“ Ngươi nói xem một chút tình hình của Túy Mộng Thành, thành chủ là ai cảnh giới gì có những môn phái cùng gia tộc nào?”
Tên tiểu nhị còn tưởng hắn muốn hỏi cái gì hóa ra chỉ là những vấn đề đơn giản này, người này hẳn là mới tới Túy Mộng Thành nên tìm hiểu thông tin, hắn lập tức ha ha cười đáp:
“ Công tử, Túy Mộng Thành thành chủ tên là Nhị Thiếu Công, là trúc cơ kì đỉnh phong tu tiên giả. Túy Mộng Thành có năm đại gia tộc lớn được xếp theo thứ tự chính là Hùng, Tinh, Vân, Thành, Kiến. Có hai đại môn phái là Cự kiếm môn - môn chủ Ngạc Vĩ kiếm Trịnh Hoành. Thiết quyền môn Thiết tí quyền Thiết Tam, ngoài ra ở đây có một phân đà của thiên hạ đệ nhất bang phái là cái bang nữa. Công tử ngươi còn muốn biết gì nữa không?”
Triệu Vô Cực gật đầu, tên này tiểu nhị là người ở đây hẳn biết rất rõ thế lực ở đây, hắn hỏi:
“ Ta thấy ở đây rất đông nhân sĩ giang hồ a, không biết là có chuyện gì?”
Tiểu nhị ha ha cười nói:
“ công tử không biết a, bọn họ chính là tranh đoạt Viên Nguyệt Kiếm mà tới a. hôm trước không biết từ đâu tin tức nói giang hồ thần binh bảng xếp hạng thứ mười Viên Nguyệt Kiếm sau nhiều năm mất tích xuất hiện ở Túy Mộng Thành chúng ta, các lộ nhân sĩ bắt đầu đổ dồn về chỗ này đoạt kiếm, nên mới đông đúc như vậy!”
Triệu Vô Cực liếc mắt nói:
“ ngươi biết nguyên nhân cụ thể không?”
Tiểu nhị gãi đầu:
“ ta cũng chỉ nghe lời đồn đãi mà thôi, công tử xin lượng thứ a! công tử ngươi cũng muốn tranh đoạt bảo kiếm sao?”
Triệu Vô Cực bâng quơ nói:
“ xem tình hình, tiện tay thì cũng tranh một phen xem sao, nếu ta thật sự muốn tranh đoạt sợ rằng bảo kiếm nhất định thuộc về ta a!”
Tiểu nhị đưa ra ngón tay cái nói:
“ công tử khẩu khí thật đại a, ở đây tập hợp bao nhiêu lộ anh hùng trong thiên hạ ngươi lại có thể tự tin khẳng định như vậy, ta thấy ngươi rất giống một vị đại hiệp trước đây từng ở chỗ chúng ta cũng khẩu khí đại như vậy, chỉ đáng tiếc sau đó... aizzz!”
Triệu Vô Cực liếc mắt, nói chuyện chỉ nói một nửa làm người khác tò mò, tiểu nhị ở Túy Mộng Thành cũng biết chơi sáo lộ rồi sao?
Hắn hỏi:
“ sau đó thế nào?”
Tiểu nhị lộ ra một hàm răng ố vàng toe toét cười nói:
“ sau đó hắn ăn rau cần một tháng, khẩu khí liền biến đổi rồi!”
Triệu Vô Cực xạm mặt lại, ngươi đây là trêu chọc ta?
Triệu Vô Cực cũng biết muốn từ một cái tiểu nhị biết được tin tức gì quả thật khó khăn, hắn thả tay ra tiểu nhị lập tức vui vẻ cầm lấy bạc, Triệu Vô Cực lại hỏi:
“ ở trong thành có chỗ nào bán hoa hồng hay không?”
Tiểu nhị lập tức đáp:
“ có đương nhiên là có, công tử muốn mua sao ta có thể giúp công tử đi mua a!”
Đi mua đồ hộ khách quan là chuyện hắn thường làm, mua xong tiền thừa khách hàng thường không đòi lại làm tiền boa cho hắn, hắn làm nhiều nên quen thuộc, biết món hời sắp tới.
“Một trăm bông hoa hồng giá bao nhiêu?”
“ khoảng mười lượng bạc!”
Triệu Vô Cực ném cho hắn mười một lượng nói:
“ còn lại cho ngươi!”
Tiểu nhị vui vẻ cảm ơn, nhanh chân chạy đi mua. chỉ chốc lát sau hắn lập tức ôm một bó to hoa quay trở lại nói:
“ công tử, ngươi mang nhiều hoa như vậy đi lại cũng không tiện a, quán trọ của chúng ta có phòng trọ cho thuê không bằng ngài thuê một phòng đi.”
Triệu Vô Cực gật đầu, quán trọ này tầng một làm ăn uống sinh ý, tầng hai chính là cho thuê ở, hắn cũng không muốn đi tìm quán trọ ở chỗ khác tiện luôn thuê ở đây.
Triệu Vô Cực ăn xong, đứng dậy rời đi, hắn ở đầu đường trong một góc không ai chú ý bắt đầu chặt xuống một cây màu xanh.
Triệu Vô Cực trước khi tới Túy Mộng Thành đã nghĩ qua, muốn ở đây không gây nên quá nhiều sát phạt mà nói đương nhiên phải áp dụng hòa hoãn biện pháp, giao thiệp cùng với người khác đương nhiên phải theo sáo lộ dùng tiền tài đi trước làm quà tặng thế công. kiềm chế bản thân không động tí là muốn diệt tộc người ta.
Chỉ có như vậy mới có thể giảm bớt giết chóc không đáng có, bởi vậy đối với nam nhân thì tặng tiền, đối với nữ nhân thì tặng quà làm đẹp, giao thiệp của hắn tự nhiên cũng sẽ trôi chảy thuận lợi.
Triệu Vô Cực cũng muốn làm một loại quà riêng mà ở thế giới này chưa có, để hắn tặng cho người hắn khá thân quen, mà Triệu Vô Cực thân quen lại đa số là mĩ nữ.
Bởi vậy hắn đang ở đầu đường chặt cây nha đam. Đúng vậy, là kiếp trước cây nha đam.
Người ở thế giới này đều không biết nhiều loại tiền thế cây cối có tác dụng gì, y học còn chưa phát triển tới mức loại cây cỏ gì cũng đi nghiên cứu.
Bọn họ chú ý chỉ là các loại công dụng cực mạnh như nhân sâm, kim chi, ha thủ ô... những loại này dược lí.
Triệu Vô Cực thì biết nha đam có tác dụng dưỡng da, làm đẹp da, bởi vậy hắn cũng tranh thủ chặt mấy cây, mang về quán trọ bào chế nước hoa dưỡng da.
Làm nước hoa rất đơn giản, đầu tiên hái toàn bộ cánh hoa xuống, sau đó ngâm nước muối để làm sạch.
Tiếp theo chính là mang cánh hoa hầm cách thủy, hoa hồng sẽ bị nhiệt độ cao nung nấu mà chảy ra tinh dầu của mình.
Dùng vải màn lọc cặn chỉ giữ lại phần tinh dầu, ta được nước hoa hồng.
Cắt vỏ nha đam, nạo ruột ra, băm nát sau đó vắt lấy nước. Trộn hai thứ hỗn hợp này lại, chúng ta có được nước dưỡng da hoa hồng.
Chỉ cần xịt nước này lên da, không những có công hiệu dưỡng da, mà còn sẽ để lại mùi thơm hoa hồng trên cơ thể như là dùng nước hoa chính hãng vậy, ở thế giới này đúng là một thứ vô cùng tân tiến trong công nghệ làm đẹp.
Chỉ cần là nữ nhân, chắc chắn sẽ thích thứ này.
Triệu Vô Cực không chỉ tuân theo công thức của tiền kiếp, hắn dựa vào kiến thức dược thảo của bản thân, lấy ra thêm ba loại được thảo cũng có công dụng làm đẹp bắt đầu chắt lọc ra tinh hoa hòa vào trong đó.
Một lúc sau, một bình nước hoa hồng ra đời. Triệu Vô Cực ngửi qua, không chỉ mang hoa hồng hương vị mà còn mang dược thảo thơm ngát mùi vị, quả thật làm lòng người sảng khoái vô cùng.
Hắn lại bắt dầu chế tác một cái nút xịt, ở kiếp trước cái này nút xịt là một thứ vô cùng tầm thường, nhưng ở thế giới này nó cũng đã là một cái sáng kiến đáng để mọi người trầm trồ khen ngợi.
Hoàn thành, Triệu Vô Cực nhìn trong tay mình một cái làm bằng hồng ngọc bình đựng nước hoa, hắn cảm giác vô cùng có thành tựu. đây là thứ đầu tiên hắn tự làm ra bằng kí ức kiếp trước, Triệu Vô Cực cảm thấy rất tự hào.
Hắn có thể tạo ra nhiều thứ hơn, đưa thế giới này biết đến khoa học kĩ thuật là thứ gì, nhưng Triệu Vô Cực cảm thấy tu tiên vẫn là tu tiên đi, không nên chen một chân khoa học kĩ thuật vào làm gì, bởi vậy hắn cực ít sử dụng đến kí ức kiếp trước làm đồ vật.
Cái này bình nước hoa chính là hắn sản phẩm đầu tay a. Vì mĩ nhân, không thể không làm.
Triệu Vô Cực cũng không phải chỉ làm được một bình duy nhất, hắn làm khá nhiều, tất cả đều thu vào nhẫn trữ vật.
Tiếp theo chính là đi tới Thanh Vân Tông cứ điểm ở Túy Mộng Thành xem xét tình hình một chút.
Triệu Vô Cực nhanh chóng đi tới, Túy Mộng Thành Thanh Vân Tông cứ điểm so với Hỏa Vân Thành còn phải to lớn khí phái, đáng tiếc ở đây không khí vô cùng ảm đạm, người qua lại cực ít.
Trước cửa cũng chỉ có một cái sư huynh coi cửa, Triệu Vô Cực đi tới chắp tay nói:
“ Gặp qua sư huynh, ta là Triệu Vô Cực!”
hắn đưa trưởng lão lệnh ra, tên sư huynh này xem xét một chút ánh mắt lập tức sáng lên nói:
“ Sư đệ mời chờ ở đây,ta lập tức báo cáo Mão sư huynh!”
Triệu Vô Cực khóe mắt giật giật một cái, Thanh Vân Tông là có chuyện gì a? tại sao ở Thiên giang thành là mặt dài như ngựa Mã sư huynh, Hỏa Vân Thành là to như trâu đực Ngưu sư huynh, tới Túy Mộng Thành lại là Mão ( mèo) sư huynh?
Chẳng lẽ Thanh Vân Tông thật muốn phái trông coi cứ điểm đều là họ nhà động vật người tới sao?
Triệu Vô Cực đang suy nghĩ lung tung, bên trong lập tức truyền tới tiếng cười ha ha:
“ Triệu sư đệ a, nghe danh đã lâu, hạnh ngộ hạnh ngộ!”