Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 237: Vây công Lý Điệp



Trịnh Hoành cùng Thiết Tam lập tức nhìn về phía âm thanh phát ra, một cái người mặc áo đen từ trong rừng cây đi ra.

Hắn thần hình thon gầy, chiều cao khoảng chừng một mét bảy, khuôn mặt phía dưới bịt kín lộ ra từ đôi mắt trở lên.

Ánh mắt trong trẻo sắc bén, một đôi mày kiếm hơi vểnh lên tô điểm thêm cho nhãn thần của hắn càng trở nên đẹp đẽ. 

Chỉ nhìn nửa mặt thôi cũng biết đối phương chính là một cái mĩ nam tử. Hắn tay trái cầm kiếm đang chầm chậm từ trong rừng đi ra.

Triệu Vô Cực nhíu mày, người này giống như có chút quen thuộc a, hắn đã gặp ở đâu rồi thì phải.

Nhớ lại một chút, Cái bang phân đà!

Lần trước đấu Tiếu Mị Mị chính là tên này cùng hắn liên thủ, Triệu Vô Cực để cho đối phương tiên phong sau ngư ông đắc lợi chớp thời cơ đánh bại Tiếu Mị Mị đồng thời đoạt được Viên Nguyệt Kiếm lần đầu tiên.

Đối phương lúc đó biết tình hình không ổn nên cũng lập tức rút lui.

Triệu Vô Cực lần đó suy ngẫm lại, đối phương hẳn cũng là thanh niên nhân lần đầu ra giang hồ, một bầu nhiệt huyết vô cùng.

Nếu không sẽ ngốc hề hề đi đón đỡ đòn tấn công của Tiếu Mị Mị như vậy mà tìm mọi cách đi giảm bớt hoặc tránh nẽ mũi nhọn a.

Lần này đối phương lại tới đây chính là muốn tranh giành Viên Nguyệt Kiếm lần nữa sao?

Giống như là ở đâu có Viên Nguyệt Kiếm liền có mặt hắn a?

Triệu Vô Cực trong lòng sinh hứng thú, tiếp tục thu lại khí tức của mình ở một bên rình xem.

Tên này thanh niên nhân đi ra lập tức lên tiếng nói:

“ cái này yêu nữ nổi tiếng thích lật lọng, nàng chính là không có hạn cuối cùng cường giả phong phạm nữ nhân, nói lời nuốt lời là việc ưa thích của nàng.

Hai vị chưởng môn cầm trong tay Viêm Đà xá lợi nàng còn sợ ném chuột vỡ bình, nếu các ngươi giao ra nàng sẽ lập tức động thủ giết hai ngươi đấy”!

Thiết Tam lên tiếng hỏi:

“ không biết các hạ quý tính đại danh, sư thừa nơi nào”?

thanh niên nhân cười nói:

“ Ta nếu muốn xưng tên còn phải mặc bộ đồ này sao”?

Hắn một thân đồ đen còn bịt mặt, đương nhiên là hành động bí mật không muốn bại lộ tung tích, Thiết Tam hỏi câu này đúng là hỏi thừa.

Trịnh Hoành thông minh hơn, lập tức nói:

“ các hạ trong lúc này đi ra, hẳn là có cái gì cao kiến chứ”?

Thanh niên nhân dừng bước cách hai bên chừng mười mét nói:

“ hai vị tuy là nhất lưu cao thủ, nhưng nếu cùng đối phương đánh hẳn cũng không phải là địch thủ. Nhưng nếu cùng tại hạ liên thủ, chúng ta lấy ba đánh một còn có một tia cơ hội chiến thắng. Đến lúc đó các vị có thể bảo hộ được xá lợi cùng tính mạng của mình, ta muốn Viên Nguyệt Kiếm. Thế nào?”

Triệu Vô Cực gật đầu, quả nhiên tên này chính là vì Viên Nguyệt Kiếm mà tới.

Nhưng hắn lần trước gặp Triệu Vô Cực chính là nhị lưu đỉnh phong cảnh, Lý Điệp võ công so với Tiếu Mị Mị còn mạnh mẽ hơn một chút, hắn dựa vào đâu tự tin như vậy?

Trịnh Hoành giống như là hiểu được Triệu Vô Cực thắc mắc trong lòng, lập tức hỏi:

“ không biết các hạ thực lực như thế nào”?

thanh niên nhân rút ra kiếm của mình, trên thân của hắn cùng kiếm lập tức sáng lên cương khí, hắn đã đột phá nhất lưu cảnh giới.

Từ lần trước giao đấu tới tận bây giờ cũng đã được một quãng thời gian, người thanh niên này đột phá nhất lưu cũng không có gì lạ a.

Triệu Vô Cực đánh giá hắn cương khí một chút, so với cái khác nhất lưu cao thủ mạnh mẽ hơn nhiều, nhưng so với hắn dùng Vạn niên ngẫu liên hạt sen làm nguồn năng lượng, dùng Thái Huyền ngưng cương bí pháp làm khung xương rèn đúc ra cương khí còn kém xa lắm, không phải chỉ là một điểm nửa điểm như vậy.

Xem ra tên này vốn sắp đột phá cũng đã chuẩn bị khá đầy đủ, nhưng lần này bị Triệu Vô Cực mượn cơ hội đoạt lấy Viên Nguyệt Kiếm nên cảm thấy không cam tâm liền nhân thời gian này đột phá a.

Trịnh Hoành cùng Thiết Tam nhìn đối phương cương khí mạnh mẽ, so với bọn hắn còn nhỉnh hơn một chút lập tức vui vẻ đồng ý nói:

“ vậy được, chúng ta hôm nay nhất định phải thay trời hành đạo dạy dỗ cái này ma nữ một phen”!

Triệu Vô Cực trong lòng cười gằn:

“ còn thay trời hành đạo, trong bụng một bồn xấu xa ngoài miệng lúc nào cũng là dương cao chính nghĩa a”!

Thanh niên nhân gật đầu nói:

“ vậy chúng ta cùng lên đi. Hai vị sẽ không muốn ta một mình lên chứ”?

tên thanh niên nhân này đúng là học thông minh, lần trước hắn lên chủ công bị Triệu Vô Cực lợi dụng một lần, lần này không hề ngốc hề hề đi lên chủ công mà đợi ba người cùng tới vây đánh Tiếu Mị Mị.

Tiếu Mị Mị lúc này chờ ba người trò vui diễn xong mới lạnh nhạt nói:

“ muốn thay trời hành đạo? Còn phải xem các ngươi có bản lãnh ấy không đã? Không phải cái gì a miêu a cẩu đều có thể thay trời hạnh đạo a! Các ngươi nghĩ rằng ba cái nhất lưu cảnh giới thì có thể làm gì được ta rồi sao? Ha ha, đúng là nực cười. Hôm nay ta sẽ cho các ngươi biết cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên”!

Nói xong nàng cũng không chờ ba người thời gian suy nghĩ, trên tay nàng Viên Nguyệt Kiếm múa ra từng đạo kiếm hoa hướng thanh niên nhân lao tới.

Thanh niên nhân tuy mới đến nhưng lại là đầu sỏ cỗ vũ hai người phản kháng, điều này khiến cho nàng đối với hắn ôm bất mãn trong lòng.

Khai kiếm chính là tìm hắn phiền phức, Lý Điệp chính là muốn trước tiên làm thịt cái này đáng ghét kẻ phá đám.

Thanh niên nhân không hề kinh hoảng, giống như hắn đã chuẩn bị tâm lí từ lâu, tay nhanh nhẹn rút ra kiếm của mình Lý Điệp đối cứng một lần.

Hắn sử dụng chính là cỡ trung kiếm, độ dày rất đủ, không sợ Viên Nguyệt Kiếm sắc bén đặc tĩnh đánh gãy kiếm của hắn.

Keng! 

Kim thiết va chạm âm thanh vang lên, Lý Điệp bị đánh lùi về sau một bước, người thanh niên thì lùi lại ba bước, đủ thấy cao thấp.

Nhưng Trịnh Hoành cùng Thiết Tam cũng lập tức công tới, bọn hắn cũng không phải ngốc hề hề ngồi nhìn tên này thanh niên nhân cùng Lý Điệp đánh.

Hắn một khi trọng thương, bọn hắn cũng đừng nghĩ có cái gì tốt kết cục, bọn hắn đã cùng Lý Điệp trở mặt Lý Điệp chắc chắn sẽ không buông tha bất kì ai trong ba người.

Thiết Tam một đôi thiết quyền ở Túy Mộng Thành có thể đánh ra của bản thân mình danh tiếng cũng không phải chỉ có hư danh, chỉ thấy hắn liên tục xuất quyền, mỗi quyền đều cực kì nhanh chóng mạnh mẽ, đánh hổ hổ sinh phong cuốn lên từng đoàn gió lốc cùng âm bạo.

Nhưng chỉ cần Lý Điệp vung tới Viên Nguyệt Kiếm, hắn liền lập tức không ngạnh kháng mà tránh nặng tìm nhẹ tạm thời né tránh mũi nhọn tìm một cái phương hướng khác công kích nàng.

Trịnh Hoành cũng không phải đèn cạn dầu hạng người, hắn là bang chủ Cự kiếm môn, trên tay cầm chính là một thanh cực phẩm cự kiếm, mỗi lên vung múa đều khuấy lên từng đợt gió lốc, Viên Nguyệt Kiếm tuy là bảo kiếm vô cùng sắc bén nhưng chỉ cần gặp phải cự kiếm loại liền nằm ở thế bị động vô cùng bó tay bó chân, nhất thời ba người vây công Lý Điệp có một chút áp chế nàng xu thế.

Thiết Tam vốn là một cái tự phụ người, hắn lúc này cười to nói:

“ yêu nữ, ngươi không phải rất ghê gớm à, sao lại để cho chúng ta đè lên đánh thế này”?

bị hắn chế giễu Lý Điệp mặt không đổi sắc, tiếp túc cùng ba người đánh tới một đoàn.

Thiết Tam thấy thế càng càn rỡ cười to nói:

“ lúc nãy không phải ngươi xem thường ba người chúng ta sao? Sao giờ lại yếu như vậy?

Chẳng lẽ Âm hậu đại đệ tử chỉ là hư danh thôi sao? 

ngươi cũng muốn xá lợi, nằm mơ đi thôi! Nếu ngươi nói cho chúng ta biết ngươi là từ đâu biết được tin tức, ta sẽ tha cho ngươi một mạng”!

thấy Lý Điệp không hề đáp lại, hắn càng nói càng có sức lực, liên tục không ngừng ép hỏi Lý Điệp, thanh niên nhân cùng Trịnh Hoành có chút nhíu mày nhưng bọn hắn không hề lên tiếng.

Ba người bây giờ đang ở hợp tác quan hệ, bất kì cái gì có thể khiến ba người hợp tác xảy ra không cần thiết mâu thuẫn đều sẽ bị bọn hắn xem nhẹ, Thiết Tam nói đôi ba câu cuồng ngôn nếu ở bình thường sẽ khiến người khác phản cảm, nhưng lúc này bọn hắn đều xem như không.

Lý Điệp lúc này trên khuôn mặt lạnh lùng nở ra một nụ tà tiếu, nàng nhìn Thiết Tam nói:

“muốn biết sao? Vậy ta nói cho ngươi biết a! Chính là sư phó ta giao cho ta nhiệm vụ tới đoạt đồ vật của các ngươi, còn thông tin từ đâu ra, ngươi nếu có bản lĩnh thì đi hỏi sư phó của ta đi”!

Nói xong nàng phong cách chiến đấu giống như là biến đổi, Lý Điệp không còn tiếp tục cùng bọn hắn ngạnh kháng mà thân hình trở nên phiêu hốt bất định, Viên Nguyệt Kiếm trong tay nàng liên tục múa ra từng đường kiếm hoa, khiến cho ba người nhất thời trở tay không kịp bị rơi vào hạ phong.

Thiết Tam lúc trước còn vênh vang đắc ý, ngay lập tức bị Lý Điệp đánh ngược trở lại, hắn cảm giác rất mất mặt mũi. 

Hắn cảm giác Lý Điệp như là vừa giáng một cái bạt tai vào mặt hắn vậy, trên khuôn mặt cảm giác được nóng rát vô cùng.

Thiết Tam gầm lên một tiếng giận giữ vung lên thiết quyền hướng Lý Điệp xông tới:

Thiết trọng quyền - Chấn địa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.