“ chiều nay ta không luyện thân pháp, ta muốn ở trong cốc đi dạo một phen, ngươi ở nhà tự hành luyện tập a!”
Tiếu Mị Mị ngẩng đầu lên nhìn hắn, một tháng này Tiếu Mị Mị cùng Triệu Vô Cực như hình với bóng không rời nhau một chút nào ( trừ lúc đi tắm) hai người vui vẻ như là thần tiên vậy, đến nỗi nàng cũng nhanh quên bọn hắn đang ở Thôi tình cốc mà không phải cái gì tiểu thành trấn.
Thời gian này cùng Triệu Vô Cực song tu đạt được chỗ tốt nhiều vô cùng. Nội lực của nàng cũng thẳng tắp kéo lên, so với lúc trước nàng một mình khổ tu còn phải nhanh hơn mấy lần.
Nàng cùng hắn tu luyện thân pháp một lúc nhưng tiến bộ so với Triệu Vô Cực chậm một chút, đây cũng là do năng lực lĩnh ngộ của hai người có chút chênh lệch, Tiếu Mị Mị bắt vào cảm giác luyện tập cũng kém hơn Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực giống như cực kì có thiên phú luyện tập thân pháp vậy, hắn vừa học liền biết cực kì nhanh thông thạo.
Hơn nữa Triệu Vô Cực luyện tạng, nàng cũng được hưởng không ít chỗ tốt.
Bởi vì ăn vào các loại bổ dưỡng đồ vật, nội tạng được cường hóa chỗ tốt bắt đầu thể hiện ra.
Nàng nội tiết bên trong cơ thể càng khỏe mạnh, mái tóc càng trở nên đen bóng óng mượt hơn, làn da càng căng mịn hơn, trước ngực cũng ẩn ẩn lớn lên một chút.
Tiếu Mị Mị càng trở nên xinh đẹp thủy nộn cũng làm cho Triệu Vô Cực ghé mắt không thôi, hai người một tháng này tình cảm nhanh chóng ấm lên, đã vô cùng gần gũi, không còn như trước đây ngại ngùng.
Nàng cũng hắn Long Phượng đồng vũ song tu công đã qua nhập môn cánh cửa, bước vào tiểu thành khí hợp cảnh.
Tiếp theo Đại thành chính là Lực hợp cảnh.
Long Phượng đồng vũ song tu công chỉ cần có thể vận chuyển bình thường liền là nhập môn, hai người nội lực vừa chạm vào giao thoa liền có thể hoàn thành biến đổi không giống như lúc đầu nhập môn phải mất công chuyển đổi một phen chính là tiểu thành Khí hợp cảnh.
Đại thành Lực hợp cũng không phải chỉ hai người sức lực hợp lại một chỗ mà là chiến lực.
Lúc này hai người cộng đồng tác chiến chỉ cần tạo ra liên kết nội lực liền có thể thoải mái sử dụng dụng nội lực của nhau phát ra võ công của một trong hai người, khiến cho nó uy lực trên diện rộng tăng lên.
Cái này cực kì có lợi lúc hai người phải đối mặt với đối thủ mạnh mẽ hơn mình rất nhiều lần, cần hợp sức mới có thể cùng đối phương ngạnh kháng, lực hợp cảnh liền có thể đơn giản giải quyết vấn đề này.
Phải biết hai người cho dù đồng thời vây công một người, chỉ cần sai sót một chút cũng có thể bị đối phương lợi dụng đánh tan thế vây công.
Nhưng Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị hợp hai làm một có thể giảm thiểu tối đa sai lầm lại có thể cường hóa đòn tấn công, đối với vượt cấp khiêu chiến mà nói chính là đại thần khí.
Đương nhiên cái này cũng có một điểm hạn chế chính là thi triển ra võ công cũng không thể vượt quá sức chịu đựng của kinh mạch người thi triển.
Trong hai người Triệu Vô Cực kinh mạch so với Tiếu Mị Mị càng rộng rãi, hắn nhục thân cũng đủ cường đại có thể gánh chịu siêu vận tải nội lực, nếu hai người muốn hợp nhất sức mạnh thì Tiếu Mị Mị chỉ cần chuyên tâm truyền nội lực cho Triệu Vô Cực thi triển võ công liền được rồi.
Triệu Vô Cực cũng rất có kinh nghiệm siêu vận tải nội công, cứ nhìn hắn thường xuyên đánh ra Thiên địa biến liền hiểu.
Triệu Vô Cực muốn đi thăm dò cái này sơn cốc vậy thì cứ để hắn đi đi thôi, Tiếu Mị Mị cũng không phải hài tử lúc nào cũng phải bám theo hắn bằng được mới vui lòng.
Nàng hiểu được, mỗi người đôi lúc cũng có việc phải làm, cũng cần có không gian riêng.
Triệu Vô Cực mỉm cười gật đầu, dưới thân đạp nhẹ một cái thân pháp triển khai như là một cái tàn ảnh hướng bên ngoài xông ra, Tiếu Mị Mị cũng vui vẻ đi vào trước sân bắt đầu luyện tập thân pháp.
Nàng tiến độ luyện tập so với Triệu Vô Cực chậm vậy thì càng phải chăm chỉ, không thể để hắn vung nàng quá xa được.
Cái này cũng không thể trách Tiếu Mị Mị. Triệu Vô Cực thiên phú tu luyện không phải đỉnh phong, nhưng hắn sức lĩnh ngộ tốt vô cùng, bởi vậy hắn cà thuần thục kĩ năng (thân pháp) cũng so với nàng nhanh, làm ít mà công nhiều a.
Triệu Vô Cực một đường dọc theo biển hoa đi nhanh, hắn lại nhìn thấy đầu kia gầy hươu. Bây giờ thì hắn đã rõ, vì sao đầu này hươu lại gầy như vậy rồi.
Bị Thôi tình hoa kích thích như vậy, không gầy cũng không được a! ở xung quanh đây hẳn là còn một đầu mẫu hươu mới đúng,nhưng Triệu Vô Cực cũng chưa gặp qua nó, hắn cũng không có thời gian đi tìm hiểu.
Triệu Vô Cực chủ yếu là muốn đi xem xem ở chỗ này sơn cốc còn có cất giấu cái gì bí mật cùng nguy hiểm hay không.
Chỉ có thể hiểu rõ hắn mới có thể nắm được chủ động, Triệu Vô Cực trước giờ đều luôn thích nằm quyền chủ động trong tay mình mà không phải để cho người khác đánh tới cửa mới bắt đầu phản ứng.
Nhưng một cái sơn cốc này cũng không có bao nhiêu loại thú ăn thịt, bởi vậy hắn đi một lúc cũng không gặp qua cái gì quá nguy hiểm hoặc tiềm ẩn nguy hiểm khả năng.
Từ lúc tôi cốt xương sọ xong, Triệu Vô Cực tai vô cùng tốt dùng, hắn thính lực được trên diện rộng cường hóa.
Bên tai hắn là không ngừng tiếng ông ông vỗ cánh của côn trùng, số lượng cực lớn.
ở biển hoa xuất hiện tiếng động này cũng không kì lạ, nhưng hắn đã rời khỏi biển hoa được một đoạn dài, chỗ này hiện ra âm thành này lại số lượng lớn có chút không phù hợp a.
Triệu Vô Cực hướng âm thanh phát ra phương hướng đi lại, càng lại gần hắn càng thấy được cái kia mới lạ chủng loại ong mật bay lượn, mật độ càng lúc càng nhiều.
Trong lòng của hắn cũng ẩn ẩn có được suy đoán, nhưng Triệu Vô Cực vẫn muốn tận mắt nhìn xem mới yên tâm.
Hướng âm thanh nơi phát ra tiếp tục truy đuổi một lúc, Triệu Vô Cực khuôn mặt liền có chút tái đi.
Hắn nhìn thấy chính là một cái to đến có chút khó tin tổ ong, phải đến trăm vạn số lượng ong mật đang ở cái tổ vây quanh.
Cái tổ được làm trên một thân cây to đến bốn năm người ôm mới ôm xuể, vô số lít nha lít nhít ong mật đang ở cái tổ bò lổm ngổm qua lại.
Triệu Vô Cực tuy không có dày đặc sợ hãi chứng nhưng hắn nhìn thấy số lượng lớn như vậy ong mật cũng là tê cả da đầu.
Nhìn bọn chúng cái kia sắc bén nọc độc ở đuôi lấp lóe hàn quang, bị một cái chích trúng cũng đã vô cùng khó chịu, nếu bị đến trăm vạn con như thế này đồng thời rời tổ đuổi giết, cho dù Triệu Vô Cực có là đỉnh phong cảnh cao thủ cũng phải giây quỳ.
Hắn không dám đi trêu chọc đám này sát tinh, vội vàng đường vòng né qua, tiếp tục thăm dò sơn cốc công việc của mình.
Sơn cốc cũng không quá lớn, là giữa hai ngọn núi một cái thung lũng mà thôi. Nếu không phải phía trước bị đầm lầy chắn lại, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị cũng đã không phải ở đây khổ luyện thân pháp.
Đi được một đoạn, Triệu Vô Cực lông mày lại giương lên, có chút cảnh giác nhìn về phía bên tay trái của hắn.
Bên kia bụi cỏ lớn đang nhẹ nhàng rung động, bên trong hắn là có thứ gì.
Triệu Vô Cực ánh mắt đảo một vòng, hắn lập tức có chủ ý.
Trên tay Ẩm huyết thủ sáo xuất hiện, hắn hướng trên một cành cây gần đó phi thân một cái nhẹ nhàng nhảy lên.
Từ lúc luyện thành Bát quái đạp tinh bộ Triệu Vô Cực cảm thấy bản thân mình chỉ cần thôi động lên thân pháp liền đặc biệt linh hoạt nhẹ nhàng, không hề có một chút cảm giác gò bó nào, đại địa lực hút đối với hắn cũng nhẹ đi không ít.
Đương nhiên đây cũng chỉ là ở dưới mặt đất phi thân lên cao thôi, hắn còn chưa đạt tới mức ở trên trời bay lượn như là tu tiên giả.
Muốn bay lượn, ít nhất phải là Trúc cơ kì tu sĩ, Triệu Vô Cực cách cái này còn xa lắm.
Hắn phi thân lên cao liền chiếm được tầm nhìn tốt, Triệu Vô Cực ở trên cành cây nhanh chóng nhảy qua mấy cái liền tìm được góc nhìn đẹp, vừa nhìn hắn liền ngạc nhiên đến ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy bên dưới, một đám màu lông nâu nâu chấm đen mèo rừng, đang điên cuồng lắc lư như là mở vũ hội vậy.
Bọn chúng đây là làm gì, sao lại tụ tập ở đây? Triệu Vô Cực trong lòng nghi hoặc, hắn nhanh chóng quan sát kĩ hơn, cố gắng tìm ra manh mối!