Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 521: Ngươi muốn ăn gì



Triệu Vô Cực ôm lấy Tiếu Mị Mị, hai người vui vẻ quấn vào cùng một chỗ, hắn đưa nàng ôm xoay tròn mấy vòng, khiến cho Tiếu Mị Mị hai mắt híp thành nguyệt nha, vô cùng vui vẻ.

Tiếu Mị Mị cảm thấy Triệu Vô Cực thành tựu cũng chính là nàng thành tựu. Nàng vì hắn thành công mà cảm thấy có cùng vinh hạnh, trong lòng vui vẻ.

Triệu Vô Cực ôm nàng xoay mấy vòng lớn mới dừng lại được, sau đó đột nhiên hỏi:

“ a, ta đã chiến thắng, vậy bây giờ phải làm thế nào để mọi người đều biết là ta đã thắng a!”

Tiếu Mị Mị cười nói:

“ sư phụ cùng tất cả mọi người đã xuống, núi, có thể là Hiền Tụ Nghĩa bị thương chưa xuống núi nhưng cũng không quá ba ngày hắn liền sẽ xuống núi. Ngươi chỉ cần ở trên này ba ngày, ba ngày sau xuống núi, lúc đấy mọi người thấy ngươi, vậy thì bọn hắn sẽ tự hiểu được là ngươi là người chiến thắng!”

Triệu Vô Cực suy nghĩ một chút nói:

“ ví dụ như có người bị thương nặng, hắn ở đây tĩnh dưỡng, sau đó xuống núi sau ta, không phải là đối phương sẽ mặc định nhận hắn là người chiến thắng a!”

Tiếu Mị Mị lắc đầu cười nói:

“ ngươi xuất hiện, bọn hắn đương nhiên sẽ vây lại hỏi han một phen, lúc đó chỉ cần tuyên bố ra ngoài ngươi là người chiến thắng, vậy không phải được rồi sao? Hơn nữa chuyện này ngũ tuyệt đều là người người trong lòng tự hiểu, sẽ không không nhận thua mà nói lời trái lương tâm.

Đến cảnh giới của bọn hắn, không cần làm chuyện ngu ngốc như vậy.

Dù sao chiến đấu cũng là năm người, kết quả đương nhiên dễ dàng bị tìm hiểu ra, muốn công bố sai sự thật là không thể nào!”

Triệu Vô Cực gật đầu thì ra là thế a!

Xem ra ba ngày sau còn phải tốn công cùng mọi người chào hỏi một phen.

Xã giao, đúng là việc hắn ghét nhất ở thế giới này.

Tràn đầy hư tình giả ý, trên mặt thì tươi cười sau lưng thì đâm dao.

Cái này xã giao làm một chút thì được rồi, làm nhiều đều sẽ khiến cả người không tự nhiên, tỏa ra một cỗ xảo trá chi vị a.

Tiếu Mị Mị lúc này bỗng nhiên đỏ mặt nói:

“ Vô Cực, ngươi đã trở thành võ lâm chi vương, ngồi lên chí tôn bảo tọa, chúng ta có phải là nên ăn mừng một chút?”

Triệu Vô Cực gật đầu nói:

“ ngươi muốn ăn gì? ở đây cũng không dễ tìm thứ gì ăn a, trong nhẫn trữ vật của ta còn có vài thứ!”

Tiếu Mị Mị xấu hổ nói:

“ ta ăn gì cũng được, ở chỗ sơn lâm này dễ tìm nhất cũng chỉ có gà rừng, thỏ rừng hươu rừng, ngươi có thể tùy ý chọn lựa a. nhưng bọn chúng đều phải đi tìm một phen, tốn thời gian. có một thứ có thể ăn, mà không cần đi tìm đây!”

Triệu Vô Cực hiếu kì nhìn nàng hỏi:

“ cái gì a?”

Tiếu Mị Mị ánh mắt sóng lên xuân thủy ửng đỏ mặt nói:

“ ta này!”

Triệu Vô Cực đứng hình mấy giây, sau đó hít một ngụm khí lạnh, lại nuốt xuống một cỗ nước bọt đánh cái ực.

Nhưng vừa nuốt được nửa đường, hắn liền bị nghẹn sặc đến ho khan.

Khụ ~ khụ~ khụ!

Tiếu Mị Mị vội vàng thu lại tiếu dung giúp hắn vỗ lưng nói:

“ Vô Cực Vô Cực, ta chỉ đùa mà thôi, ngươi đừng kích động như vậy a!”

Triệu Vô Cực thở dốc, trong lòng thầm mắng một tiếng yêu tinh.

Ngươi đã tới mức công khai trêu chọc nam nhân của ngươi rồi đúng không?

Không sợ hãi gì nữa đúng không?

Không cần mặt mũi đúng không?

Chuyện như vậy, cũng phải là để ta chủ động nói ra a, ngươi một cái nữ nhân chủ động như vậy không cảm thấy xấu hổ sao?

Còn làm mặt ửng đỏ, muốn câu dẫn ta sao?

Không ~ có ~ cửa!

Triệu Vô Cực thể hiện thái độ chính là ta rất muốn, nhưng ta không thể, sức khỏe mới là quan trọng.

Khỏe mạnh phát dục mới có thể có được tương lai vui sướng.

Ham mê sắc dục quá sớm sẽ chỉ tổn hại bản nguyên, bỏ gốc lấy ngọn.

Triệu Vô Cực một ngón tay búng vào cái trán của nàng nói:

“ ngươi lại dám đối với ta dùng mị công, cẩn thận gia pháp hầu hạ!”

Tiếu Mị Mị oan ức ôm cái đầu, trong mắt uông uông thủy nói:

“ ta đâu có, người ta chính là nói thật lòng a!”

Triệu Vô Cực liếc nhìn nàng một mặt tràn đầy oan khuất. Ây da, thật không phân biệt nổi a.

Tiếu Mị Mị làn da quá non mềm trắng mịn, mắt ngậm xuân thủy, bây giờ nàng lại đang như là trái đào sắp chín, khiến cho Triệu Vô Cực đôi lúc không phân biệt được nàng là có đang dùng mị công hay không.

Có thể nói, Tiếu Mị Mị bây giờ đã tới cảnh giới không cần mị công mỗi cử chỉ cũng toát lên vẻ khiêu gọi, chỉ một ánh mắt cũng như là ẩn chứa ngàn vạn tâm tình.

Hắn nhíu mày càng sâu, Triệu Vô Cực, bình tĩnh, ngươi không thể thua.

Khỏe mạnh phát dục rất quan trọng, không thể qua loa làm liều.

Nghĩ tới đây, ánh mắt hắn sáng lên, hắc hắc nở nụ cười:

“ Mị nhi, chúng ta tạm thời chưa thể làm, nhưng nếu ngươi muốn hôn cái gì, cũng không phải là không thể được!”

Tiếu Mị Mị hơi ửng đỏ mặt. Tuy nàng cùng Triệu Vô Cực hôn môi đã nhiều lần, nhưng mỗi lần có thể cùng hắn làm việc này, nàng đều không tự chủ được đỏ mặt lên vì thẹn thùng.

Hành động thân mật này thể hiện tình yêu của bọn hắn, hai người bây giờ giống như là hai ngọn lửa đang cháy vì tình yêu vậy, bởi vậy nàng gần như trầm mê vào trong đó.

Tiếu Mị Mị nhẹ nhàng nhắm mắt lại, Triệu Vô Cực hiểu ý đưa môi góp tới.

Kĩ xảo của hắn qua nhiều lần cùng nàng thân mật đã vô cùng điêu luyện, chỉ nháy mắt lưỡi của hắn liền hành quân thần tốc đột nhập địch khu.

Tay của Triệu Vô Cực cũng không rảnh rỗi, bắt đầu ở trên người nàng loạn mò, sau đó là ở trên cái kia to lớn nhũ phong dừng lại.

Trước đây hắn cũng chỉ là đơn thuần mò mẫm mà thôi, nhưng bây giờ Triệu Vô Cực lại phát động nhu kình, tăng cường kích thích Tiếu Mị Mị cảm giác.

Tiếu Mị Mị “ ưm” một tiếng kiều diễm, sắc mặt lại càng thêm hồng, hai chân vì bị Triệu Vô Cực trên tay trêu chọc mà có chút nhũn ra ép sát vào người hắn hơn.

Một lúc sau, nàng bỗng nhiên run lên một cái, cả người vô lực xụi lơ ôm lấy hắn.

Triệu Vô Cực cười hắc hắc, cuối cùng ngươi cũng phải chịu thua. 

Vẫn là của ta kĩ xảo điêu luyện, ma cao một thước phật cao một trượng a!

Hắc hắc hắc!

Hắn ôm lấy Tiếu Mị Mị, nhìn nàng đỏ bừng như say rượu khuôn mặt, ánh mắt thẹn thùng né tránh ánh nhìn của hắn, vô cùng thoải mái nói:

“ chỗ này quá lạnh, chúng ta trở lại lều nhỏ, ở đó ba ngày, sau đó lại xuống núi!”

Tiếu Mị Mị như một cái tiểu miêu nép vào trên người hắn, nhẹ nhàng “ ưm” một tiếng đồng ý.

Triệu Vô Cực cũng không để ý nàng trạng thái, ôm lên nàng nhẹ nhàng xuống núi.

Đối với có thể phụ trọng trên một tấn Triệu Vô Cực mà nói, ôm một cái chỉ nặng xấp xỉ năm mươi kg như Tiếu Mị Mị hành tẩu, quả thật quá nhẹ.

Hắn không mất chút sức lực nào, liền có thể trở lại túp lều vải vị trí cũ.

Triệu Vô Cực để Tiếu Mị Mị xuống một hòn đá, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra lều vải dựng lên, sau đó rải lên khu trùng phấn, bố trí trận pháp xong vui vẻ trở lại.

Nhưng vừa về đến nơi, một cỗ suy yếu cảm giác bỗng nhiên bốc lên, khiến sắc mặt hắn tái nhợt.

Triệu Vô Cực vô cùng lo lắng, hắn vội vàng nội thị kiểm tra mình tình huống cơ thể.

Khí huyết tiêu hao quá lớn, nội lực cũng tiêu hao bảy tám phần, kinh mạch cũng bị thương không nhẹ, cần nhanh chóng vào trạng thái chữa thương.

Triệu Vô Cực bỗng nhiên thể hiện ra khổ sở vẻ mặt lập tức khiến Tiếu Mị Mị chú ý, nàng lo lắng xông tới đỡ lấy hắn vội nói:

“ Vô Cực, ngươi vừa cường độ cao chiến đấu vong, nhất định phải nghỉ ngơi.

Ngươi trước chữa thương, đồ ăn tối cứ để ta lo a!”

Triệu Vô Cực hướng về phía nàng khó chịu gật đầu một cái, vuốt vuốt má nàng mỉm cười.

Tiếu Mị Mị cũng đối với hắn mỉm cười hai người trong tâm linh đều cảm giác rất ấm áp, yên bình.

Triệu Vô Cực nhẹ nhàng ăn vào chữa thương đan, nhẹ nhàng nằm xuống, tiến vào trạng thái Pháp Luân Chiếu Minh tu luyện.

Tiếu Mị Mị thấy vậy, cũng không tiếp tục làm phiền hắn, ở một bên chuẩn bị bữa tối.

Đối với nàng mà nói, những việc này trước đây rất thạo, nhưng nàng cũng muốn thường xuyên luyện tập một phen,

Trong tưởng tượng của nàng, tương lai nàng chính là giúp Triệu Vô Cực nuôi chồng dạy con, sao có thể không biết làm những thứ này.

Thế là hai người mỗi người một việc, vô cùng vui vẻ hòa thuận tiến hành.

Tiếu Mị Mị lại nghĩ tới ngày hôm nay sự việc, quả thật là nghĩ mà còn run sợ.

Âm hậu đánh đến đỏ mắt muốn cùng Triệu Vô Cực liều mạng, may mắn nàng kịp thời can ngăn, nếu không chỉ sợ hậu quả khôn lường a.

Nàng vô cùng hiểu rõ cái kia Cực ma trường Âm hậu tung ra có mục đích gì, chính là cùng đối phương đồng quy vu tận, ngọc thạch câu phần một chiêu.

Nhưng may mắn cuối cùng Triệu Vô Cực cũng là hiểu tình thế, không tiếp tục lên mặt dạy đời làm nàng tức giận mà có thể dùng lợi ích trung hòa mâu thuẫn, nàng lại là bậc thang cho Âm hậu xuống đài, không quá mất mặt.

Mọi việc cũng như vậy liền qua đi, Triệu Vô Cực thuận lợi trở thành võ lâm chí tôn.

Có một nam nhân mạnh mẽ như vậy, nàng đương nhiên vô cùng vui sướng tự hào.

Nhưng nghĩ tới thời gian tới sẽ có mấy tên không có mắt chạy tới tìm đường chết, trong lòng lập tức sinh khí.

Nếu như đã không biết sống chết, vậy thì đừng trách chúng ta vô tình!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.