Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 752: Thất thủ, chờ xử lí



Triệu Vô Cực một mặt mỉm cười nhìn hắn, trên tay còn cầm một cái lệnh bài lắc lư lắc lư.

Hiển nhiên chính là Sở Phi Huyền đưa cho hắn nội môn trưởng lão lệnh bài, bên trên khắc họa hình một đám mây mọc ra hai cánh, mặt trước là một chữ Nội, mặt sau là một chữ Sở.

Trông coi võ đài chấp sự một mặt ngây người nhìn Triệu Vô Cực lắc lư lệnh bài, đây là đang nhắc nhở hắn, Triệu Vô Cực chính là con trai của nội môn trưởng lão sao?

nhắc nhở cái rắm, ngươi không cần nói ta cũng sớm biết, còn cần ngươi đến nhắc nhở sao?

Nhưng mà cho dù ngươi là nội môn trưởng lão con trai, cũng phải ra tay có chừng mực a!

Đánh nát đối phương khí hải có phải là xong hay không? Tại sao phải tại chỗ bạo đầu?

Cái này khiến ta rất khó xử có biết hay không? Ta phải làm như thế nào mới có thể cùng mọi người bàn giao?

nếu Triệu Vô Cực biết hắn suy nghĩ bây giờ, hắn sẽ chỉ mỉm cười mà nói: đánh nát khí hải, vậy ta làm sao kiếm điểm tích lũy? ha ha ha!

Mà đám người ở phía dưới lúc này mới tỉnh hồn lại, một số người tân tấn đệ tử chưa gặp qua cái gì sóng to gió lớn lập tức nôn khan, tiếng nôn mửa kéo dài một mảnh.

Mà người đã quen với máu tanh chém giết thì không nhịn được la lên:

“ ông trời a, đây là Tát Bân sư huynh a! là luyện khí kì thất trọng đỉnh phong sư huynh a! hắn một thân Phong nhận thập tam thức kiếm pháp là hoàng giai trung phẩm võ kĩ a, vậy mà còn chưa kịp đánh ra được mấy chiêu liền bị Triệu Vô Cực một chưởng đánh chết rồi? Cái này thật khó tin!”

“ đấy là còn chưa kể Triệu Vô Cực mới luyện khí kì ngũ trọng, hắn đây chính là vượt cấp khiêu chiến 2 cái tiểu cảnh giới a! Triệu Vô Cực rốt cuộc mạnh đến mức nào? Vừa nãy thân pháp tại sao có thể nhanh đến như vậy?

Còn nữa, hắn nhìn thân thể cũng không cường tráng a, tại sao có thể dùng man lực đập vỡ hoàng giai hạ phẩm phi kiếm?

Cái này chẳng lẽ là nói, chỉ cần là sử dụng hoàng giai hạ phẩm phi kiếm nếu không muốn bị hắn đánh gãy phi kiếm liền không thể chủ động tìm hắn phiền phức sao? Chúng ta sử dụng có phải hay không là đồ dởm hoàng giai hạ phẩm phi kiếm a?”

“ đồ dởm cái rắm, không muốn bị các sư huynh ở luyện khí phong đánh chết thì chớ có miệng tiện, hoàng giai hạ phẩm phi kiếm chính là định chế mà làm, là cơ bản nhất phi kiếm, làm sao có thể là loại này trong miệng ngươi đồ dởm! ăn có thể ăn bậy nói chớ nói bậy a!”

“ thật khó tin nhưng ta vẫn phải nói, Triệu Vô Cực chiến lực đã không phải là dùng luyện khí kì ngũ trọng có thể xem xét. Vừa nãy nếu Tát Bân không khinh địch cũng không sử dụng phi kiếm thủ đoạn tấn công, như vậy hắn liền sẽ không bại nhanh như vậy a!

Đối với Triệu Vô Cực loại này thân pháp xuất quỷ nhập thân người mà nói, vừa lên chính là một trận cường công, đánh cho hắn không có chỗ né tránh, như vậy mới có thể chiến thắng a!”

“ đúng vậy, thân pháp này cho dù ta là luyện khí kì lục trọng cũng cảm giác không bằng. Cuối cùng một chiêu hắn thân hình vừa lóe lên liền xuất hiện ngay trước mặt Tát Bân, trong nháy mắt đó ta cũng không theo kịp tốc độ của hắn, quá kinh khủng!”

“ hóa ra Triệu Vô Cực là dạng này dùng tốc độ phương hướng phát triển sao?”

“ ngươi ngốc a! không thấy hắn dùng man lực trực tiếp đập gãy phi kiếm của đối phương sao? Cẩn thận hắn một chưởng đánh bạo ngươi đầu chó!”

“ oa, Triệu Vô Cực quá soái, tốc độ quá nhanh quá đẹp trai, ta cảm giác mình sắp thích hắn mất rồi,a a a~”

...

Triệu Vô Cực nhìn về phía chấp sự nói:

“ chấp sự, ngài có nên nói một lời không a?”

vị này chấp sự lúc này mới tỉnh hồn nói:

“ khục~, trong lúc chiến đấu không thể tránh khỏi có lúc không khống chế được lực đạo mà thất thủ, tuy môn quy quy định không thể đồng môn tương tàn, nhưng âu cũng là do Tát Bân quá yếu một chưởng đơn giản như vậy cũng không đỡ được liền trúng chiêu. Trận chiến này Triệu Vô Cực chiến thắng, kết quả này ta sẽ báo lên các vị trưởng lão phía trên, chờ bên trên đưa xuống quyết định mà xử lí!”

Triệu Vô Cực mỉm cười nói:

“ vậy ta cáo từ trước!”

hắn thi lễ một cái ung dung xuống đài.

Triệu Vô Cực còn nghe được bên tai không ít tiếng hừ lạnh, hiển nhiên chính là người của Ngụy Tuấn đến đây theo dõi trận đấu.

Bọn hắn cảnh giới cơ bản đều không cao, so với Tát Bân còn yếu, chỉ có thể giương mắt nhìn Triệu Vô Cực diễu võ dương oai rời đi, không thể làm gì được.

Còn cái gì thất thủ, báo lên trên chờ xử lí? Tất cả chỉ là nói đùa!

Ngoại môn hàng ngày diễn ra cả trăm trận ngàn trận chiến, cũng không ít người thất thủ đánh thương thậm chí đánh chết đồng môn.

Đa số thời điểm đều sẽ bị xử phạt, nhưng chỉ cần có người đè xuống, như vậy liền chuyện gì cũng chưa xảy ra.

Đây có thể là đối với bình thường đệ tử không công bằng, nhưng trên thế giới này căn bản không có công bằng tuyệt đối.

Ngươi nếu không có một cái xuất sinh tốt, vậy thì phải tự mình cố gắng, không cần 4 phía chọc người ghét bỏ, nếu không sớm muộn sẽ có người tìm ngươi khiêu chiến.

Bởi vậy đầu thai cũng là một môn cần có kĩ thuật công việc.

Nếu Triệu Vô Cực đầu thai vào một cái phế vật bị gia tộc vứt bỏ, bị vị hôn thê đến từ hôn, vậy thì lúc này chỉ sợ hắn đã có thể hét to “ba mươi năm Hà đông, ba mươi năm Hà tây, chớ khinh thiếu niên nghèo” cái này câu nói a!

Triệu Vô Cực hướng về nhiệm vụ đường bên kia đi tới, hắn trong lòng vẫn là cười lạnh.

Ngụy Tuấn a, mấy năm trôi qua, ngươi vẫn là thủ đoạn cấp thấp như vậy.

Xem ra Thanh Vân Tông hạn chế tưởng tượng của ngươi a! chỉ có cảnh giới tăng lên, đầu óc thì không chút nào khôn ra, quả thật đáng thương đáng thương a!

Nếu đổi lại là lúc khác, ta đã sớm đem ngươi diệt

Nhưng lúc này ngươi tự mình đem điểm tích lũy đến tặng, ta cũng không thể không nhận a!

Cho ngươi sống nhiều thêm mấy ngày, hắc hắc hắc!

Triệu Vô Cực vui vẻ một đường đi tới nhiệm vụ đường, nhưng lúc này bên tai hắn chợt vang lên một cái giọng nói quen thuộc:

“Triệu sư huynh quả nhiên lợi hại, vượt cấp khiêu chiến cùng ăn cơm uống nước đơn giản như vậy a!”

Triệu Vô Cực quay người lại, đứng phía sau hắn chính là một cái bảy tuổi tiểu tử, chính là Tống Thư Sơn người này.

Hắn ánh mắt sáng lên, đang định đi nhiệm vụ đường tìm một cái thích hợp nhiệm vụ đây, có tên này hiểu biết nhiều thứ như vậy hỏi một chút, bớt được hắn rất nhiều công sức a!

Triệu Vô Cực mỉm cười đáp lễ:

“ Tống sư đệ mấy hôm không gặp, có khỏe không?”

Tống Thư Sơn cũng là chắp tay hành lễ nói:

“nhờ phúc của sư huynh, ta gần đây trôi qua rất tốt!”

Triệu Vô Cực ngạc nhiên:

“ ồ, là cái gì thuyết pháp?”

Tống Thư Sơn cười nói:

“ ta lần trước cùng sư huynh nhận nhiệm vụ đi săn linh điền yêu thử, nhưng lần đó toàn bộ yêu thử ở linh điền gần như bị sư huynh một lần cho diệt tuyệt, khiến cho ta cùng tất cả mọi người sau đó đều không thể làm nổi cái này nhiệm vụ.

nhưng ta lúc đó cũng liền nghĩ, nếu có thể học được sư huynh một phần phong thái, biết đâu lại có thể ở chỗ này thành công.

Thế là ta cũng bỏ vốn mua một con yêu thử làm sủng vật, bắt đầu một lần nữa nhận nhiệm vụ này.

Sư huynh không biết, tông môn chúng ta cũng không phải chỉ có một mảnh linh điền kia.

Bên ngoài vừa mới khai phá thêm một mảnh linh điền, linh điền diện tích không thể so với cái kia chúng ta thường làm nhiệm vụ linh điền, có thể nói một cái phụ một cái chính mà thôi.

Mà cái này linh điền cũng đang bị yêu thử hoành hành, ta mang đầu này sủng vật đi qua bên kia, lại dựa vào của ta một thân cung pháp tài nghệ, tuy là rất nhiều lần đều tốn công vô ích tìm kiếm, nhưng thành công ví dụ cũng rất nhiều.

Mấy ngày nay ta đều có được không ít thu hoạch điểm tích lũy, tất cả đều là nhờ sư huynh cho ta linh cảm, ta phải ở chỗ này cảm ơn sư huynh a!”

Triệu Vô Cực ánh mắt đảo một vòng, còn có loại này thao tác?

Hắn là học theo bản thân đi!

Không quan trọng, nếu đúng như hắn nói, cái kia phụ linh điền cũng không được bao nhiêu yêu thử a, hắn ăn hết thịt người ta học theo cũng phải cho ăn chút canh chứ?

Nhưng mà Triệu Vô Cực ác thú vị cười nói:

“ nếu muốn cảm ơn, vậy chia cho ta ít điểm cống hiến đi! Ta không cần nhiều, chỉ lấy 3 thành, thế nào?”

hắn mỉm cười nhìn Tống Thư Sơn, Tống Thư Sơn nhíu mày một chút, sau đó rất nghĩa khí nói:

“nếu không phải sư huynh cho ta linh cảm, ta cũng không thể nào có được số này điểm cống hiến, 3 thành thì 3 thành, mong sư huynh không cần chê ít!”

nói xong hắn đưa ra lệnh bài của mình, muốn cùng Triệu Vô Cực chuyển điểm.

Triệu Vô Cực cười ha ha nói:

“ ta đúng là cần điểm cống hiến, nhưng cũng không thiếu số điểm này.

Sư đệ tấm lòng, ta ghi nhớ.

Ta muốn hỏi một chút, ngươi có biết cái nào nhiệm vụ có thể tiện thể gặp được loại này yêu thú hay không? Ta đang muốn đi làm nhiệm vụ đây!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.