Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 206: Thứ ba Tiềm Long bảng đỏ mắt



Thực sự nàng ở Vân Sơn cái gì thiên tài nam tử chưa gặp qua, đủ loại thiết huyết nam nhân có, đa tài đa nghệ có, văn nghệ tài tử có,.... nàng gặp qua rất nhiều nam nhân.

Mỗi người đối với nàng tài năng cùng sắc đẹp đều vô cùng tán thưởng cùng thèm thuồng.

Nhưng Thượng Quan Tư Uyển cũng là ánh mắt rất cao, nàng đối với bọn hắn đều là mặt không đổi sắc nói chuyện vô cùng bình thường. 

Điều này cũng khiến rất nhiều người thông minh nhanh chóng tuyệt vọng, bởi bọn họ biết thái độ như vậy bọn họ không hề có cái gì cơ hội làm nàm rung chuyển.

Thượng Quan Tư Uyển thích từ khúc sự thật không ít người biết nhưng có thể để nàng mê say cùng khóc lên như Triệu Vô Cực vừa làm lại chỉ có mình Triệu Vô Cực mà thôi.

Bởi vậy nàng đối với Triệu Vô Cực là ôm thưởng thức thái độ, cũng có chút nam nữ cảm giác bên trong.

Nàng có chút ngại ngùng lên tiếng nói 

“ Triệu công tử cũng là bậc thiên chi kiêu tử, ở Túy Mộng Thành cũng không phải dạng người vô danh, ta tin Hải gia gia chủ cũng rất muốn cùng Triệu công tử tiếp xúc, công tử không bằng ở lại đây ăn tối để ta tỏ lòng cảm tạ”.

Nàng muốn tiếp xúc thêm Triệu Vô Cực, tìm hiểu xem Tiềm Long bảng thiên tài mới nổi là dạng người như thế nào, hắn trí tuệ cùng tài năng đến cùng có bao nhiêu ghê gớm mà có thể ở khắp nơi khuấy gió nổi mưa, đến giờ vẫn chưa có ai trị nổi hắn.

Đáng tiếc, Triệu Vô Cực lại đang vội tu luyện, hắn từ chối nói.

“ từ khúc cũng đã dạy cho cô nương, hôm nay gặp mặt quả thật vô cùng vinh hạnh, nếu còn có duyên chúng ta nhất định sẽ gặp lại”.

Triệu Vô Cực làm bộ như muốn đi, Thượng Quan Tư Uyển gấp, nàng muốn níu lại Triệu Vô Cực nhưng không biết nên làm gì cho phải, trong lúc bối rối lập tức nói.

“ ta còn nợ công tử một việc a, công tử không muốn yêu cầu gì ta sao”?

Triệu Vô Cực nhíu mày nói.

“ ta cho cô nương nợ, lần sau gặp lại tính đi”.

Nói xong hắn lập tức phát động thân pháp như là một ngọn gió bay vượt ra bên ngoài, để lại Thượng Quan Tư Uyển ngổn ngang trong gió một mặt sầu muộn.

Chẳng lẽ ta không đủ quyến rũ sao? tại sao hắn nhìn nhiều ta một chút cũng không muốn?

Nàng vô cùng buồn phiền, muốn cùng Triệu Vô Cực tiếp xúc một chút lại không thể được, lần sau gặp lại sợ đã không biết là lúc nào.

Bằng hữu dễ kiếm, tri kỉ khó tìm a.

Thượng Quan Tư Uyển thở dài sườn sượt, nuối tiếc ngồi thất thần bên đàn, nhìn theo bóng lưng của Triệu Vô Cực thì thào

“ thân pháp thật nhanh, thảo nào không ai làm gì được hắn, tốc độ này đến nhất lưu cũng không phải đối thủ của hắn a. Nghe nói hắn còn có thể bạo phát tốc độ mấy lần, chạy trốn bản lĩnh trên giang hồ cũng là nhất lưu”.

Càng nghĩ nàng đối với Triệu Vô Cực càng hứng thú, ngón tay không tự chủ được vân vê tóc mình.

Nàng cũng không biết Triệu Vô Cực ở bên ngoài đang gặp một chút rắc rối nhỏ.

Đứng trước mặt hắn chính là một cái tuấn lãng thanh niên, tóc cắt ngắn có chút không giống với thời đại này nam nhân, hắn trên tay cầm kiếm đứng đấy dùng ánh mắt cao ngạo cùng có chút ghen ghét nhìn lấy Triệu Vô Cực. 

Khuôn mặt có thể nói cũng là không đẹp không xấu rất trung dung, nhưng hắn cái mũi có chút to, Triệu Vô Cực lập tức liên tưởng tới kiếp trước ở Trái đất của hắn một cái diễn viên hài Quang Thắng hay còn được gọi là Kiếm Vẹo mũi to Quang Thắng.

Đương nhiên đây chỉ là biệt danh của hắn trong phim hài hắn đóng cùng Xuân Bắc mà thôi, tên này là làm hắn có chút nhớ tới kiếp trước một số mảnh vỡ kí ức đang dần mờ nhạt đi mà thôi.

Triệu Vô Cực lên tiếng hỏi 

“ không biết các hạ chặn đường ta có việc gì”?

Tên kia lập tức lạnh nhạt hỏi 

“ Ngươi vừa rồi cùng nàng nói cái gì? tại sao lại ở bên trong lâu như vậy? các ngươi quen biết từ lúc nào? sao ta trước giờ chưa hề nghe nói qua nàng quen biết ngươi”?

Triệu Vô Cực liếc mắt nhìn hắn, tên này giống như là biết mình a, có điều bản thân hắn không biết đối phương.

Đối phương đây là đang chất vấn sao? giọng điệu cao cao tại thượng thật khó chịu! Hắn hẳn là người quen của Thượng Quan Tư Uyển a, đối với đối phương cũng là thích thú, nếu không Triệu Vô Cực vừa nói chuyện với đối phương tên này liền tìm tới phiền phức còn dùng giọng điệu như vậy đi hỏi hắn.

Cũng đúng, đối phương dù sao là một cái tài nữ, người theo đuổi vô số, Triệu Vô Cực tiếp cận đối phương đưa đến đỏ mắt cũng không có gì là lạ.

Nếu đối phương dùng giọng điệu khách khí hỏi hắn Triệu Vô Cực còn muốn giải thích một phen hắn cùng Thượng Quan Tư Uyển không có cái gì, chỉ là mới gặp lần đầu mà thôi, nhưng đối phương thái độ cao cao tại thượng xem thường Triệu Vô Cực như vậy khiến hắn có chút khó chịu.

Triệu Vô Cực hỏi 

“ không biết các hạ quý danh là gì? xuất từ cái nào môn hạ”?

Tên này mặt hơi vểnh lên lập tức cao giọng nói lên 

“ ta chính là đại danh đỉnh đỉnh Tiềm Long bảng người thứ ba Binh khí thế gia Hoàng Cảnh Đức, ở trên ngươi một bậc. Ngươi chỉ là một cái người mới, vừa ra giang hồ tiểu tử đã đạt được vị trí thứ tư có phải cảm giác mọi người đều không có bao nhiêu lợi hại, ngươi mới là số một phải không”?

Triệu Vô Cực khóe mắt giật giật nhìn tên này, tên Hoàng Cảnh Đức này thái độ mới giống như là không để ai vào mắt a, hắn đây là đang lấy bản thân tình cảnh gán ghép cho Triệu Vô Cực sao?

Triệu Vô Cực ánh mắt đảo một vòng, tên này hẳn là có chút thực lực nếu không cũng không to gan như vậy ở đây sủa loạn.

Đã biết hắn thân phận, lại tự tin xếp hạng ở bên trên hắn, đối phương chính là tới gây chuyện a.

Hắn suy nghĩ một chút Binh khí thế gia, cái gia tộc này giống như cũng là ở Vân Sơn thì phải, thảo nào tên này đối với Thượng Quan Tư Uyển nhìn chằm chằm như thế, Triệu Vô Cực cười tà nói 

“ thì ra là Hoàng huynh, nghe danh đã lâu không bằng gặp mặt, không ngờ Hoàng huynh lại là một tên bám đuôi, suốt ngày chờ chực ở bên ngoài viện phủ của Thượng quan tiểu thư, không biết Thượng quan tiểu thư nếu biết được tin tức này sẽ sợ hãi đến mức nào”.

Hoàng Cảnh Đức mặt xạm lại, hắn đúng là muốn tới xem một chút Thượng Quan Tư Uyển ở Hải gia như thế nào mà thôi, nên mới lén lút ở đây xem trộm không ngờ vừa tới liền gặp Triệu Vô Cực cùng Thượng Quan Tư Uyển tình chàng ý thiếp ở kia đàn hát trò chuyện.

Thượng Quan Tư Uyển còn có mấy lần đỏ mặt cùng tỏ vẻ không nỡ muốn giữ hắn lại, tên này lại cứ thể bỏ đi không hề quan tâm nàng.

Việc này khiến Hoàng Cảnh Đức gần như muốn phát điên.

Hắn theo đuổi Thượng Quan Tư Uyển đã lâu, đối phương lại không hề quan tâm hắn cảm xúc, không nhìn nhiều hắn mấy lần, lại đối với chỉ đứng ở thứ tư Tiềm Long bảng Triệu Vô Cực như vậy.

Quả thật là một cái to lớn sỉ nhục, Hoàng Cảnh Đức cảm giác như vậy, hắn không thể nhịn được.

Triệu Vô Cực lại một phen nói hắn là tên bám đuôi, khiến Hoàng Cảnh Đức càng tức giận, chuyện này nếu truyền ra chỉ sợ Thượng Quan Tư Uyển sẽ nhìn hắn với con mắt quỷ dị và ghẻ lạnh như nhìn một tên biến thái thích xem lén phụ nữ a.

Hoàng Cảnh Đức tức giận hai mắt muốn đốt lửa lập tức rút kiếm chỉ về phía Triệu Vô Cực 

“Triệu Vô Cực, ngươi muốn chết rồi đúng không”?

Triệu Vô Cực hi hi ha ha cười nói 

“ thế nào bị nói trúng tim đen nên tức giận không chịu nổi phải không? haizz, ngươi là thế gia công tử muốn nữ nhân thiếu gì mà sao phải đi làm một cái xem lén làm gì a! ngươi có biết Binh khí thế gia bộ mặt cũng muốn bị ngươi hủy mất”?

Hoàng Cảnh Đức tức giận mặt đỏ lên mắng to

“ Triệu Vô Cực ngươi chớ ở đó hồ ngôn loạn ngữ, ta đường đường là một cái chí nhân quân tử sao có thể làm ra hành động thất lễ đấy được. Ngược lại ngươi lén lén lút lút cửa lớn không đi lại đột nhập vào Hải gia, ta nghi ngờ ngươi mới là người có ý đồ bất lợi với Thượng quan tiểu thư, nói nhanh ngươi cùng nàng nói cái gì”?

Triệu Vô Cực cười ha ha nói:

“nói qua nói lại vẫn là muốn biết ta cùng nàng nói cái gì phải không? được vậy ta sẽ nói cho ngươi biết, ta cùng nàng nói...”

Triệu Vô Cực kéo dài lời nói, Hoàng Cảnh Đức bên kia bắt đầu dỏng tai lên chờ đợi hắn trả lời, đáng tiếc Triệu Vô Cực cứ kéo dài không chịu nói, Hoàng Cảnh Đức mới tỉnh ra, hắn là đang trêu đùa bản thân.

Hắn tức giận nói 

“ngươi muốn chết”?

Triệu Vô Cực lắc đầu nói 

“ ta cùng nàng nói ngươi là một tên biến thái, ngươi hài lòng chưa? ngốc bức, ngươi không chiếm được tình cảm của nàng liền không cho phép ai tới gần nàng sao? loại người như ngươi ai yêu ai mù mắt a”.

Triệu Vô Cực không thương tiếc chửi thẳng vào mặt Hoàng Cảnh Đức, Hoàng Cảnh Đức giận tím mặt mua kiếm xông tới Triệu Vô Cực rống to 

“ ta cùng ngươi liều mạng, Triệu Vô Cực chết đi”!

Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, tên này không chịu nổi như thế a, mới hai ba câu đều đã bị kích đến sắp phát điên, không hiểu hắn là như thế nào tu luyện tới được Tiềm Long bảng thứ ba nhân vật.

Hoàng Cảnh Đức đang muốn múa kiếm đâm tới Triệu Vô Cực, lúc này bỗng nhiên một tiếng kiều quát vang lên:

“ Hoàng Cảnh Đức, ngươi điên sao, mau dừng tay cho ta”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.