Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 827: Triệu Tiếu Tiếu muốn được sủng hạnh



Chu Trì ngoảnh đầu lại, đối mặt với hắn chính là Triệu Vô Cực nở nụ cười như là ác ma cười lạnh lao tới, tốc độ nhanh chóng đến cùng cực.

Chỉ có cho Triệu Vô Cực cơ hội triển khai thân pháp, mới biết được hắn vì sao lại đối với chính mình thân pháp có tự tin đến như vậy.

Lúc này Chu Trì còn chưa kịp bước ra ba bước, Triệu Vô Cực đã xuất hiện ở ngay sau lưng hắn, quả thật như là quỷ ảnh tùy hình.

“không không không, ngươi không thể giết ta. ta chính là Âm ảnh ma chu nhất tộc tiểu vương tử, ngươi giết ta chính là cùng cả Âm ảnh ma chu nhất tộc là địch, ngươi sẽ bị truy sát dến cùng, chết không chỗ chôn thân!”

Triệu Vô Cực cười lạnh:

“ nói như ta không giết ngươi liền sẽ không cùng Âm ảnh ma chu nhất tộc là bằng hữu vậy.

Các ngươi có giỏi thì phá vỡ phong giới trận pháp xông ra bên ngoài cùng ta đại chiến ba trăm hiệp, không xông ra được thì các ngươi chính là một cái rắm mà thôi!”

Nói xong Triệu Vô Cực một trảo vồ sát mà tới, nhắm thẳng Chu Trì đầu lâu.

Chu Trì khóe mắt trợn lớn, hắn điên cuồng rống to một tiếng, hai căn chu trảo chống đỡ đi lên, muốn cùng Triệu Vô Cực ngạnh kháng.

Nhưng đúng lúc này, Triệu Vô Cực một trảo ở giữa không trung bỗng nhiên biến đổi quỹ tích, cực kì thần kì nhẹ nhàng lấc qua hai cái chu trảo xông lên lộ tuyến, hướng về đầu của Chu Trì thành công vỗ tới.

Chu Trì sắc mặt tái nhợt đến cực hạn, nguy hiểm cảnh báo ở trong lòng hắn kéo vang, khiến hắn cảm giác mình chưa bao giờ gần cái chết đến như vậy.

Hắn vội vàng nâng lên hai tay, ý đồ chặn lại Triệu Vô Cực đánh giết.

Đáng tiếc, hắn lần nữa phán đoán sai Triệu Vô Cực lực lượng.

Phốc!

Triệu Vô Cực không chút ngăn trở phá ra hai tay hắn phòng ngự, một trảo mạnh mẽ đán xuyên đầu lâu của hắn, linh lực ở trên tay mãnh mẽ phóng xuất, đem hắn não bộ quấy nát.

Cho dù Chu Trì có trúc cơ kì đi nữa, não bộ bị quấy nát, cũng không thể tiếp tục còn sống a.

Chỉ thấy hắn thất khiếu chảy máu, mắt trợn tròng, tràn đầy không cam lòng cứ như vậy ngã xuống.

Triệu Vô Cực mặt lạnh nhìn lấy đối phương, hắn chỉ số Tinh là 79 tương đương với một tay lực lượng là 7900 cân, đối phương muốn dùng nhục thân cùng hắn ngạnh kháng, muốn ngăn trở hắn quả thật là chuyện buồn cười.

Nếu chỉ xét lực lượng, Triệu Vô Cực chính là một cái hình người yêu thú, sao có thể dễ dàng như vậy bị đối phương gánh lên được.

Cho dù là yêu thú, chỉ sợ phải là hùng loại, hổ loại, ngưu loại mới có thể cùng hắn so sánh lực lượng a.

Đây chính là Tử Hà Bất Diệt thần công chỗ tốt, cũng là chỗ xấu.

Tu luyện quá lâu, quá tốn kém tài nguyên.

Lần này may mắn ở trong lúc nguy kịch thành công ứng đối lĩnh ngộ Hỏa động biến, nếu không chỉ sợ Triệu Vô Cực bản thân mình cũng sẽ gặp tai ương.

Hắn ném vào miệng Chu Trì không chỉ là hạ giai đan Tăng khí đan mà còn là cấm linh đan Tăng khí đan

Hạ giai đan Tăng khí đan một khi vào miệng trước hết sẽ có một cái linh lực sôi trào như muốn đột phá hiện tượng, sau đó là trực tiếp rơi xuống cảnh giới.

Chính là cho ngươi lên thiên đường cửa, sau đó một cước hung hăng đạp ngươi trực tiếp rơi vào địa ngục tiết tấu a.

Triệu Vô Cực chờ chính là lúc Chu Trì cuồng ngạo nhất cười to nhất cả miệng mở lớn ra hán mới có thể thành công đánh lén.

May mắn đối phương bởi vì cuồng ngạo mà không kiềm chế được mình, linh giác cũng không phải hiện ra nguy hiểm sớm làm cảnh báo, bởi vậy Triệu Vô Cực mới có thể thành công ngược sát đối phương.

Trong này tự thân hắn tinh toán cùng may mắn, cả hai đều không thể thiếu một cái nào, nếu không hôm nay chết chắc chắn là hắn cùng Triệu Tiếu Tiếu

Triệu Vô Cực đánh giết Chu Trì thành công, Triệu Tiếu Tiếu từ phía sau bỗng nhiên chạy tới, nhào vào ngực hắn ôm chặt lấy hắn khóc nức nở:

“ hức hức, công tử a, ta cứ tưởng chúng ta phải chết cùng nhau. không ngờ công tử vẫn có thể biến nguy thành an, làm ta sợ muốn chết. Công tử... xin lỗi công tử, ta không chú ý ngươi vết thương, có đau lắm không?”

Triệu Vô Cực một mặt nhăn nhó đến cực hạn nhìn lấy Triệu Tiếu Tiếu.

Nhìn ta giống không đau sao?

Nhìn ta giống không có chuyện gì sao?

Ngu ngốc nữ nhân a, trước khi ôm người khác cũng nhìn người ta thương thế một chút a.

Cái này quả thật muốn ta mạng già mà.

Triệu Vô Cực một bên hút một ngụm khí lạnh, một bên u oán nhìn lấy nàng.

Tiếp nhận truyền thừa sau, ngực trở nên lớn, cũng giống sư tỷ của hắn ngực lớn vô não sao?

Quả thật bi ai a!

Triệu Tiếu Tiếu run giọng nói:

“ công tử, ta thật không cố ý, ngươi tha lỗi cho ta a!”

Triệu Vô Cực nặng nề gật đầu một cái, chẳng lẽ còn có thể đè ngươi ra đánh mông hay sao?

Triệu Tiếu Tiếu thấy vậy như được giải thoát, thở phào một hơi nói:

“ công tử, ngày hôm nay cho dù ngươi không giết chết được đối phương, ta cũng đã làm sẵn tốt cùng ngươi chết chung chuẩn bị tâm lí!”

Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn nàng, lúc nãy Triệu Tiếu Tiếu thái độ, quả thật không giả.

Nàng quả thật muốn cùng hắn chết chung.

Nhưng một cái chuyên gì lừa gạt nam nhân, để cho nam nhân chơi nàng, lợi dụng nàng, tin tưởng nàng sau cùng một kích tất sát giết chết đối phương, dạng này nữ nhân có thể muốn cùng hắn một chỗ chết thật sao?

ở trong hiểm cảnh đấy, Triệu Tiếu Tiếu không lựa chọn lấy sinh mạng an toàn, mà vẫn đứng ra bảo vệ hắn, cái này chắc chắn không giả.

Nàng không thể là giả vờ, vậy thì vấn đề liền tới. Tại sao nàng phải làm vậy?

Hắn đối với nàng cũng rất bình thường, thậm chí dùng thái độ đối xử thị nữ đối xử với nàng, nhưng nàng không hề ngại, đối với việc này, Triệu Tiếu Tiếu giống như sớm quen thuộc.

Nhưng hắn có đáng để nàng một cái không hề tin tưởng nam nhân hi sinh như vậy sao?

Chẳng lẽ, nàng thích hắn?

Triệu Vô Cực nhíu mày nói:

“ ngươi thích ta sao?”

Triệu Tiếu Tiếu bị Triệu Vô Cực hỏi đến có chút ngạc nhiên ngây người, nhưng nàng bỗng nhiên gương mặt hơi ửng đỏ, cúi đầu thấp xuống nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Triệu Vô Cực thở dài nói:

“ nhưng ta đã có nữ nhân mình thích. Nàng so với ngươi còn xinh đẹp, so với ngươi còn hiền thục, so với ngươi càng hiểu ta, so với ngươi càng yêu ta!”

Triệu Tiếu Tiếu nghe Triệu Vô Cực lời nói này như là sét đánh bên tai, nàng sắc mặt tái nhợt xuống, như là vừa gặp một cái cự quyền đả kích, tâm trạng vui vẻ bị phá vỡ tan tành không còn một chút gì.

Một lúc sau nàng mới run lên nói:

“ công tử, một cái ti tiện nữ nhân như ta, chỉ cần công tử có thể chứa chấp ta ta đã mãn nguyện rồi, sao có thể có ý nghĩ cùng công tử đạo lữ tranh sủng!”

nói xong, nàng cúi gầm mặt xuống, hiển nhiên rất buồn, rất sa sút

Triệu Vô Cực nhíu mày, một tay nhẹ nhàng nhấc lên nàng cằm, nhìn vào mắt nàng nói:

“ ta nhắc lại một lần cuối cùng, ngươi, không ti tiện. Nếu còn muốn giữ cái loại này suy nghĩ, giống như lúc nãy làm ra cái kia ngu ngốc hành động, ngươi trở lại có thể cuốn gói, ta không giữ nổi ngươi!”

Triệu Vô Cực nói xong chăm chú nhìn lấy nàng biểu hiện.

Chỉ thấy Triệu Tiếu Tiếu khuôn mặt mộng một chút, ánh mắt có chút mờ mịt, nàng lẩm bẩm nhắc lại Triệu Vô Cực lời nói:

“ ta không ti tiện, ta không ti tiện.

Đúng, công tử nói ta không ti tiện, ta không phải là một cái ti tiên nữ nhân.

Đó là trước đây ta, ta bây giờ đã hoàn toàn khác, ta không phải là ti tiện nữ nhân.

Công tử, ta là một cái tốt nữ nhân đúng hay không? Ta sẵn sàng có thể vì ngươi làm tất cả, ta là một cái tốt nữ nhân đúng hay không?”

Triệu Vô Cực nhíu mày, hai cái vấn đề này hoàn toàn không ăn khớp với nhau, nhưng nhìn nàng thái độ cực đoan như vậy, Triệu Vô Cực cũng không tiện từ chối nói:

“ ngươi là một cái tốt nữ nhân, sau này giống như ta nói, ngẩng cao đầu mà sống!”

Triệu Tiếu Tiếu khóe mắt nước mắt bỗng nhiên lại tuôn ra:

“ cảm ơn công tử cảm ơn công tử. Ta nhất định sẽ giống như ngươi nói, ngẩng cao đầu mà sống.

Công tử, ngươi có thể ban cho ta một ân huệ sao?”

Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn khóc lê hoa đái vũ Triệu Tiếu Tiếu, hắn nghi ngờ hỏi:

“ cái gì ân huệ?”

Triệu Tiếu Tiếu run giọng nói:

“ công tử, ngươi có thể sủng hạnh ta sao? Ta không hề có ý định tranh sủng hay thay thế nữ nhân trong lòng ngươi, nhưng ta muốn được dâng hiến cho công tử, được công tử yêu thương, dù chỉ là một chút ở trên thể xác yêu thương cũng có thể.

Ta bây giờ đã thay đa đổi thịt không còn là trước đây cái kia dơ bẩn nữ nhân. Ta có thể phục thị công tử a.

Công tử, có được hay không?”

Triệu Vô Cực nhíu mày, Triệu Tiếu Tiếu trạng thái rất không đúng a.

Nàng giống như là đối với hắn sùng bái quá mức, khiến cho trong đầu óc luôn muốn nghĩ cách cùng hắn tiếp cận lại gần, muốn cùng hắn chung đụng một chỗ, muốn được hắn sủng hạnh.

Dạng này trạng thái, Triệu Vô Cực chắc chắn sẽ không đi trả lời nàng câu hỏi.

Hắn thở dài nói:

“ trở về lại nói đi!”

Triệu Tiếu Tiếu trong mắt hơi ảm đạm xuống, nhưng sau đó nàng nở ra một cái tươi rói nụ cười, chính là gặp phải đại nạn không chết vui vẻ nụ cười.

Nhưng ở lúc hai người đang nói chuyện thời khắc, một đầu Âm ảnh ma chu vậy mà không biết từ đâu mò tới.

Nó thấy rõ trên mặt đất Chu Trì thi thể, cũng nhìn rõ Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu hai người.

Trên tay Triệu Vô Cực còn chảy xuống huyết cùng màu trắng đồ vật, đối chiếu với vết thương của Chu Trì quả thật không sai chút nào.

Thế là đầu này Âm ảnh ma chu 8 cái cân nhện run lên, nó kinh hãi bỏ chạy, đồng thời trong miệng rít gào lên:

“ chít chít chít...!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.