Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 583: Sĩ khí



Triệu Vô Cực vừa nói xong, mọi người có chút ồn ào.

Năm vị ngũ tuyệt cấp cường giả dẫn năm đội, đương nhiên là một cái phân phối không có gì để bàn cãi.

Triệu Vô Cực là người chủ trì, xông lên trước tiên, cái này cũng so với võ tướng ở trong chiến trường không khác bao nhiêu.

Người thân là người dẫn đội, là đội trưởng mà lại chỉ biết nấp sau lưng người khác chờ hưởng thành quả của người khác, như vậy ai sẽ đồng ý, ai sẽ phục ngươi.

Triệu Vô Cực chủ động đứng ra dẫn đội, hành động ngày đủ trượng nghĩa, cũng khiến tất cả mọi người không thể dị nghị gì được hắn.

Kiến Đức đại sư da dày thịt béo, sức phòng ngự kinh người, dẫn đội cái này đánh giáp lá cà đao đội cũng không sai.

Nếu đao đội của hắn bị mũi tên của đối phương ảnh hưởng tới, vậy bọn hắn cũng có thể nhờ vào Kiến Đức đại sư mà khiêng qua, mạnh mẽ xông phá phòng ngự của đối phương.

Đừng xem thường Kiến Đức đại sư lực công kích, hắn lúc ở Hoa Sơn luận võ có thể chấp ba người ngũ tuyệt cấp cường giả đánh lên, tuyệt không phải dạng gì yếu đuối.

Cuối cùng vẫn là bị Triệu Vô Cực kì chiêu đánh bất ngờ mà bại thôi.

Hiền Tụ Nghĩa được đảm nhiệm kiếm đội cũng là thuận lí thành chương. Nhìn cái tên Vấn Kiếm tông của hắn liền hiểu, hắn chủ tu chính là kiếm a! cho hắn dẫn đội kiếm đội, quá hợp lí rồi.

Mai Tĩnh thực lực so với đám ngũ tuyệt cấp cường giả có chút yếu, nàng cũng không tham gia Hoa Sơn luận võ nhưng thực lực của nàng so với đám người cũng chỉ là chênh lệch một chút xíu mà thôi.

Để cho nàng ở phía sau bảo vệ cung đội cũng không có gì là lạ.

Âm hậu thông minh, tính cách cũng đủ giảo hoạt. Để nàng ở phía sau thu thập tình báo tin tức, kiểm tra địa hình, tiến hành bố trí đánh lén, binh xuất hiểm chiêu cũng xem như ổn.

Nếu địch nhân có kế hoạch tấn công từ phía sau, nàng cũng có thể sớm nhận ra một chút manh mối.

Còn Đường Thất Lang thiện dùng độc giỏi giải độc, y đọc song hành, hắn nắm giữ hậu cần quân đội cũng không có gì bàn cãi.

Triệu Vô Cực phân chia, cứ như vậy hình thành, mọi người không hề có chút dị nghị nào.

Một cái võ giả hàng đầu bỗng nhiên rụt rè giơ tay lên.

Triệu Vô Cực híp mắt lại, chỉ vào hắn nói:

“ các hạ có chuyện gì, xin mời nói!”

đối phương hơi run nói:

“ Triệu Võ tôn, ngài đã chuẩn bị đủ lương thực sao? Binh chưa động lương đi đầu, ngoài lương thực còn có mộc thuẫn cùng mũi tên, những thứ này đã đủ sao?”

Triệu Vô Cực cười cười gật đầu nói:

“ ta đã sớm chuẩn bị. Những thứ này, ta toàn bao. Cuộc chiến hôm nay, bất kể là binh lương, mộc thuẫn, mũi tên, thảo dược, ta toàn bao.

Các vị bằng hữu ở đây, chỉ cần thoải mái đánh một trận mà thôi, nếu các ngươi bị thương, chúng ta cũng sẽ không trơ mắt nhìn lấy không cứu, mà sẽ có đan dược cùng thảo dược chữa thương cho các ngươi!”

để phát động cuộc chiến này, Triệu Vô Cực cũng là dốc không ít tiền của.

Gần trăm vạn lạng bạc cứ như vậy bị hắn đại lượng vung ra thu mua nhu yếu phẩm.

Đừng nhìn đánh một trận liền đơn giản.

Không chỉ binh lương, vũ khí, mũi tên, thuẫn những thứ này.

Hành quân lúc còn phải chuân bị đại lượng lều trại mang theo đủ nước dự trũ, khu trùng phấn, đủ loại linh tinh toái toái tạp vật.

Bởi vậy từ trước tới nay, chiến tranh luôn mang tới tổn thất to lớn kinh tế cho cả hai bên, nhất là bên khởi xướng chiến tranh.

Nếu đánh thắng còn có thể bù lại vốn, thậm chí kiếm lời.

Nhưng nếu đánh không thắng ngược lại còn hao binh tổn tướng, như vậy sẽ khiến cho quân đội mất một thời gian dài mới hồi phục lại được. 

Bởi vậy chiến tranh đa số đều là nước mạnh hướng nước yếu khởi xướng. Cũng chỉ có thực lực kinh tế cùng quân sự mạnh mẽ của bọn hắn mới có thể chịu nổi cái này hành quân vạn dặm cùng chiến tranh tiêu hao

Bên thủ luôn là bên có lợi.

May mắn bọn hắn cách Thần Điện cũng không xa, dùng võ giả tốc độ hành quân, có thể rất nhanh liền tới nơi.

Triệu Vô Cực tiêu phí, cũng xem như là có một cái hạn mức trong sức chịu đựng của hắn

Mọi người nhẹ giọng thảo luận một hồi, các vị chưởng môn cũng đưa ánh mắt liếc nhìn nhau.

Bọn hắn không ngờ, Triệu Vô Cực phân công lại có thể nhanh chóng như vậy, trong nháy mắt khống chế toàn trường, không ai dám cùng hắn đối nghịch.

Vốn tưởng hắn còn trẻ, đứng trước nhiều người như vậy sẽ rất khẩn trương, không thể nào bình tĩnh điều khiển tràng diện, cuối cùng cần bọn hắn đám này lão nhân đứng ra giúp thu thập

Nhưng cuối cùng, bọn hắn mới nhận ra, mình là một cái chân chính bài trí công cụ, không hề có chỗ xen mồm vào.

Giống như là Triệu Vô Cực từ trước đó đã nghĩ kĩ tất cả vậy!

Triệu Vô Cực chờ một lúc mọi người bắt đầu an tĩnh lại.

ở đây khó chịu nhất đương nhiên là trường thương đội, tiếp theo là đao đội.

Nhưng bọn hắn không dám ở lúc này đứng ra phản bác cái gì, đành phải để yên cho Triệu Vô Cực bài bố.

Triệu Vô Cực nhìn đám người, lập trầm giọng nói ra, giống như là đang kể một cái sự thật đau buồn:

“ các vị, giang hồ lâm nguy, mọi người đều có trách nhiệm, chúng ta ngày hôm nay ở đây làm ra đại sự, ngày sau sử sách nhất định sẽ ghi rõ công lao của chúng ta. giang hồ cũng sẽ vì chúng ta hành động mà được bình an.

Ta nhắc lại một lần cuối cùng, hôm nay nếu không đánh, chúng ta nhất định sẽ bị Thần Điện biến thành nô lệ!

Bởi vậy các ngươi không phải đang vì giang hồ mà chiến, mà là đang vì mình tự do mà chiến.”

Triệu Vô Cực cuối cùng chính là dùng lời lẽ trầm thấp nặng nề nói ra, giống như như là giang hồ đã đến thời kì đen tối nhất, bọn hắn trước mặt là hắc ám cũng là quang minh.

Kết cục là gì, chỉ có thể xem bọn hắn lựa chọn như thế nào.

Dũng cảm chiến đấu, vậy thì còn có cơ hội lật bàn, bo bo bảo thủ tự mình,vậy thì sẽ bị đọa làm nô bộc.

Mọi người giống như cũng bị Triệu Vô Cực lời nói âm điệu cảm hóa, trở nên có chút trầm muộn.

Nhưng sau đó, hắn giọng điệu bỗng nhiên trở nên đanh thép:

“ chúng ta tu luyện là vì cái gì? Không phải để bản thân trở nên mạnh mẽ, có thể bảo vệ bản thân, bảo vệ thân nhân của mình sao?

Có người thì lại vì một cái tiêu sái sảng khoái hành hiệp trượng nghĩa khắp giang hồ.

Có người thì lại vì khoái ý ân cừu.

Chúng ta tu luyện, đều vì bản thân mạnh mẽ, để làm người trên người, làm chủ số phận của mình.

Nhưng tất cả chúng ta, có người nào lòng làm nô bộc sao?

Ta, Triệu Vô Cực, không cam lòng! Các ngươi cam lòng sao?

Nói cho ta nghe, các ngươi cam lòng làm một cái thấp kém hạ nhân, bị đối phương xem như một đầu cẩu sai tới sai đi, muốn các ngươi bò liềm, các ngươi liền phải bò liếm sao?”

Triệu Vô Cực lời nói đến cuối cùng trở nên gay gắt vô cùng, như là từ trong tâm khảm phát ra, vẽ lên một cái viễn cảnh tràn đầy khuất nhục trước mặt hơn vạn danh võ giả đứng ở chỗ này.

Bọn hắn cũng bị Triệu Vô Cực vẽ ra viễn cảnh khiến cho toàn thân khí huyết sục sôi, trong lòng kìm nén một cỗ tức giận chi khí.

Bọn hắn có thể là xuất thân bần hàn, có thể là cao quý, cũng có thể là một cái trung du gia đình. 

Nhưng ở đây người, sớm nhàn tản sảng khoái đã quen.

Có ai sẽ muốn đi làm nô bộc cho người khác đây?

Bọn hắn tu luyện, đương nhiên không phải vì làm một cái nô bộc, một đầu cẩu.

Bọn hắn tâm tình, trở nên phẫn nộ, đối với Thần Điện phẫn nộ, đối với đối phương mục đích cùng hành động trong tương lai phẫn nộ.

Lập tức từ phía dưới, truyền tới tiếng gầm nhẹ:

“ ta không muốn vi nô, ta muốn giết chết đám người Thần Điện kia!”

“ đúng vậy bọn hắn có gì ghê gớm lắm sao? Giết chính là!”

“ không cần phải sợ, chỉ một chữ, chính là làm!”

“ giết chết bọn hắn!”

....

Triệu Vô Cực nhìn toàn trường kích động, hắn liền biết, bản thân mình kích phát sĩ khí thành công.

Đầu tiên chính là uy bức lợi dụ, ân uy tịnh thi.

Sau đó là dẫn dắt tâm lí đối phương, khiến đối phương có chung mối thù.

Như vậy mới có thể khiến cho đám người trên giang hồ này tức giận, muốn một đao chém chết Thần Điện người, cùng Thần Điện đại chiến một phen.

Triệu Vô Cực lập tức rống to:

“ nói lại một lần cho ta nghe, các ngươi cam nguyện vi nô sao?”

hắn một tiếng rống vừa ra, tất cả mọi người như là uống phải thuốc kích thích, lập tức đồng thanh rống to:

“ Khôngggggggggggg!”

Triệu Vô Cực lại tiếp tục rống to:

“ các ngươi muốn giết chết bọn hắn sao?”

“giếtttttttttttttttt!”

Triệu Vô Cực vui mừng lớn tiếng nói:

“ được lắm, nếu các ngươi đã quyết tâm, chỉ cần đi theo ta, ta nhất định cho các ngươi giết một cái sảng khoái. Đến lúc đó, các ngươi muốn thứ gì ở Thần Điện, đều có thể tùy tiện cầm!

Các vị chưởng môn, xin mời lập tức trở về dẫn đội của mình.

Lương thực cùng trang bị đã được vận chuyển chờ sẵn chúng ta, sẽ do Đường Thất Lang Đường chưởng môn ở phía sau xem chừng.

Mọi người lúc di chuyển không cần quá nhanh, nhưng nhất định phải giữ vững khoảng cách, không thể tiếp cận quá gần lẫn nhau, đề phòng bị tập kích.

Âm hậu mới làm tốt kiểm tra địa hình cùng dò xét tình báo phương diện.

Toàn quân, xuất phát!”

Mệnh lệnh liên tục được Triệu Vô Cực phát ra, lúc này toàn bộ một vạn năm ngàn danh võ giả sĩ khí dâng cao, sát khí như cầu vồng, mọi người đối với Thần Điện đều có chung mối thù, thề nhất định phải đem đối phương băm thành thịt vụn.

Một trận kinh thiên đại chiến, cứ như vậy bị Triệu Vô Cực mở màn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.