Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 599: Bạo phát



Đối với một đầu từ huyết sắc phong nhận cuồng phong như muốn xé xác hắn ra từng mảnh nhỏ xông tới, Triệu Vô Cực cũng không thể nào giữ lại bất kì một chút gì hắn lập tức chính là điên cuồng vận công đáp trả một đòn.

Xuyên tâm thứ cũng được xem như là một đòn cường lực tấn công tuyệt chiêu trong Tu La Cửu Trảo.

Nó sức mạnh nhưng tụ tại một điểm đầu ngón tay như là một cái mũi thương, sức xuyên thấu cường đại lại được Triệu Vô Cực nội lực nhiễm lên hỏa diễm thuộc tính, sức mạnh không chỉ được tăng cường thêm một chút như vậy.

Cho dù Lôi Thập Bát lúc này là được Thị huyết ma đao gia trì thân thể khiến cho hắn sức mạnh bỗng nhiên tăng vọt, kinh nghiệm chiến đấu cũng như một cái lão luyện đỉnh phong cảnh võ giả nhưng hắn cũng không chiếm được bao nhiêu lợi thế.

Thị huyết ma đao lợi hại Ở chỗ, nó chỉ cần chém giết càng nhiều thì càng sẽ hưng phấn, theo thời gian trôi đi, người sỡ hữu nó cũng sẽ rơi vào trạng thái hưng phấn không biết mệt mỏi, càng đánh càng mạnh.

Nhưng đây là đơn đấu, Thị huyết ma đao của Lôi Thập Bát không hề có cơ hội tích lũy sát khí của mình, bởi vậy nó sức mạnh gần như đã bị phế đi một nửa.

Nó dựa vào chính là bản thân lưu trữ kinh nghiệm chiến đấu phong phú cùng thúc đẩy Lôi Thập Bát tiềm lực tới tối đa mà thôi.

Lúc này, một đoàn tạo nên từ huyết sắc phong nhận phong bạo cùng cái kia kim sắc hỏa diễm trường thương đều bị hai người rống to một tiếng đánh ra, khí thế của hai người đồng thời mãnh liệt kéo căng.

Bọn hắn đều biết, đây chính là thời khắc quyết định số phận của trận đấu.

Chỉ cần một trong hai người chiến thắng lần giao phong này, lợi thế sẽ lập tức hiện ra, cuộc chiến gần như sẽ đi tới hồi kết.

Hai người nãy giờ cũng chỉ là đánh ngang tay mà thôi, nhưng nếu một người đánh thắng lần giao phong này, người còn lại chắc chắn sẽ bị thương, bởi vậy đối phương chỉ cần tận dụng lợi thế của mình, trận chiến cực kì nhanh chóng liền có thể chấm dứt.

Bên thua cuộc, kết cục hiển nhiên chỉ có thể là tử vong mà thôi.

Bởi vậy, hai người không ai dám dữ lại chút gì, đều là đánh ra của mình mười phần công lực, vô cùng điên cuồng.

Đang quan chiến tất cả đám người, Ở trước kinh thiên một đòn này, tất cả vô cùng lo lắng cùng chờ mong kết quả, bầu không khí vô cùng căng thẳng đến mức khó thở, mọi người không ai dám lên tiếng sợ đánh vỡ cái này bầu không khí.

Kim sắc mũi thương cùng phong bạo va chạm vào nhau, không hề ngay lập tức phát nổ mà là điên cuồng giảo sát lẫn nhau, tranh một cái lợi thế.

Triệu Vô Cực trên trán mồ hôi lạnh ứa ra, hắn điên cuồng vận chuyển nội lực, tăng cường sức mạnh cho kim sắc hỏa diễm trường thương, để có thể đánh bại Lôi Thập Bát.

Bên kia, Lôi Thập Bát cũng là tương tự. Chỉ có điều hắn trên mặt không thể hiện ra giống như Triệu Vô Cực căng thẳng khuôn mặt mà thôi.

Dù sao nó muốn tận hưởng chính là chém giết, thắng thua đối với nó cũng không quan trọng bao nhiêu, nhưng để nó không phát huy ra được sức mạnh của mình mà chịu thua, Thị huyết ma đao chắc chắn sẽ không làm như thế

Nó cũng sẽ nghiền ép tất cả tiềm năng của người sử dụng mình đi đối kháng, hòng giết chết đối phương.

Triệu Vô Cực lông mày nhíu chặt, hắn đã tăng lên rất nhiều sức mạnh cung cấp cho hỏa diễm trường thương rồi, nhưng vẫn chỉ có thể cùng huyết sắc phong bạo đánh một cái ngang tay, cho dù nửa bước cũng khó mà tiến lên.

Cảm giác được nội lực trong cơ thể mình đang điên cuồng tiêu hao, Triệu Vô Cực sắc mặt cũng là muốn tái.

Phải biết hắn căn cơ từ lúc nhị lưu không thể đột phá đã bị đắp lên vô cùng vững chắc.

Những cảnh giới phía sau cũng là tu luyện rất đường đường chính chính, không chơi cái gì đường tắt.

Nội công tâm pháp cùng bí pháp hỗ trợ của hắn cũng là trên giang hồ có một không hai.

Căn cơ Triệu Vô Cực dựng lên, vô cùng kiên cố.

Vậy mà bây giờ lấy tốc độ điên cuồng tiêu hao tự thân tích lũy nội lực, Triệu Vô Cực vậy mà cũng không nhịn được, sắc mặt phải tái xanh, đủ để thấy được chiến cuộc tranh đấu căng thẳng như thế nào.

Không được, cứ như vậy tiếp tục tiêu hao, đánh xong một trận này hắn cũng không còn tí nội lực nào, như vậy gặp phải của đối phương cung thủ nhìn chằm chằm vào, chắc chán phải chết.

Đã không làm thì thôi, làm thì làm đến cùng.

Một lần quyết thắng bại đi!

Triệu Vô Cực trong nội tâm này sinh hung ác, hắn trên người cương khí tan ra, toàn bộ biến thành kim sắc hỏa diễm, thu vào bên trong thể nội.

Triệu Vô Cực chính là từ bỏ phòng thủ, đổi lấy một cơ hội bùng nổ tấn công.

Đây chính là hắn hiện tại có thể nghĩ ra duy nhất cách làm.

Trong cơ thể hắn lúc này cũng chỉ đủ tiêu hao cùng Lôi Thập Bát đánh ngang tay mà thôi, muốn bùng nổ, hắn còn chưa đủ sức.

Bởi vậy hắn cần vận dụng tất cả nguồn lực có thể vận dụng. Từ bỏ phòng thủ, cũng là một trong những cách đó.

Quả nhiên, sau khi cương khí nhập thể, Triệu Vô Cực lập tức cảm giác được một cỗ năng lượng dư ra.

Hắn lúc này trong mắt sát quang đại thịnh, khuôn mặt tràn đầy hung ác rống to:

“ đi chết đi!”

Đan điền nội lực như là núi lửa dũng mãnh tuôn trào, trên tay xuyên tâm thứ trường thương cũng biến mạnh mẽ mấy phần, hắn bộc phát lập tức đánh tan cái này so đấu nội lực cục diện.

Ầm!

Một tiếng nổ to lớn vang lên, dư chấn nội lực bắn ra tứ phương tám hướng.

Không ít đạo huyết sắc phong nhận bị tách ra, hướng bầu trời mặt đất cùng Triệu Vô Cực phương hướng lao đi.

Triệu Vô Cực tuy là chiến thắng, nhưng không hề có chút nào vui mừng.

Hắn vội vàng đan chéo hai tay trước người, cả người co lại thành một đoàn, né tránh tim, cổ họng cùng mặt những vị trí yếu đuối này, biến thành một con rùa rút đầu.

Huyết sắc phong nhận bị Triệu Vô Cực đánh tan bắn tung tóe bốn phương tám hướng, cũng theo Triệu Vô Cực phương hướng bên này bay qua mấy đạo.

Triệu Vô Cực bởi vậy mới phải thu về thế phòng ngự, đề phòng bị trọng thương vị trí hiểm yếu.

Nếu hắn còn một chút nội lực, hắn cũng có thể dựng lên Huyền Vũ biến. 

Nhưng đáng tiếc, Triệu Vô Cực bây giờ nội lực, gần như trong nháy mắt này thanh không.

Một đoàn dốc toàn lực lại lần thứ hai bạo phát, khiến Triệu Vô Cực rơi vào một cái chân không nội lực thời gian.

Hắn còn lại chỉ là cơ thể nhục thân cường hãn mà thôi.

Triệu Vô Cực cũng không tin, hắn cái này nhục thân còn không đỡ nổi đám này tàn dư phong nhận.

Phải biết phong nhận lúc đầu tấn công tới là mạnh mẽ nhất, nhưng đã bị hắn đánh tan.

Đám này tàn dư phong nhận, uy lực cũng bị hạn chế lại rất nhiều.

Bởi vậy hắn mới dám ngạnh kháng đối phương, nhưng đây cũng là biện pháp duy nhất.

Triệu Vô Cực luyện thể cảnh đầu tiên chính là luyện bì luyện nhục thiên, làn da của hắn căng lại dẻo dai như là da trâu, vô cùng chịu đòn.

Theo cảnh giới tăng lên, cơ thể của hắn cũng được nội lực uẩn dưỡng, trở nên càng cường đại.

Bởi vậy hắn mới tự tin đỡ một đám tàn dư huyết sắc phong nhận đến vậy.

Phốc ~ phốc~ phốc~ phốc!

Bốn cái cắt đứt da thịt âm thanh vang lên, Triệu Vô Cực trước hay tay, hai bên đùi phần eo đồng thời bị phong nhận cắt qua.

Hắn làn da tuy dày, phòng ngự mạnh mẽ, phong nhận của đối phương cũng là tàn dư, không quá mạnh mẽ, nhưng cũng là đỉnh phong viên mãn cao thủ lại được Thị huyết ma đao gia trì sức mạnh đánh ra phong nhận.

Cơ thể máu thịt của con người muốn đỡ lấy, trả giá đương nhiên không nhỏ.

Triệu Vô Cực trên thân bốn đạo vết máu lập tức hóa thành một đám huyết vụ tuôn ra.

Triệu Vô Cực sắc mặt cũng trở nên trắng xám đi mấy phần, nhưng hắn trong ánh mắt, tràn đầy vui vẻ.

Cuối cùng cũng có thể khiêng qua, chỉ cần còn sống mới là quan trọng nhất.

Hồi phục được lại một chút nội lực, Triệu Vô Cực sẽ lại có sức cùng đối phương đánh một trận.

Bị thương qua đi, Triệu Vô Cực vội vàng móc ra trong ngực mình chữa thương đan lập tức mở nắp bình lấy ra đan dược nhanh như chớp ném vào miệng.

Sinh nhục tán hướng vết thương điên cuồng vẩy, vết thương có thể thấy bằng mắt thường sôi trào lên từng bọt huyết, sau đó tạm thời nối liền lại ngưng cháy máu.

Triệu Vô Cực dám Ở trước mặt đối phương lại trong trận chiến sử dụng đan dược, bởi vì hắn biết một lần so đấu này, không phải chỉ là hắn thảm, mà đối phương chắc chắn so với hắn còn thảm.

Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, đối phương chắc chắn sẽ không thể nào ngăn cản được hắn hành động.

Triệu Vô Cực phair nhân cơ hội này khai thác của mình ưu thế, đan dược nhiều.

Ăn xong đan dược chữa thương, Triệu Vô Cực đưa ánh mắt nhìn về phía bên kia.

Lúc này dư chấn nội lực cũng tản đi, phong nhận nên đánh vào mặt đất thì đánh vào mặt đất, nên bay lên trời thì lên trời, nên bay ra tứ phía thì bay tứ phía.

Khung cảnh Ở giữa, đã trở nên trống trải.

Triệu Vô Cực ánh mắt đưa qua, rất nhanh hắn liền có thể thấy được Lôi Thập Bát thân ảnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.