Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 454: Bí mật



Ở trước mặt bọn họ là ba cái lối rẽ. Dưới điều kiện không biết đường đi chính xác, bọn hắn nếu chọn đại một đường để đi nếu như xui xẻo chọn sai, đi vào một cái đường toàn bẫy rập, vậy thì đỉnh phong cường giả cũng có nguy cơ vẫn lạc.

Phải biết đây là mật đạo của Hắc Nhật Tông, đỉnh cấp môn phái trên giang hồ, chỉ cần là bọn hắn bố trí xuống bẫy rập, vậy thì đều thuộc vào loại cực kì nguy hiểm.

Dù sao mật đạo của một môn phái chính là cấm địa của môn phái đó, không thể cho người ngoài biết được.

Mà người trong môn phái nếu có quyền hạn đi xuống chỗ này hiển nhiên cũng biết chỗ nào là đường đúng chỗ nào không thể đi.

Những chỗ kia, chính là dành cho đám người may mắn xông vào được chỗ này, cũng là nơi chôn thân cho bọn hắn.

Bởi vậy Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị nếu chọn sai đường đi, vậy thì bọn hắn tựu nguy hiểm.

Triệu Vô Cực đối mặt với lựa chọn lại không tỏ ra chút nào bối rối, hắn chỉ về phía bên phải nhất một con đường nói:

“ chính là nó!”

Tiếu Mị Mị nghi ngờ hỏi:

“ sao ngươi có vẻ chắc chắn vậy!”

Triệu Vô Cực cười:

“ tại vì Hoàng trưởng lão dẫn đường cho chúng ta!”

Tiếu Mị Mị nghi hoặc hơn, Hoàng trưởng lão? 

Bọn hắn vì sợ Hoàng trưởng lão phát hiện mà đi vào một lúc lâu sau, lúc vào đã hoàn toàn mất dấu Hoàng trưởng lão, nơi nào còn được người ta dẫn đường?

Triệu Vô Cực giống như nhìn ra của nàng nghi hoặc, chỉ xuống mặt đất.

Tiếu Mị Mị ánh mắt nhìn theo, quả nhiên dưới mặt đất bao trùm lên một lớp bụi, là địa đạo lâu ngày không ai quét dọn nên phủ lên, giống như căn phòng vừa rồi.

Mà trên lối đi bên phải, thình lình hiện lên mấy hàng dấu chân.

Không cần nói cũng biết, đây chính là Hoàng trưởng lão thường đi lối kia, bởi vì mật đạo quá bẩn, nên hắn để lại trên mặt đất dấu chân.

Tiếu Mị Mị bỗng nhiên nghĩ ra cái gì hỏi:

“ nếu chúng ta theo dấu chân này đi, chúng ta hẳn là cũng sẽ để lại trên mặt đất không ít dấu vết, như vậy nếu đối phương trở lại, không phải sẽ phát hiện ra chúng ta sao?”

Triệu Vô Cực mỉm cười:

“ vậy thì chúng ta đi theo dấu chân hắn là được rồi!”

Tiếu Mị Mị ánh mắt sáng lên, nhưng nàng lại tiếp tục đặt ra câu hỏi:

“ nhưng nãy giờ chúng ta đi qua chỗ này, cũng để lại không ít dấu chân a!”

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ không quan trọng, chỗ này ta đã nhìn qua, tuy có chút ánh sáng nhưng rất mập mờ, cách nhau tận mười mét mới có một viên dạ minh châu, làm sao có thể chiếu sáng rõ được.

Cho dù đối phương trở lại, cũng khó lòng phát hiện ra. ở vị trí này trở đi, đường đi mới trở nên sáng tỏ, chúng ta chỉ cần từ chỗ này trở đi cẩn thận là được rồi!”

Tiếu Mị Mị gật đầu, hai người bắt đầu lần theo dấu vết của Hoàng trưởng lão, Triệu Vô Cực tiếp tục dẫn đầu, Tiếu Mị Mị ở phía sau.

Một lúc sau, Triệu Vô Cực liền ra hiệu cho Tiếu Mị Mị dừng lại. Hai người thuận thế chọn lấy một góc tối khó bị nhìn thấy, chỉ thò ra ánh mắt của mình, đi quan sát bên trong.

Chỉ thấy ở bên trong, một cái đại môn mở rộng. Thánh Chủ đang ôm ngực nôn máu tươi, Hoàng trưởng lão đứng ở đó điên cuồng cười ha ha.

“ ha ha ha, Thánh Chủ, ngươi hẳn là không ngờ tới, ngươi cũng có ngày này phải không?”

Thánh Chủ vốn vì đại chiến đã bị trọng thương, nay đang chữa thương vào thời khắc quan trọng lại gặp phải hắn đột nhiên tập kích, trong lúc nhất thời bị hắn đánh lén thành công, cả một người thương thế không chữa khỏi bao nhiêu thì lại càng nặng hơn, khiến cho hắn thương càng thêm thương, lập tức nôn ra máu tươi, cả người vô lực xụi lơ ở trên đất.

Thánh Chủ ánh mắt như muốn phun lửa, căm hận nhìn về phía Hoàng trưởng lão:

“ là ai sai ngươi tới?”

Hoàng trưởng lão khinh bỉ cười lạnh nói:

“ ai sai khiến ta? trên đời này còn chưa có người có thể sai khiến được ta! ta chính là muốn trả thù mà thôi!”

Thánh Chủ có chút khó hiểu:

“ ta chưa hề đắc tội qua ngươi, từ trước tới nay đối xử với mọi người rất công bằng, đối với ngươi không tệ, tại sao?”

Hoàng trưởng lão ha ha cười to:

“ đương nhiên không phải ngươi đắc tội ta, mà là đời trước Thánh Chủ của ngươi đắc tội ta, nhưng hắn sau đó liền chết, vậy cái này tội, ta chỉ có thể tính lên đầu của ngươi rồi!”

Thánh Chủ ánh mắt lóe lên một tia nghi ngờ, hắn cố gắng suy nghĩ xem, đời trước Thánh Chủ rốt cuộc gây ra chuyện gì, để trưởng lão trong môn phái bất mãn như vậy.

Nhưng hắn nghĩ mãi cũng không ra, tại sao một cái trưởng lão bất mãn với môn phái, lại ẩn nhẫn đến tận bây giờ mới phát tác.

Mà đối tượng phát tác lại ở trên người hắn, hắn giống như là bị giận chó đánh mèo vậy.

Thánh Chủ khó thở nói:

“ chẳng lẽ cái chết của tiền nhiệm Thánh Chủ có liên quan tới ngươi!”

Hoàng trưởng lão bỗng nhiên khuôn mặt biến trở nên vặn vẹo dữ tợn, hắn điên cuồng cười to:

“ đúng vậy đúng vậy, nhưng cái chết của hắn không phải là do ta tự tay giết chết hắn, mà ta chỉ là gián tiếp gây ra mà thôi. Ngược lại hắn chết, lại đoạt đi thứ quý giá nhất của ta, khiến ta mất đi tất cả. Ta không thể trả thù hắn, bởi vậy ta hận, ta hận Hắc Nhật Tông các ngươi, ta muốn các ngươi phải bị hủy diệt, ha ha ha!”

Hoàng trưởng lão như phong ma phát điên đứng ở nơi đó cười to, hắn ngược lại cũng không sợ có người nghe thấy.

Dù sao đây là mật đạo của Hắc Nhật Tông, vô cùng kín đáo, lại ở sâu dưới mặt đất, bởi vậy hắn có cười to nữa, cũng không thể bị người ở bên ngoài nghe thấy.

Nhưng hắn cũng không biết, bản thân mình làm việc lúc này đang bị hai cái đỉnh phong cao thủ theo dõi.

Nhưng hai người này, đều ăn ý không đi ra ngoài, bọn hắn cũng muốn biết xem, ở trong này rốt cuộc ẩn dấu nội tình gì. 

Thánh Chủ khó thở nói:

“ vậy ngươi hẳn là muốn giết ta báo thù đúng không? Vậy trước khi chết, ta có thể biết nguyên nhân được không?”

Hoàng trưởng lão tiếng cười bỗng nhiên im bặt đi, hắn nhe ra hàm răng lộ ra hai cái răng nanh, dữ tợn nói:

“ muốn biết lí do? Được, ngươi chết chính là vì ngươi là Thánh Chủ, ngươi phải chết Hắc Nhật Tông mới sụp đổ được, đã đầy đủ chưa? Còn tiền căn hậu quả, ta không có thời gian cùng ngươi giải thích, bây giờ đám kia trưởng lão hẳn đang nghỉ ngơi ăn uống, ta phải nhanh chân lên, nếu không sẽ muộn giờ.

Ta bỏ công nghiên cứu ngươi thói quen hoạt động cùng đám kia trưởng lão thói quen hoạt động, sau đó mới định ra lần này chính là cơ hội ra tay của ta, bởi vậy không thể để ra sơ suất nào.

Còn ngươi, có thể an tâm đi chết!”

Nói xong, hắn trên mặt lộ ra đắc thắng nụ cười, thân hình hơi động một cái, lập tức lao tới sau lưng Thánh Chủ, một chưởng hướng trên đầu hắn vỗ xuống.

Răng rắc!

một tiếng rợn người xương sọ tan nát vang lên, Thánh Chủ trợn ngược mắt lên, từ thất khiếu của hắn chảy ra máu tươi, khí tuyệt bỏ mình.

Hoàng trưởng lão ra tay xong cũng không muốn tìm kiếm gì trên xác chết đối phương, thuận đường trở lại.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị thấy vậy lập tức nấp vào góc tối ẩn dấu đi hơi thở của mình, hai người đều không muốn lúc này bị đối phương phát hiện ra.

Sở dĩ hai người cũng không ra tay, đơn giản vì Hắc Nhật Tông sống còn tồn vong, đều không liên quan đến bọn hắn.

Bọn hắn chỉ là hiếu kì, Hắc Nhật Tông rốt cuộc có cái gì bí sử mà thôi.

Hoàng trưởng lão đi qua vị trí của hai người, cũng không nhận ra cái gì. Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị ẩn nấp công phu, vẫn là rất tốt.

Đợi đối phương đi xa, Tiếu Mị Mị cùng Triệu Vô Cực mới thở dài ra một hơi.

Tiếu Mị Mị hiếu kì hỏi:

“ Vô Cực, ngươi đoán xem bọn hắn rốt cuộc có ân oán hận thù gì?”

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ thông tin quá ít, không thể đoán bừa. nhưng chắc chắn, tiền nhiệm Thánh Chủ chết có liên quan tới Hoàng trưởng lão, nhưng đối phương ngược lại hận tiền nhiệm Thánh chủ, sau đó hận lây lên Hắc Nhật Tông, muốn Hắc Nhật Tông phải bị hủy diệt.”

Tiếu Mị Mị run run nói:

“ tên Hoàng trưởng lão này thật đáng sợ a, Hắc Nhật Tông là tông môn của hắn, vậy mà hắn vì hận Thánh Chủ, lại ẩn nấp nhiều năm như vậy, nhân cơ hội này muốn một lưới bắt gọn giết sạch tất cả các trưởng lão. Nếu hắn thành công, chẳng phải Hắc Nhật Tông sẽ tự hủy diệt hay sao? Đây là tông môn của hắn a, cho dù có chuyện gì sao hắn lại có thể làm ra được chuyện như vậy?”

đối với Tiếu Mị Mị mà nói, từ nhỏ liền ở Cực Nhạc Ma Tông trưởng thành, đối với tông môn vinh nhục rất có nhận đồng cảm, nói nàng làm ra một cái điên rồ như thế hành động, nàng đúng thật là không có bản lĩnh đó.

Triệu Vô Cực ánh mắt bỗng nhiên híp lại:

“ nhưng nếu đây không phải là tông môn của hắn thì sao? Hoặc là nói, hắn không phải là Hoàng trưởng lão thì sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.