Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 675: Điện Chủ, bại!



Triệu Vô Cực nhìn vô cùng rõ ràng.

Một đạo kiếm khí này, lưỡi kiếm vị trí ở bên ngoài được phủ lên một lớp mạt sắt.

Mạt sắt từ hàng ngàn hàng vạn li ti vụn sắt hợp mà thành, nó so với đơn thuần kiếm khí phải mạnh mẽ hơn nhiều lắm, sức phá hoại cũng cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Một kiếm chém ra, kiếm liền nát, đã đầy đủ li kì.

Mà lưỡi kiếm khí còn phủ lên mạt sắt, cái này đã bỏ xa tất cả kiếm khí trên giang hồ về độ sắc bén.

Một chiêu kiếm này, nếu không nói về nội lực ngưng tụ, thì hoàn toàn đã vượt xa sức mạnh so với những người khác chém ra kiếm khí.

Còn chưa kể Điện Chủ dốc sức nhất kích, "khống lực" siêu phàm cảnh giới.

Tất cả tụ tập vào một chiêu thức này, quả thật kinh thiên động địa.

Mà Triệu Vô Cực một chiêu “ tu la diệt kiếp” này cũng không phải dạng vừa.

Hắn vốn đã là đỉnh phong viên mãn cảnh cao thủ, so với những người cùng cảnh giới nội lực hùng hậu căn cơ vững chắc, lại được tăng phúc đến 120% sức mạnh, đánh ra một đòn này tuy thanh thế không hạo đại như Điện Chủ, nhưng nó lại mang một loại ý cảnh riêng biệt.

Tu la diệt kiếp không ra thì thôi, đã ra thì chỉ có quyết một cái thắng bại, thẳng tiến không lùi, không thể thu hồi.

Cho dù Triệu Vô Cực tinh thông cương nhu biến hóa, có thể thành thạo thao túng nội lực trong cơ thể mình, nhưng tu la diệt kiếp này hoàn toàn chính là xá mệnh nhất kích

Không dùng thì thôi, lúc cần dùng đến, cũng chính là lúc chủ nhân của nó gặp phải kiếp số.

Không địch lại đối phương, vậy thì chỉ có một con đường chết.

Bởi vậy tu la diệt kiếp này, từ đầu đến đuôi chính là một chiêu thứ liều mạng, cũng chính là xá mệnh nhất kích, thành bại đều ở chỗ này.

Nội lực bị ngưng tụ đến cực điểm, sau đó như là đại pháo từ một điểm tiết ra mạnh mẽ bắn tới.

Cho dù có là cái gì cản trước mặt nó, đạn pháo này cũng có thể mạnh mẽ phá tan, đánh nát tất cả.

Triệu Vô Cực lúc này ánh mắt vô cùng chăm chú, bởi vì hắn biết, thành bại đều ở một kích này.

Kiếm khí của Điện Chủ cùng Triệu Vô Cực năng lượng đại pháo trong nháy mắt phá không lao tới va chạm vào nhau.

Ầm!

Một tiếng nổ trầm đục vang lên, kiếm khí của Điện Chủ bắn mạnh vào Triệu Vô Cực năng lượng đại pháp lập tức đẩy dừng lại Triệu Vô Cực thế tiến, sau đó nhanh chóng đẩy lùi nó.

Không thể không nói, mạt sắt bám vào đầu kiếm khí gia cường cho nó một độ cứng cáp cùng sắc bén cực kì to lớn, khiến cho nó đạt được lợi thế to lớn trong lúc giao đấu.

Nhưng Triệu Vô Cực bên này năng lượng đại pháo tuy bị đẩy lùi, nhưng cũng không phải là lập tức bại trận mà còn đang ngoan cường chống cứ đối phương xông tới.

Nó lợi thế lớn nhất chính là, năng lượng đại pháo từ trong tay tu la ma ảnh xông ra, ở giữa hai bàn tay tu la ma ảnh, cái kia kim sắc quang cầu cũng chưa hề tán đi, nó đang không ngừng cung cấp nội lực cho năng lượng đại pháo.

Nguồn nội lực này, lại trực tiếp lấy từ Triệu Vô Cực.

Như vậy chỉ cần Triệu Vô Cực nội lực không cạn, năng lượng đại pháo của hắn có thể chống xuống tới, cho dù một ngày hai ngày, chỉ cần nó không lập tức bại, nó luôn có cơ hội lật bàn trở về.

Nhưng Triệu Vô Cực nội lực, cũng không phải tự nhiên mà có.

Hắn chỉ chống đỡ cái này “tu la diệt kiếp” đại chiêu một lúc, đã cảm giác được nội lực điên cuồng trôi đi.

Nếu không phải hắn căn cơ vững chắc, đổi lại một người khác, đã sớm vì hao hết nội lực mà run chân đứng không vững rồi

Triệu Vô Cực âm thầm ở trong lòng thở ra một hơi, xem ra trận này, hắn hoàn toàn có cửa thắng, chỉ cần hắn nội lực đủ, cho dù đạo kia khiếm khí của Điện Chủ có mạnh đi nữa, hắn cũng có thể khiêng lên được.

Triệu Vô Cực tăng mạnh thúc dục nội lực, trong tay tu la ma ảnh kim sắc quang cầu lập tức lóe lên, năng lượng đại pháo lại lần nữa đẩy ngược trở về, cùng kiếm khí của Điện Chủ đánh một cái ngang tay.

May mắn chính là, Triệu Vô Cực ở trạng thái nội lực hóa hình, hắn có thể khiến cho cơ thể mình luyện tinh hóa khí quá trình đẩy nhanh đến tối đa tốc độ, từ đó nhanh chóng tạo ra mới nội lực dồi dào không nghỉ cùng đối phương chiến đấu.

Điện Chủ ở trên cao, lông mày nhíu cực sâu.

Hắn bởi vì bản thân một chiêu kiếm không thể trực tiếp đánh tan mà cảm giác không vui, nhưng nhìn kiếm khí chiếm ưu thế, hắn cũng không ngại.

Chỉ cần chiếm được ưu thế, chiến thắng chỉ còn là thời gian mà thôi.

Nhưng nhìn kiếm khí chậm chạp không thể đầy lùi đối phương nội lực xung kích hắn trong lòng càng phát ra gấp gáp.

Nhìn xuống Triệu Vô Cực sắc mặt càng lúc càng tái nhợt đi, trên trán mồ hôi từng hạt từng hạt to như hạt đậu đang nhanh chóng rơi xuống, hắn tâm cũng an ổn xuống không ít.

Nhưng đột nhiên, Triệu Vô Cực nội lực xung kích đẩy ngược lại hắn một cái, khiến cho hai bên trở về tình huống ban đầu, khiến cho trong hắn trong lòng âm thầm run lên.

Sau đó, chuyện hắn không muốn thấy nhất liền xảy ra.

Chỉ thấy nội lực xung kích được một tấc lại tiến một thước, liên tục đẩy lùi kiếm khí của Điện Chủ về phía sau.

Nguyên bản phần lưỡi kiếm kiếm khí được bọc lên lớp mạt sắt ngay ở lúc này cũng bị Triệu Vô Cực nội lực đạn pháo mài xong, bắt đầu nứt ra.

Theo nó nứt ra còn là kiếm khí.

Kiếm khí của Điện Chủ không thể nói không mạnh mẽ, nhưng nó mạnh mẽ cũng là dồn lực một kích, mạnh mẽ lúc ban đầu mà thôi.

Đáng tiếc, nó lại gặp phải Triệu Vô Cực loại này kéo dài liên tục không ngừng chiêu thức.

Chỉ cần Triệu Vô Cực nội lực còn có thể đứng vững, nội lực đạn pháo không bị một kích trực tiếp đánh tan, vậy thì hắn hoàn toàn có thể lật bàn bất cứ lúc nào.

“răng rắc!”

Kiếm khí nứt gãy âm thanh vang lên, âm thanh này không lớn, nhưng Điện Chủ lại nghe được một cái rõ ràng.

Đối với hắn, loại này như là đến từ địa ngục ma âm, để hắn trong lòng run lên.

Ầm!

Một cái to lớn nổ tung vang lên, kiếm khí hắn cứ như vậy bị Triệu Vô Cực nội lực đại pháo đánh tan nát.

Nội lực đạn pháo cũng chưa hề dừng lại, tiếp tục thẳng tắp hướng Điện Chủ phương hướng xông tới, nhắm thẳng vào trái tim hắn vị trí.

Điện Chủ miệng phun một ngụm máu lớn, sắc mặt như tro tàn.

Hắn không dám tin, Triệu Vô Cực lại có thể đường đường chính chính đọ sức chiến thắng hắn.

Rõ ràng cách đây không lâu, Triệu Vô Cực bị một chưởng của hắn liền trọng thương, nếu không phải có Bán Thiên Ưng tới cứu tràng kịp thời, chỉ sợ hắn đã chết ngay lúc đấy.

Sau đó lại được đám người kéo cho chút thời gian, không hiểu hắn ăn cái gì tiên đan diệu dược, lại có thể một mạch đột phá đến đỉnh phong viên mãn, còn sử xuất ra được nhiều thủ đoạn như vậy, quả thật khiến người ta khó mà tin nổi.

Đáng ghét nhất chính là, Triệu Vô Cực sử dụng võ công, không hề khác gì Bán Thiên Ưng.

Bán Thiên Ưng tuổi tác lớn, còn bị hắn đánh cho nằm trên mặt đất thổ huyết trọng thương, tại sao Triệu Vô Cực nhìn giống như là đệ tử của hắn lại có thể lợi hại đến mức này a.

Cái này là trò giỏi hơn thầy sao? Cái này thật có thể tồn tại, nhưng cũng không thể đến mức độ này a!

Điện Chủ ánh mắt tràn đầy căm phẫn cùng không thể tin.

Nếu bại vào tay Bán Thiên Ưng, hắn dù sao cũng có chút mặt mũi.

Bán Thiên Ưng là cường giả đời trước, kinh nghiệm chiến đấu cùng lịch duyệt giang hồ đều vô cùng phong phú, bại trong tay hắn không quá mất mặt.

Nhưng Triệu Vô Cực ở trong mắt hắn chính là một cái mao đầu tiểu tử, bại trong tay đối thủ thế này, hắn quả thật không thể nào chấp nhận được a!

Đáng tiếc, hiện thực cũng không phải vì hắn không chấp nhận mà sẽ thay đổi.

Triệu Vô Cực chiến thắng chính là chiến thắng, nội lực đại pháo đánh tới là sự thật cũng không sẽ vì hắn không cam lòng mà lệch hướng.

Điện Chủ sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, vừa cố động một chút, lập tức lại phun ra một ngụm máu lớn hơn.

Hắn vốn đã cưỡng ép vận công, bị nội thương, lại đánh ra liều mệnh một kích, sau đó bị Triệu Vô Cực đánh tan nát, hắn lúc này nhận lấy phản phệ, vô cùng to lớn.

Cho dù chỉ động một cái, cũng khiến hắn trong ngực một ngụm muộn khí nhộn nhạo khó thở, như là muốn ngất đi.

Nhưng đối mặt với nguy cơ sinh tử, Điện Chủ cuối cùng vẫn là rống to một tiếng nghiêng người tránh né.

Xoẹt!

Nội lực đại pháo thẳng tắp không lùi bắn tới, xuyên toa cơ thể của hắn, máu tươi ở giữa không trung bay múa, cùng máu tươi bay múa chính là tay trái của Điện Chủ.

Điện Chủ trong lúc nguy cấp cuối cùng, vậy mà tránh né chỗ hiểm yếu thành công, giữ lại được một mạng.

Hắn như diều đứt dây bay ngược mà ra, từ trên cao thẳng tắp rơi xuống.

A a a a a~

Điện Chủ đau đớn rống to, hắn lúc này muốn triển khai thân pháp, nhưng nội lực ở trong cơ thể hỗn loạn vô cùng, cơ thể cũng không nghe theo hắn sai sử, khiến hắn chỉ có thể kêu lên trong tuyệt vọng.

ở độ cao này rơi xuống, lấy của hắn hiện tại thương thế đến xem, chắc chắn sẽ rơi thành một bãi thịt nát không thể nghi ngờ.

“ Điện Chủ!”

“ không, Điện Chủ, không thể nào!”

“Điện Chủ, mau cứu Điện Chủ a!”

đám người Thần Điện ở phía dưới lập tức loạn thành một bầy, không ít người trung thành với Điện Chủ lập tức lo lắng rống to.

Thương các các chủ dưới chân dẫm mạnh một cái, lập tức từ dưới mặt đất lao lên, hắn muốn đón lấy Điện Chủ.

Cho dù hắn đang bị thương, nhưng thi triển một chút khinh công thân pháp, cũng không phải là không thể.

Điện Chủ của bọn hắn là Thần Điện hi vọng, là Thần Điện trụ cột, không thể cứ như vậy chết đi được.

Nhưng đúng lúc này, từ phía sau một luồng to lớn năng lượng bỗng nhiên đánh tới.

Ầm!

Thương các các chủ Tinh Kỳ vội vàng không kịp chuẩn bị lập tức trúng chiêu phun ra một ngụm máu lớn hướng phía trước bay đi.

“khốn kiếp, là kẻ nào!”

“ kẻ nào lại to gan như vậy!”

“ dám đánh lén Các chủ, ngươi muốn chết sao!”

đám người Thần Điện thấy thương các các chủ Tinh Kỳ bị đánh lén trọng thương phun máu tươi, lập tức bất bình phẫn nộ. 

Tuy không biết là ai ra tay, nhưng cũng không ngăn cản được bọn hắn mắng ra trong lòng của mình suy nghĩ.

Lúc này, một tiếng cười dài bỗng nhiên từ phía sau vang lên:

“ ha ha ha ha ha, ta chờ cơ hội này đã lâu lắm rồi, ha ha ha ha ha!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.