Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 578: Võ tôn



Triệu Vô Cực nội lực gia tăng, kim sắc hỏa diễm cũng theo đó cháy càng lớn lên.

Thịt nướng hương vị lan tỏa khắp toàn trường.

Không ít người lúc trước vốn đã vì Triệu Vô Cực huyết tinh cử động mà buồn nôn, thì ngay lúc này lập tức không chịu nổi nữa mà nôn khan

Giống như là phản ứng dây chuyền, cực kì nhiều người kinh nghiệm giang hồ còn ít, chưa gặp qua bao nhiêu huyết tinh tràng diện người lập tức cũng nôn khan theo.

Phía dưới một mảnh hôi chua lẫn lộn thịt nướng cháy khét hương vị trộn lẫn vào nhau, vô cùng khó ngửi.

Kim sắc hỏa diễm càng đốt càng lớn, càng đốt càng thịnh.

Cuối cùng, nó dập tắt.

ở giữa không trung, một mảnh cặn bã theo gió phi dương.

Mọi người vội vàng tránh xa cái này cặn bã

ở đây ai cũng hiểu rõ, đây chính là đối phương bị đốt sau còn sót lại tro cốt a.

chạm vào liền xúi quẩy.

Bởi vậy mọi người tránh như tránh tà, né qua cái này tro cặn.

Triệu Vô Cực nhìn xuống toàn trường, rất nhiều người đang dùng ánh mắt sợ hãi mà nhìn hắn, bầu không khí vô cùng kiềm chế.

Đây cũng chính là thứ hắn muốn.

Triệu Vô Cực tại sao phải khiêu khích một tên chỉ có tam lưu cao thủ?

Đương nhiên là giết gà dọa khỉ, để cho mấy tên võ giả vốn ỷ vào bản thân có chút bản lĩnh mà tự cao tự đại tỉnh táo lại, bớt kêu gào đi.

Hắn muốn mọi người ở đây kính sợ hắn.

Bởi vì, lúc này đoàn người cần một cái cực kì nhanh chóng có thể thống suất toàn quân thủ lĩnh, mà không phải là một cái hòa ái giàu tình bác ái thủ lĩnh.

Bởi vậy, thống trị bọn hắn bằng bạo lực, sẽ tốt hơn rất nhiều so với đi quan tâm cảm tình của bọn hắn, giúp bọn hắn việc này việc kia để bọn hắn cảm động nghe theo Triệu Vô Cực.

Đám này, là một đám ô hợp võ giả.

Bởi vậy Triệu Vô Cực chỉ cần để bọn hắn sợ mà làm theo lời nói của mình, như vậy đủ rồi.

Hắn muốn mọi người biết, muốn kiếm chỗ tốt, không phải là không thể.

Nhưng nhất định phải làm theo lệnh của hắn.

Nếu không hậu quả chính là giống như tên tam lưu võ giả này, bị đốt thành tro.

Triệu Vô Cực dĩ khí ngự vật, tu luyện đã đến lô hỏa thuần thanh.

Bây giờ hắn muốn ngự vật, hoàn toàn đã không cần phải giơ lên tay như trước đây.

Hắn giơ lên tay chỉ là để mọi người tập trung ánh mắt theo tay của hắn, biết rõ hắn đang ra tay, đối tượng ra tay là ai.

Cuối cùng quan trọng nhất, chính là như thế đủ bức cách.

Chỉ cần đứng một chỗ, vung tay lên, ngươi liền khôn thể thoát được.

Đây là cỡ nào chấn nhiếp nhân tâm một việc a!

Bức cách này, làm được rất đẹp.

Triệu Vô Cực thành công khiến mọi người đối với hắn sợ hãi.

Lại nói tới cái kia kim sắc hỏa diễm, là Triệu Vô Cực mới học được một chiêu thật sao?

Trước đây võ công hắn cũng không có thứ này, nhưng hắn cũng không phải là học.

Mà là sau khi ngưng tụ chiến thú, Triệu Vô Cực bỗng nhiên có thể biến nội lực của mình thành dạng lửa, là kim sắc hỏa diễm.

Nhiệt độ của kim sắc hỏa diễm cũng theo hắn dùng nhiều ít nội lực mà biến đổi nhiệt độ nóng lạnh.

Dùng càng nhiều sức, thì nó sẽ càng nóng, có thể đốt người hóa thành tro, như là tên võ giả vừa rồi vậy.

Dùng ít sức, vậy thì chỉ đủ để đốt mấy cọng rơm cỏ.

Đây cũng là sau khi ngưng tụ chiến thú Triệu Vô Cực đạt được năng lực.

Kim ô, chính là đại diện cho mặt trời.

Mặt trời có thể cho vạn vật sinh sôi nảy nở, cũng có thể thiêu đốt đại địa.

Liệt nhật chi quang, có thể không thua kém gì một ngọn lửa.

Chân chính thái dương chi hỏa, có thể đốt trụi vạn vật, khiến cho vạn tà tránh lui, sinh linh khô héo, địa địa khô cạn.

Mà kim ô là biểu tượng của mặt trời, đương nhiên sở hữu năng lực thiên phú đặc thù khống hỏa.

Triệu Vô Cực ngưng tụ ra kim ô, hắn lại được kim ô cải tạo qua nội lực khiến hắn nội lực toàn bộ biến thành kim sắc, lại mang theo hỏa diễm năng lực thiên phú.

Nếu như bây giờ có người cùng hắn đối công so nội lực dài ngắn, đối phương trong lúc này nhất định sẽ bị Triệu Vô Cực nội lực như là liệt hỏa xông tới thiêu đốt kinh mạch, khiến hắn nhanh chóng bại trận.

Đây cũng là Triệu Vô Cực sau khi ngưng hình một thời gian mới phát hiện ra hắn nội lực trạng thái.

Lúc đó, hắn rất kinh hỉ, cực độ kinh hỉ.

Triệu Vô Cực nguyên bản vốn định sau này trở về Thanh Vân Tông cũng sẽ tu tập các loại hỏa tính võ kĩ để bản thân có thể trở thành luyện đan sư, nhưng bây giờ kim ô chiến thú lập tức giao cho hắn năng lực khống hỏa, khiến hắn ở ngay lúc này có thể trở thành luyện đan sư, lại có được thêm một môn thủ đoạn bảo mệnh, vô cùng tốt dùng.

Không nói đến biến nội lực thành hỏa đốt đối phương, cái này tồn tại quá nhiều hạn chế, chỉ có thể đối với người yếu hơn mình ra tay, lại còn phải hạn chế đối phương di động.

Nếu dùng nó đối địch, Triệu Vô Cực có thể mang chưởng pháp của mình kèm vào hỏa tính sát thương, khiến lực lượng của chưởng pháp tăng lên không chỉ một thành, mà sẽ còn khiến đối thủ khi bị đánh trúng gây ra hỏa sát tổn thương, thương thế càng thêm nghiêm trọng.

Thực lực của hắn, cũng sẽ theo cái này hỏa tính nội lực phát triển mà tăng cường lên, so với dĩ vãng trước đây càng ngày càng mạnh.

Nếu có người dám cùng hắn đối công, xem ai nội lực mạnh hơn, vậy thì Triệu Vô Cực không ngại phát động hỏa công, đốt nát kinh mạch đối phương, khiến cho đối phương nuốt hận mà chết.

Chưa kể đến hắn bây giờ Thiên địa biến cũng sẽ được gia cường không ít sức mạnh, một công đôi việc.

Triệu Vô Cực cảm thấy, chỉ cần hắn đạt tới đỉnh phong viên mãn, cho dù là Thần Điện Điện Chủ, hắn cũng không hề e ngại đối phương.

Lúc này cho dù là Điện Chủ xuất hiện trước mặt hắn, hắn cũng dám vượt cấp khiêu chiến một lần.

Trong nội tâm sảng khoái đến bạo, đây cũng là lần đầu Triệu Vô Cực dùng kim hỏa đốt người, trong lòng vô cùng thích thú, nhưng vẫn là nhàn nhạt mở miệng nói:

“ đáng tiếc, nội công của ta đã biến thành kim sắc. nếu là tử sắc như trước đây, ngược lại có thể xưng là địa ngục chi hỏa.

Diêm vương đòi mạng, hỏa ngục đốt thân.

Đây là cỡ nào đẹp đẽ cảnh tượng a, đáng tiếc, tên kia không thể nhìn thấy được.

ở đây còn người nào nghi ngờ thực lực của ta nữa không? Nếu có, xin mời giơ tay!”

Triệu Vô Cực quét mắt toàn trường, toàn trường lập tức tĩnh lặng như chết.

Cho dù là người sợ hãi hắn, hận hắn, bàng quan, hay là xem trò vui tâm thái người, lúc này đều ăn ý im lặng

Bây giờ ai nhảy ra phá bầu không khí của Triệu Vô Cực, chỉ sợ cũng sẽ tao ngộ độc thủ, không khác gì tên kia.

Triệu Vô Cực thực lực, quả nhiên là thâm sâu khó dò.

Bọn hắn bây giờ không thể biết rõ, đối phương đã đạt tới một cái nào mức độ.

Triệu Vô Cực ha ha cười lớn:

“ nếu đã không có ai nghi ngờ, vậy thì người vừa nãy hẳn chỉ là một cái cá biệt.

Mọi người ở đây đều nhận thức ta là võ lâm chí tôn đúng không?

Đã vậy, còn không mau bái kiến!”

Một câu “không mau bái kiến” cuối cùng, Triệu Vô Cực gằn giọng lên.

Một cỗ vô hình uy áp bao phủ lên toàn trường, khiến mọi người lập tức nổi cả da gà, lạnh run lên.

Đỉnh phong cảnh cường giả đứng ở bên dưới còn có thể chống đỡ, nhưng không phải đỉnh phong cảnh cường giả sắc mặt lập tức trở nên khó xem.

Đứng mũi chịu sào là đám người ở gần Triệu Vô Cực nhất, đám người này cuối cùng không chịu nổi, lập tức xuất hiện một cái người đi đầu:

“ bái kiến Triệu Võ tôn!”

Võ lâm chí tôn, tên gọi ngắn gọn chính là võ tôn.

Võ tôn chính là võ giả chí tôn của giang hồ, được mọi người công nhận mạnh nhất người.

Hắn không hề liên quan đến đức độ, mà chỉ cần võ lực mạnh liền đủ.

Mà người chiến thắng cuối cùng của Hoa Sơn luận võ, chính là võ lâm chí tôn, hay cũng là võ tôn.

Triệu Vô Cực không hề nghi ngờ gì, chính là Võ tôn.

Có người dẫn đầu, lập tức có người không chịu nổi áp lực mà học theo:

“ bái kiến Triệu võ tôn!”

“ bái kiến Triệu Võ tôn!”

Triệu Vô Cực hài lòng gật đầu, đối với đám người này giải trừ uy áp.

Trên thân bọn hắn lập tức trở nên nhẹ nhàng, không ít người liền thở phào ra một cái.

Thế là càng lúc càng nhiều người đồng thời chắp tay lên cúi người xuống tiếng bái chào vang vọng một mảnh:

“ bái kiến Triệu Võ tôn!”

Âm thanh hùng hồn vang vọng, gần như xung quanh quảng trường trung tâm Độc Xà thành mấy dặm đều có thể nghe thấy tiếng gọi này

Cho dù là đỉnh phong cảnh võ giả, lúc này cũng không dám lạc đàn.

Bọn hắn không muốn trở thành Triệu Vô Cực bia ngắm trút giận.

Đông người như vậy, cho dù nhận túng một chút, cũng sẽ không ai biết a.

Thế là cả một quảng trường, đến mấy vạn tên võ giả, không hề một người dám không cúi đầu.

Tiếng “bái kiến Triệu Võ tôn” vang vọng bốn phương tám hướng.

Triệu Vô Cực híp mắt lại nhìn cảnh này, trong lòng vô cùng đắc ý.

Ta, Triệu Vô Cực, chính là Võ tôn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.