Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 328: Ngươi vô sỉ



Tiếu Mị Mị tiếp lấy thịt thỏ nướng, trên miệng nhẹ nhàng nở ra một nụ cười.

Triệu Vô Cực quan tâm nói:

“ cẩn thận nóng, không có gia vị thêm vào ngươi cố gắng chịu một chút!”

Sau đó hắn liền trở về chỗ cũ của mình, bắt đầu ăn lên thịt thỏ, giữa hai người không có chuyện trò gì nhiều chỉ lẳng lặng vang lên tiếng nhai nuốt mà thôi.

Tiếu Mị Mị cũng biết ở chỗ rừng sâu nước thẳm thế này cũng không thể đòi hỏi gì nhiều, nàng chỉ lẳng lặng ăn lấy thịt thỏ.

Chưa lúc nào trong đời, nàng có được cảm giác thịt thỏ ăn ngon và hạnh phúc như vậy.

Triệu Vô Cực trước ăn xong, hắn mang mấy cành gỗ hướng đống lửa ném vào tăng thêm sức cháy cho đống lửa để nó càng ấm áp sáng tỏ.

Tiếu Mị Mị cũng nhanh chóng ăn xong, nàng sức ăn cũng không nhiều chỉ cần nửa con thỏ liền có thể lấp đầy bụng. Vỗ vỗ nhẹ lên bằng phẳng không chút mỡ thừa bụng mình, Tiếu Mị Mị cảm giác rất thỏa mãn.

Bỗng nhiên nàng nhìn lên phía trước giá phơi quần áo, cái áo của nàng hình như có chút bị cong queo, sau đó giống như muốn bốc cháy.

Tiếu Mị Mị tức giận mắng to:

“ Triệu Vô Cực, ngươi tên ngốc này, lửa lớn như vậy làm gì hỏng hết cả quần áo của ta rồi. Nếu ta không có quần áo mặc liền tìm ngươi tính sổ!”

Nàng vội vã đứng dậy chạy tới bên giá phơi áo của mình, muốn thu lại quần áo.

Nhưng nàng chợt nhớ ta Triệu Vô Cực ở đối diện, nếu nàng thu lại quân áo không phải liền bại lộ trước mặt hắn rồi sao?

Nhưng nếu không thu, quần áo bị sức nóng của lửa làm cho cháy mất, vậy nàng tiếp theo thời gian mặc cái gì a!

Trong lòng thầm mắng Triệu Vô Cực ngu ngốc một lượt, làm cái giá hong khô đồ cũng làm gần đống lửa như vậy còn đốt lửa càng thêm to, đúng là ngu ngốc mà.

Tiếu Mị Mị gấp đến xoay quanh, nàng không dám đi lên phía trước cũng không dám thu đồ lại, liền ở phía sau giá hong đồ vỗ vỗ lên hi vọng có thể khiến nó không bị cháy mất.

Triệu Vô Cực giống như cũng ý thức được hành động của mình, hắn vội vàng chạy tới cũng lấy tay vỗ lên chỗ bị lửa hơ nóng đến con queo quần áo.

Thình lình tay hai người chạm vào nhau, Tiếu Mị Mị bỗng nhiên giống như bị điện giật rụt tay lại.

Nàng lúc này tim lập tức như nai con nhảy loạn, mặt đỏ tới mang tai.

Triệu Vô Cực dưới chân nhẹ nhàng đá một cái, mấy thanh gỗ bay ra khỏi đống lửa, đống lửa lập tức nhỏ đi, hắn vẫn đứng ở trước giá gần quáo kiên trì đưa tay lên.

Tiếu Mị Mị thấy vậy, nàng trong lòng có chút lo lắng sợ hãi, nhưng Triệu Vô Cực kiên trì đứng đó, nàng cũng không thể không đáp lại a!

Tiếu Mị Mị cố nén trong lồng ngực tim đập nhanh cảm giác, trên mặt ửng hồng đưa tay ra hướng Triệu Vô Cực tay chạm vào, hai người đứng cách nhau chỉ có một lớp áo quần làm thành một bức màn mà thôi.

Triệu Vô Cực cảm giác được Tiếu Mị Mị tay nhỏ mềm mại, hắn trong lòng vui mừng nhẹ nhàng nói:

“ Mị nhi, ngươi tin tưởng ta không?”

Tiếu Mị Mị nhíu mày, câu hỏi này mang rất nhiều ý nghĩa a. Nếu hỏi nàng có thật sự tin tưởng Triệu Vô Cực hay không, có thể giao cả tính mạng của nàng cho hắn hay không, nếu dựa vào nàng lí trí lúc này nàng có thể nhanh chóng trả lời rằng không.

Nhưng tim đập nhanh cảm giác, lại thêm xấu hổ thẹn thùng cảm xúc đang nhanh chóng chiếm dữ đầu óc khiến nàng không tự chủ được liền nhẹ nhàng “Ừm” một tiếng đồng ý.

Triệu Vô Cực tay trái vẫn giữ nguyên chạm vào tay nàng, tay phải nhẹ nhàng vén một cái, cái màn làm bằng quần áo lập tức bị hắn vén bỏ.

Tiếu Mị Mị như là một cái hoảng sợ nai con lập tức bại lộ trước mặt của hắn.

Nàng có chút xấu hổ muốn trốn tránh, nhưng Triệu Vô Cực tay trái nhanh chóng bắt được tay của nàng, kéo nàng lại.

Tiếu Mị Mị bị Triệu Vô Cực một kéo, lập tức cả người hướng hắn dựa sát vào, cơ thể hai người chạm vào nhau, Tiếu Mị Mị có thể cảm giác được Triệu Vô Cực rắn chắc cơ bắp, nóng rực lại tràn đầy phương cương nam nhân khí tức, một cánh tay phải tràn đầy lực lượng hướng eo nàng ôm lấy.

Hắn cũng không dung bao lớn lực, nhưng vừa đủ để giữ được nàng lại trong vòng tay của hắn để hai người tiếp xúc thân mật.

Tiếu Mị Mị cố gắng giãy dụa một cái, nhưng nàng không thoát khỏi được Triệu Vô Cực vòng tay.

Nếu nàng dùng đến nội công, Triệu Vô Cực muốn giữ được nàng cũng có chút khó khăn nhưng Tiếu Mị Mị lúc này đâu còn nhớ tới cái gì nội công, nàng như là một cái yếu đuối khuê các nữ hài tử mà thôi.

Ánh mắt hai người chạm vào nhau, Tiếu Mị Mị nhìn vào đôi mắt lấp lánh như ẩn chứa tinh thần của hắn, nàng như lạc vào mê võng, thật đẹp một đôi mắt.

Nhưng đôi mắt đó bây giờ đang như phun lửa, chính là dục vọng chỉ hỏa.

Nàng không dám nhìn nhiều, tay phải đặt lên cơ ngực rắn chắc của Triệu Vô Cực, e then cúi đầu xuống.

Triệu Vô Cực nhanh chóng đổi tay ôm eo nàng, sau đó đưa lên tay phải nhẹ nhàng nâng lên cằm của nàng để khuôn mặt nàng cùng hắn đối diện.

Hắn nhẹ nhàng mở miệng, âm thanh tràn ngập ma lực nói:

“ tin tưởng ta!”

Tiếu Mị Mị đầu óc một hoa, nàng giống như bị hắn yểm bùa chú, trong đầu liên tục hiện lên suy nghĩ tin tưởng hắn, ngươi chỉ cần tin tưởng hắn, giao phó cho hắn, mọi việc còn lại đều có hắn lo lắng.

Triệu Vô Cực không hề dùng cái gì mê tâm thuật nhưng Tiếu Mị Mị cứ như vậy bị hắn dẫn lạc lối, ánh mắt nhẹ nhàng nhắm lại, đôi môi như là hoa anh đào nhẹ nhàng mở ra như là đang mời chào hắn.

Triệu Vô Cực mỉm cười, đôi môi nhẹ nhàng hôn xuống, Tiếu Mị Mị cũng không hề phản kháng mà chỉ thụ động đứng yên mặc cho hắn bài bố.

Triệu Vô Cực đầu óc như muốn nổ tung, đây là cảm giác hôn sao?

Đợi một chút, phải hảo hảo cảm nhận xem có cảm giác gì?

Không đúng a, sao người khác bảo hôn có vị ngọt? Sao hắn không cảm giác được vị gì a?

Triệu Vô Cực trong đầu không ngừng loạn tưởng, Tiếu Mị Mị nếu biết hắn lúc này nghĩ gì sẽ một chưởng vỗ chết hắn.

Nàng bây giờ chỉ cả thấy cả người mềm yếu vô lực, chỉ có dựa vào Triệu Vô Cực mới có thể để cho nàng có sức đứng vững, cơ thể cũng trở nên nóng ran, vô cùng khó chịu.

Triệu Vô Cực mạnh mẽ cơ bắp cùng cánh tay chạm vào để cho nàng cả người ngứa ngáy khó nhịn nhưng lại không dám loạn động.

Đầu óc thì như là bị trống rỗng, không lên nổi cái gì suy nghĩ.

Nàng lúc này giống như một chỉ tiểu thỏ trắng, mặc cho Triệu Vô Cực bài bố. 

Triệu Vô Cực giống như vì không tìm được hôn là cái vị gì, hắn không cam lòng liền hướng răng của nàng tiến công muốn cạy mở ra mà vào.

Tiếu Mị Mị nhận ra Triệu Vô Cực dị động ánh mắt mê li hơi mở ra một cái, nhưng sau đó liền nhanh chóng khép lại, tận hưởng cảm giác này.

Một lúc lâu sau, hai người mới nhẹ nhàng tách ra, ở giữa hai người còn kéo ra một cái mĩ lệ thủy tuyến lấp lánh.

Tiếu Mị Mị ánh mắt có chút mê li thở dốc, nàng cũng là lần đầu tiên cùng người khác hôn môi, trái tim đến bây giờ vẫn con thùng thùng nhảy loạn.

Triệu Vô Cực âu yếm nhìn nàng nói:

“ từ bây giờ, ngươi chính thức là nữ nhân của ta!”

Tiếu Mị Mị e lẹ nhẹ nhàng gật đầu, xem như đồng ý.

Tối hôm nay, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị quan hệ xem như là chính thức xác định.

Triệu Vô Cực nhìn Tiếu Mị Mị như là một chỉ tiểu thỏ trắng nhu thuận nép vào ngực mình, trong lòng không tự chủ được dâng lên sảng khoái chi ý.

Cất công theo đuổi nàng bao lâu nay, cuối cùng cũng thành công a.

Đương nhiên không phải hắn chỉ hưởng thụ quá trình theo đuổi, hắn đối với Tiếu Mị Mị cũng là có tình cảm.

Muốn càng sâu đậm, vậy thì cần thời gian bồi dưỡng a.

Dù sao hai người cũng là trên giang hồ mới gặp nhau, đâu thể nhanh như vậy liền có tình cảm như là người khác sinh tử không rời được.

Tin tưởng là theo thời gian xây dựng mà lên, tình cảm cũng cần thời gian như vậy.

Trên tay cảm nhận được Tiếu Mị Mị làn da trắng mịn như mỡ đông, eo thon không một chút mỡ thừa, lưng cong hình chữ S, trước ngực núi non D cup nẩy nở, Triệu Vô Cực thở dài ra một hơi.

Nếu hắn tiểu huynh đệ trưởng thành một chút, đêm nay quả thật là kì nhạc vô tận a.

Đáng tiếc vẫn là phải chờ một thời gian nữa, nho hái xanh không ngon a!

Cùng Tiếu Mị Mị âu âu yếm yếm một thời gian, hai người mới xem như là thỏa mãn, Triệu Vô Cực lúc này bỗng nhiên cười xấu xa nói:

“ Mị nhi, ngươi muốn xem ảo thuật không?”

Tiếu Mị Mị nghi hoặc nói:

“ cái gì ảo thuật?”

Triệu Vô Cực cười khà khà lập tức đứng ở trước mặt nàng, vung tay lên một cái, lập tức một cái lều xảnh bị gói gọn lại xuất hiện trước mặt hai người.

Tiếu Mị Mị ánh mắt trợn lên, nhìn cái này lều vải.

Một lúc sau nàng cương khí lóe lên, gầm nhẹ nói:

“ Triệu Vô Cực, ngươi vô sỉ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.