tốt gì, đang chuẩn bị trở về tông môn a!”

Triệu Vô Cực nhìn Từ Tiểu Bạch một cái, sau đó nói ra:

“ chúng ta cũng đang chuẩn bị trở về, không bằng cùng đi, thế nào!”

Lam Thính Vũ gật đầu:

“ vậy thì chúng ta cùng đi a, giữa đường cũng có thể lẫn nhau chiếu cố một phen!

Nhưng trước hết, ta muốn để cho mấy vị sư đệ sư muội nhập thổ vi an trước đã!”

“ Sư huynh chu đáo, cùng làm!”

............

Thiên Nguyên Tông, trưởng lão điện.

Tư Thiên Hải đứng ở phía dưới đài, mồ hôi sau lưng đã sớm thấm ướt một mảnh.

Lúc này ngồi phía trên chính là bốn vị trưởng lão cùng một vị chưởng môn, tất cả đều là nguyên anh kì cường giả.

Bọn hắn sắc mặt vô cùng khó xem nhìn xuống Tư Thiên Hải chất vấn:

“Ngươi nói quân số tổn thất một nửa, hơn trăm người?”

Tư Thiên Hải hồ môi lạnh toát ra:

“ vâng, chưởng môn!”

“hừ, khốn nạn. Tư Thiên Hải, ngươi là nội môn đệ tử đệ nhất nhân, lần này dẫn đội người cũng là ngươi, ngươi tại sao có thể để cho chúng ta tông môn tổn thất nhiều như vậy đệ tử?

Ngươi tốt nhất là nên giải thích một cái cho rõ ràng, nếu không đừng trách tông quy vô tình!”

Tư Thiên Hải cắn chặt răng nói ra:

“ vốn dĩ chúng ta đang chiếm ưu thế, nhưng không ngờ Thanh Vân Tông bên kia người tới tiếp ứng lại là Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch mấy người.

Bọn hắn thực lực vô cùng cường đại, Triệu Vô Cực cảnh giới là trúc cơ kì thất trọng lại có thể đơn độc vượt cấp khiêu chiến đánh giết trúc cơ kì cửu trọng, bởi vậy thế cuộc mới bị xoay chuyển.

Ta sợ đám người Thanh Vân Tông sẽ còn phái tới viện binh, bởi vậy đành phải bảo toàn quân số, rút lui trở lại!”

Thiên Nguyên Tông chưởng môn Hành Thiên Chính nhíu mày nói ra:

“ Triệu Vô Cực tự mình đến? lại còn mang theo cả Từ Tiểu Bạch nhóm người? Lấy lí mà nói, bọn hắn lúc này phải bị giữ lại ở trong tông môn tu hành mà không phải bốn phía chạy loạn mới đúng, trừ khi có việc gì để bọn hắn không thể không đi ra ngoài.

Nói, lần này các ngươi tại sao lại cùng Thanh Vân Tông nổ ra đại chiến!”

Tư Thiên Hải run giọng nói ra:

“ sự việc này bắt đầu phải từ Triệu Tiếu Tiếu nói lên...”

hắn còn chưa nói xong, một cái trưởng lão ngồi ở bên phải Hành Thiên Chính đã ồ lên một tiếng nói ra:

“ là Triệu Tiếu Tiếu sao? Trong tông môn gần nhất mấy cái tin đồn kia?”

Hành Thiên Chính nghi ngờ hỏi:

“ Viên trưởng lão, tin đồn gì?”

được gọi là Viên trưởng lão là một cái làn da ngăm đen lão giả, có bờ môi dày lỗ mũi lớn, thoạt nhìn không thể nào đẹp, nhưng hắn ở Thiên Nguyên Tông địa vị chỉ sau Hành Thiên Chính vị này chưởng môn mà thôi.

Viên trưởng lão nhẹ giọng đem tin đồn thất thiệt về Triệu Vô Cực mấy người nói qua một lần, Hành Thiên Chính nghe xong nhíu mày một cái vỗ ghế nói ra:

“ hừ, rõ ràng là có người cố ý tản ra tin đồn để các ngươi nhắm vào Triệu Tiếu Tiếu, vậy mà các ngươi cũng có thể mắc lừa được!

Ngươi là tông môn chúng ta nội môn đệ tử bên trong dẫn đội sư huynh, sao có thể phạm cái này cấp thấp sai lầm?”

Tư Thiên Hải vô cùng oan ức nói ra:

“ chưởng môn, ta cũng không nhắm vào Triệu Tiếu Tiếu a, là tông môn chúng ta đệ tử a!

ta chỉ là đang tiện đường dẫn đội đi ngang qua liền gặp Lý Thiết tên kia bị Triệu Tiếu Tiếu đồ sát mấy mạng người chỉ còn lại hắn một mình bị Hoàng Lạc Anh đánh cho đau khổ chống đỡ mới ra tay giúp hắn một thanh.

Không ngờ Thanh Vân Tông vậy mà ở gần đó liền có Lam Thính Vũ cũng đang dẫn đội, bởi vậy mới bị cuốn vào cái này trận chiến, đánh bất phân thắng bại.

Ta lúc này đại diện cho tông môn mặt mũi, cũng không thể đơn giản liền bại trận rút lui được a!”

“ngươi không bại trận rút lui? Sợ mất mặt mũi? Tư Thiên Hải, lúc đó hai bên thế lực cân bằng, chỉ cần ngươi nhìn rõ đại cục một chút, tạm thời lui lại cũng sẽ không ai cho rằng ngươi là sợ hãi.

Chỉ sợ ngươi trong lòng có tư tâm, muốn giết địch lập công, hoặc là tham lam Triệu Tiếu Tiếu che giấu bảo vật, cuối cùng mới gây ra cái này hậu quả đi?”

“chưởng môn, ta không dám!”

Tư Thiên Hải trong lòng kêu khổ, đầu óc nhanh chóng lưu chuyển, cố gắng tìm phương pháp tự cứu cho mình, hắn bỗng nhiên nhìn thấy Viên trưởng lão, nhanh chóng nói ra:

“ thực chất ta cũng là vì tông môn mà suy nghĩ mà thôi.

Ta biết lần trước sự việc kia Triệu Vô Cực từ trong tông môn chúng ta đoạt đi một cái Bát quái kính, đồ vật này liền là của Viên trưởng lão ban tặng cho cháu trai, bởi vậy ta muốn thay tông môn đoạt lại bảo vật.

Nếu có thể bắt được Triệu Tiếu Tiếu, ta tin chắc Triệu Vô Cực sẽ đem cái kia bảo vật làm vật trao đổi, đến lúc đó tông môn cũng không mất đi một kiện bảo vật.

Không ngờ thế sự biến đổi quá nhanh, cuối cùng kết quả lại thành ra như vậy!”

Viên trưởng lão đang ngồi yên lặng một bên nghe thấy mấy lời này bỗng nhiên lạnh lùng hừ một tiếng.

Cháu trai chết khiến hắn vô cùng tức giận.

Không ngờ hung thủ hắn đau khổ tìm kiếm lại là người trong tông môn.

Tuy không biết rõ bên trong có nội tình gì, nhưng sau đó Triệu Vô Cực đoạt đi đồ vật kia không cần nói cũng rõ ràng.

Nghe nói đến bát quái kính lại nói đến Triệu Vô Cực, Viên trưởng lão trong lòng lập tức không vui lên, sắc mặt cũng rất khó xem.

Hành Thiên Chính lạnh giọng nói ra:

“ Tư Thiên Hải, ngươi dẫn đội bất lực, tính toán sai lầm, để tông môn đệ tử hi sinh vô ích.

Phạt nửa năm bổng lộc, phế bỏ nội môn đệ tử đại sư huynh thân phận, từ nay chức vị này sẽ do Lý Thanh Hi đến thay ngươi đảm nhiệm.

Có gì ý kiến hay không?”

Tư Thiên Hải nghe xong sắc mặt trầm xuống, trong lòng vừa đau đớn,không cam lòng lại tràn ngập lửa giận.

Nội môn đệ tử đại sư huynh không chỉ là một loại thân phận một loại xưng hào, mà nó còn đại diện cho rất nhiều quyền lực cùng lợi ích.

Mất đi vị trí này lại còn bị cắt nội môn đệ tử phúc lợi, nửa năm tiếp theo hắn chỉ sợ tài nguyên tu luyện rất khó khăn, sẽ có thể bị người khác vượt qua, sau đó vĩnh viễn cướp đi cái này thân phận.

Mà Lý Thanh Hi chiính là lão đối thủ, người cạnh tranh chức vị này với hắn đã lâu.

Bây giờ không cần làm gì liền có thể có được chức vị này,chỉ sợ Lý Thanh Hi ngủ đều muốn cười tỉnh.

Nhưng Tư Thiên Hải không thể không cay đắng cúi đầu:

“ đệ tử không có bất kì ý kiến gì, chưởng môn thánh minh!”

Viên trưởng lão lúc này bỗng nhiên mở miệng nói ra:

“ Tư Thiên Hải, ngươi cũng không cần cảm giác uất ức trong lòng, tông môn đối với các ngươi đám này thiên tài đệ tử luôn công bằng.

Ngươi nếu như có thể lập công chuộc tội, tông môn nhất định có thể ban thưởng cho ngươi, để ngươi trở lại vị trí đại sư huynh kia.

Việc ngươi cần làm chính là đem Triệu Vô Cực giết chết, đưa đầu lâu của hắn về đây trình diện.

Nếu ngươi có thể thu hồi Bát quái kính của ta, như vậy ta có thể đảm bảo, ngươi không những có thể hồi phục chức vị cũ,còn có thể đột phá kim đan kì, trở thành hạch tâm đệ tử!

Thế nào, có muốn tiếp nhận cái thử thách này hay không?”

Tư Thiên Hải nghe xong gương mặt vốn ảm đạm bỗng nhiên lóe lên hưng phấn thần sắc.

Viên trưởng lão quả nhiên là Thiên Nguyên Tông đệ nhị nhân vật, hắn quyền lực vô cùng to lớn.

Cho dù chưởng môn vừa mới đặt ra trừng phạt đối với bản thân, hắn một câu nói liền có thể khẳng định,ngươi sau này nếu lập công chuộc tội,trừng phạt đều có thể miễn.

Nếu là cái khác môn phái, chỉ sợ chưởng môn đã sớm nghi ngờ ngươi là đối với hắn bất mãn, muốn cùng hắn tranh đoạt quyền nói chuyện a!

nhưng ở Thiên Nguyên Tông, Viên trưởng lão thật sự có có quyền lực này, cũng có bản sự nói ra lời này.

Bởi vì hắn đóng góp cho Thiên Nguyên Tông, không hề thua kém gì với chưởng môn, cảnh giới cũng vô cùng cường đại.

Hắn nói có thể đảm bảo Tư Thiên Hải đột phá kim đan kì, vậy thì chắc chắn có thể.

Tư Thiên Hải vui mừng khấp khởi nói ra:

“ ta đương nhiên là tiếp nhận, cũng nguyện ý vì tông môn làm việc.

Chỉ có điều Triệu Vô Cực quỷ kế đa đoan, hắn nếu như một mực trốn ở Thanh Vân Tông, ta sao có thể có cơ hội ra tay?

Hơn nữa nếu ra tay, không chừng hắn có cái gì bảo mệnh đồ vật, như vậy ta cũng rất khó có thể giết chết hắn a!”

Viên trưởng lão nghĩ một chút sau đó gật đầu nói:

“ không sai, vậy thì ngươi cầm lấy viên đan dược này.

Viên đan dược này là Nhiên Huyết đan, có tác dụng trong thời gian ngắn khiến ngươi khí huyết sôi trào, thực lực tăng mạnh.

Lấy cảnh giới của ngươi, có thể để ngươi trong một chén trà thời gian đạt được kim đan kì sơ kì chiến lực, sau khi kết thúc hiệu quả đan dược,cũng chỉ là hơi suy yếu một chút nửa ngày mà thôi!

Còn Triệu Vô Cực ngươi nếu muốn giết hắn, cũng chỉ có thể chờ hắn rời đi Thanh Vân Tông mới có cơ hội ra tay, Triệu Vô Cực đương nhiên cũng không thể mãi trốn ở trong Thanh Vân Tông.

Hắn còn có Tiên Y phường cái này cự đại gia nghiệp, nếu ngươi không chờ được, có thể từ chỗ này ra tay chế tạo phiền phức, để hắn bắt buộc phát rời khỏi Thanh Vân Tông, đi giải quyết cái này phiền phức!”

Tư Thiên Hải tiếp nhận trong tay đan dược, lập tức mừng như điên nói ra:

“ đa tạ trưởng lão ban thuốc cùng chỉ điểm, ta nhất định sẽ toàn lực hoàn thành, cho dù nhảy vào dầu sôi lửa bỏng cũng không từ nan!”

“ tốt, đi đi! Chúng ta chờ tin tức tốt của ngươi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.