Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 192: Một không niệm tình hai không lĩnh tình chính là Tuyệt Tình Sư Thái



Triệu Vô Cực nhìn đám người đi xa, hắn trong lòng cũng là thở ra một hơi.

Hắn cũng là đánh cược Tiếu Mị Mị có cao thủ phong phạm, nếu nàng không chịu thua rời đi mà đứng lại sử dụng Cực Nhạc ma công cùng hắn đánh hắn cũng không dám nói chắc có thể thắng nàng hay không.

Nhưng bỏ chạy cũng là điều hắn chắc chắn làm được, Tiếu Mị Mị cho dù thân pháp có cao hơn nữa có thể trong nháy mắt bùng nổ ra tốc độ cũng không thể so sanh với hắn Thủy Thượng Phiêu thân pháp cùng Ngũ Quỷ mật tịch bùng nổ tốc độ.

Chạy là điều hắn chắc chắn làm được, nhưng nam nhân bị nữ nhân truy đuổi cũng không có cái gì tốt mặt mày a.

Đương nhiên nếu như thế nói rõ Tiếu Mị Mị là một cái không có liêm sỉ cùng hạn cuối nữ nhân loại người như thế sau này Triệu Vô Cực gặp lại chính là một chưởng giết chi, không cần nương tay.

Cũng may mắn nàng vẫn còn một chút tự trọng cuối cùng, vẫn là nhận thua, chơi được chịu được.

Từ nàng cùng đồng bọn Triệu Vô Cực cũng nhìn ra một vài thứ.

Nữ nhân lên tiếng kia quả thật cũng đủ liều lĩnh, dám cái lại mệnh lệnh của Tiếu Mị Mị.

Phải biết nàng là Cực Nhạc Ma Tông nhị sư tỷ, người dẫn đội a. đối phương lại dám công khai phản đối ý kiến của nàng chuyện này đáng suy ngẫm.

Thứ nhất chính là đối phương nôn nóng lập công, dù sao Tiếu Mị Mị có thể lập công, nàng dẫn đội cũng có được ích lợi, các nàng sẽ nhận được một số tài nguyên tu luyện xem như ban thưởng gì đó.

Có thể thấy m Cực Nhạc Ma Tông tài nguyên tu luyện quản lí vô cùng gắt gao, bên dưới đám đệ tử đều rất đỏ mắt tài nguyên tu luyện, bọn hắn không hề biết đủ.

Bởi vậy tà phái tranh đoạt vô cùng ác liệt, khôn sống mống chết thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

Cá lớn nuốt cá bé ở đâu cũng có, ở tà phái thì càng là nhiều.

Cũng có thể là Tiếu Mị Mị nhận nhiệm vụ lần này tranh đoạt bảo kiếm, nàng không hoàn thành nhiệm vụ không sao, nhưng nàng đoàn đội này có thể bị trách phạt xuồng, bởi vậy đối phương mới lo lắng như vậy.

Bất kể vì lí do gì, nữ nhân kia tranh cường háo thắng tâm rất mạnh, dễ dàng bị lợi dụng, nàng cũng không biết thu liễm, sợ rằng đã bị Tiếu Mị Mị ghim lên.

Sau này Tiếu Mị Mị lúc nào rảnh rỗi sợ rằng sẽ tìm nàng phiền phức a.

Sống ở trong tà phái, không những ngươi phải đủ độc, mà còn phải mở mắt ra nhìn một chút, không cần xem bản thân quá là thứ gì ghê gớm.

Nữ nhân kia hẳn là trong lòng đố kị rất lớn mới to gan như vậy, Triệu Vô Cực gật gù, nữ nhân đố kị tật xấu thường mãnh liệt hơn nam nhân rất nhiều.

Hắn lấy lại tinh thần xem trên tay bao kiếm, quả thật bảo kiếm vô cùng sắc bén, chỉ cầm thôi mà cũng cảm nhận được nó phong mang sắc bén, lưỡi kiếm ánh lên hàn mang chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến người ta cảm giác trong lòng lành lạnh, kiếm không lớn nhưng khí tràng lại lớn, phong mang không thể che lấp a!

Triệu Vô Cực hài lòng nhìn kiếm, hắn lúc này mới chú ý tới chỗ tên áo đen lúc nãy.

Tên áo đen bị Tiếu Mị Mị đánh thương, hẳn là cũng biết mình không phải đối thủ Triệu Vô Cực nên đã nhân lúc hắn không chú ý bỏ trốn, Triệu Vô Cực vuốt cằm, xem như thức thời.

Hắn lúc này đi vào trong đại sảnh, đám người giống như mới tỉnh thần lại, tên lúc nãy xu nịnh lập tức nhanh chóng vỗ mông ngựa:

“ Triệu công tử đại phát thần uy, quả thật khiến ta mở mang tầm mắt, dám hỏi trong nhị lưu cảnh giới có ai dám cùng công tử xưng hùng, Triệu công tử thần uy vô địch”!

Một đám người lúc này đã vô cùng có kinh nghiệm lập tức học theo:

“ Triệu công tử thần uy vô địch, thần uy vô địch”! 

Triệu Vô Cực vui vẻ ha ha cười nói:

“ cảm ơn các vị đã khen ngợi, tại hạ cũng chỉ là thấy việc nghĩa hăng hái làm mà thôi, có thể tiện tay cứu giúp các vị cũng là việc nên làm.

Trên giang hồ ra tay cứu giúp các nhân sĩ chính phái chính là hành động nên làm, ha ha”! 

Triệu Vô Cực lời nói vô cùng khiêm tốn, nhưng trên mặt đắc ý vẻ lại không khiêm tốn chút nào, hắn chỉ còn thiếu nước trên trán viết mấy chữ to: Mau tới khen ngợi ta a!

Tên kia lại lập tức chủ đạo vỗ mông ngựa:

“ ân tình này của Triệu công tử chúng ta khắc ghi sâu tâm khảm, nhất định sẽ không quên, sau này nhất định sẽ dùng tuyền tương báo a”! 

Đám người gật đầu phụ họa:

“ đúng vậy đúng vậy, khắc ghi tâm khảm, dũng tuyền tương báo”!

Triệu Vô Cực gật đầu, đây chính là thứ hắn muốn, được cả danh và lợi a.

Xem ra đại hiệp con đường này không còn xa!

Lúc này một giọng nói có chút không hợp thời vang lên:

“ Triệu công tử tại sao lại thả đi yêu nữ kia? Chẳng lẽ ngươi và ả ta có ẩn tình gì không muốn cho người biết”? 

Triệu Vô Cực liếc mắt lại, là tên nào ở lúc này phá đám bầu không khí thế a.

Nhìn lại, quả nhiên là cái kia Nga Mi Tuyệt Tình Sư Thái, Triệu Vô Cực nhíu mày hỏi:

“ Tuyệt Tình Sư Thái đối với ta hành động có nghi vấn sao? người là ta đánh bại, ta thích thả thì thả,thích giết thì giết, đâu đến lượt của ngươi kỉ kỉ oai oai. Ngươi quên mạng ngươi là ai cứu sao”?

Tuyệt Tình Sư Thái bị Triệu Vô Cực mắng có chút tức giận, mặt đỏ lên. nàng đã lớn tuổi ở trên giang hồ đều được mọi người vô cùng tôn kính. Không ngờ tới đây gặp phải Triệu Vô Cực liền bị hắn mở miệng liền mắng, mặt mũi mất lớn.

Trong lòng vô cùng tức giận, nàng phản bác:

“ ta nghi ngờ ngươi cùng yêu nữ kia có gian tình, hoặc là các ngươi chủ động phối hợp dàn dựng chuyện ngày hôm nay hòng đoạt đi bảo kiếm”!

Triệu Vô Cực ha ha cười to nói:

“ Tuyệt Tình Sư Thái a Tuyệt Tình Sư Thái, có phải là ngươi sống lâu quá lớn tuổi nên hồ đồ không? vừa rồi người kia đoạt được bảo kiếm, ta nếu là cùng nàng một bọn sao cần đứng ra cản tay nàng làm gì? nếu chúng ta có gian tình sao không lặng lẽ cùng hưởng bảo kiếm mà phải ở đây đánh sống đánh chết? ta nên nói ngươi là ngu ngốc hay tuổi già lú lẫn đây”! 

Triệu Vô Cực ngừng lại một chút, ánh mắt tỏ vẻ bất cần đời vô cùng trêu tức nhìn vào Tuyệt Tình Sư Thái, mụ già này đúng là muốn ăn đòn, bạch nhãn lang một cái.

Tuyệt Tình Sư Thái bị Triệu Vô Cực mắng chửi vô cùng nhục nhã, nàng nghe câu “ già lú lẫn” cảm giác trong ngực một ngụm khí không xuôi, không nhịn được tức giận mà khí huyết công tâm nôn ra một ngụm máu tươi!

Đám đệ tử của nàng lập tức lo lắng gọi to:

“ sư phụ, sư phụ, người không sao chứ”! 

Triệu Vô Cực cũng không hề buông tha nói:

“ ta đã bảo mà, quả nhiên là lớn tuổi không chịu nổi kích thích a, mới nói mấy câu đơn giản mà thôi đã không nhịn được nôn máu tươi. Máu tươi cũng là máu a, nôn nhiều thương thân, ngươi là nữ nhân mỗi tháng mất máu một lần không đủ còn thích nôn máu tươi không sợ thiếu máu mà chết sao? a nha, ta quên a. Ngươi bây giờ tuổi này lấy đâu ra một tháng mất máu một lần tiết tấu nữa a, lão thái bà một cái”!

Triệu Vô Cực miệng hạ không lưu tình, Tuyệt Tình Sư Thái cả người run rẩy, ánh mắt trợn to hết cỡ lên nhìn hắn, trong mắt tia máu hiện lên vô cùng nhiều.

Nếu có thể động, nàng sớm đã xông lên cùng Triệu Vô Cực quyết tử chiến.

Triệu Vô Cực mắng người quá ác, nhất là đối với nữ nhân mắng nàng là lão thái bà, quả thật gây một vạn điểm sát thương vào tâm linh của nàng.

Không những thế còn mang chuyện nàng đã mãn kinh ra nói, quả thật khẩu nghiệp quá nặng, Tuyệt Tình Sư Thái không chịu nổi.

Nàng cả người run run như động kinh, hai mắt trợn to lập tức không chịu nổi lại phun ra một ngụm máu tươi ngất đi.

Triệu Vô Cực xì một tiếng nói:

“ có thế thôi cũng không chịu nổi, quả thật là phế vật”!

Đám nữ đệ tử của Nga Mi càng là lo lắng la to:

“ sư phụ, sư phụ, ngươi nhất định không được có việc gì a”!

Đám người không thể động được, nếu không chỉ sợ đã bu kín quanh Tuyệt Tình Sư Thái khóc lóc sướt mướt rồi.

Côn Lôn Du Tản Đạo Nhân lúc này cũng lên tiếng:

“ Triệu công tử không nên chấp nhặt, Tuyệt Tình Sư Thái chính là một không có tình hai không nhận tình, nàng chính là không nhận tình đại sư. Cho dù ngươi có vừa cứu nàng nàng cũng sẽ không vì thế mà nhận tình của ngươi, ngươi không cần chấp nhặt làm gì”!

Triệu Vô Cực nhíu mày nói:

“ ta là đang giải thích lí lẽ được không, ai nói ta chấp nhặt rồi? ngươi nói như thế sẽ làm mọi người đồn thổi ra ngoài ta thích chấp nhặt a”!

Côn Lôn Du Tản Đạo Nhân lập tức mồ hôi lạnh chảy ròng nói:

“ đúng đúng là ta sai, Triệu công tử vô cùng khoan hậu độ lượng, đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân a”!

Triệu Vô Cực gật đầu hài lòng nói:

“ vậy được rồi, bảo kiếm ta giữ các ngươi có ý kiến gì không”?

Triệu Vô Cực hỏi bằng thừa, đám người này bây giờ không thể động, ai dám tranh bảo kiếm của hắn.

Đám người dồn dập đồng thanh trả lời:

“ Triệu công tử mời dữ lấy, mời dữ lấy”!

Triệu Vô Cực hài lòng gật đầu nói: 

“ vậy tại hạ đi trước, cáo từ”!

Nói xong hắn phi thân lên triển khai khinh công nhanh chóng rời đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.