Triệu Vô Cực hướng mặt đất nhẹ nhàng đáp xuống, phủi phủi trên quần áo bụi đất.
Thở dài một hơi, quần áo lại rách, lại tốn một bộ quần áo.
Tốt nhất là ba ngày sau lúc lên đỉnh Hoa sơn hẵng thay vào. Mấy ngày tiếp theo hắn hẳn là sẽ còn phải chiến đấu không ít lần, bởi vậy thay sớm rất có thể lại bị trong lúc chiến đấu vô tình phá nát.
Hắn nhìn máu thịt be bét, chết đến không thể chết thêm Tàng Vân Quang, thở dài.
Đối với Triệu Vô Cực mà nói, bây giờ đỉnh phong trung kì chiến đấu, đã không còn cái gì áp lực quá lớn.
Chỉ có đỉnh phong hậu kì mới đáng hắn ra sức một phen, nếu là đỉnh phong viên mãn cao thủ, vậy thì có thể đánh một trận sinh tử chiến.
Tiếu Mị Mị vui vẻ đi tới nói:
“ Vô Cực, ngươi thật lợi hại!”
Triệu Vô Cực cười nhạt:
“ đỉnh phong trung kì, cũng chỉ đến thế mà thôi. Mục đích của chúng ta chính là ngũ tuyệt trận chiến. Ngươi có muốn tìm đối thủ thử tay một chút hay không?”
Tiếu Mị Mị lắc đầu:
“ không cần, chúng ta bây giờ tìm một chỗ nghỉ ngơi vài ngày đi. Chờ đến thời gian lại đi lên. Nói không chừng lúc đó sẽ có người tự tìm đến chỗ chúng ta a!”
Triệu Vô Cực gật đầu, bọn hắn đánh như vậy là đủ rồi, Triệu Vô Cực cũng biết được sức mạnh của mình đang ở mức độ nào, không cần tiếp tục tìm người khác cùng đối phương chém giết.
Hoa sơn vốn phong cảnh hữu tình, hai người nhanh chóng tìm một vị trí đẹp gần một cái thác nước, bắt đầu dựng trại nghỉ ngơi.
Bọn hắn dựng trại vị trí cũng không quá lộ liễu, không cần sợ người khác tới tìm phiền phức.
Hơn nữa bọn hắn cũng vốn không sợ phiền phức.
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị chiến lực đều rất mạnh, còn có thể hợp công, chỉ cần không là ngũ tuyệt cấp bậc người tới, không thể nào gây nguy hiểm cho bọn hắn.
Triệu Vô Cực còn có cả cảnh báo trận pháp, cũng không sợ đánh lén.
Thế là hai người nhanh chóng ở Hoa sơn tìm một chỗ dựng trại lên, bắt đầu bình tĩnh nghỉ ngơi.
Hoa sơn vốn là năm đường, bị Ma Tiêu Quỷ Kiến Sầu độc chiếm một đường, đại lượng thu hẹp khoảng cách lại, khiến cho đám người khu vực hoạt động bị thu hẹp lại rất lớn, bởi vậy cũng không mất bao nhiêu thời gian, liền có người ở chỗ bọn hắn chạy ngang qua.
Lần này Triệu Vô Cực nhường Tiếu Mị Mị ra tay, đối phương là đỉnh phong trung kì, nhưng cũng không phải là đối thủ của nàng, mấy chục chiêu liền bị Tiếu Mị Mị đánh bại.
Triệu Vô Cực có thể kết luận, hắn cùng Tiếu Mị Mị đều so với đỉnh phong trung kì mạnh mẽ hơn rất nhiều, hai người đều có khả năng vượt cấp khiêu chiến, đều mang trong mình thiên kiêu tiềm chất.
Nhưng hắn chợt nhận ra một vấn đề:
“ Mị nhi, nếu chúng ta chờ ngày thứ ba mới đi lên, như vậy gặp phải ngũ tuyệt cấp cường giả, ta cùng hắn đại chiến một trận để giành vị trí ngũ tuyệt, sau đó không có thời gian nghỉ ngơi liền phải cùng cái khác ngũ tuyệt đại chiến nữa, như vậy không phải là đang tìm đường chết sao?”
Tiếu Mị Mị nhíu mày:
“ đúng vậy, ngươi nói không sai. Chúng ta giống như đều bị tên Bách Hiểu Sinh kia dẫn dắt lối suy nghĩ, nếu chúng ta giống như hắn nói đi làm thật, vậy thì tựu có nguy hiểm tính mạng a!”
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ như vậy ta cùng đối phương đại chiến một trận, ít nhất cũng cần phải có một ngày dưỡng thương. Ngày hôm nay chúng ta ở đây nghỉ ngơi, ngày mai chúng ta hướng đỉnh núi phương hướng xuất phát, lên xem phía trên đã có vị nào ngũ tuyệt cấp bậc cường giả, muốn trước cùng hắn đại chiến, sau đó chúng ta bảo vệ vị trí kia là được rồi. Hôm nay lên quá không có lời. Đúng rồi, lần trước Hoa Sơn luận võ, rốt cuộc có những người nào trở thành Ngũ tuyệt?”
Tiếu Mị Mị suy nghĩ một chút liền nói:
“ đầu tiên chính là Ma Tiêu Quỷ Kiến Sầu, hắn lúc đó tình cảnh cũng vô cùng thảm.
Vừa cất lên tiếng tiêu, tất cả mọi người lập tức ăn ý đem hắn trước tiên đánh bại, đơn giản quá hành hạ người khác lỗ tai.
Người thứ hai chính là Thánh Chủ, nhưng hắn năm đó tranh được một vị trí ngũ tuyệt sau liền lập tức rời đi, bởi vì hắn biết hắn không thể nào lực áp quần hùng, ở lại sẽ chỉ gây thêm vây công mà thôi.
Người thứ ba chính là Nhất Cái Hồng Thiên Tửu. Ngươi nhất định phải cẩn thận người này, hắn một thân nội lực vô cùng mạnh mẽ, sử dụng Hàng Long thập bát chưởng môn này chí cường ngoại công đã tới cảnh giới đăng phong tạo cực, vô cùng ghê gớm.
Nhưng theo như lời của Bán Thiên Ưng, chỉ sợ hắn “khống lực” cảnh giới cũng chỉ là ở đại thành cùng viên mãn ở giữa bồi hồi mà thôi!”
Triệu Vô Cực ngắt lời nói:
“ Hàng Long thập bát chưởng? Bọn hắn có cái gì đả cẩu bổng pháp hay không?”
đối với Triệu Vô Cực mà nói ở chỗ này gặp được Hàng Long thập bát chưởng hắn vẫn là có chút khó tin.
Cao võ cùng thấp võ cùng tồn tại thế giới cũng không phải không có, nhưng nếu có Hàng Long thập bát chưởng, vậy chẳng phải nói đây chính là thế giới Kim dung võ hiệp sao?
Tuy giang hồ có rất nhiều môn phái có tên giống như trong thế giới võ hiệp của Kim dung, nhưng bọn hắn dùng võ công cũng rất khác biệt, không hoàn toàn giống.
Một số võ công rất đặc thù như cửu dương chân kinh, cửu âm chân kinh, dịch cân kinh, tẩy tủy kinh hắn đều chưa hề nghe qua.
Bởi vậy hắn vẫn là nằm ở trạng thái nghi ngờ mà thôi.
Nhưng môn Hàng Long thập bát chưởng này có chút đặc trưng, chính là của Kim dung thế giới mới có được, nói như vậy có khi nào thế giới này chính là một cái tập hợp hỗn loạn của nhiều loại tiểu thuyết vào nhau hay không?
Như thế, phải chăng thật sự sẽ xuất hiện đám kia thiên chi kiêu tử, thiên đạo con rơi, đám nhân vật chính vận khí xung thiên kia?
Triệu Vô Cực rất là hiếu kì, bởi vậy hắn cần Tiếu Mị Mị cho hắn câu trả lời chính xác.
Tiếu Mị Mị lắc đầu nói:
“ Ta trước giờ chưa hề nghe nói qua Cái bang có môn võ công này. Vô Cực, ngươi thông tin là từ đâu nghe được?”
Triệu Vô Cực lắc đầu không nói, chả lẽ hắn phải nói cho nàng,hắn là dựa vào kiếp trước kinh nghiệm?
Như vậy chỉ sợ sẽ đem nàng dọa sợ a!
Xem ra thế giới này đúng là có phần giống thế giới Kim dung, nhưng không hoàn toàn giống, rất nhiều chỗ sai cùng thiếu sót, cũng có rất nhiều môn phái mới mà hắn chưa từng ở trong Kim dung gặp qua, bởi vậy hắn có thể yên tâm một chút.
Ít nhất không có một ngày nào đó, một cái Trương vô Kỵ sẽ xuất hiện trước mặt hắn, dùng nhân vật chính quang hoàn cùng hắn đại chiến một phen.
Triệu Vô Cực thở dài:
“ được rồi, ngươi nói tiếp đi!”
Tiếu Mị Mị gật đầu nói:
“ người thứ tư chính là sư phụ của Thiên kiếm Hiền Tụ Nghĩa. nhưng hắn sau khi tham gia Hoa Sơn luận võ trở về không lâu liền chết, bởi vậy năm nay Hiền Tụ Nghĩa nhất định sẽ thay mặt Vấn Kiếm tông tham gia sự kiện này.
Người thứ năm chính là Huyền Không Tự trụ trì Kiến Đức.
Người này phật pháp cao thâm, một thân nội lực sâu như biển, lại còn là kiêm tu ngoại công, vô cùng khó chơi.
Nhưng hắn không hề áp chế được một lúc hai vị ngũ tuyệt cấp nhân vật cùng tiến công, bởi vậy cũng không thể trở thành võ lâm chí tôn. Người này sử dụng võ công chính Kim cương hàng ma công, vũ khí là thiền trượng, lực lớn vô cùng.
Ngươi cũng nên cẩn thận đối phương một chút, chớ bị đối phương đánh trúng a! hắn năm nay chỉ sợ cũng sẽ tới bảo vệ danh hiệu ngũ tuyệt của mình.”
Triệu Vô Cực gật đầu, âm thầm nhớ kĩ mấy cái tên này. Trong lòng âm thầm suy tính lấy kế sách tác chiến.
Đỉnh phong cảnh cùng đỉnh phong viên mãn cảnh là hai cái khải niệm khác biệt.
Ví dụ như Triệu Vô Cực, đỉnh phong trung kì.
Hắn muốn phát ra nội lực li thể công kích từ xa võ kĩ rất bị hạn chế.
Hắn lĩnh ngộ là Thiên địa biến sơn băng địa liệt chưởng ý, vậy thì chỉ có thể đánh ra Thiên địa biến mới cho ra được sức sát thương lớn nhất, các chiêu thức khác đánh ra đều sẽ rất yếu, so với Thiên địa biến yếu rất nhiều.
Nhưng đỉnh phong viên mãn cái này hạn chế bị cực độ giảm xuống.
Bọn hắn không còn bị hạn chế ở một chiêu thức nữa, mà các chiêu thức khác đánh ra cũng sẽ có uy lực to lớn.
Tuy không bằng chiêu thức bọn hắn lĩnh ngộ chưởng ý, nhưng uy lực chắc chắn sẽ không quá kém.
Đến đỉnh phong viên mãn cảnh, một cái kiếm khách chỉ cần nội lực đầy đủ, hắn có thể khiến cho kiếm khí tung hoành khắp bốn phương tám hướng bằng đủ loại chiêu thức, vô cùng mạnh mẽ.
Bởi vậy Triệu Vô Cực đối đầu với đám người này, hắn muốn thắng được đối phương, vậy thì không thể chỉ trông chờ vào một chiêu duy nhất Thiên địa biến, nhất định phải chuẩn bị thêm mấy lá bài tẩy, như vậy mới chắc chắn.
Nghĩ tới bài tẩy, Triệu Vô Cực khóe miệng lập tức kéo lên một cái đường cong, hắn đương nhiên là có a!