Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 267: Hoàn thành hấp thu



Triệu Vô Cực hai ngày nay liên tục cố gắng, cuối cùng cũng hoàn thành tôi cốt xương sọ.

Hắn lúc này cảm giác được, đầu óc trong chốc lát bay bổng, tinh thần như muốn thăng hoa.

Nhưng cũng chỉ là trong chốc lát mà thôi, ngay sau đó hắn liền rời đi trạng thái này.

Triệu Vô Cực tỉ mỉ cảm nhận một chút bản thân tình huống.

Mắt sáng hơn, hắn lúc trước ở trong căn phòng này nhìn có chút thiếu ánh sáng, nhưng lúc này cho dù hơi tối hắn cũng có thể rõ ràng quan sát được nhưng chi tiết của đồ vật bên trong.

Tai nghe rõ hơn, hắn nghe thấy được từng luồng khí lưu ở trong không khí di chuyển tạo nên âm thanh cực kì nhỏ nhẹ.

Cảm giác cũng nhạy bén hơn, trên người Từ Tiểu Bạch khí thế hắn lúc này hắn có thể vô cùng rõ ràng cảm giác được mà không phải giống như trước đây có chút mờ mịt sơ sài.

Quả nhiên tôi cốt xương sọ hoàn thành chính là cường hóa giác quan, Triệu Vô Cực dựa theo trước đây sáo lộ hắn cũng đã đoán được phần nào.

Nhị lưu cảnh đỉnh phong tu luyệ n đã hoàn thành, Triệu Vô Cực hoàn toàn có thể bất cứ lúc nào đột phá tới nhất lưu cảnh giới.

Xương cốt toàn thân quán thông khiến hắn cảm giác được sức mạnh như là dùng không hết, một quyền có thể đấm chết một con voi, một chưởng có thể đánh nát một tảng đá to vậy.

Triệu Vô Cực trong lòng vui vẻ, cuối cùng cũng xong, lần này chuyến đi tcth của hắn đã đạt được mục đích, tiếp theo hắn nên suy nghĩ là nên ở lại chờ Lưu gia cùng Cụ gia Lý gia, hay là nhân cơ hội này rời đi phân nhỏ lực lượng truy sát của bọn hắn.

Lần này hắn giết Lưu Ngạo cùng Cụ Anh chỉ sợ bên kia gia chủ sẽ đích thân xuất ma báo thù cho con trai của bọn hắn.

Triệu Vô Cực cho dù mấy ngày tiếp theo đột phá tới nhất lưu cảnh giới cũng chưa chắc có thể chống lại được nhiều người như vậy vây công.

Hắn cũng có thể nhờ Thử sư huynh ra mặt giải quyết, nhưng Triệu Vô Cực lăn lộn trên giang hồ hoàn toàn không muốn sử dụng tới Thanh Vân Tông thế lực làm việc.

Đánh không lại thì chạy thôi!

Cô độc võ giả bất lợi nhưng cũng là có lợi, hắn không hề bị gò bó bởi gia tộc hay người thân quen vô cùng tự do tự tại, muốn đến thì đến muốn đi thì đi.

Cái lí này cũng tương tự áp dụng cho tán tu.

Tuy không nhận được tông môn trợ lực nhưng vô cùng thoải mái tùy tâm tiêu dao.

Triệu Vô Cực nhìn về phía Từ Tiểu Bạch, Từ Tiểu Bạch vẫn còn đang toàn lực hấp thu xá lợi sức mạnh đi cường hóa cương khí của bản thân.

Triệu Vô Cực tuy đã xong việc nhưng hắn vẫn không thể buông tay. Nếu không Từ Tiểu Bạch chắc chắn sẽ không tiếp tục hấp thu được năng lượng bên trong xá lơi, từ đó không thể đạt tới cương khí hình thái mạnh nhất mà hắn có thể đạt được, chiến lực đại giảm.

Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch vốn chia đôi cái này xá lợi sức mạnh, hắn cùng Từ Tiểu Bạch mỗi người một nửa.

Nhưng Triệu Vô Cực lại chỉ sử dụng hết ba phần năm liền ngưng lại, số năng lương này Triệu Vô Cực không tiếp tục hấp thu mà chỉ giữ ở một cái mức độ nhất định khiến cho xá lợi vẫn tiếp tục bình thường hoạt động, đa số năng lượng đều bị Từ Tiểu Bạch hấp thu.

Từ Tiểu Bạch tuy đang nhắm mắt nhưng hắn cũng nhận ra bên Triệu Vô Cực dị động. Triệu Vô Cực ngừng hấp thu, nhường năng lượng cho hắn, nói rõ Triệu Vô Cực tu luyện đã thành công.

Từ Tiểu Bạch thay hắn vui vẻ, nhưng công việc của hắn vẫn còn gánh nặng đường xa, không thể không tiếp tục chú tâm tu luyện.

Từ Tiểu Bạch cương khí cũng ở thời gian này được hắn tẩm bổ, dựa vào Triệu Vô Cực đưa cho bí pháp cùng Từ gia của hắn bí pháp tập trung năng lượng vận chuyển nội công đi bồi dưỡng cương khí.

Võ giả đột phá nhất lưu ngưng tụ cương khí cả đời chỉ có một lần cơ hội, không thể qua loa lấy lệ. 

Sức chiến đấu sau này của hắn mạnh hay yếu, đều xem vào lúc này đột phá có thể ngưng tụ cương khí mạn mẽ tới mức nào mà thôi.

Triệu Vô Cực không một tiếng động tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần duy trì lấy xá lợi hoạt động, Từ Tiểu Bạch thì miệt mài ngưng tụ cương khí, thời gian cứ thế trôi qua.

Bên ngoài cũng đã qua ba ngày, Từ gia tìm Từ Tiểu Bạch đã được hai ngày, hầu như lật tung Thiên Vân Thành lên nhưng không hề có một chút tin tức.

Việc này khiến Từ Nghĩa rất tức giận, Từ Trọng cũng chỉ có thể khuyên lơn hắn bớt nóng nảy, Từ Tiến thì hả hê nhìn bọn hắn trò vui.

Bên trong miếu hoang, đã là đêm ngày thứ ba. Lúc này Từ Tiểu Bạch đã sâu rơi vào trạng thái tu luyện, Triệu Vô Cực yên tĩnh làm bạn bên cạnh hắn. 

Mở mắt ra nhìn cương khí ở quanh cơ thể ngưng tụ vô cùng sáng rõ lại như là một lớp áo giáp bảo vệ tồn tại thật sự, Triệu Vô Cực cảm giác được cương khí của Từ Tiểu Bạch đã vô cùng mạnh mẽ rồi.

Tuy còn kém hắn sử dụng Vạn niên ngẫu liên hạt sen ngưng tụ cương khí, nhưng với mức độ này cũng đã có thể đánh bại rất nhiều nhất lưu trung kì cao thủ.

Chỉ cần Từ Tiểu Bạch hoàn thành đột phá tới nhất lưu, tuy chỉ là nhất lưu sơ kì hắn ở trong nhất lưu hàng ngũ cũng không hề kém cạnh một chút nào.

Sức mạnh trong xá lợi cũng dần dần mất đi, xá lợi bắt đầu ảm đạm vô quang.

Dùng Triệu Vô Cực cảm giác, hắn đã cảm nhận được Từ Tiểu Bạch cũng tới cực hạn cho dù hắn cố gắng hơn nữa hấp thu năng lượng cũng không thể ngưng tụ càng mạnh hơn nữa cương khí.

Răng rắc!

Một tiếng vỡ nát vang lên, Triệu Vô Cực trước mặt xá lợi hiện lên đầy vết rạn, lập tức nát ra nhiều mảnh.

Hắn nội công cũng không chỗ phát tiết, trở về lại bên trong cơ thể mình.

Từ Tiểu Bạch lông mày một nhíu lại, hắn cũng ở lúc này cảm giác được ngoại giới, Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực đồng thời thu tay lại, hai người thuận lợi thu công.

Từ Tiểu Bạch mở mắt ra nhìn trên người mình cương khí ngưng tụ như thực chất, trên khuôn mặt vô cùng vui vẻ.

Hắn từng nghe Từ Nghĩa nói rất nhiều về nhất lưu cảnh giới cương khí cao thủ phân chia mạnh yếu, mức độ này cương khí sau này nếu hắn đột phá tới nhất lưu hậu kì hoàn toàn đã có thể so sánh với nhất lưu đỉnh phong phụ thân hắn.

Quả thật lần này Triệu Vô Cực mang tới xá lợi cùng bí pháp là một niềm vui ngoài ý muốn.

Nghĩ lại trước giờ hắn cùng Triệu Vô Cực kết giao, đều là Triệu Vô Cực ở phía trước chặn lại sóng lớn, hắn lại được hưởng lợi không ít thứ từ đối phương, trong lòng Từ Tiểu Bạch lại có chút hổ thẹn.

Bằng hữu không phải chỉ dựa trên lợi ích liên hệ, mà còn tình bằng hữu nữa.

Đối với bản thân trước giờ chưa hề làm được gì cho Triệu Vô Cực, Từ Tiểu Bạch có chút hổ thẹn.

Hắn nhìn Triệu Vô Cực hỏi:

“ ngươi tu luyện thế nào rồi?”

Triệu Vô Cực gật đầu cười nói:

“ đã tôi cốt hoàn thành! Chúng ta đám này luyện thể võ giả đột phá đúng là đủ gian nan a. thời gian tu luyện đúng là vô hạn bị kéo dài! Trong vòng ba ngày nữa ta cũng sẽ đột phá nhất lưu, chúng ta đều sẽ là nhất lưu cao thủ!” 

Từ Tiểu Bạch bĩu môi nói:

“ ngươi còn ngại chậm? Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi? Nếu ngươi còn chậm không biết bao nhiêu nhất lưu cảnh cao thủ muốn xấu hổ chết!”

Triệu Vô Cực mỉm cười không nói. Tiểu Bạch lại có chút sa sút tinh thần nói:

“ ngươi sau khi đột phá nhất lưu muốn làm gì?”

Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn lên mái nhà thở dài nói:

“ ta cũng không biết, chính là muốn lưu lạc giang hồ lịch luyện, tìm kiếm cơ hội đột phá chí cao cảnh giới, tìm hiểu xem tại sao ba trăm năm nay không ai đột phá được cảnh giới này? Cảnh giới này rốt cuộc có cái gì huyền ảo?”

Từ Tiểu Bạch cảm thán:

“ ba trăm năm a. Thật là một cái có khiêu chiến mục tiêu! Ta thật muốn cùng ngươi phiêu bạt giang hồ đáng tiếc phụ thân ta gần đây tâm tình rất kém ta không thể rời đi Từ gia được!”

Triệu Vô Cực lắc tay nói:

“ không sao, phụ thân ngươi sợ ngươi bị cuốn vào ân oán trên giang hồ mà thôi. Cũng tại võ công của ngươi chưa đạt tới một mức độ có thể để hắn an tâm cho ngươi phiêu bạt giang hồ, lần này trở lại chắc chắn hắn sẽ phải nhìn ngươi bằng con mắt khác!”

Từ Tiểu Bạch có chút vui vẻ nói:

“ thật vậy sao? Trước giờ hắn đều chưa hề khen ngợi qua ta một lần, đối xử với ta vô cùng khắt khe!”

Triệu Vô Cực ha ha cười nói:

“ đấy chính là hắn đối với ngươi kì vọng mà không hề buông lỏng mà thôi.ngươi bây giờ chỉ sợ là vừa mười bảy tuổi, mười bảy tuổi liền là nhất lưu cao thủ. Ta dám cá năm xưa phụ thân của ngươi cũng không có được thành tựu như vậy. Hơn nữa ngươi cương khí cực kì mạng mẽ, đây chính là bản sự vượt cấp khiêu chiến của ngươi, chỉ cần không gặp phải nhất lưu hậu kì cao thủ, ngươi cũng có thể dồn sức một trận chiến, còn có cái gì phải lo lắng a! chỉ cần trở về, phụ thân ngươi đối với ngươi thái độ nhất định sẽ có thay đổi!”

Từ Tiểu Bạch ánh mắt sáng lên, hắn mạnh mẽ gật đầu một cái.

Nếu ai nói như vậy hắn sẽ còn nghi ngờ một phen, nhưng Triệu Vô Cực lời nói hắn lại không tự chủ được tin tưởng.

Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại bắt đầu xúi dục:

“ đương nhiên ngươi muốn thể hiện ra bản thân mình mạnh thì cần phải thể hiện một chút, ngươi biết làm như thế nào chưa?”

Từ Tiểu Bạch khó hiểu hỏi:

“ như thế nào thể hiện?”

“ không cần cố gắng khoa trương ngươi võ công, gia tộc ngươi hoặc là cái khác gia tộc chắc chắn có mấy tên không vừa mắt ngươi đi, lượn lờ trước mặt bọn hắn để bọn hắn chủ động khiêu khích ngươi, sau đó chính là đánh một trận nhừ đòn.

Vừa thế hiện được sức mạnh của ngươi lại có thể hả giận một phen không phải thật tốt sao?”

Từ Tiểu Bạch ánh mắt sáng lên, đây đúng là một cái ý kiến hay.

Hắn nhớ trước đây có mấy cái thanh niên tài tuấn cậy có chút bản lĩnh thường xuyên trêu ghẹo Từ Lam, bọn hắn đều là một nhóm ba năm người Từ Tiểu Bạch bị số lượng áp chế chỉ có thể dùng gia tộc danh nghĩa bảo vệ muội muội. lần này hắn nhất định phải dạy cho bọn hắn một bài học!”

bất tri bất giác, Từ Tiểu Bạch lại bị Triệu Vô Cực truyền nhiễm tư tưởng bạo lực, bắt đầu đi lệch hình tượng công tử nhẹ nhàng hào hoa tiểu bạch kiểm của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.