Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 587: Hắn là của ta



Từ hướng bên trong Tử vong hạp cốc một đầu nhỏ bé mũi tên phá không lao tới, thẳng tắp nhắm hướng Triệu Vô Cực trái tim ngắm chuẩn.

Mũi tên này tốc độ cực nhanh, bắn qua không khí kéo ra một đầu âm bạo, cuồng phong cũng gào thét.

Triệu Vô Cực sắc mặt vô cùng nghiêm túc, bàn tay hắn năm ngón tay duỗi thẳng, tay như là đao, trên tay Ẩm huyết thủ sáo đã sớm đeo vào, cương khí màu hoàng kim hiện lên.

Đối với mũi tên điên cuồng gào thét lao tới, Triệu Vô Cực đứng yên tại chỗ không chút lo sợ, ánh mắt chăm chú nhìn về phía nó. 

Mũi tên cách hắn càng ngày càng gần, mười mét, bảy mét, năm mét, ba mét...

Triệu Vô Cực lúc này mới nhìn rõ, đây vốn không phải cái gì chân chính mũi tên, mà chỉ là một đạo cương khí ngưng tụ thành mũi tên mà thôi.

Đối phương là một cái cực kì lợi hại cung tiễn thủ, vậy mà có thể dùng cương thay tên, có được vô tận đạn dược.

Chỉ cần nội lực cùng cương khí chưa dứt, đối phương có thể liên tục hướng về phía hắn điên cuồng bắn, gần như trở thành một cái pháo đài di động vậy.

Quan trọng nhất là đối phương vậy mà có thể khóa chặt Triệu Vô Cực khí tức ở xa như vậy, xe đến nỗi hắn cũng không biết đối phương chính xác vị trí là ở đâu, khiến hắn vô cùng biệt khuất.

Loại này cung tiễn thủ, vừa có được khả năng bách phát bách trúng tiễn thuật, một thân tiễn thuật xuất quỷ nhập thần, lại có được kì dị năng lực tăng cường cảm giác phạm vi, chiếm địa lợi ưu thế quả thật quá ghê gớm cùng ghê tởm.

Nếu đối phương muốn một mực chơi trốn miêu miêu với Triệu Vô Cực, hắn cũng không thể nào làm được gì đối phương.

Cuối cùng, lúc nó chỉ còn cách Triệu Vô Cực một mét, Triệu Vô Cực lập tức ra tay.

Tay phải của hắn mạnh mẽ vung lên, hướng bên cạnh mũi tên đánh vào.

Mũi tên cương khí bay cực nhanh, động năng cũng đủ, nếu như va chạm vào nó, cho dù chỉ là bị nó xượt mé qua mà thôi cũng đủ để đứt da chảy máu

Nhưng Triệu Vô Cực trên tay có cương khí hộ thể, còn có Ẩm huyết thủ sáo, hắn khai thác phương thức đánh vào một bên chính là muốn nhẹ nhàng làm lệch đi quỹ đạo của đối phương mà thôi, bởi vậy thụ lực cũng không quá nhiều.

Cho dù thụ lực, hắn nhục thân cường đại, cũng không hề sợ hãi.

Phốc!

Mũi tên bị Triệu Vô Cực một đòn đánh lệch, hướng mặt đất phương hướng bắn xuống, đục ra một cái rộng một đốt ngón tay dài đến nửa mét vết sâu.

Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn cái này hố sâu, quả nhiên đối phương công pháp tu luyện là chuyên môn cùng cung tiễn phối hợp, tăng cường sức sát thương cùng cứng rắn cho cương khí a.

Loại này đối thủ, chính là vừa lúc tập võ liền đã định hình phương thức chiến đấu cho tương lai, nỗ lực đại giới chỉ ở trên con đường này tiến lên, có thể nói, trên cung tiễn nhất đạo đối phương vô cùng cường hãn.

Triệu Vô Cực một đòn đánh lệch đi mũi tên, ở bên trên núi cao Chư Hiểu Mai lập tức hứng thú cười cợt.

Xem ra đối phương cũng không phải cái gì yếu đuối một đòn cũng không chịu nổi hạng người a.

Được rồi, để xem chiêu tiếp theo, ngươi làm sao tiếp?

Nàng kéo căng dây cung, ngón tay hư kẹp một cái, một đạo cương khí mũi tên lập tức thành hình, ở trên thân cung chờ nàng phát ra.

Lần này Chư Hiểu Mai không hề nhắm thẳng Triệu Vô Cực,mà là cách trên đầu hắn chửng năm mét.

Một mũi tên bắn ra, nội lực sóng chấn động dữ dội, cuồng phong gào thét, mũi tên như là một cái bay ngang qua trời quạ đen mang đến vô tận xui xẻo hướng Triệu Vô Cực lao tới.

Tuy thấy đối phương bắn trượt, nhưng Triệu Vô Cực biết chắc chắn, đối phương còn có hậu chiêu.

Bởi vì lấy trình độ võ công cùng tiễn thuật này của đối phương, không thể nào bắn lệch xa như vậy được.

Bởi vậy, hắn không thể khinh thường.

Lập tức, mũi tên bay đến trên đầu Triệu Vô Cực vị trí, bỗng nhiên nổ tung một cái.

Từ một đạo mũi tên, lập tức phân thành mười đạo, như là mưa rào trút xuống.

Triệu Vô Cực vừa thấy mười đầu mũi tên như là súng máy liên tục bắn tới cũng là không dám khinh thường, sắc mặt cực kì nghiêm túc, giơ lên hay tay liền chuẩn bị ứng đối.

Mười đạo mũi tên từ một phía xông tới, nhưng dùng đủ loại xảo trá góc độ muốn bắn giết Triệu Vô Cực.

Đáng tiếc, Triệu Vô Cực hai tay ở giữa trời bay múa, như là vạn thủ tu la, mỗi lần ra tay đều tinh chuẩn đánh vào bên hông mũi tên, khiến nó lệch vị.

Phốc! phốc ~ phốc!

Mũi tên phá đất âm thanh liên tục vang lên, xung quanh Triệu Vô Cực, đã từ một cái hố biến thành mười một cái hố, mỗi hố sâu đều đồng đều rộng một đốt ngón tay, sâu nửa mét.

Triệu Vô Cực trong lòng cũng là trầm xuống, không biết đối phương còn chiêu thức gì không.

Nếu lần sau rơi xuống là trăm đạo mũi tên cương khí, hắn cũng phải suy nghĩ một chút xem, có nên đón đỡ hay không, hay là trực tiếp sử dụng Cuồng phong biến đánh tan.

Loại này mũi tên, nếu dùng Huyền Vũ biến đối đầu, chỉ sợ Triệu Vô Cực sẽ ăn không ít thiệt thòi.

“ồ, vậy mà có thể trực tiếp đỡ được, đối phương cũng không hề yếu a!”

“không phải yếu, mà là ngươi khinh địch!”

Một âm thanh trầm trầm vang lên, chính là Phá thiên cung khí linh âm thanh.

Chư Hiểu Mai buồn bực nói:

“ ta đâu có khinh địch, không phải ta đang nghiêm túc chiến đấu với hắn sao?”

Phá thiên cung khí linh không cho là đúng nói:

“ ngươi thật sự nghiêm túc sao? Ngươi tâm thái giống như đang chơi đùa là chính, sợ rằng ngươi đang muốn chờ mấy tên các chủ kia đi ra cùng hắn đánh một trận sau đó làm một cái ngư ông vui vẻ ngồi xem a!”

“hừ!”

Chư Hiểu Mai hừ lạnh một tiếng, ngươi biết là được rồi, cần gì phải nói rõ như vậy!

Nói rõ như vậy, chúng ta đều xấu hổ a, ta làm sao tiếp tục cùng hắn đóng kịch đây?

Phá thiên cung là một trong lục đại chí bảo của Thần Điện, nếu không kể đến cây búa chuyên dùng để luyện khí thì Thần Điện có thể xưng là ngũ đại chí bảo.

Nó có được khí linh, khí linh của Phá thiên cung cũng so với mấy môn khác chí bảo khí linh càng thêm thông minh, có thể cùng chủ nhân giao lưu.

Nó tính cách không hề giống như đám kia khí linh thị huyết hiếu sát, ngược lại rất trung dung, chức năng chính là phụ trợ, trợ giúp chủ nhân của nó mở rộng khả năng cảm giác, tăng cường khí cơ phát hiện cùng khóa chặt, tăng cường khả năng ngắm tinh chuẩn, gia cường sức mạnh cùng uy lực cho mũi tên.

Có thể nói, Phá thiên cung khí linh rất cường đại, nhưng là cường đại ở mặt phụ trợ.

Nếu chủ nhân của nó quá rác rưởi, vậy thì nó cũng không mạnh đến nơi nào.

Nhưng đồng dạng là chủ nhân đó, nếu cầm trong tay thị huyết ma đao hoặc Tịch Diệt Kiếm, sẽ phát huy ra uy lực khiến người ta rợn tóc gáy

Đương nhiên, sau khi phát uy, bọn hắn cũng biến thành một cái xác khô a!

Từ trước tới nay, siêu phát huy sức mạnh luôn luôn là phải trả giá thảm trọng a!

Phá thiên cung là tầm xa vũ khí, cận chiến năng lực yếu, phải dựa vào địa hình cùng thân pháp di chuyển nhanh chóng thả diều tấn công đối phương, bởi vậy nó nếu gặp phải Tịch Diệt Kiếm cùng Thị huyết ma đao cường công ở khoảng cách gần, tất nhiên là phải bại.

Đám người ở Thần Điện cũng hiểu rõ điều này, bởi vậy cung các của nàng địa vị so với đám người kia thấp hơn một bậc.

Chư Hiểu Mai nhìn Triệu Vô Cực nhíu mày nói:

“ quả nhiên hắn rất khá a. liên tục đỡ được hai mũi tên của ta mà không hề có xây xước gì, xem ra bình thường chiêu thức là không thể nào làm gì được hắn a!

Muốn đả thương được hắn, vậy thì phải mở đại chiêu.

Mà ta muốn nhường cái này tràng diện lại cho tên ngốc Lôi Thập Bát kia, để hắn trước tiên cùng Triệu Vô Cực hao tổn, sau đó mới đứng ra thu thập tàn cục hoàn thành nhiệm vụ chặn đánh của mình.

Tên Lôi Thập Bát kia nhìn thấy Triệu Vô Cực mạnh mẽ như vậy, chắc chắn sẽ rất kinh hỉ a!

Sau đó chính là bất chấp tất cả cùng đối phương đại chiến một trận, nếu như có thể lưỡng bại câu thương, vậy thì tốt nhất!

Triệu Vô Cực vừa thương ta lập tức mở đại chiêu đánh chết hắn, võ lâm liên quân không cần đánh cũng tự tan, quả là nhất tiễn hạ song điêu.

Công lao này, ta nhất định phải được!”

Nàng trong lòng có tính toán,ánh mắt đảo xung quanh nhìn xem Lôi Thập Bát đã đến chưa.

Quả nhiên ở không xa, Lôi Thập Bát đang nhanh nhẹn xách lên Thị huyết ma đao xông tới.

Chư Hiểu Mai cười cười, tên Lôi Thập Bát này bởi vì lâu dài dùng Thị huyết ma đao nên tính cách trở nên tàn nhẫn hiếu sát, xem mạng người như cỏ rác.

Hắn lại còn rất kiêu ngạo, ở Thần Điện chiến đấu vô số, nhưng ít có người có thể làm đối thủ của hắn.

Bây giờ ngoài kiếm các các chủ Trịnh Hạo Nhiên ra, đã không còn có ai khiến hắn lên nổi hứng thú.

Thương các các chủ? đã sớm bị hắn đánh bại.

Còn Điện Chủ thì sao? Đừng đùa! Động đến Điện Chủ, hắn sẽ cho ngươi biết hai chữ hối hận viết như thế nào!

Bởi vì không có mấy cái đối thủ, Lôi Thập Bát trở nên rất táo bạo, muốn ra giang hồ xông xáo một phen tìm kiếm đối thủ cho mình để tôi luyện đao pháp của bản thân.

Bởi vì hắn cảm giác, đao pháp của mình đã đến bình cảnh, dậm chân tại chỗ đã rất lâu rồi.

Mà lần này Triệu Vô Cực, hiển nhiên chính là một cái đối thủ tốt của hắn.

Chư Hiểu Mai cho dù không tính toán, lấy tính cách của Lôi Thập Bát, chỉ sợ sự việc cũng sẽ xảy ra theo ý của nàng.

Lôi Thập Bát dưới chân đạp nhẹ một cái, thân hình như là báo săn uyển chuyển di động giữa vùng đồi núi, không hề có chút khó khăn nào.

Hiển nhiên, thân pháp của hắn cũng không hề kém cạnh.

Chẳng mấy chốc hắn từ bên người của Chư Hiểu Mai lướt qua, âm thanh vang vọng bên tai nàng:

“ hắn là của ta!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.