Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 838: Vũ Văn Hóa Cập



Triệu Vô Cực nghe thấy giọng nói này liền quay đầu nhìn lại.

Phía sau hắn chính là một cái tuấn lãng thanh niên nam tử, đối phương mặc trên người chính là Thanh Vân Tông ngoại môn đệ tử y phục khuôn mặt thon dài ở khóe mắt bên phải có một cái nốt ruồi nhỏ, to điểm cho gương mặt của hắn lộ ra một cỗ tràn ngập phóng túng không bị gò bó lãng tử chi ý, thân hình thon dài cao ráo, chiều cao chỉ thua Triệu Vô Cực một chút xíu.

Triệu Vô Cực ánh mắt dư quang lóe qua, trên tay trái đối phương là một mãi nhẫn trữ vật, so với đám người ngoại môn sử dụng túi trữ vật phải cao cấp nhiều lắm, bên hông còn đeo lấy một miếng bạch chất ngọc bội, ngọc bội một mảnh thanh nhuận sáng bóng, bên trên còn thỉnh thoảng lóe lên linh lực ba động, hiển nhiên không phải chỉ là vật trang sức bình thường như vậy.

Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn hắn, ở Thanh Vân Tông thương phòng còn gặp phải tranh mua sự kiện sao? Đối phương tựa hồ không được lễ phép lắm a.

Triệu Tiếu Tiếu thấy vậy lập tức đi lên ở bên tai Triệu Vô Cực nói nhỏ:

“ công tử, đối phương là Vũ Văn Hóa Cập, người của Vũ văn thế gia, Vũ văn thế gia là một cái tu luyện gia tộc, cũng có được một vài vị cường giả, bọn hắn chủ yếu chính là kinh doanh linh dược cùng mở đội khai thác Vô tận sơn mạch tài nguyên.

Đợt trước Thanh Vân Tông thu nhận đệ tử lúc, hắn cũng đến tham gia, lúc tới tu vi đã là luyện khí kì ngũ trọng, sau đó được Hải Chiến Nghi thu làm đệ tử.

Hải Chiến Nghi chính là Hạ Chu nội môn trưởng lão đệ tử thân truyền, nếu xét ra đối phương cùng công tử chính là một cái bối phận!”

Triệu Vô Cực nhướng mày, thì ra là thế.

Thanh Vân Tông các trưởng lão tranh đấu, kéo dài tới hậu bối bên này sao?

Nhìn đối phương hẳn là chuyên môn hướng hắn tới a.

Vừa thấy hắn muốn mua cái gì liền tranh thủ trả giá cao hơn, muốn gây khó khăn đây a.

Đáng tiếc...

Triệu Vô Cực cười nhạt nói:

“ vị này Vũ sư huynh, ngươi trả giá đã chậm rồi. Cái này xá lợi, ta đã mua.

Ngươi có thể không biết, ở đây không phải là đấu giá hội không phải ai trả giá cao liền có thể mua được đồ vật.

Đồ vật vật có niêm yết giá, chỉ cần có đủ tài nguyên liền có thể mua được!”

Triệu Vô Cực không hề để ở trong lòng nói ra.

Hắn cũng không tin đối phương có thể ở chỗ này tranh mua đi đồ vật của hắn.

Vũ Văn Hóa Cập cười lạnh nói:

“Hừ, ta họ là Vũ văn, là họ kép. không phải Vũ, gọi cho đúng vào, nếu không ta sẽ xem ngươi là đang chế nhạo ta!

Ta cũng không cho rằng ngươi trả giá thấp liền có thể mua được, vậy để ta hỏi một chút, vị này chấp sự bán cho ta hay là ngươi a!”

Vũ Văn Hóa Cập đưa ánh mắt nhìn về vị này chấp sự, Triệu Vô Cực cũng híp mắt nhìn về phía đối phương.

Hắn cũng hiếu kì, tại sao Vũ Văn Hóa Cập lại có thể tự tin được như vậy? Hắn là dựa vào cái gì mà chắc chắn có thể tranh mua thành công?

Vị này chấp sự vốn đang vui vẻ bỗng nhiên gặp phải hai cái người hắn không chọc nổi tranh mua đồ vật, lập tức mồ hôi đổ như mưa.

Triệu Vô Cực là nội môn trưởng lão con trai, hắn không chọc được.

Nhưng cái này Vũ Văn Hóa Cập tuy chỉ là ngoại môn đệ tử, nhưng đồng dạng phía trên hắn tráo cũng là nội môn trưởng lão nhất mạch, hắn cũng không chọc nổi.

Bây giờ chỉ cần nói ra một câu nói, không cẩn thận liền sẽ đem một người trong đó đắc tội chết, như vậy hắn ngày tháng sau này chỉ sợ khó sống a.

Hắn chỉ là một vị chấp sự mà thôi, đối phương tuy cảnh giới còn chưa bằng hắn, nhưng bên trên hắn có người, bên trên một ngón tay dí xuống, cũng đủ hắn cái này chấp sự dục tiên dục tử.

Nhìn hai người đồng thời chăm chú quan sát hắn, khiến hắn trong lòng run lên.

Cuối cùng hắn run giọng nói:

“ Vũ văn công tử, ngươi đừng làm khó ta...”

hắn còn chưa nói hết câu, Vũ Văn Hóa Cập đã hừ một tiếng rõ dài, lạnh giọng nói:

“ gọi trưởng lão của các ngươi ra đây, ngươi cái này không hiểu biết vì đồ vật cũng có thể đứng làm chấp sự ở chỗ này, quả thật buồn cười.

Ta nhất định sẽ cùng trưởng lão nói để phạt ngươi thật nặng, hừ!”

vị này chấp sự nghe xong một mặt sợ hãi nhìn lấy Vũ Văn Hóa Cập, nhưng hắn ánh mắt đảo một chút, cuối cùng lặng lẽ đảo bước rời đi.

So với việc bị phạt một chút trên đầu lưỡi phê bình hoặc trừ lương, ít ra còn đỡ hơn việc đắc tội với Triệu Vô Cực cùng Vũ Văn Hóa Cập.

Bởi vậy hắn quyết định lui xuống mà không tiếp tục cùng hai người giằng co.

Tràng diện này, chỉ có thể để trưởng lão đến quyết.

Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn tên này chấp sự rời đi, hắn cảm giác thật khó tin.

Nếu không phải hắn biết rõ cách thức thương phòng hoạt động, hắn còn tưởng rằng ở đây thật sự là ai trả giá cao ai liền được đây.

Đối phương bá đạo như vậy mà cũng phải nhịn xuống a.

Đây chính là nhược giả bi ai, cũng là ngươi không có hậu trường bi ai.

Nếu đổi lại là Triệu Vô Cực ngồi ở vị trí kia, hắn cần gì phải cho ai sắc mặt, cứ theo quy củ mà làm.

Triệu Vô Cực chờ một lát, từ bên trong một vị lão giả hồng nhan bạc phát đi ra.

Hắn liếc mắt nhìn Triệu Vô Cực cùng Vũ Văn Hóa Cập một cái sau đó trầm giọng nói:

“ ta chính là ngoại môn trưởng lão trông coi ở chỗ này, 2 ngươi muốn mua cái này xá lợi đúng hay không?

Tuy là môn phái có lệ niêm yết giá ai thấy vừa ý thì mua, nhưng ta thân làm trưởng lão ở đây, phải vì tông môn lợi ích mà làm việc

Thương phòng chính là nơi để tông môn buôn bán vật phẩm, là một nguồn kinh tế phát ra không nhỏ, thậm chí có thể nói là chủ đạo một trong của tông môn.

Bởi vậy mang lại nhiều lợi ích kinh tế nhất cho tông môn là trách nhiệm của ta.

Cái này xá lợi, nếu như ngươi không trả giá cao hơn, vậy thì để ta bán cho Vũ Văn Hóa Cập a!”

Triệu Vô Cực híp mắt lại, chăm chú quan sát lên đối phương.

Nói nhiều như vậy, còn ôm một nắm đạo lí lớn, cái gì vì tông môn lợi ích, không phải là để bán cái này xá lợi giá càng cao, mở ra đấu giá hình thức sao?

Đây chính là công khai giúp đỡ Vũ Văn Hóa Cập a.

Xem ra tông môn bên trong bè phái phân bố còn rất mạnh mẽ đây.

Không ngờ ở đây thương phòng còn có thể gặp được người của Hạ Chu đám lão gia hỏa kia.

Triệu Vô Cực ánh mắt liếc sang Vũ Văn Hóa Cập, đối phương đang một mặt cười khẩy nhìn hắn, trên mặt chính là một bộ vênh vang đắc ý bộ dáng.

Giống như là một đầu kiêu ngạo sư tử đang đối với kẻ bại trận thị uy vậy.

Triệu Vô Cực có thể đọc ra được hắn mấy cái ý nghĩ, như là “ đây chính là địa bàn của lão tử, người của lão tử. Ngươi muốn cùng ta đấu? về tu luyện thêm mấy năm đi thôi, ha ha ha!”

dạng này suy nghĩ.

Hắn ánh mắt đảo một vòng, âm thầm nở một cái nụ cười, trên mặt lại làm ra vẻ khó chịu nói:

“ trưởng lão, ngươi đây là muốn vi phạm tông môn quy định sao?”

tên kia trưởng lão lắc đầu:

“ ta chỉ là vì tông môn lợi ích suy nghĩ mà thôi!”

tốt a, ngươi chính là đạo lí, ngươi rất đại nghĩa!

Triệu Vô Cực làm mặt khó khăn nói:

“ nhưng ta tu luyện rất cần đồ vật này, ngươi chả lẽ bây giờ vị này vũ văn sư huynh cùng ta trả giá, ta liền phải tốn càng nhiều Linh thạch tới mua hay sao? Linh thạch cũng không dễ kiếm a trưởng lão!”

tên kia trưởng lão nghe vậy cười lạnh:

“ vậy thì ngươi có thể cùng vị này vũ văn sư huynh nói chuyện a. chỉ cần hắn đồng ý nhường, sẽ không ai cùng ngươi đấu. Ngươi có thể dùng giá gốc mua được!”

hắn tuy miệng là cho Triệu Vô Cực ý kiến giúp đỡ hắn, nhưng thái độ trên mặt chính là hí ngược nhìn hắn, giống như hắn biết Triệu Vô Cực cho dù hỏi Vũ Văn Hóa Cập, đối phương cũng nhất định sẽ không đồng ý vậy.

Hiển nhiên, Vũ Văn Hóa Cập cũng là dự định như vậy.

Hắn một mặt mong đợi nhìn Triệu Vô Cực cầu xin mình đừng cùng hắn tranh giá, bởi vì cái này đồ vật, rất quan trọng trong việc tu luyện của hắn.

Nhưng mà, Triệu Vô Cực làm hắn thất vọng rồi.

Triệu Vô Cực trực tiếp mở miệng:

“ 700 Linh thạch, Vũ văn sư huynh, đồ vật này đối với ta rất quan trọng, mong sư huynh lượng thứ!”

Vũ Văn Hóa Cập lông mày nhíu lại, một mặt không vui.

Hắn còn tưởng Triệu Vô Cực sẽ cầu hắn, sau đó hắn sẽ trực tiếp từ chối, lại trêu đùa sỉ nhục đối phương một phen đây.

Ai ngờ đối phương trực tiếp ra tay tăng giá a.

Đồ vật rất quan trọng với ngươi đúng không? vậy thì lão tử càng không thể cho ngươi đạt được!

“800 Linh thạch, sư đệ, ta cũng rất cần a!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.