Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 160: Ăn nhậu chơi gái huynh đệ tốt , Triệu Tiến ra tay



Trời vừa sẩm tối, Hoàng Tự Lang đi tới Mãn Nguyệt Lâu mở một bàn tiệc sau đó ngồi chờ đợi. 

Không mất bao lâu, cửa phòng bị mở ra, một cái thanh niên đi vào.

Người thanh niên này thân hình hơi gầy gò, cằm hơi nhô ra, ánh mắt thường xuyên đảo qua đảo lại cho người ta cảm giác vô cùng xảo trá.

Hắn chính là bạn chơi của Hoàng Tự Lang, thường xuyên cùng nhau đánh bạc chơi gái Triệu Tiến.

Triệu Tiến là phủ thành chủ một cái tiểu đầu mục, dưới trướng hắn quản lí là mười tên thuộc hạ là phàm nhân nhưng đề có nhị lưu đỉnh phong cảnh giới, bình thường công việc ngoài tuần tra cũng không có gì nhiều.

Hoàng Tự Lang thân phận chính là Hoàng gia thiếu chủ, bởi vậy hắn rất dễ dàng làm quen được với đối phương.

Hai người từ đó bắt đầu thân quen, cùng nhau ăn uống chơi gái, như là huynh đệ vậy. nhưng đa số đều là Hoàng Tự Lang xuất tiền, Triệu Tiến cực ít mới mời một bữa.

Dù sao là Hoàng Tự Lang muốn làm quen hắn, mà không phải hắn muốn làm quen Hoàng Tự Lang.

Tu tiên giả cũng không phải có bao nhiêu cao cao tại thượng đáng nói, bọn hắn một khi nhập phàm trần rất dễ dàng lạc mất bản tâm, bị tiền tài cũng mĩ sắc dụ hoặc rồi đắm chìm trong đó không thể thoát ra được.

Triệu Tiến cũng là một người trong số đó. 

Hắn ở phủ thành chủ địa vị không cao, tu vi cũng không vượt trội đối với tu tiên cũng đã không mong chờ gì nhiều.

Hắn ngược lại thích cảm giác được người khác xun xoe nịnh nọt được ăn uống chơi gái thoải mái thích làm gì thì làm.

Nên Hoàng Tự Lang chính là đối tượng được hắn lựa chọn. 

Tên này tự mình muốn làm thân, gia cảnh khá giả có thể thoải mái ăn uống vui chơi, đối với hắn cũng đủ cung kính, bởi vậy hai người chơi với nhau vô cùng hợp ý.

Hoàng Tự Lang thấy đối phương tới vội đứng dậy chào nói:

“ Triệu huynh, ngươi đã tới a, ta chờ ngươi một lúc rồi đây!”

Triệu Tiến cũng là chắp tay ha ha cười nói:

“ hiền đệ chờ lâu không, ta công vụ bận rộn đến muộn một chút a!”

“ không có gì không có gì, Triệu huynh mời ngồi!”

Hoàng Tự Lang cùng Triệu Tiến bắt đầu ăn uống trò chuyện linh đình lên, chủ đề của hai người cũng rất tục tĩu nhưng hai người nói cho vô cùng sinh động có lực.

Cơm qua nửa tuần, Hoàng Tự Lang hỏi:

“ Triệu huynh có biết Triệu Vô Cực người này không?”

Triệu Tiến thở ra một cái men say nói:

“ hắn ai chẳng biết, ở Hỏa Vân Thành này cũng rất nổi tiếng. một cái thiên tài mới nổi, có chút bản lĩnh a, không tệ!”

Hoàng Tự Lang tiếp tục hỏi:

“ Triệu huynh thấy hắn bản lĩnh thế nào?”

“ hắn a, là nhị lưu đỉnh phong cảnh giới, cũng có chút thực lực, nhưng ở Hỏa Vân Thành muốn xưng vương xưng bá còn xa lắm, các đại gia tộc có thể đè chết hắn bất cứ lúc nào a!”

Hoàng Tự Lang nheo mắt lại hỏi:

“ Ta muốn biết Triệu huynh thực lực so với hắn thế nào?”

Triệu Tiến chơi cùng Hoàng Tự Lang đã lâu, biết rõ hắn là cái gì tính tình. tên này hỏi như thế chắc chắn là có chuyện ẩn ý đằng sau, hắn hơi tỉnh táo lại nói:

“ Triệu Vô Cực tuy ở nhị lưu rất mạnh mẽ, nhưng so với ta kém quá xa. ta đã là luyện khí kì tam tầng đỉnh phong, nội lực ngoại phóng có thể điều khiển phi kiếm từ xa giết người. hắn chỉ cần gặp ta chính là một con đường chết!”

Hoàng Tự Lang ánh mắt sáng lên nói:

“ không gì gì Triệu huynh, ta cùng Mã Thủy Nhu lưỡng tình tương duyệt đã lâu, chuyện này ngươi hẳn cũng biết a?”

“ừm!”

Triệu Tiến gật đầu trả lời, hắn đương nhiên biết, nhưng là biết tên này ý dâm Mã Thủy Nhu mà thôi, chứ Mã Thủy Nhu không hề thích qua hắn.

Hoàng Tự Lang tiếp tục nói:

“ ta cùng Mã Thủy Nhu vốn đang rất tốt, nhưng tên Triệu Vô Cực kia gần đây lại tới Mã gia, không biết dùng thủ đoạn gì lại có thể chen chân vào đó, chúng ta tình cảm cũng bởi vậy trở nên xa cách vô cùng. ta đường đường một cái nam nhan sao có thể chịu nhục bị cướp đi người mình yêu thương a, chuyện này Triệu huynh nhất định phải làm chủ giúp ta a!”

Triệu Tiến trong lòng cười lạnh, lại là vì nữ nhân đó mà muốn hắn ra mặt sao?

Giết Triệu Vô Cực, đơn giản.

Nhưng hắn đến giờ vẫn chưa nghe được thông tin gì về thân thế của Triệu Vô Cực, bởi vậy cũng là có chút cố kị.

Dù sao hắn cũng không muốn đi chọc Triệu Vô Cực, lỡ xui xẻo động vào một cái nào cường đại gia tộc, hắn sợ rằng cũng phải gặp vận xui.

Hơn nữa Hoàng Tự Lang cũng không cho ra đủ thành ý a. muốn nhờ người khác làm việc tất nhiên phải ra đủ thành ý mới được.

Hoàng Tự Lang thấy Triệu Tiến do dự không quyết, hắn cũng hiểu tên này là đang muốn gì.

Hắn vội nói:

“ Triệu huynh, chúng ta là huynh đệ tốt a, ta gặp khó khăn ngươi cũng không thể không quản đúng không. Việc này xong, ta mời ngươi ăn uống vui chơi Nghênh xuân viện một tháng, ngoài ra còn tặng huynh thêm ba trăm lượng hoàng kim làm thù lao, như thế nào?”

Triệu Tiến có chút động lòng, được ăn chơi miễn phí một tháng cũng không phải là ít tiền còn có ba trăm lượng hoàng kim cũng đã khiến hắn động lòng.

Hắn ở phủ thành chủ làm việc nhận lương chủ yếu là Linh thạch, còn tiền bạc phàm vật rất ít.

Nhưng ở Hỏa Vân Thành muốn ăn chơi người ta chỉ nhận vàng bạc chứ không nhận Linh thạch a. hắn cũng là cần những thứ này.

Ba trăm lượng hoàng kim đã tương đương với ba vạn lượng bạch ngân, đủ hắn chơi một thời gian rất dài a.

Thấy tên này còn do dự, Hoàng Tự Lang trong lòng càng là mắng thầm một tiếng, hắn tiếp tục khuyên bảo:

“ Triệu huynh, ở đây người đông như thế Triệu Vô Cực bị ai giết làm sao có thể điều tra được. chỉ cần ngươi che mặt đi, làm được sạch sẽ một chút ai biết là ngươi làm a!”

Triệu Tiến vốn đã tâm động bây giờ nghe xong câu này là khẳng định chắc chắn, sinh ý này hắn tiếp.

Giết Triệu Vô Cực chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, quan trọng là hắn gia tộc. nhưng nếu gia tộc của hắn cũng không biết là ai làm, vậy thì còn sợ cái gì.

Triệu Tiến gật đầu nói:

“ chuyện này cứ như vậy quyết đi, ngươi muốn lúc nào hành động!”

Hoàng Tự Lang vui sướng nói:

“ đêm dài lắm mộng, chờ ngày không bằng gặp ngày. ngay đêm nay lập tức xuất thủ tiêu diệt hắn, Triệu huynh thấy thế nào?”

Triệu Tiến gật đầu nói:

“ được, ăn cơm xong ta sẽ xuất phát, ngươi ở nghênh xuân lâu chờ ta, đêm nay chúng ta phải chơi tới sáng!”

Hoàng Tự Lang vui vẻ nói:

“ được, ta sẽ mời Xuân Hi cô nương tiếp đãi Triệu huynh, nhất định để cho huynh hài lòng!”

Xuân Hi là chiêu bài kĩ nữ của Nghênh xuân lâu, Triệu Tiến vừa nghe đến tên nàng lập tức phía dưới lều nhỏ không tự chủ được chống lên.

Hắn cũng từng cùng nàng làm qua, kĩ thuật quả thật rất điêu luyện. quan trọng là cơ thể mềm mại như rắn nước giọng nói ỉ ôi vô như là miêu trảo cào lòng người nhột nhột, quả thật là muốn dừng mà không được.

Nghĩ tới đây hắn lập tức nốc một ngụm rượu lớn, chuyện này hắn làm.

Triệu Vô Cực đêm nay phải chết.

.....

Triệu Vô Cực trở về nhà trọ, hắn lúc này cũng đang cùng Từ Tiểu Bạch ngồi chung bàn.

Trên tay hắn chính là một lá thư do Độ Hải viết, hắn đang yên tĩnh đọc lấy.

Trong thư Độ Hải nói hắn nhận được mật lệnh của Vạn Sơn Tự phải truy sát phản đồ, đối phương đã ở một thành trì gần đó lộ qua tung tích, không thể chậm trễ, bởi vậy không từ mà biệt, đối với Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực vô cùng cảm thấy hổ thẹn.

Hai người nếu muốn lên Vạn Sơn Tự thăm quan có thể tiếp tục hành trình, hắn làm xong việc cũng sẽ nhanh chóng trở về Vạn Sơn Tự phục mệnh,lúc đó ba người có thể gặp nhau.

Cuối cùng chính là cảm ơn Triệu Vô Cực cực phẩm tôi cốt đan, mấy ngày hôm nay hắn công lực tiến nhanh, cảm giác tự tin tràn trề, vô cùng sảng khoái. 

Triệu Vô Cực cất đi lá thư, nói:

“ ta đã quyết định rồi, chúng ta ở Hỏa Vân Thành đã không còn cái gì đáng để xem nữa, có thể tiếp tục di chuyển tới thành trì khác, tiếp tục quá trình lịch luyện. Tuyến đường vẫn không đổi, hướng thẳng về Vạn Sơn Tự. chúng ta vừa đi vừa chơi, sợ rằng Độ Hải cũng sớm làm xong nhiệm vụ mà trở về Vạn Sơn Tự rồi!”

Từ Tiểu Bạch gật đầu, đi tới Vạn Sơn Tự tham quan chính là bọn hắn cộng đồng ý kiến, hắn không hề có ý kiến gì khác.

Từ Tiểu Bạch lúc này hỏi:

“ ngươi cùng Mã tiểu thư thế nào rồi?”

Triệu Vô Cực khó hiểu hỏi lại:

“ Thế nào là thế nào?”

Từ Tiểu Bạch có chút mất kiên nhẫn nói:

“ ta hỏi chính là chuyện tình cảm của các ngươi a! chẳng phải Mã tiểu thư mời ngươi tới Mã gia là để mời chào ngươi sao? Mã tiểu thư có thể không ủy thân cho ngươi sao?”

Triệu Vô Cực cười ha ha nói:

“ Tiểu Bạch a Tiểu Bạch, ngươi cũng biết mục đích của bọn họ rồi, giờ đây ta còn ngồi ở đây muốn cùng ngươi rời khỏi Hỏa Vân Thành ngươi còn cố hỏi làm gì? chẳng lẽ ngươi thật sự muốn biết không phải là ta cùng Mã tiểu thư thế nào mà là muốn biết Mã tiểu thư thế nào chứ? ngươi thích nàng sao?”

Từ Tiểu Bạch gắt nói:

“ ta sao có thể thích nàng, nữ nhân thích ta ở Thiên Vân thành còn một đống lớn đây,ta không hiếm lạ gì!”

Triệu Vô Cực mắt đảo một vòng, cười xấu nói:

“ vậy là ngươi muốn biết ta đối với nàng thế nào sao? được, ta nói cho ngươi biết a, ta từ chối phụ thân nàng mời chào, nên cũng muốn nhanh chóng rời khỏi Hỏa Vân Thành tránh nhiều chuyện phát sinh thêm! gần đây thế cục của Hỏa Vân Thành quá loạn, ta cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì tiếp theo. 

Lại nói, ngươi đây là đang quan tâm ta sao? quan tâm ta sẽ cùng nữ nhân khác đi lại sao? hắc hắc, Tiểu Bạch a Tiểu Bạch, ta sẽ chịu trách nhiệm với ngươi a!”

Từ Tiểu Bạch mặt đen lại rút kiếm ra mắng:

“ ngươi còn dám nói ta cùng ngươi trở mặt, hừ!”

Triệu Vô Cực ôm bụng cười nói:

“ được rồi, ta không trêu ngươi nữa được chưa? xem ngươi bộ dạng này người ta còn thật tưởng ta với ngươi có cái gì đó đây!”

Từ Tiểu Bạch cất kiếm đi tức giận nhìn Triệu Vô Cực:

“ Ta.... cẩn thận!”

bốp!

Từ Tiểu Bạch còn chưa kịp nói hết câu, hắn chân lại nhanh như chớp đá ra, nhắm thẳng Triệu Vô Cực bụng đá tới.

Triệu Vô Cực có chút bất ngờ, không hiểu sao Từ Tiểu Bạch đột nhiên lại động thủ, không hề phòng thủ chút nào bị hắn đá một cái trúng bụng.

Cự lực truyền tới, Triệu Vô Cực như một con tôm con người bay ngược ra ngoài đánh vào vách tường.

Xoẹt!

Một đạo ánh kiếm lóe lên đâm qua vị trí lúc nãy hắn vừa đứng, thế kiếm không giảm đâm trúng cái bàn bên cạnh nháy mắt đem nó chém làm đôi.

Triệu Vô Cực mở to mắt, trong lòng nguy hiểm cảnh báo lúc này mới như là thức tức kéo vang lên.

Ngay lúc này hắn cũng rõ ràng, vừa rồi cửa sổ mở, Từ Tiểu Bạch hẳn là thấy phi kiếm từ xa lao tới, hắn mới vội vàng đánh bay bản thân tránh ra đường kiếm này.

Kiếm ở qua xa, Triệu Vô Cực không thể cảm nhân được là đương nhiên, nhưng Từ Tiểu Bạch dùng ánh mắt nhìn thấy cũng không có gì lạ.

Dù sao đêm nay trăng rất sáng, Từ Tiểu Bạch ánh mắt cũng rất tinh tường.

Trong lòng hắn trầm xuống vô cùng, lo sợ cái gì cái gì liền tới.

Không ngờ ở Hỏa Vân Thành lại có tu tiên giả ra tay với hắn, lần này thật gặp phiền phức lớn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.